Yêu người mới nhưng tôi thường mơ về tình cũ
Nếu không có những giấc mơ ấy, ngày bình thường tôi hiếm khi nghĩ đến Hùng. Điều tôi quan tâm nhất là Tư và vấn đề tình cảm giữa tôi với anh. Liệu con tim tôi đã sai hay những giấc mơ không có thật kia là sai?
ảnh minh họa
Tôi là một cô gái rất đỗi bình thường nếu không muốn nói là từng rất tự ti về ngoại hình. Tư và Hùng là hai người bạn học của tôi những năm cấp 2, cấp 3. Tôi xin nói về Hùng trước bởi vì vấn đề lúc này khiến tôi rối bời cũng có liên quan đến Hùng. Hùng học cùng tôi từ những ngày đầu của lớp 6 cho đến tận khi chúng tôi cùng tốt nghiệp hết cấp 3. Thời gian cuối cấp 2 tôi và Hùng có tình cảm với nhau, một tình cảm học trò trong sáng đến mức chưa một lần nắm tay, chưa một lần cùng nhau đi chơi. Giữa chúng tôi chỉ có dòng thư qua lại dài bất tận, hàng ngày trao tay cho nhau đọc.
Những tình cảm chưa kịp gọi tên ấy nhanh chóng bị hai gia đình phát hiện và ngăn cấm vì lo lắng sẽ ảnh hưởng đến việc học của hai đứa. Chúng tôi không có bắt đầu rõ ràng và kết thúc cũng không một câu nói, chỉ dần xa nhau từ đó. Tuy học cùng nhau trong một lớp nhưng Hùng ngày một ít nói chuyện với tôi (sau này Hùng nói là vì ngại) còn tôi vẫn dành nguyên tình cảm đó cho Hùng, dõi theo Hùng từng ngày. Rồi chúng tôi cùng bước vào ngưỡng cửa cấp 3, cùng nhau học ở lớp chọn của trường, điều ấy khiến tôi vui lắm vì ít nhất tôi được thấy Hùng hàng ngày, nhớ Hùng đến nao lòng mỗi khi tan học về nhà.
Tháng ngày cấp 3 vì học cùng lớp nên tôi được chứng kiến các mối tình tiếp theo của Hùng, hồi đó tôi đã rơi nước mắt, buồn lắm. Khoảng thời gian cuối năm lớp 12 là dịp mà tôi và Hùng nói chuyện với nhau nhiều hơn (lúc này Hùng thất tình rồi) nhưng chỉ dừng lại ở vấn đề học tập. Tốt nghiệp cấp 3, tôi và Hùng mỗi đứa học ở một trường đại học và dần dần không còn nói chuyện với nhau từ đó. Tư là bạn học của tôi từ lớp 5 cho đến hết lớp 9, cấp 3 Tư chuyển xuống một thành phố sinh sống cùng gia đình và học tập. Chúng tôi chỉ liên lạc lại với nhau như một sự tình cờ và đúng lúc hai tâm hồn đang cô đơn.
Đó là dịp gần tết năm lớp 12, tức là gần 3 năm sau khi Tư chuyển đi nơi khác. Ban đầu tôi không có tình cảm gì đặc biệt với Tư cả, có lẽ do vẫn nặng lòng với Hùng. Phải nói thêm rằng Tư dành tình cảm cho tôi từ những ngày cấp 2 rồi, khi mà tôi, Tư và Hùng đều học cùng nhau. Ai cũng rõ điều ấy nhưng vì có tình cảm với Hùng rồi nên tôi lảng tránh Tư.
Valentine năm ấy là lần đầu tiên tôi thấy rung động trước Tư, trước hành động Tư đứng che chắn mưa cho mình. Tết năm ấy, sau những ngày nghỉ tết Tư lại chuẩn bị xuống thành phố học tập, lần đầu tiên tôi khóc vì không muốn rời xa Tư. Lúc này, dù ngày ngày vẫn gặp Hùng (vẫn cảm thấy vui) nhưng tôi luôn nghĩ về Tư và trò chuyện cùng. Thi đại học năm ấy, tôi và Tư chọn thi cùng trường trên Hà Nội nhưng không may mắn Tư lại trượt. Tư học tại một trường ở thành phố kia, chúng tôi yêu xa từ những ngày bắt đầu cho đến tận bây giờ.
