Yêu người vô tâm như dao đâm vào ngực
Ngọc đã nhẫn nhịn đủ rồi, giờ là lúc cô nên học cách yêu mình. Cô khẽ cất tiếng hát vu vơ…
Mặc cho mọi người đập cửa phòng, tiếng mẹ khóc như mưa bên ngoài, Ngọc vẫn ngồi im lặng, bất thần trong phòng. Cô không thể khóc, nhưng đôi mắt nhìn vào không trung như một kẻ không còn hồn xác… Ngọc đã ngồi như thế cả vài giờ đồng hồ, kể từ khi, Khánh bỏ đi ngay trong đám cưới. Ngọc vẫn không cởi chiếc áo váy cưới ra mà ngồi yên như thế… Sự im lặng trong căn phòng của cô khiến nhiều người sợ hãi.
Vài giờ sau, Ngọc cởi bỏ chiếc váy cưới và mặc một chiếc váy xòe màu hồng mở cách cửa bước ra khỏi phòng. Nhìn thấy Ngọc, mẹ cô lao vào ôm lấy con bật khóc. Cô vỗ nhẹ lên người mẹ mình:
- “Con không sao đâu mà mẹ, con phải đi có chút việc, đừng ai đi theo con nếu không muốn con làm điều dại dột. Hãy coi như chưa từng có điều gì xảy ra, đó mới là giúp con”.
Cả gia đình nhìn Ngọc trong lo lắng nhưng không ai dám làm trái lời Ngọc nói. Ngọc bước ra khỏi nhà, dắt chiếc xe máy quen thuộc và vút đi. Cô đi tới một nơi mà cô nghĩ rằng cô cần phải đến.
Ngọc đứng bên ngoài căn phòng, cô nhìn thấy Khánh đang đứng im lặng và bật khóc bên người con gái nằm bất động trên giường. Khánh vẫn mặc bộ vest lịch lãm bởi vì lẽ ra, giờ này anh đang phải hạnh phúc tiến vào lễ đường cùng với Ngọc để làm đám cưới. Nhưng anh đã bỏ để đến đây… Vì cô gái đang nằm trên giường này.
Ngọc bước vào thật khẽ khàng:
- “Cô ấy không sao chứ?”
- “Ngọc, em tới rồi à? Sao em không ở nhà, anh xin lỗi ngàn lần xin lỗi em…”
Nhìn thấy Ngọc, đôi mắt Khánh đỏ hoe lên. Anh bước tới ôm chầm lấy Ngọc nhưng cô cố né tránh anh.
- “Phương sao rồi?”
- “Cô ấy được cứu rồi nhưng bác sĩ vẫn bảo cần phải theo dõi vì chưa biến có biến chứng gì không? Em sao rồi, em ổn chứ?”
- “Anh thấy em có điều gì đó không ổn sao? Chí ít thì em cũng không nằm bẹp trên giường như Phương vì thế mà anh không phải lo đâu”.
Ngọc đặt lên bàn một bó hoa thật đẹp: “Cho em gửi lời chúc mong Phương mau khỏe”. Thế rồi Ngọc bước đi, Khánh không dám níu kéo cô lại. Có một người con gái khác cần sự hiện diện của anh ở đây.
Ngọc đã ngồi như thế cả vài giờ đồng hồ, kể từ khi, Khánh bỏ đi ngay trong đám cưới. Ngọc vẫn không cởi chiếc áo váy cưới ra mà ngồi yên như thế… (Ảnh minh họa)
Một tuần sau, Ngọc bắt đầu đi làm trở lại. Cô vẫn giữ gương mặt bình thản không cười, không nói. Mỗi khi Ngọc bước ra khỏi nhà, cô lại phải nhắc nhở với mọi người một điều để không ai phải bật khóc vì lo lắng: “Con đi làm, con ổn! Mọi người đừng có lo”.
Ngọc tới chỗ làm, những ánh mắt nhìn cô ái ngại. Hoặc là họ thương hại cô, hoặc là họ lo cho cô. Không một ai dám đề cập đến chuyện đám cưới vì họ sợ Ngọc sẽ không chịu nổi nỗi đau này. Còn Ngọc, cô trơ ra với mọi ánh mắt đó, mọi lời xầm xì phía sau lưng… Dù sao, họ cũng chỉ muốn Ngọc bớt khổ mà thôi.
