Yêu người đã có vợ, tôi nghĩ mình cao thượng!
Tôi đã từng nghĩ mình cao thượng khi chỉ yêu anh mà không đòi hỏi gì.
Chỉ vì tôi sợ lúc đó anh đang bên cạnh vợ mình, và vợ anh sẽ biết chuyện của chúng tôi.
Đọc câu chuyện của bạn &’Bồ nhí vật vã nghe tin vợ chàng mang thai’ tôi cảm thấy thật xót xa. Xót xa vì vừa thương bạn, vừa cảm thấy thương chính bản thân mình, vì tôi cũng từng có cảm giác ấy.
Nhưng tôi đã chấm dứt mối tình oan nghiệt đó hơn 5 năm và giờ nghĩ lại khoảng thời gian đó cảm thấy vô cùng ân hận. Bởi mình càng hy sinh, im lặng, chịu đựng bao nhiêu thì chính mình là người thiệt thòi nhất. Lúc đó tôi cũng bỏ ngoài tai các lời khuyên của bạn bè vì cho rằng chỉ người trong cuộc như mình mới hiểu.
Hiếm khi tôi được tự do gọi cho anh trừ khi anh đi công tác xa nhà, vì khi nào anh rảnh thì anh tự giác ghé thăm hoặc gọi cho tôi mà thôi. Tôi lặng lẽ để anh hạnh phúc. Tôi giờ đã thấy, tại sao mình lại ngu ngốc vậy? Cũng cảm thấy có lỗi mà sao không dứt ra được. Mỗi lần tôi muốn chia tay là anh đau khổ, đòi tự tử như không có tôi thì anh sẽ chết. Tôi càng hãnh diện vì tôi nghĩ tôi dư sức nắm lấy anh, nhưng vì lương tâm nên không bắt anh bỏ vợ mà còn vun vén cho vợ chồng anh.
Hiếm khi tôi được tự do gọi cho anh trừ khi anh đi công tác xa nhà, vì khi nào anh rảnh thì anh tự giác ghé thăm hoặc gọi cho tôi mà thôi. (ảnh minh họa)
Mọi người bảo tôi ngu, còn tôi thấy mình cao thượng (giờ nghĩ lại thấy nực cười với suy nghĩ này của mình). Anh không cần chu cấp vì tôi có việc làm đàng hoàng, thậm chí tôi còn mua đồ đạc thêm cho anh nữa. Gần như tình cảm, tài chính của tôi đều dành cho anh. Tình yêu đã trao khó lý giải lắm, con tim cứ thắng lý trí và mình cứ như con thiêu thân, muốn thoát mà không được.
Rồi vợ anh cũng mang thai lại là con trai, tôi cũng sợ mất anh như vậy. Tôi còn định âm thầm có bầu với anh nữa chứ, đúng là ngu xuẩn. Cơn ghen tuông ngày càng tăng khi mỗi tối không thể liên lạc được với anh. Một đêm vì quá nhớ anh, tôi đã nhắn tin vào máy anh và không cần biết anh đang ở nhà.
Video đang HOT
Vợ anh biết chuyện sau tin nhắn ấy. Việc anh ấy cư xử là cùng vợ anh gọi điện cho tôi và chính anh yêu cầu tôi hãy chia tay anh và đổ hết mỗi lỗi lầm về cho tôi.
Nhiều lần tôi muốn đem bài học của mình cho các bạn trẻ lỡ vào vị trí kẻ thứ ba để cảnh tỉnh. Hãy thử ra ánh sáng, coi anh ta có còn &’to mồm’ bênh vực bạn không, còn mạnh miệng đòi sống đòi chết nếu không có bạn không? Hay vì sự ngu ngốc của bạn làm anh ta hả hê. Lỗi của mình do lối suy nghĩ sai lệch về tình yêu và đặt sự hy sinh niềm tin không đúng người, bởi những người đàn ông ngoại tình đều không xứng đáng được hưởng sự cam chịu của người thứ ba.
