Yêu một người, lại cặp bồ với một người
Tôi tưởng cô ấy có người yêu thì thôi cặp bồ. Ai ngờ, cứ tối cô ấy đi chơi với anh chàng kia, thì đêm khuya, khi gã bồ gọi, cô lại lén ra ngoài.
Câu chuyện tôi kể ra đây chính là hoàn cảnh của cô bạn tôi. Chơi với nhau bao nhiêu năm, tôi thừa hiểu con người cô ấy. Tốt đấy, nhân từ ấy, thoáng tính ấy nhưng cũng rất coi trọng vật chất, coi trọng đồng tiền.
Người cô ấy yêu phải là người giàu, có tiền, hoặc là chí ít cũng thuộc hạng &’hơi đại gia’. Tất nhiên cô ấy có quyền đòi hỏi, cô ấy có quyền chọn người yêu vì chân cô ấy dài, da trắng dù khuôn mặt không phải xinh.
Người ta nói nhất dáng nhì da, cô ấy được cả nhất và nhì. Khuôn mặt bậc trung là được, không cần quá xuất chúng cũng đủ các chàng theo đuổi cô ấy nhiều không đếm xuể. Nhưng khổ nỗi, gần 30 tuổi, cô ấy vẫn chưa có người yêu chỉ vì cái sự… tiền.
Cô ấy lúc nào cũng lộng lẫy như nữ hoàng, đi đâu cũng ăn mặc đẳng cấp kiêu sa. Những bộ trang phục ấy cũng vì có những anh chàng đại gia theo đuổi cô ấy tặng. Có khi tặng quà, có khi tặng cả tiền. Nhưng khổ nỗi, những người có tiền thì toàn là những anh chàng công tử bạc liêu, họ cũng chơi qua loa rồi chán. Những gã gắn bó lâu tí thì lại kiếm người ngoại tình, cặp bồ, chứ chẳng phải yêu đương gì cho cam. Còn những người ít tiền thì đừng nói tới chuyện tán cô bạn tôi.
Cô ấy lúc nào cũng lộng lẫy như nữa hoàng, đi đâu ăn mặc đẳng cấp kiêu sa. Tiền ấy cũng vì có những anh chàng đại gia theo đuổi cô ấy tặng. (ảnh minh họa).
Video đang HOT
Cô ấy cặp bồ cũng được vài năm, điều này tôi biết dù cô ấy không muốn nói. Nhưng tôi vẫn chơi vì tôi quan điểm đó là chuyện riêng của họ, họ tốt với mình thì mình tốt lại. Còn can thiệp gì cuộc sống riêng tư của người ta.
Thế nhưng, tới tuổi gần 30, thấy cô ấy cũng sang trọng đấy, cũng có tiền đấy nhưng tình yêu thì chẳng có. Cái gã cặp bồ cũng sắp chán cô ấy rồi. Và cũng quá tuổi, cô ấy cũng cần phải tính chuyện lấy chồng, sinh con. Nhưng khi nhìn lại, dù có muốn yêu người kém kém cũng chẳng có. Vì ở tuổi đó, đàn ông cũng lấy vợ nhiều rồi hoặc là họ cũng không dám tán cô ấy.
Thế rồi, cô ấy gặp được một người gần khu nhà trọ, mới chuyển tới. Cô ấy đã nhanh chóng chiếm được cảm tình của anh chàng này. Thế rồi, chẳng biết sao họ yêu nhau nhanh thế. Cô ấy cũng giận cũng hờn, cũng khóc, cũng buồn vì anh chàng này.
Có lẽ, đó là tình yêu thật sự. Vậy mà tôi còn lo, cô ấy sẽ chẳng yêu ai được nữa hoặc sẽ chẳng chân thành với ai. Nhưng nhìn cái cách thể hiện ấy, có thể đó là tình yêu (tôi nghi ngờ thế).
Được vài tối, tôi chứng kiến cô ấy hay đi với anh chàng này, ăn uống, chơi bời vui vẻ. Nhưng thi thoảng cũng giận hờn không ít. Tôi tưởng cô ấy có người yêu thì thôi cặp bồ. Ai ngờ, cứ tối cô ấy đi chơi với anh chàng kia, thì đêm khuya, khi gã bồ gọi, cô lại lén ra ngoài. Còn người yêu cô dù ở gần những cũng chỉ nghĩ cô ấy ngủ, chẳng biết chuyện gì xảy ra.
Có lần tôi chứng kiến vậy, (tôi cũng ở gần) cảm thấy buồn phiền vô cùng. Tôi chẳng biết nói gì, chẳng biết nên bình luận gì nữa. Nhưng đúng là thấy vừa thương anh chàng kia lại vừa cảm thấy lo cho cô ấy. Sống như vậy có gì là chân thành, là tình yêu và liệu có thật sự hạnh phúc hay không?
Tôi thiết nghĩ, muốn có được tình yêu chân chính thì trước tiên mình phải chân thành.
Theo VNE
Mẹ chồng bảo: "Không biết nấu ăn càng sướng"
Con dâu vụng việc bếp núc, tròn mắt ngạc nhiên khi được mẹ chồng động viên: "Không biết nấu thì để người khác nấu cho mà ăn, càng sướng con ạ".
