Yêu một người, làm sao buông?
Yêu một người là trái tim lỗi nhịp khi người ta dành một cử chỉ quan tâm, âu yếm rất đỗi bình thường nhưng với ai đó là cả khung trời màu hồng.
Yêu một người là hạnh phúc khi thấy người cười, là xốn xang khi bất chợt thấy bóng ai thoáng qua trên hành lang lớp học. Chốn hẹn hò của những kẻ yêu nhau nhưng không chính thức gọi nhau là người yêu trước mặt bàn dân thiên hạ nó ngộ lắm, lạ lẵm lắm. Hẹn nhau ở góc cầu thang lên phòng học chỉ để nhìn nhau một cái, rồi tha thiết hơn là ôm vội nhau. Thế mà ấm áp, hạnh phúc vô ngần.
Yêu một người là niềm vui vô tận khi hai đứa bên nhau có 15 phút xe buýt để về nhà, cái siết tay thật chặt, nụ hôn vội trên xe khi mà người ta không chú ý, tựa đầu vào vai ai đó để con tim nhảy liên hồi, giả vờ lơ nhau khi bắt gặp người quen. Xót xa lắm nhưng sao cứ mong chờ 15 phút ấy sau mỗi lần tan học.
Yêu một người là chẳng quan tâm đến xung quanh đang như thế nào, cứ tự nhiên xoa bụng bảo “Anh ơi em đói” hay là cả hai cứ boăn khoăn xem ăn gì để cho không béo bụng. Yêu người cái cách ăn mà cứ lèm bèm “Cái này chưa ngon” nhưng sau đó lại sì sụp húp cạn cả tô rồi lại cười “No quá em ơi!” .
Video đang HOT
Yêu một người là trái tim lỗi nhịp khi người ta dành một cử chỉ quan tâm, âu yếm rất đỗi bình thường nhưng với ai đó là cả khung trời màu hồng. Trời mưa mà nắm tay người mình yêu đi tung tăng cười nói chả màng đến ướt mưa là gì, đố có cô gái nào không mong muốn một lần như vậy.
Yêu một người là chấp nhận đau, có lẽ thế, bởi người đâu chỉ có mình tôi, người còn gia đình, người không chỉ nặng tình mà còn nặng nghĩa.
Yêu một người là nuốt nước mắt mặn đắng khi biết rằng giờ này người đang bên ai đó, tự vấn trái tim sao ngu ngốc, sao lại yêu người chẳng màng khổ đau. Người nói yêu tôi tha thiết nhưng người cũng không thể bỏ ai đó, người ích kỉ thế đấy nhưng sao tôi chả thể buông nhẹ nhàng như tôi từng nghĩ.
Yêu một người là mạnh tay nhắn tin “anh hãy chọn gia đình và tương lai của anh” rồi sau đó miệng đắng, tim đau. Yêu người nên không muốn người phải nặng óc, mệt não khi cứ suy nghĩ về mối quan hệ tơ vò.
Yêu một người là chẳng thể từ chối những cuộc hẹn bất ngờ, chẳng thể bỏ rơi người khi người nói “anh nhớ em, anh muốn ở bên em lâu hơn”. Tim dại khờ đã thắng cả lí trí khôn ngoan. Đến bên người, ngồi sau xe, ôm người, gần trong gang tất nhưng thoáng chốc sẽ vụt bay.
Yêu một người là hi sinh, là đau đớn, là cam chịu, là nhẫn nhịn, là tim xé toạt nhưng cứ nhận tin nhắn, cứ gặp người là vết thương lại lành. Người ơi! Khi nào người mới hết làm “bác sĩ” cho riêng trái tim em?
Yêu một người là khó mà buông dẫu biết trăm đắng ngàn cay. Vẫn cứ câu nói “Xa em chầm chậm thôi để em quen dần”. Người ơi! Em buông hay không buông…khi mà vết thương đã đong đầy tim em?
Theo VNE
Chán nản vì bị bạn gái từ chối nụ hôn đầu
Sau 2 tuần đi chơi với nhau, tôi quyết định trao nụ hôn đầu tiên nhưng Huyền không chấp nhận. Từ đó trở đi chúng tôi ít nói chuyện với nhau hơn.
ảnh minh họa
Tôi 20 tuổi, có tình cảm với bạn gái cùng tuổi tên Huyền. Chúng tôi biết nhau được 2 năm khi du học tại Anh, sau một thời gian ngắn, tôi chuyển sang du học tại Australia. Tôi và em có vài kỷ niệm rất đẹp với nhau rồi nảy sinh tình cảm. Sau thời gian đó, chúng tôi vẫn liên lạc với nhau theo kiểu vui vẻ bạn bè, đôi khi tâm sự chuyện học hành, cuộc sống. Tôi cũng biết xa mặt cách lòng nhưng vẫn giữ liên lạc, thời gian bên Australia tôi có quen một người khác nhưng không được bao lâu.
Trong khi quen người mới, tình cảm tôi dần vơi đi nhưng sau đó lại hướng về Huyền. Chuyện học hành của Huyền gặt hái được thành tích cao, rồi cũng muốn chuyển sang Australia du học, cô ấy trở nên cá tính hơn. Hai tháng trước, chúng tôi về Việt Nam chung thời điểm, Huyền mời tôi lên nhà chơi và dẫn đi dạo nơi em sống. Trong thời gian đó, có lẽ tôi quá tự tin khi cảm nhận được tín hiệu từ Huyền nên đã làm mất đi hình tượng trong mắt cô ấy.
Gia đình Huyền có người bạn gần chỗ tôi sống, có lần qua nhà người ta chơi, gia đình cô ấy cũng mời tôi đi chung. Sau 2 tuần đi chơi với nhau, tôi quyết định trao nụ hôn đầu tiên nhưng Huyền không chấp nhận. Từ đó trở đi chúng tôi ít nói chuyện với nhau hơn. Tôi cố gắng níu kéo tình cảm, thỉnh thoảng nhắn tin hỏi thăm, thời gian đầu đôi khi Huyền chủ động nhắn trước.
Theo VNE
Bạn trai bắt viết cam kết trước khi dâng hiến Anh nói anh không từ chối vì đó là tấm lòng của em và anh cũng tin vào điều đó. Nhưng anh lại làm em buồn vì muốn em phải viết một bản cam kết là sau này dù có chuyện gì cũng không được bắt anh phải chịu trách nhiệm do đấy là em tự nguyện. Nhưng anh lại làm em buồn...