Khi chưa có tình cảm sâu nặng với Tư thì tôi phát hiện ra bí mật không hay ho gì của cậu ấy, tôi đòi chia tay, Tư dọa tự tử. Vì bản tính vốn yếu mềm, dễ động lòng cùng với việc sợ hãi sự việc rùm beng lên mà tôi cho Tư cơ hội để hai đứa tiếp tục. Cứ thế chúng tôi yêu nhau đến giờ đã gần 5 năm rồi, đủ các cung bậc cảm xúc hỉ nộ ái ố. Tôi từng hạnh phúc đến nghẹn ngào khi được Tư ôm trong vòng tay và hát cho nghe. Tôi từng đau đớn thắt lòng khi Tư cảm nắng một bạn gái khác. Dù số lần cãi vã không đếm xuể nhưng chúng tôi chưa khi nào có thể chia tay nhau.
Tình yêu giữa chúng tôi cũng có lúc phai nhạt dần theo năm tháng nhưng hễ lâu lâu gặp nhau, mọi giận hờn giữa chúng tôi lại qua đi, lại vui vẻ bên nhau. Tôi chưa bao giờ hài lòng hoàn toàn về tình yêu này, cũng chưa bao giờ thấy Tư trọn vẹn trong mắt như khi nghĩ về Hùng, mặc dù hai người họ không kém nhau điều gì cả. Ngay từ ngày đầu đến với Tư, tôi đã xác định người chồng tương lai của mình sẽ là Tư. Có lẽ mọi thứ sẽ cứ bình yên như vậy nếu không xuất hiện những giấc mơ của tôi.
Lâu lâu tôi lại mơ về quá khứ, mơ về tình cảm giữa mình và Hùng. Trong mơ tôi hạnh phúc vô cùng, cho dù trong những giấc mơ ấy tôi và Hùng vẫn hồn nhiên như ngày nào. Tỉnh dậy, giấc mơ được tôi nhớ tới từng chi tiết, điều đó khiến tôi nhớ Hùng đến quay quắt. Suốt gần 5 năm yêu Tư, những giấc mơ như vậy vẫn thỉnh thoảng ùa về trong đêm tối. Tôi tự cảm thấy có lỗi với Tư, cảm giác như mình ngoại tình trong tư tưởng. Dù sau mỗi giấc mơ, cảm giác của tôi về Hùng thường kéo dài mấy hôm nhưng tôi không chủ động liên lạc với Hùng bao giờ.
Video đang HOT
Gần 2 năm rồi Hùng không chủ động nói chuyện hay liên lạc cho tôi. Hồi Hùng chưa có người yêu thì cũng khoảng nửa năm có nhắn tin cho tôi một lần, còn giờ hoàn toàn không. Vừa mới đêm hôm trước thôi, tôi lại mơ thấy Hùng, mơ thấy tình cảm giữa hai chúng tôi, không hiểu ma xui quỷ khiến như thế nào mà tôi quyết định nhắn một tin dài nói cho Hùng biết về điều đó. Bất ngờ thay, Hùng nhắn lại cho tôi nói cũng mới có giấc mơ giống thế. Chẳng hiểu vì sao khi đọc tin nhắn đó của Hùng nước mắt tôi lại chảy dài, tôi thấy nhớ Hùng thật nhiều. Tôi và Hùng đã nói chuyện với nhau, có lẽ lần này là lần nói nhiều nhất.
Đến hôm nay tôi vẫn chưa thể lấy lại tinh thần bình thường, mặc dù Hùng khuyên tôi nên cố gắng sống như đã và đang sống. Nếu không có những giấc mơ ấy, ngày bình thường tôi cũng hiếm khi nghĩ đến Hùng hoặc gần như là không. Điều tôi quan tâm nhất là Tư, là vấn đề tình cảm giữa tôi và Tư. Liệu con tim tôi đã sai hay những giấc mơ không có thật kia là sai? Tôi thật sự thấy rối bời! Xin được chia sẻ từ các bạn, chân thành cảm ơn.
Theo VNE
Vì sao người lương thiện cả đời gặp nỗi buồn và trắc trở?
-Vì sao những người lương thiện như con lại thường xuyên cảm thấy khổ, mà những người ác lại vẫn sống tốt như vậy
Thầy hiền hòa nhìn tôi trả lời:
- Nếu một người trong lòng cảm thấy khổ, điều đó nói lên rằng trong tâm người này có tồn tại một điều ác tương ứng. Nếu một người trong nội tâm không có điều ác nào, như vậy, người này sẽ không có cảm giác thống khổ. Vì thế, căn cứ theo đạo lý này, con thường cảm thấy khổ, nghĩa là nội tâm của con có tồn tại điều ác, con không phải là một người lương thiện thật sự. Mà những người con cho rằng là người ác, lại chưa hẳn là người thật sự ác.