Mối tình Nam - Bắc
Tốt nghiệp trường Cao đẳng Hóa chất Phú Thọ, loay hoay ngót 2 năm trời không tìm được công việc ổn định tại quê nhà, chị Đỗ Thị Xuyến ở thị xã Ngã Bảy, tỉnh Hậu Giang đành khăn gói vào Nam nhờ người cậu xin việc. Cũng may, công việc thuận lợi, có điều phải xa gia đình, xa quê hương, "nhiều khi nhớ nhà, nhớ bố mẹ quay quắt, chỉ muốn ra bến bắt xe về Bắc ngay", chị kể. Nhưng nghĩ đến những đêm mẹ trở mình thao thức vì lo chuyện công ăn việc làm của chị, gầy rộc hẳn đi, chị lại cố giằn lòng ở lại, tìm đến niềm vui trong công việc để nguôi nỗi nhớ.
Mảnh đất mới, công việc mới cũng đã dần quen. Mối lương duyên cũng đã tìm đến với chị sau ngót một năm "Nam tiến". Anh là người ở huyện Châu Thành, Hậu Giang, làm cùng công ty với chị. Đám cưới đầm ấm diễn ra là cái kết có hậu cho mối tình Nam - Bắc. Hiện tại, anh chị đã có một cô con gái đầu lòng gần một tuổi, rất kháu khỉnh.
Ảnh minh họa.
Mẹ chồng bảo: "Không biết nấu ăn càng sướng"
Xác định lấy chồng xa quê đồng nghĩa với phong tục, tập quán, nếp sinh hoạt khác hẳn nhau khiến chị Xuyến không khỏi bỡ ngỡ lúc đầu. Thế nhưng, chị tâm niệm cố gắng đặt mình vào thế chủ động thì sẽ phần nào bớt đi những rào cản ấy. Chị chia sẻ: "Tôi chủ động thăm hỏi người nhà chồng, chủ động tìm hiểu tính tình, sở thích, thói quen của bố mẹ chồng, anh chị em nhà chồng thông qua chồng, qua những buổi sinh hoạt chung mà thuận lợi nhất là từ những bữa cơm quây quần đại gia đình với nhau. Cái gì không biết thì mình nói ngay, hỏi ngay để được giúp đỡ". Nghĩ thế nên hồi mới cưới nhau, hầu như cuối tuần nào vợ chồng chị cũng thu xếp về nhà bố mẹ chồng.
Rào cản lại tiếp tục đến với chị Xuyến từ... những món ăn. Cách chế biến, khẩu vị hai miền rất khác. Thêm nữa, "ở ngoài Bắc, tôi vốn rất dễ tính trong chuyện ăn uống. Tôi nấu ăn cũng không phải là khéo lắm. Vào trong này, đó thật sự là một bất lợi của tôi. Nhiều khi, bữa cơm chung với nhà chồng lên tới 3, 4 mâm, tôi cũng chưa rành các món trong này nên hầu như làm gì cũng phải hỏi mẹ chồng. Xong, mẹ chồng bảo tôi: Không biết nấu thì để người khác nấu cho mà ăn, càng sướng con ạ. Các chị em gái, chị em dâu của chồng cũng chẳng hề tỏ thái độ mà ngược lại, rất nhiệt tình, vui vẻ nên tôi cũng đỡ ngại. Vậy là, thay vì nấu ăn, tôi lăng xăng nhặt rau, rửa bát. Nếu như ở ngoài Bắc, con dâu như tôi dễ bị xét nét thì trong này, cũng có thể vì cách sống phóng khoáng hơn nên mọi người nhìn nhận chuyện bếp núc củanàng dâu như tôi cũng thoải mái hơn", chị Xuyến kể.
Với chị Xuyến, dù lấy chồng xa quê nhưng vẫn tìm được tình cảm gia đình trọn vẹn từ những bữa cơm với nhà chồng.
Dần dà, qua những bữa cơm ấy, chị đã hiểu rõ hơn về nhà chồng, học được cách chế biến món ăn đúng khẩu vị Nam bộ. Ngược lại, bố mẹ, các anh chị em nhà chồng cũng dần thấy gần gũi, quý mến chị hơn.
Bây giờ, khi vợ chồng chị đã có con nhỏ, cứ cách hai tuần vợ chồng chị lại đưa con vượt chặng đường ngót hai chục cây số về thăm gia đình chồng. Chị Xuyến bảo, con gái lấy chồng xa thiệt đủ đường, nhất là lúc sinh nở. Đáng lẽ có cả mẹ đẻ, mẹ chồng thì sẽ đỡ vất vả vì dù sao con gái cũng gần gũi với mẹ đẻ hơn. Đằng này, tất cả đều phải trông chờ vào mẹ chồng, vào các chị em gái, chị em dâu nhà chồng. Thế nhưng, theo chị Xuyến, chính từ sự chân thành, từ những bữa cơm chung với nhà chồng mà "tôi vẫn tìm được tình cảm gia đình trọn vẹn từ những bữa cơm ấy, phần nào bù đắp sự thiếu hụt tình cảm từ gia đình ngoài Bắc", chị nói.
Theo TTVN
Yêu lại vợ cũ Đi tìm lại vợ cũ không khó, khó nhất là yêu lại. Không cứ Tây hay ta, với hầu hết bình thường đàn ông thì luôn có hai người phụ nữ tối quan trọng, đó là mẹ và vợ. (ở đây không bàn đến phạm trù "mẹ vợ", một nội hàm với không ít đàn ông đôi khi là dấu chỉ của tai...