Nhiều lần tôi muốn đem bài học của mình cho các bạn trẻ lỡ vào vị trí kẻ thứ ba để cảnh tỉnh. (ảnh minh họa)
Thời gian làm kẻ thứ ba khiến tôi rất mỏi mệt, chẳng lúc nào đầu óc thoải mái cả, cảm giác tội lỗi, cảm giác ghen hờn… tất cả muốn giết chết mình. Đến khi anh ta chối bỏ tôi, tôi như trút được gánh nặng, giờ đây tôi sống thanh thản, thoải mái dù vẫn độc thân. Vậy các bạn hãy chọn cho mình cuộc sống vui vẻ nhất, đừng để cuộc đời mình héo mòn vì những điều không xứng đáng. Dù đã 30 tuổi rồi, trải qua sai lầm, giờ tôi đã trưởng thành hơn, tôi vẫn hy vọng mình sẽ tìm được hạnh phúc với một người đàn ông hoàn toàn của riêng mình chứ không vay mượn của ai.
Lời khuyên dành cho bạn, hay chấm dứt trước khi quá muộn. Sao phải phí hoài tuổi thanh xuân của mình? Biết sai thì nên dừng lại để làm lại cuộc đời, sống phải biết vươn lên phát triển. Không có chuyện không thể chia tay, quyết tâm là được, càng kéo dài càng tủi nhục mà thôi. Để sau này không phải ân hận vì đi theo một cuộc tình không lối thoát.
Theo VNE
Đau đớn chịu đựng chồng ngoại tình
Cưới nhau hơn một năm, con mới mấy tháng tuổi, chồng tôi bắt đầu ngoại tình. Tôi suy sụp khi lần đầu nếm trải cảm giác bị phản bội, nhưng rồi cũng dằn lòng tha thứ trong yên lặng, thế mà lần này rồi lại lần khác... (Hương).
Tôi lập gia đình được 6 năm và có một đứa con năm nay 5 tuổi. Vợ chồng tôi sống chung với ông bà nội. Vì được dạy dỗ từ người bố mang đậm chất phong kiến nên tôi khá chu toàn trong bổn phận làm dâu, làm vợ, thậm chí mục tiêu của tôi là "một sự nhịn 9 sự lành". Chồng tôi là con trai duy nhất, được gia đình cưng chiều vô điều kiện nên từ khi cưới tôi chỉ biết chăm lo cho gia đình và nhường nhịn chồng đủ thứ.
Cưới được hơn một năm, lúc con mới mấy tháng tuổi, chồng tôi bắt đầu ngoại tình, hết lần này đến lần khác. Tôi không còn đủ lòng cao thượng để tha thứ nữa, nhưng cũng không thể làm gì khác hơn. Ly dị hay bỏ đi, tôi không thể làm như vậy vì còn con dại và cha mẹ già. Tôi cần phải giữ tiếng thơm cho người thân yêu của tôi. Tôi bắt cảm thấy mệt sau nhiều lần khuyên chồng bất thành.
"Chồng tôi hết lần này đến lần khác ngoại tình". Ảnh minh họa: megafun.
Một mặt chồng tôi liên tục ngoại tình, mặt khác lại ghen tuông vô cớ, bất kể ngày hay đêm. Ở nhà hay đi làm tôi đều bị anh kiếm chuyện gây gổ với lý do vô cớ. Tôi đi làm thì anh nhắn tin gọi điện bảo tôi "đi đâu, làm gì với thằng nào". Tôi ở nhà mà cầm điện thoại thì bảo "ở nhà rồi cũng có thằng nào gọi điện nhắn tin". Lúc rảnh tôi ngồi không thì bảo tôi "đang tơ tưởng đến thằng nào"...
Nhiều lúc tôi muốn ly dị cho xong nhưng ai cũng khuyên rằng "Tại anh quá thương tôi nên hay ghen vậy thôi". Nhưng xin hỏi nếu thương tôi thì tại sao không thể cho tôi một niềm vui? Cứ như vậy đã 6 năm trôi qua và bây tôi không còn nụ cười hay tiếng nói mỗi khi trở về căn nhà của mình.
Phải chăng tôi đã mắc bệnh trầm cảm. Và giờ đây tôi phải làm sao? Như đã nói, bố tôi là một người rất phong kiến, ông sẽ không chấp nhận được chuyện con gái bỏ chồng. Mặt khác nếu ly dị thì con tôi phải làm sao, cháu đã quen với cuộc sống đầy đủ tình thương. Hay tôi phải cam chịu cuộc sống như vậy đến trọn đời? Xin hãy cho tôi một lời khuyên (Hương).
