Yêu một người không yêu mình, hẳn là đau đớn lắm…
Em luôn là người nói nhớ người mà chẳng bao giờ dám hỏi người có nhớ em không? Em luôn là người nói thương người mà chẳng bao giờ dám hỏi người có chút tình cảm nào cho em không?
…………………………..
Yêu một người không yêu mình, hẳn là đau đớn lắm…
Có một thời em đã như thế, yêu một người đến dốc hết cả tâm can, yêu đến cho đi mà không cần nhận lại, yêu đến dại khờ vô lối… vậy mà cuối cùng người cũng không thể hiểu và cũng không muốn hiểu…
Em biết mình vô cùng ngốc vì cứ muốn được gần bên người, lần đầu bắt gặp ánh mắt dịu dàng của người nhìn em, lúc ấy em đã biết tim mình lạc nhịp và cũng chính lúc ấy em cũng biết tiếp theo là những ngày tháng không dễ dàng… Đâu cứ phải ánh mắt dịu dàng là yêu đâu, vậy mà em cứ đắm chìm trong đó, muốn yêu người tiếp những ngày người đã đau khổ, muốn thương người tiếp những ngày người đã chờ đợi trong vô vọng, muốn chia sẻ tiếp với người cuộc sống khó khăn người đang trải qua, muốn nắm tay người đi tiếp con đường trước mắt…
Người! chỉ là rung động thôi, chỉ là một phút yếu đuối cần ai đó san sẻ, một chút hiếu thắng nam nhi thoáng qua, và một chút đồng cảm với hoàn cảnh… ngoài ra chẳng có thương làm sao đến yêu được…
Em! chẳng cần biết mình sẽ đối mặt với những gì, chỉ muốn mỗi ngày được trò chuyện cùng người. Chẳng cần biết lí trí kêu gào ra sao, chỉ nghĩ đến con tim đang hoan hỉ. Chẳng cần biết người mỗi ngày gắng gượng những lời sáo rỗng, chỉ luôn biện minh cho mình và cho người…
Video đang HOT
Mỗi ngày trôi qua, con tim em càng thu hoạch thêm bao nhiêu cảm xúc, ngọt ngào có, tủi hờn có, vui vẻ có, buồn phiền có, và cả xót xa cũng có… mỗi lần thấy mọi thứ nhạt nhòa lạc lõng, em lại nghĩ đến chuyện buông tay… vậy mà cứ bao lần em muốn bỏ quên người, thì tự nhiên người lại ngọt ngào với em, lại thêm vài lời làm chất xúc tác cho con tim hy vọng trở lại. Chỉ muốn ru mình một chút thôi, không thể ngủ ngon, chỉ mơ màng cũng được… tưởng tượng một ngày nào đó người có thể nhìn ra chân tình mà cảm động.
Em luôn là người nói nhớ người mà chẳng bao giờ dám hỏi người có nhớ em không?
Em luôn là người nói thương người mà chẳng bao giờ dám hỏi người có chút tình cảm nào cho em không?
Em luôn xem người là ưu tiên nhưng với người em chỉ là sự lựa chọn.
Em luôn muốn gần người thêm chút nữa, còn người thì luôn giữ khoảng cách với em.
Em luôn thức rất khuya đợi người về chỉ để trả lời một tin nhắn, nhưng người vì vui vẻ với bạn không thể trả lời tin nhắn ngay cho em.
Em một ngày kia vượt cả trăm cây số đến gặp người, không chút cảm xúc người lạnh lùng bảo em nên dừng lại.