Ngọc nhìn thấy tin nhắn điện thoại. Cô mở ra và thấy Khánh nhắn tin: “Em ổn chứ. Phương đã khỏe lại rồi em ạ. Cô ấy đã ra viện và về nhà. Thật may đúng không em…? Mai anh sẽ gặp em, gặp cả bố mẹ để cầu xin sự tha thứ cho thiếu sót của anh”. Ngọc đọc tin nhắn rồi tiện tay ấn nút xóa. Cô tiếp tục làm việc, trong đầu lởn vởn về những con số – công việc mà cô làm mỗi ngày.
Ngọc về tới nhà và thấy Khánh ở đó. Anh đang khóc mếu giải thích với bố mẹ Ngọc về lí do đột nhiên mất tích trong đám cưới. Thương con gái, bố mẹ Ngọc dù rất giận và đau khổ nhưng cũng đành bỏ qua:
Video đang HOT
- “Chuyện đã vậy rồi, để bố mẹ tìm ngày khác hợp lí rồi tổ chức lại cho các con. Nhưng lần này có lẽ phải làm nhỏ thôi vì chuyện cũng đã không hay ho gì rồi. Dù sao, điều quan trọng nhất vẫn là các con hạnh phúc”.
Ngọc đi thẳng lên phòng, cô cứ lặng lẽ như vậy cả từ cái ngày đám cưới bị hủy bỏ. Lát sau, Ngọc bước xuống nhà với chiếc váy trắng tinh khôi. Cô ngồi xuống bàn, nhìn bố mẹ:
- “Chúng con không thể cưới được nữa… vì… con không muốn”.
- “Thôi dù sao Khánh cũng có lí do của riêng Khánh. Con hãy gác lại chuyện buồn vì tương lai lâu dài con ạ” – Mẹ Khánh cầm lấy tay con khuyên nhủ.
- “Con đã suy nghĩ kĩ rồi, mẹ đừng khuyên nhủ con nữa. Giờ con có việc phải đi”.
Ngọc đi khỏi nhà ngay sau câu nói ấy mà không để cho Khánh hay bố mẹ có cơ hội mà níu giữ. Khánh lúc nào cũng vậy, quyết đoán và kiên cường.
Trên con đường đi, Ngọc nhớ về những tháng ngày yêu Khánh. Cô là người đến sau vì trước đó Khánh yêu Phương. Cô không biết tình cảm họ sâu đậm tới đâu, chỉ biết rằng khi chia tay Phương hơn một năm rồi, gặp Ngọc, Phương vẫn duy trì mối quan hệ anh em, bạn bè với Phương.
Những ngày còn yêu, Ngọc đã cảm thấy thật khó chịu và thấy bị tổn thương khi yêu mà cứ phải san sẻ người mình yêu với một cô gái đã là tình cũ. Nhưng Ngọc không muốn ngăn cản bởi lẽ cô tôn trọng quá khứ ấy. Cô chỉ mong rằng, Khánh đủ tỉnh táo để phân biệt được đâu là tình cũ và là thứ tình hiện tại mà anh cần trân trọng.
Cô đã nhẫn nhịn đủ rồi, giờ là lúc cô nên học cách yêu mình. Ngọc vút xe trên đoạn đường quen thuộc mà Khánh đã từng đèo cô đi dạo… Ngọc khẽ cất tiếng hát vu vơ… (Ảnh minh họa)
Đã không biết bao lần, Ngọc cảm thấy bị tổn thương khi giữa cuộc vui của hai người, Khánh lại phải tới giúp Phương với lí do: “Phương chỉ có một thân một mình ở thành phố này và cô ấy cần anh giúp đỡ. Vì thế anh không thể bỏ rơi cô ấy được”. Ngọc đã im lặng thật lâu, nhưng giới hạn ấy cũng có ngưỡng của riêng nó.