Trả lời:
Chào bạn,
Khi bạn đặt câu hỏi "Tôi có nên ly hôn không?", tôi nghĩ rằng, bạn cũng biết là mình chưa sẵn sàng cho quyết định này. Bởi quyết định ly hôn thật chẳng dễ dàng một chút nào, nhất là với những người phụ nữ đã âm thầm chịu đựng sự ghen tuông, phản bội của chồng bao nhiêu năm qua.
Bạn có bao giờ thử đặt câu hỏi "Suốt bao năm ấy, mình đã làm gì để cải thiện, thay đổi tình trạng cơm không lành canh không ngọt của cuộc hôn nhân?". Bạn đã trao đổi với gia đình, những người thân yêu của bạn về những sự khổ tâm mà bạn đang chịu đựng chưa? Bạn đã có đủ thái độ mềm mỏng và cương quyết để chồng bạn thấy được lỗi của anh ấy chưa?
Chịu dựng không phải là cách tốt để bảo vệ hôn nhân bạn ạ. Bạn cần xác định được quan điểm và chính kiến của mình. Bạn thể hiện được vai trò của mình trong hôn nhân, như thế chồng bạn mới cảm thấy trách nhiệm của anh ấy. Trong tình huống này, im lặng và chịu đựng là những bất lợi, khiến cho vai trò của bạn bị mất dần trong gia đình.
Còn với bố của bạn, nếu ông biết rằng chồng bạn thường xuyên ngoại tình, còn luôn ghen tuông mù quáng, thì bạn nên nói với bố rằng bạn đang đau khổ và không biết có chịu đựng thêm nổi không. Tôi nghĩ là bố bạn sẽ hiểu và không khắt khe, gia trưởng như bạn nghĩ. Hơn nữa với tình yêu thương của người bố với con gái, bố sẽ chia sẻ và hỗ trợ bạn.
Bạn bảo "Ai cũng khuyên, tại anh ấy quá thương nên hay ghen vậy thôi". Một người đàn ông ghen tuông, luôn giữ rịt vợ, quản lý vợ chặt chẽ, điều đó có thể cho thấy anh ấy sợ mất vợ như người khác vẫn nghĩ. Nhưng tôi cũng đặt vấn đề: Một người đàn ông thường xuyên ngoại tình như chồng bạn có còn yêu bạn nữa hay không? Sao còn yêu thương mà vẫn cứ tìm kiếm niềm vui bên ngoài. Công khai ngoại tình vậy, anh ta có còn tôn trọng vợ không?
Ngoài ra anh ta còn cố gắng tìm kiếm một chứng cứ nào đó để đổ tội cho bạn về hành vi ngoại tình. Anh ta muốn gán ghép cho bạn một cái tội nào đó để bạn phải chấp nhận lối sống của anh ấy. Bạn đừng cố né tránh một sự thật bằng cách lấy lý do vì "yêu mới ghen". Bạn nên nhớ khi yêu người ta sẽ luôn muốn giữ người đó cho mình và họ sống tốt để giữ được tình yêu. Còn chồng bạn, anh ấy không làm như thế.
Bạn chưa thể quyết định ly hôn khi chính mình chưa sẵn sàng. Bạn biết đấy, khi quyết định ly hôn bạn phải nghĩ vì mình chứ không phải vì bất cứ ai khác. Bạn nghĩ rằng không thể ly hôn vì con đã quen được đầy đủ yêu thương và bố không thể chấp nhận con gái ly dị chồng. Như vậy rõ ràng là bạn đang giấu mong muốn giữ gia đình của mình. Bạn còn cần có cuộc hôn nhân này, bạn chưa sẵn sàng để ly hôn.
Vì thế, bạn hãy mạnh dạn chia sẻ những nỗi niềm của mình với những người trong gia đình. Hãy thế hiện cho chồng biết bạn không thể im lặng mãi được. Sức chịu đựng có hạn, bạn đừng để mình rơi vào trạng thái mất kiểm soát. Khi độc lập về kinh tế, tự chủ về tình cảm, bạn sẽ tự tin hơn với vị trí làm vợ trong gia đình. Có những khi im lặng là vàng, nhưng trong hôn nhân thì im lặng đôi khi làm cho người khác nghĩ rằng mình đã buông xuôi và chấp nhận. Chúc bạn mạnh mẽ, sáng suốt để giữ hạnh phúc cho mình và gia đình.
Theo VNE