Yêu người mới, vẫn muốn gặp người cũ
Có những hôm đi chơi với người mới về, tôi lại ôm mặt khóc và bấm số điện thoại gọi cho người yêu cũ, chỉ để được nghe giọng nói của anh, và để được khóc với anh.
Đã yêu người mới, nhưng tôi vẫn muốn gặp người cũ
Tôi năm nay 23 tuổi, vừa tốt nghiệp đại học. Những năm sinh viên tôi đã có một mối tình rất đẹp với một bạn trai trong trường. Chúng tôi đã yêu nhau từ cuối năm thứ nhất. Bao nhiêu kỷ niệm buồn vui của thời sinh viên đã từng trải qua. Cứ tưởng, tình yêu ấy sẽ mãi mãi cho đến khi ra trường, nhưng rồi chúng tôi lại chia tay nhau chỉ sau khi tốt nghiệp được vài tháng.
Nguyên nhân bởi năm cuối đại học, bố anh ốm nặng, mà nhà anh thì lại chỉ có một mình anh là con trai, các chị gái đã đi lấy chồng. Vì thế, anh muốn về quê để xin việc làm, cho tiện chăm sóc bố.
Còn tôi, tôi là người Hà Nội, bố mẹ tôi không bao giờ chấp nhận tôi về quê theo anh. Tôi cũng không bao giờ nghĩ mình sẽ về quê để sống, vì từ nhỏ tôi đã sinh ra và lớn lên trên mảnh đất này, và bố mẹ tôi cũng ở đây. Tôi không muốn xa những gì tôi yêu quý,… đó là lý do chúng tôi chia tay nhau.
Thật buồn, cả tôi và anh đều cảm thấy điều đó. Nhưng cả 2 vẫn quyết định chia tay, vì quan điểm sống va hoàn cảnh của chúng tôi khác nhau nhiều quá. Chia tay, nhưng thi thoảng chúng tôi vẫn liên lạc với nhau qua chat, và điện thoại hỏi thăm tình hình sức khỏe, công việc của nhau.
Anh đã xin được công việc ở gần nhà, còn tôi, hiện đang làm kế toán trong một trường đại học ở Hà Nội.
Công việc đã ổn định, nên cũng có nhiều người dòm ngó ướm hỏi, rồi đặt vấn đề yêu đương, nhưng tôi chẳng có tình cảm đặc biệt với ai. Vì tôi ngại lại bắt đầu một mối quan hệ mới với một ai đó.
Video đang HOT
Bố mẹ tôi sợ tôi không chịu lấy chồng, mà tuổi thì cũng không còn trẻ, vì thế cũng hay giục tôi chuyện chồng con. Không để bố mẹ sốt ruột, tôi cũng nhận lời yêu một anh- anh ấy là bạn của một chị làm cùng cơ quan với tôi.
Tôi không có tình cảm gì đặc biệt với anh để nói là yêu, nhưng tôi nhận được sự an toàn nếu như đặt mối quan hệ với anh. Vì anh hiền lành, công việc ổn định, nhà cửa lại ở Hà Nội, vì thế chắc sẽ không có lý do chia tay như tôi và người yêu cũ.
Có điều, đã nhận lời yêu anh, nhưng không hiểu sao tôi lại luôn nhớ về người yêu cũ của mình. Mỗi khi đi cùng anh, tôi lại tưởng tượng đây là hình ảnh của người yêu cũ- người mà đã gắn bó với tôi mấy năm sinh viên.
Và tôi luôn có cảm giác mình có lỗi với anh, vì đã không cùng anh về quê. Cứ như thế, tôi luôn giữ một khoảng cách nhất định với người mới, và luôn sợ hãi khi nghĩ đến một ngày sẽ cưới và làm vợ anh.
Có những hôm đi chơi với người mới về, tôi lại ôm mặt khóc và bấm số điện thoại gọi cho người yêu cũ, chỉ để được nghe giọng nói của anh, và để được khóc với anh. Có những lần, anh có dịp ra Hà Nội công tác, tôi bỏ cả công việc để đi gặp anh, và khi anh về, tôi lại thẫn thờ như người mất hồn vậy.
Tôi không hiểu nổi lòng mình, tôi không muốn về quê sống với anh, vì tôi sợ cuộc sống ở quê không phù hợp với tôi. Nhưng tôi lại không dám bảo anh lên thành phố sống cùng với tôi, vì tôi biết ở quê anh còn có mẹ già, có người bố đang ốm đau cần anh chăm sóc, nếu làm như vậy tôi sẽ là người ích kỷ, và tham lam.