Ngọc ghé vào địa điểm mà Phương hẹn. Cô gái trẻ trung nhìn thấy Ngọc liền vẫy tay…
- “Em xin lỗi chị vì chuyện của em và anh ấy. Thực tình, em không biết dựa vào ai, chỉ có anh ấy giúp đỡ em trong những lúc khó khăn thôi. Nhưng em biết anh ấy yêu chị và xin chị hãy bỏ qua cho anh ấy vì hôm đó anh ấy đã đến khi em phải cấp cứu. Anh ấy thực lòng cần chị”
Ngọc nhìn Phương trìu mến:
- “Chị coi chuyện đó qua rồi, em đừng nghĩ ngợi nữa. Vấn đề không phải lỗi tại em. Chị không trách em và cũng không có ý định quay lại với anh Khánh. Đơn giản là vì chị thấy, mình không tồn tại trong tim anh ấy. Vậy thôi…”
Ngọc bước ra khỏi điểm hẹn mà thấy lòng nhẹ bẫng. Bao năm qua, người ta nghĩ cô hạnh phúc và cao thượng… nhưng thực ra cô chỉ là một người con gái khao khát tình yêu thực sự. Cô đã nhẫn nhịn đủ rồi, giờ là lúc cô nên học cách yêu mình. Ngọc vút xe trên đoạn đường quen thuộc mà Khánh đã từng đèo cô đi dạo… Ngọc khẽ cất tiếng hát vu vơ…
Theo Ngoisao
8 sự thật về tình yêu của phái mạnh
Đàn ông có những góc khuất mà khi phát hiện ra nhiều phụ nữ sẽ thấy bị sốc.
Thế nên hãy biết chấp nhận sự thật là như vậy và tìm các biện pháp để dung hòa mọi thứ. Đó mới là cách thức của người phụ nữ thông minh và biết mình biết người.
1. Sắc
Đàn ông thường bảo rằng họ yêu vẻ đẹp tâm hồn của người phụ nữ, nhưng bạn hãy nhớ đấy là của 1 phụ nữ đẹp. Nếu như cái tâm hồn đẹp đấy là sở hữu của một khuôn mặt đa diện lồi bất đối xứng, rỗ rá xì mụn thì đó không phải là thứ mà đàn ông quan tâm. Nhiều khi đàn ông quan niệm phụ nữ phải là người mà họ có thể chứng tỏ được đẳng cấp khi cùng đàn ông đi ngoài phố.
Đàn ông đến để chúng ta chọn lựa, không phải đến để chọn lựa chúng ta. Vì vậy, hãy trở nên xinh đẹp. Hơi phũ phàng nhưng có câu: "Đàn bà xấu vốn dĩ không có quà". Nhớ nhé, hãy trở nên xinh đẹp hơn.
Đàn ông nào chẳng mê phụ nữ đẹp. Bất kể đứa con gái nào cũng có thể trở nên xinh đẹp. Tuy nhiên khi đã đẹp lên rồi thì đừng nghĩ là sẽ lợi dụng đàn ông như một công cụ ATM. Bởi nếu vậy bạn sẽ bị xem là thứ sextoy đa năng với đàn ông mà thôi. Đừng tưởng mình lợi dụng được đàn ông, thứ gì còn có thể mua được bằng tiền thì đều còn quá rẻ, mọi sự trao đổi thân xác đều là khập khiễng.
2. Say
Đàn ông thường bảo rằng không quan trọng chuyện trinh tiết. Họ luôn nói rằng điều đó không quan trọng, rằng họ rất bao dung và sẽ tha thứ cho mọi lỗi lầm của phụ nữ. Thế nhưng lời nói đâu có thể khỏa lấp được mặc cảm trong thâm tâm rằng mình chỉ là thằng ăn thừa, đứa đổ cặn. Khi không được ý thức kiềm giữ, khi say, khi tức giận, khi tự ái, khi ghen, chúng ta hãy sẵn sàng để chấp nhận tổn thương vì thứ không gọi là lỗi lầm nhưng được xem như lỗi lầm đó.
Bạn gái hãy nhớ: Sau người đàn ông thứ nhất, mọi người đàn ông đến sau đều là thứ hai. Sự kể lể chi tiết, thành thực sẽ trở nên ngu xuẩn, vì khi người ta mãi băn khoăn về vấn đề an toàn vệ sinh thực phẩm và đạo đức của đầu bếp, ăn phở sẽ rất khó thấy ngon .