Một người có thể vui vẻ mà sống, ít nhất nói rõ người này không phải là người ác thật sự.
Có cảm giác như bị xúc phạm, tôi không phục, liền nói:
-Con sao có thể là người ác được? Gần đây, tâm con rất lương thiện mà!
Thầy trả lời:
-Nội tâm không ác thì không cảm thấy khổ, con đã cảm thấy khổ, nghĩa là trong tâm con đang tồn tại điều ác. Con hãy nói về nỗi khổ của con, ta sẽ nói cho con biết, điều ác nào đang tồn tại trong con.
Tôi nói:
-Nỗi khổ của con thì rất nhiều! Có khi cảm thấy tiền lương thu nhập rất thấp, nhà ở cũng không đủ rộng, thường xuyên có "cảm giác thua thiệt" bởi vậy trong tâm con thường cảm thấy không thoải mái, cũng hy vọng mau chóng có thể cải biến tình trạng này; trong xã hội, không ít người căn bản không có văn hóa gì, lại có thể lưng quấn bạc triệu, con không phục; một trí thức văn hóa như con, mỗi tháng lại chỉ có một chút thu nhập, thật sự là không công bằng; người thân nhiều lúc không nghe lời khuyên của con, con cảm thấy không thoải mái...
Cứ như vậy, lần lượt tôi kể hết với thầy những nỗi thống khổ của mình.
Thầy gật đầu, mỉm cười, một nụ cười rất nhân từ đôn hậu, người từ tốn nói với tôi:
Thu nhập hiện tại của con đã đủ nuôi sống chính con và gia đình. Con còn có cả phòng ốc để ở, căn bản là đã không phải lưu lạc nơi đầu đường xó chợ, chỉ là diện tích hơi nhỏ một chút, con hoàn toàn có thể không phải chịu những khổ tâm ấy.
-Nhưng, bởi vì nội tâm con có lòng tham đối với tiền tài và của cải, cho nên mới cảm thấy khổ. Loại lòng tham này là ác tâm, nếu con có thể vứt bỏ ác tâm ấy, con sẽ không vì những điều đó mà cảm thấy khổ nữa.
Trong xã hội có nhiều người thiếu văn hóa nhưng lại phát tài, rồi con lại cảm thấy không phục, đây chính là tâm đố kị. Tâm đố kị cũng là một loại ác tâm. Con tự cho mình là có văn hóa, nên cần phải có thu nhập cao, đây chính là tâm ngạo mạn. Tâm ngạo mạn cũng là ác tâm. Cho rằng có văn hóa thì phải có thu nhập cao, đây chính là tâm ngu si; bởi vì văn hóa không phải là căn nguyên của sự giàu có, kiếp trước làm việc thiện mới là nguyên nhân cho sự giàu có của kiếp này. Tâm ngu si cũng là ác tâm!
Người thân không nghe lời khuyên của con, con cảm thấy không thoải mái, đây là không rộng lượng. Dẫu là người thân của con, nhưng họ vẫn có tư tưởng và quan điểm của riêng mình, tại sao lại cưỡng cầu tư tưởng và quan điểm của họ bắt phải giống như con? Không rộng lượng sẽ dẫn đến hẹp hòi. Tâm hẹp hòi cũng là ác tâm.
Sư phụ tiếp tục mỉm cười:
- Lòng tham, tâm đố kỵ, ngạo mạn, ngu si, hẹp hòi, đều là những ác tâm. Bởi vì nội tâm của con chứa đựng những ác tâm ấy, nên những thống khổ mới tồn tại trong con. Nếu con có thể loại trừ những ác tâm đó, những thống khổ kia sẽ tan thành mây khói."
Con đem niềm vui và thỏa mãn của mình đặt lên tiền thu nhập và của cải, con hãy nghĩ lại xem, căn bản con sẽ không chết đói và chết cóng; những người giàu có kia, thật ra cũng chỉ là không chết đói và chết cóng. Con đã nhận ra chưa, con có hạnh phúc hay không, không dựa trên sự giàu có bên ngoài, mà dựa trên thái độ sống của con mới là quyết định. Nắm chắc từng giây phút của cuộc đời, sống với thái độ lạc quan, hòa ái, cần cù để thay thế lòng tham, tính đố kỵ và ích kỷ; nội tâm của con sẽ dần chuyển hóa, dần thay đổi để thanh thản và bình an hơn.