Tôi phải làm gì để quên anh, quên những kỷ niệm thời sinh viên mà tôi và anh chia sẻ. Tôi phải làm gì để có thể yêu được người mới, và để anh ấy thay thế được người cũ trong trái tim tôi?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Lấy chồng chỉ để sinh con?!
Phụ nữ bước chân về nhà chồng hơn hai tháng trở đi đã bắt đầu ngán ngẩm trước câu hỏi của những người xung quanh: "Có em bé chưa?" hoặc "có gì chưa?". Chẳng lẽ lấy chồng chỉ để sinh con? Và sau khi cưới chồng buộc phải sinh con ngay?
"Bao giờ có em bé?"
Chị Hiền ở Cầu Giấy kể: Mới cưới nhau được 6 tháng, chị Hiền đã quá chán chường và mệt mỏi trước câu hỏi của những người xung quanh về việc chị đã có thai chưa. Bao giờ muốn có em bé là chuyện của hai vợ chồng chị. Sao những người xung quanh cứ thản nhiên can thiệp vào việc riêng của người khác chứ?
Không vui nhất là vợ chồng chị bị sức ép của hai bên gia đình. Lúc nào bố mẹ chồng cũng ra rả bên tai "có con đi". Thậm chí gia đình nhà chồng còn huy động cả họ hàng, hàng xóm và bạn bè thân thiết để tăng thêm sức mạnh trong liên minh thúc giục các con sinh cháu.
Họ càng giục, hai vợ chồng chị Hiền càng cảm thấy ức chế. Lúc đầu anh chị còn nhiệt tình trả lời lý do chưa muốn có con sớm. Sau bị mọi người xung quanh hỏi nhiều quá, ngày nào cũng hỏi, thậm chí có người còn tuần nào thấy mặt anh chị cũng hỏi thăm dò, anh chị chán ngán chỉ biết đáp lại: "chưa ạ" cho xong chuyện.
Anh Tuấn và chị Hoan ở Đống Đa cưới nhau được hơn 1 năm. Anh Tuấn mới được thăng chức làm trợ lý đối ngoại của một công ty xuất nhập khẩu liên doanh với Hàn Quốc nên thường xuyên đi làm về muộn (tầm 9 giờ tối) và hay phải sang xứ kim chi để trao đổi công việc với công ty mẹ. Chị Hoan làm phóng viên nên cũng hay phải đi viết bài xa nhà. Do vậy, thời gian hai vợ chồng anh sống cạnh nhau rất ít. Thậm chí, những lúc cả hai vợ chồng ở nhà nhưng đều chỉ muốn được ngủ cho ngon giấc vì đã quá stress với công việc. Anh chị dự tính vài ba năm nữa mới định sinh con.
Song cứ hai, ba ngày, mẹ anh Tuấn lại gọi điện giục muốn có cháu bế. Lần nào anh Tuấn cũng giải thích với mẹ lý do chưa muốn có con. Song, lý lẽ của anh chẳng khác nào "nước đổ lá khoai" trước bà mẹ đang hừng hực khát khao có cháu bế bồng. Có lúc anh không giữ nổi bình tĩnh mà gắt lên: "Nếu mẹ cứ gọi điện cho con để giục nhanh có cháu bế thì đừng gọi nữa. Con không muốn nghe". Nghĩ lại, anh cũng thấy "tội" cho mẹ. Anh gọi điện để làm lành và an ủi để mẹ yên tâm chờ đến thời điểm thích hợp sẽ có cháu nội.
Vợ chồng hiện đại
Vợ chồng chị Hiền chưa muốn có con vội bởi cả hai còn trẻ (24 tuổi). Theo ý anh Thái - chồng chị Hiền muốn kéo dài thêm khoảng thời gian son dỗi để vợ chồng được tận hưởng trọn vẹn niềm vui và chăm sóc cho nhau tốt hơn. Có con cái vào rồi sẽ rất hiếm thời gian để anh chị đi du lịch, tận hưởng cuộc sống.
Chị Hiền cũng chưa có ý định sinh con ngay lúc này bởi chị muốn dành dụm một số tiền để con sinh ra có điều kiện được chăm sóc chu toàn hơn. Chị Hiền nghĩ: "sinh con thì dễ, nuôi con mới khó". Làm sao để có điều kiện tốt nhất cho con ăn uống, học hành đến nơi đến chốn. Chị Hiền cũng có cái lý đúng bởi thu nhập của chị cũng cao hơn hẳn so với chồng. Nếu chị có thai lúc này sẽ không làm thêm được, lượng tiền dư ra của hai vợ chồng sẽ thâm hụt.