Con cá tự câu được bao giờ cũng ngon hơn con cá đi mua được. Đàn ông đánh đổi rất nhiều tiền hoặc nhiều thời gian không phải vì con cá mà họ muốn, mà là để thỏa mãn cảm giác chinh phục. Con cá ở chợ hay siêu thị hay nhà hàng hay là đẳng cấp thế nào thì cũng là con cá mua được. Đàn bà khôn ngoan phải là con cá được câu biết đớp đúng mồi.
3. Yêu
Đừng quá ảo tưởng về những lời hứa của đàn ông. Hãy nghe để biết độ nhiệt tình của đàn ông trong phút giây đó và nhanh chóng quên đi.
Thế nên nếu có chuyện gì xảy ra thì đừng dày vò bản thân bằng niềm tin vào tình yêu bất diệt. Mong chờ xác suất may mắn 1 phần triệu triệu sẽ xảy đến như cổ tích hay sức sống các hormone tình yêu của mình sẽ là sự đột biến kì diệu ư? Ngu xuẩn.
Một khi tình yêu hết date. Hoặc là vứt bỏ, hoặc là chấp nhận, hoặc là đem tái chế, đừng mong chờ vào việc nâng cấp nó.
4. Đau
Vết thương nào rồi cũng sẽ lành. Nhưng thời gian có thể sẽ không thể phẫu thuật thẩm mĩ được vết sẹo nó để lại trên tim.
Yêu thương, chiều chuộng và hy sinh quá mức, sẽ chỉ khiến cho đàn ông nhanh thay đổi mà thôi. Có thể ban đầu điều này sẽ khiến cho đàn ông cảm động. Nhưng lâu dần mọi cảm xúc đó sẽ bào mòn. Đừng đòi hỏi sự biết ơn, khi người ta không cần và không thể hiểu nổi sự hi sinh của mình là cái gì. Hi sinh bản thân chấp nhận đau khổ để người mình yêu hạnh phúc ư. Cao thượng hay là ngu dại.
Nếu có làm tổn thương một người đàn ông yêu thương mình. Cũng không cần phải có mặc cảm tội lỗi. Vì nếu không, chắc chắn một hay nhiều lần trong đời, hoặc họ sẽ làm tổn thương ta, hoặc làm tổn thương những người phụ nữ khác. Những gì mà một người con gái, một người phụ nữ, một người đàn bà, phải chịu đựng trong suốt cuộc đời, đủ để cho phép họ có được quyền ích kỉ và tự yêu mình như vậy.
Phụ nữ luôn luôn đúng. Và người đàn ông làm người đàn bà mình yêu phải đau, luôn luôn sai.
5. Phụ
Phụ tình hay tình phụ thì cũng như nhau, cũng đau như nhau, cũng mất mát như nhau.
Không cần thiết phải làm đau một người phụ nữ khác vì một thằng đàn ông. Đừng so đo vị trí với nhau làm gì? vợ, người yêu hay tình nhân thì có thể trong lòng họ, chúng ta không là cái gì đáng giá cả. Ở vai nào thì phụ nữ cũng đều đáng thương như nhau cả. Đến trước hay đến sau thì cũng sẽ thương tổn, cái đàn ông yêu nhất chính là bản thân họ.
Đừng có cái tham vọng điên cuồng rằng có thể giữ người đàn ông mình yêu bên cạnh mình đến suốt cuộc đời.
6. Dục
Đối với đàn ông, đôi khi món lạ cũng là món ngon. Nướng thịt trước các anh tu hành thì không khiến vồ vào ăn thì nước miếng cũng lênh láng. Nhưng chẳng ai đổi cơm để ăn thịt nướng suốt đời cả. Người đàn ông khôn ngoan chỉ muốn có thêm, họ không muốn đánh đổi.
Không cần thiết phí tiền phí giờ nằm đau đớn ở thẩm mĩ viện, để căng da mặt để hút mỡ để nâng ngực, phải rủ rỉ nhau các tuyệt chiêu các tư thế mới lạ trên giường để giữ chồng. Lúc thì sushi lúc là cơm chiên dương châu lúc cơm trắng muối mè, chán quá thì nấu ra thành cháo, thì cũng gọi là đổi mới đấy, nhưng cuối cùng chúng ta vẫn cơm là cơm. Chúng ta không thể là cái buffet mà họ muốn.
