Yêu người mới, vẫn muốn gặp lại người cũ
Có những hôm đi chơi với người mới về, tôi lại ôm mặt khóc và bấm số điện thoại gọi cho người yêu cũ, chỉ để được nghe giọng nói của anh, và để được khóc với anh.
Đã yêu người mới, nhưng tôi vẫn muốn gặp người cũ
Tôi năm nay 23 t.uổi, vừa tốt nghiệp đại học. Những năm sinh viên tôi đã có một mối tình rất đẹp với một bạn trai trong trường. Chúng tôi đã yêu nhau từ cuối năm thứ nhất. Bao nhiêu kỷ niệm buồn vui của thời sinh viên đã từng trải qua. Cứ tưởng, tình yêu ấy sẽ mãi mãi cho đến khi ra trường, nhưng rồi chúng tôi lại chia tay nhau chỉ sau khi tốt nghiệp được vài tháng.
Nguyên nhân bởi năm cuối đại học, bố anh ốm nặng, mà nhà anh thì lại chỉ có một mình anh là con trai, các chị gái đã đi lấy chồng. Vì thế, anh muốn về quê để xin việc làm, cho tiện chăm sóc bố.
Còn tôi, tôi là người Hà Nội, bố mẹ tôi không bao giờ chấp nhận tôi về quê theo anh. Tôi cũng không bao giờ nghĩ mình sẽ về quê để sống, vì từ nhỏ tôi đã sinh ra và lớn lên trên mảnh đất này, và bố mẹ tôi cũng ở đây. Tôi không muốn xa những gì tôi yêu quý,… đó là lý do chúng tôi chia tay nhau.
Thật buồn, cả tôi và anh đều cảm thấy điều đó. Nhưng cả 2 vẫn quyết định chia tay, vì quan điểm sống va hoàn cảnh của chúng tôi khác nhau nhiều quá. Chia tay, nhưng thi thoảng chúng tôi vẫn liên lạc với nhau qua chat, và điện thoại hỏi thăm tình hình sức khỏe, công việc của nhau.
Anh đã xin được công việc ở gần nhà, còn tôi, hiện đang làm kế toán trong một trường đại học ở Hà Nội.
Công việc đã ổn định, nên cũng có nhiều người dòm ngó ướm hỏi, rồi đặt vấn đề yêu đương, nhưng tôi chẳng có tình cảm đặc biệt với ai. Vì tôi ngại lại bắt đầu một mối quan hệ mới với một ai đó.
Video đang HOT
Bố mẹ tôi sợ tôi không chịu lấy chồng, mà t.uổi thì cũng không còn trẻ, vì thế cũng hay giục tôi chuyện chồng con. Không để bố mẹ sốt ruột, tôi cũng nhận lời yêu một anh- anh ấy là bạn của một chị làm cùng cơ quan với tôi.
Tôi không có tình cảm gì đặc biệt với anh để nói là yêu, nhưng tôi nhận được sự an toàn nếu như đặt mối quan hệ với anh. Vì anh hiền lành, công việc ổn định, nhà cửa lại ở Hà Nội, vì thế chắc sẽ không có lý do chia tay như tôi và người yêu cũ.
Có điều, đã nhận lời yêu anh, nhưng không hiểu sao tôi lại luôn nhớ về người yêu cũ của mình. Mỗi khi đi cùng anh, tôi lại tưởng tượng đây là hình ảnh của người yêu cũ- người mà đã gắn bó với tôi mấy năm sinh viên.
Và tôi luôn có cảm giác mình có lỗi với anh, vì đã không cùng anh về quê. Cứ như thế, tôi luôn giữ một khoảng cách nhất định với người mới, và luôn sợ hãi khi nghĩ đến một ngày sẽ cưới và làm vợ anh.
Có những hôm đi chơi với người mới về, tôi lại ôm mặt khóc và bấm số điện thoại gọi cho người yêu cũ, chỉ để được nghe giọng nói của anh, và để được khóc với anh. Có những lần, anh có dịp ra Hà Nội công tác, tôi bỏ cả công việc để đi gặp anh, và khi anh về, tôi lại thẫn thờ như người mất hồn vậy.
Tôi không hiểu nổi lòng mình, tôi không muốn về quê sống với anh, vì tôi sợ cuộc sống ở quê không phù hợp với tôi. Nhưng tôi lại không dám bảo anh lên thành phố sống cùng với tôi, vì tôi biết ở quê anh còn có mẹ già, có người bố đang ốm đau cần anh chăm sóc, nếu làm như vậy tôi sẽ là người ích kỷ, và tham lam.
Tôi phải làm gì để quên anh, quên những kỷ niệm thời sinh viên mà tôi và anh chia sẻ. Tôi phải làm gì để có thể yêu được người mới, và để anh ấy thay thế được người cũ trong trái tim tôi?
Theo PNT
Đàn ông c.hết vì “c.hém gió”
Khi căn bệnh "chém gió" như thứ virus lây lan quá mạnh, đã gây ra nhiều "tai nạn" đáng tiếc cho đàn ông.
Chưa thấy "miếng" nhưng đầy tai tiếng
Gần Tết mà không khí gia đình anh Thanh Phong căng thẳng như sắp nổ tung. Chiếc đơn ly dị được vợ anh in hẳn 10 bản để khắp phòng ngủ, phòng khách, trong bếp. Năm nay chắc anh mất Tết chỉ vì cái miệng "chém gió thành bão".