-Trong xã hội, nhiều người không có văn hóa nhưng lại giàu có, con hãy nên vì họ mà vui vẻ, nên cầu chúc họ càng giàu có hơn, càng có nhiều niềm vui hơn mới đúng. Người khác đạt được, phải vui như người đó chính là con; người khác mất đi, đừng cười trên nỗi đau của họ. Người như vậy mới được coi là người lương thiện! Còn con, giờ thấy người khác giàu con lại thiếu vui, đây chính là tâm đố kị. Tâm đố kị chính là một loại tâm rất không tốt, phải kiên quyết tiêu trừ!"
Con cho rằng, con có chỗ hơn người, tự cho là giỏi. Đây chính là tâm ngạo mạn. Có câu nói rằng: "Ngạo mạn cao sơn, bất sinh đức thủy" (nghĩa là: ngọn núi cao mà ngạo mạn, sẽ không tạo nên loại nước tốt) người khi đã sinh lòng ngạo mạn, thì đối với thiếu sót của bản thân sẽ như có mắt mà không tròng, vì vậy, không thể nhìn thấy bản thân có bao nhiêu ác tâm, sao có thể thay đổi để tốt hơn. Cho nên, người ngạo mạn sẽ tự mình đóng cửa chặn đứng sự tiến bộ của mình. Ngoài ra, người ngạo mạn sẽ thường cảm thấy mất mát, dần dần sẽ chuyển thành tự ti. Một người chỉ có thể nuôi dưỡng lòng khiêm tốn, luôn bảo trì tâm thái hòa ái từ bi, nội tâm mới có thể cảm thấy tròn đầy và an vui.
-Kiếp trước làm việc thiện mới chính là nguyên nhân cho sự giàu có ở kiếp này, (trồng dưa được dưa, trồng đậu được đậu). Mà người thường không hiểu được nhân quả, trồng dưa lại muốn được đậu, trồng đậu lại muốn được dưa, đây là thể hiện của sự ngu muội. Chỉ có người chăm học Phật Pháp, mới có được trí huệ chân chính, mới thật sự hiểu được nhân quả, quy luật tuần hoàn của vạn vật trong vũ trụ, nội tâm mới có thể minh tỏ thấu triệt. Để từ đó, biết làm thế nào lựa chọn tư tưởng, hành vi và lời nói của mình cho phù hợp. Người như vậy, mới có thể theo ánh sáng hướng đến ánh sáng, từ yên vui hướng đến yên vui."
-Bầu trời có thể bao dung hết thảy, nên rộng lớn vô biên, ung dung tự tại; mặt đất có thể chịu đựng hết thảy, nên tràn đầy sự sống, vạn vật đâm chồi! Một người sống trong thế giới này, không nên tùy tiện xem thường hành vi và lời nói của người khác. Dẫu là người thân, cũng không nên mang tâm cưỡng cầu, cần phải tùy duyên tự tại! Vĩnh viễn dùng tâm lương thiện giúp đỡ người khác, nhưng không nên cưỡng cầu điều gì.
-Nếu tâm một người có thể rộng lớn như bầu trời mà bao dung vạn vật, người đó sao có thể khổ đây?
Vị thầy khả kính nói xong những điều này, tiếp tục nhìn tôi với ánh mắt đầy nhân từ và bao dung độ lượng.
Ngồi im lặng hồi lâu...xưa nay tôi vẫn cho mình là một người rất lương thiện, mãi đến lúc này, phải! chỉ đến lúc này, tôi mới biết được trong tôi còn có một con người rất xấu xa, rất độc ác! Bởi vì nội tâm của tôi chứa những điều ác, nên tôi mới cảm thấy nhiều đau khổ đến thế. Nếu nội tâm của tôi không ác, sao tôi có thể khổ chứ ?
Xin cảm tạ thầy, nếu không được người khai thị dạy bảo, con vĩnh viễn sẽ không biết có một người xấu xa như vậy đang tồn tại trong con!
Theo VNE
Lên giường rồi vợ hỏi: "Sắp xong chưa?" Chồng ngán ngẩm khi vợ lên giường toàn hỏi: "Anh sắp xong chưa, em còn phải đi giặt đồ" Ai cũng biết, chuyện chăn gối không chỉ là một nhu cầu bản năng của mỗi cặp vợ chồng. Nó không chỉ là chuyện "cần phải làm" mà còn là sợ dây kết nối tình cảm vợ chồng thêm mặn nồng. Ai cũng hiểu...