Gia đình anh chị Tuấn Hoan đang kế hoạch cho việc sinh con. Cả hai anh chị đã thống nhất ý kiến "chỉ có con sau ba năm nữa để tập trung sức lực cho công việc". Anh chị không muốn dành toàn bộ thời gian trẻ của mình chỉ để sinh và chăm con nhỏ. Trước ý định này của anh chị, một số người đồng nghiệp của hai vợ chồng cũng rất đồng tình. Cái quan điểm: "cưới rồi phải sinh con ngay" không phù hợp với suy nghĩ và cuộc sống của cặp vợ chồng hiện đại này nữa.
Cùng đồng ý kiến, chị Lan Anh ở Cầu Giấy nói: "Cuộc sống hiện đại, vợ chồng trẻ mới cưới mà đã sinh con ngay cũng có nhiều điểm bất hợp lý lắm. Có thể kể ra hàng dài các ví dụ như: cả hai vợ chồng đều đang mất sức để tập trung cho việc cưới xin điều kiện kinh tế còn hạn hẹp, nếu không muốn nói là hai vợ chồng còn chưa có "đồng xu dính túi" thường vợ chồng trẻ mới cưới đồng thời điểm với lúc vừa xin được việc, đang cần thời gian để chứng tỏ bản thân với cơ quan có con ngay, vợ chồng mới cưới sẽ mất không gian tĩnh lặng riêng tư của cặp vợ chồng son...". Có rất nhiều lý do "chưa nên" mà chị Lan Anh đưa ra rất hợp lý. Bản thân chị phải cưới được hơn hai năm thì mới sinh con. Con gái chị trông khá xinh xắn, bụ bẫm, đáng yêu. Đó là thành quả của sự lựa chọn thời điểm sinh con chín muồi của vợ chồng chị.
Sức ép về việc cần sinh con ngay sau cưới đè nặng lên vai những người phụ nữ. Nếu như ở đàn ông, họ chỉ nghe lời thúc giục vài lần thì con số này ở phụ nữ sẽ gấp theo cấp số nhân. Cái "tội" chưa sinh con ngay sau cưới, người phụ nữ cũng phải gánh chịu. Và dường như, chưa thấy cái bụng của người đàn bà phình lên là cái nhìn nghi ngại, chê cười cho người đàn bà mất năng lực làm mẹ rộ lên.
Người phụ nữ vốn gánh nhiều mối âu lo. Qua phổ thông cần phải học lên bậc cao hơn để có tri thức và tương lai tốt đẹp. Vừa cầm được tấm bằng trên tay phải nhanh chân kiếm một tấm chồng kẻo mang danh "ế". Lấy chồng chẳng được mấy tháng đã phải điên đầu trước sức ép sinh con của gia đình và những người xung quanh. Người phụ nữ có bao giờ được sống với chính cảm giác và mong muốn tận đáy lòng của mình?
Sẽ ít người đưa ra câu hỏi: "Bao giờ hai vợ chồng muốn có con?" hay "Vợ chồng đã chuẩn bị được những gì cho đứa trẻ ra đời?" Cứ theo suy nghĩ này thì mọi người chỉ quan tâm tới thời gian có con, số lượng con, giới tính của trẻ nhỏ. Có mấy người quan tâm tới chất lượng dân số. Đứa trẻ sinh ra có khỏe mạnh và được nuôi dưỡng trong môi trường tốt nhất không?
Còn một số cặp vợ chồng trẻ có quan niệm khá hiện đại: Họ chỉ sinh con khi mà các điều kiện thích hợp cần và đủ cho tương lai của đứa trẻ được hội tụ. Theo họ, cuộc sống hiện đại cho con người cái nhìn nhân văn hơn về hạnh phúc: Hạnh phúc gia đình sẽ vang tiếng cười trẻ thơ khi cha mẹ sẵn sàng cho sự chào đời của con trẻ.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Dù từng sa ngã nhưng tôi vẫn muốn ở bên anh Tôi biết rằng anh đã có người mới và sẽ lấy người ấy làm vợ nhưng chỉ cần được bên anh là tôi hạnh phúc lắm rồi. Tôi và anh yêu nhau hơn bốn năm. Mối tình này bắt đầu từ khi tôi bước vào cánh cửa của trường cao đẳng cho đến khi hết cái thời mơ mộng. Chúng tôi chỉ cách...