Tất cả chỉ bắt nguồn từ "thú vui" thích khoe thành tích nhất là liên quan tới lĩnh vực "gái gú" của đàn ông. Anh Thanh Phong cũng không ngoại lệ. Ngoài "chém gió" tưng bừng khoe thành tích ngoài hàng cà phê, hàng bia thì anh Phong còn "tiện tay" "nổ" trên Facebook. Tất nhiên không tới mức khoe phô trương nhưng phần chat với mấy ông bạn thì tưng bừng.
"Trưa hôm nọ mới "chén" được em ngon lắm", "Mấy em rau sạch rủ đi nhà nghỉ chả khó lắm"... Hai ông đàn ông cứ "thêm tí mắm, tí muối" để thể hiện "bản lĩnh" đàn ông thời nay.
Mọi chuyện sẽ chả c.hết ai nếu như anh Thanh Phong không vào facebook bằng iPad của vợ lại vội nhận lời đi nhậu mà quên thoát tài khoản. Thế là những dòng chat "sặc mùi chiến công" tình trường làm cô vợ hoa mắt, "tăng xông". Những dòng chat chính là bằng chứng chống lại mọi sự tử tế của anh trước "tòa án" mà thẩm phán kiêm nguyên đơn đầy những lời b.uộc t.ội cay nghiệt nhất.
Mang cả n.hân c.hứng cho cái "buổi trưa hôm nọ" thực ra đang chén thịt chó với ông bạn chí cốt ở hàng Chiếu Hoa chứ không phải nhà nghỉ nhưng lời nói phát ra rồi đâu dễ xí xóa. Sự thực là anh Thanh Phong là "thể loại" "được cái mồm" chứ những người xung quanh chưa ai thấy anh lằng nhằng với các "em út" bao giờ.
Cứ chat vài câu là khắc có "hàng"
Cũng chỉ phải cái tật vui miệng "chém gió" mà anh Duy Trường đang khóc dở mếu dở khi cô vợ trẻ vác bụng bầu 7 tháng giận dỗi bỏ về nhà mẹ đẻ hai tuần nay. Chuyện bắt đầu từ một cuộc rượu la đà của hai ông. Người ta cứ bảo hai mụ đàn bà với một con vịt là thành cái chợ nhưng hai ông đàn ông với một chai rượu cũng thành cái chợ.
Nhân chuyến công tác Hà Nội, ông bạn nối khố của anh Duy Trường ghé qua nhà anh để gặp gỡ, hàn huyên. Lâu không gặp bạn cũ, anh Trường mới sắp một bàn nhậu rồi nói vợ về nhà ngoại cách nhà 200m ngủ cho đỡ mệt còn để hai anh ngủ giao lưu, buôn chuyện.
Chén chú, chén anh một hồi hết gần 2 chai vodka, hai ông đàn ông bắt đầu nói nhảm. Hết chuyện ngày xưa, chuyện ngày nay, giờ tới "chuyện ấy". Anh bạn đùa: "Khổ thân giai mới lấy vợ mà phải "nhịn" 7 tháng nay vì vợ mang bầu".
Anh Trường nửa đùa nửa thật vội thanh minh với bạn: "Cũng không tới nỗi phải nhịn vì giờ kiếm "hàng" rất đơn giản, chỉ cần lên mạng chát vài câu là có ngay. Các em trên đó dễ dãi lắm...".
Đúng đoạn cao trào thì vợ ôm bụng bầu 7 tháng to ngật ngưỡng, mặt tím tái bước vào. Dù ngà ngà rượu nhưng trước ánh mắt kinh hoàng của vợ, anh Trường tỉnh cả người vì biết đã "gây chuyện". Anh vội chống cháy với ông bạn thân nhưng thực chất là với vợ: "Đấy là tao nghe mấy thằng bé cùng phòng nói thế thôi, không biết sự thực thế nào".
Số anh hôm đó đúng là không may, đang đoạn cao trào thì vợ quay về nhà lấy điện thoại bỏ quên trong phòng ngủ. Hóa ra bà bầu đứng ngoài cửa nghe thấy hết, tới đoạn không chịu nổi thì lao thẳng vào nhà.
Hậu quả sau bữa rượu đó là anh "lãnh đủ" với những ngày chất vấn bằng cả cái bụng bầu 7 tháng và nước mắt như mưa của vợ. Anh có nói gì vợ cũng không tin, bảo anh léng phéng bên ngoài lúc vợ có bầu. Anh bị vợ trao cho đủ "danh hiệu" "người đàn ông tồi tệ", "người đàn ông xấu xa" nhất.
Vợ càng nói anh càng thanh mình thì càng khiến mọi việc mất kiểm soát. Theo như lời làm chứng của bạn bè, đồng nghiệp thì anh dù rất đàn ông nhưng tính tới thời điểm này vẫn chung thủy tuyệt đối. Nhưng người quan trọng nhất là vợ anh thì không chịu tin, còn đòi viết đơn li dị.
Hậu quả là anh Trường mất bình tĩnh quát vợ "đang bầu bí thế này chả ai xử cho li dị đâu mà đòi viết đơn". Sau câu nói đó, vợ anh thu dọn đồ về thẳng nhà ngoại mặc cho chồng xin lỗi. Cứ tình hình này năm nay anh chính thức mất Tết.
Theo VNE
T.iền bạc chỉ là chuyện vặt? Mấy ngày nay em lo sốt vó anh biết không? Trong nhà hiện chỉ còn không đến hai triệu. Hai triệu nghe thì nhiều, nhưng đi chợ chỉ vài bữa, đóng hóa đơn t.iền điện, t.iền nước là hết vèo. Đó là chưa kể món nợ hơn 20 triệu mình đã mượn của người thân, bạn bè. Nhiều người đã đ.ánh tiếng với...