Quá ghen tuông hay quá tin tưởng đều là sai lầm. Thỉnh thoảng hãy dò ra những nick lạ từng sign in trong máy tính của chồng, và search chúng trên google. Biết đâu sẽ nhìn thấy chồng mình đang trên web đen nào đó chia sẻ kinh nghiệm chăn rau, viết report mây mưa, xin share hàng hay review về gấu nhà mình.
"Make love" và "have sex" là hai thứ hoàn toàn khác nhau. Là điều không phải đàn ông nào cũng hiểu. Rồi thì họ quên dần những cái nắm tay, những cái ôm siết, những nụ hôn nhẹ nhàng, đàn bà với họ trở thành con búp bê đã cũ, đã biết quên dần những va chạm ấm áp.
7. Rỗng
Việc phải sống suốt đời với một người đàn ông thật đáng sợ. Mỗi ngày lại thấy họ càng lúc càng xa lạ, càng khác với chính họ những ngày đầu tiên mình yêu.
Không thể chịu đựng cuộc sống mà tình yêu cứ ngày càng nhoạt toét. Loanh quanh trong bếp, chăm sóc con cái, nhận chút thương hại và quan tâm của chồng như sự ban ơn. Bỏ mặc mình già đi, béo lên và lôi thôi, cáu gắt vì tối mặt hầu hạ chồng con, rồi lại lo lắng nghĩ xem làm thế nào để chồng không chê không chán, không tìm đến những cái giường khác, trẻ trung và hấp dẫn hơn.
Đừng tự hãnh diện và ngụy biện cho tất cả rằng mình đã hi sinh, đã rất cao thượng, rằng mình vì gia đình, vì các con. Ai cần, ai quan tâm. Với tôi một khi tình yêu cho kẻ khác không còn nữa, tôi sẽ yêu chính tôi, kể cả con cái hay mấy mẩu giấy kết hôn, đều vô nghĩa như nhau.
Mỗi chúng ta đều chỉ sinh ra một lần và chỉ có một cuộc đời để sống. Hãy luôn đánh giá và tôn vinh phụ nữ bằng những gì họ đã hi sinh cho đàn ông. Chúng ta không có quyền buộc mình hi sinh vì kẻ khác. Nhất là trong cái xã hội loài người lạc hậu mà tự gọi mình là hiện đại, luôn đánh giá và tôn vinh phụ nữ bằng những gì họ đã hi sinh cho đàn ông. Thật mị dân.
8. Buông
Thứ gì có thể cầm lên được, thì phải bỏ xuống được.
Đàn ông chia tay khi đã yêu người khác, đàn bà chia tay khi không còn tình cảm. Một khi muốn buông bỏ, mọi lý do đều trở nên hợp lý. Đừng trách móc bằng những lời hứa xưa cũ, khi ấy họ thật sự đã được tẩy não, đã quên rồi.
Thứ gì vỡ rồi thì đừng cố chắp vá, chỉ làm cứa máu tim, chỉ làm chúng ta trở nên đáng thương và thảm hại. Thay vì vùi mặt trong chăn gối khóc lóc sưng mắt và đầu tóc rối bù, thay vì chờ đợi và tìm kiếm như con ngốc, tự hủy hoại bản thân bằng nuối tiếc và đau thương thì sự tự trọng bao giờ cũng làm cho chúng ta đẹp hơn, cao hơn kẻ khác.
Sự căm hận không phải là chọn lựa thông thái. Sự trả thù ngọt ngào nhất trong tình yêu đó là lãng quên.
Mười ngón tay siết không đủ để giữ được nhau.
Theo Ngoisao
Yêu người đã có vợ, tôi nghĩ mình cao thượng! Tôi đã từng nghĩ mình cao thượng khi chỉ yêu anh mà không đòi hỏi gì. Chỉ vì tôi sợ lúc đó anh đang bên cạnh vợ mình, và vợ anh sẽ biết chuyện của chúng tôi. Đọc câu chuyện của bạn &'Bồ nhí vật vã nghe tin vợ chàng mang thai' tôi cảm thấy thật xót xa. Xót xa vì vừa thương...