Vậy yêu một người không yêu mình có đau không, có mệt mỏi không, có thấy mình mất đi lòng tự trọng nhiều không… Yêu là như thế có đúng không? cho dù có đau đến vỡ vụn cũng không dám quay lưng, sợ mình lại bỏ lỡ điều gì trong khoảnh khắc ấy, cứ nuôi hy vọng mỗi ngày mỗi ngày người sẽ gần ta hơn chút nữa, cứ vô thức hy vọng ta sẽ ở lại trong thế giới của người, cứ nhắm mắt hy vọng đường sẽ không còn xa…
Em đã như thế, cố gắng đến cùng cho đến khi tự tay mình chạm vào cạn cùng của tuyệt vọng… em đã bật cười chua xót cho mình… cuối cùng em đã không thể chạm vào người, thật ra em đang cố gắng chạm gần hơn nỗi đau của chính mình… nỗi đau bất chấp… bất chấp xa xôi để gặp gỡ, bất chấp nắng mưa để yêu thương, bất chấp tủi hờn để hy vọng…
Vậy khi nào thì trái tim em sẽ bão hòa. Người đã lạnh lùng, quay lưng là không bao giờ ngoảnh lại, em cũng hy vọng như thế, người đừng nhìn lại, dù chỉ là một lời hỏi thăm… vì em sợ trái tim mình lại một lần mềm yếu, lại vì sợ bỏ lỡ người mà lại làm đau mình lần nữa…
Dù sao cũng cảm ơn người đã giúp em bước ra khỏi thế giới của người, nếu không tự mình em chả bao giờ làm được, bây giờ em thấy tim mình nhẹ nhàng đi rất nhiều, giống như trút bỏ được một gánh nặng mà mỗi ngày mình phải mang theo. Không còn mong chờ, không còn hy vọng… vẫn biết rằng khó có thể phôi phai…nhưng đã biết chấp nhận người là thứ không thuộc về mình, mãi mãi cũng không thể thuộc về mình…
Phương Nguyễn
Càng yêu sâu đậm, càng dễ đánh mất...
Trong thế giới tình cảm, không có hạnh phúc nào là thật sự, chẳng có nỗi đau nào là vĩnh hằng. Hãy thử nghĩ xem, sao chúng ta có thể yêu một người mà lại không thể rời xa một người.
Có thể khi rời xa đối phương bạn sẽ đau khổ, hụt hẫng. Nhưng vẫn tốt hơn khi bạn mãi chạy theo một người mà tâm họ đã không còn ở bên bạn.
Trong thế giới hơn 7 tỷ người, nếu bạn gặp được một người yêu thương bạn, có thể nói bạn đã may mắn hơn nhiều người. Và nếu một ngày bạn chia tay hoặc đau khổ vì tình yêu thì bạn cũng đã may mắn. Vì xét cho cùng bạn đã yêu và được yêu, đã từng khóc vì tình yêu, đã từng đau khổ, đã từng lãng mạn trong tình yêu đó. Cho dù đối phương đã là dĩ vãng nhưng những ki ức đẹp khi còn yêu nhau sẽ là một kỉ niệm khó quên với bạn.
Có lẽ sau khi chia tay, mỗi người chúng ta sẽ mất phương hướng, lạc đường trong tình yêu mà ta nuôi dưỡng bấy lâu. Có những người vì người yêu mà sẵn sàng đánh đổi mọi thứ để kéo dài khoảnh khắc hạnh phúc đó. Ý nghĩa của tình yêu không phải người này hi sinh cho người khác mà là hai người cùng hi sinh cho nhau để hạnh phúc.
Không nên sống vì một người, một người gánh vác tình yêu cho hai người là rất đau khổ. Trong thế giới tình cảm, không có hạnh phúc nào là thật sự, chẳng có nỗi đau nào là vĩnh hằng. Hãy thử nghĩ xem, sao chúng ta có thể yêu một người mà lại không thể rời xa một người. Có thể khi rời xa đối phương bạn sẽ đau khổ, hụt hẫng. Nhưng vẫn tốt hơn khi bạn mãi chạy theo một người mà tâm họ đã không còn ở bên bạn.
Nếu thật sự bạn yêu một người thì người ấy sẽ xuất hiện trong lúc mà bạn muốn quên đi nhất, sẽ xuất hiện trong tâm trí bạn khi bạn buồn nhất. Có lúc bạn sẽ muốn được nói với đối phương cảm nhận của bạn, nhưng liệu nói xong người đó có để ý đến bạn hay chỉ nhận được sự vô tâm đến lạnh lùng? Và lúc này đây, người tổn thương nhất vẫn là bạn. Tình yêu như thế thật quá đau. Cũng giống như bạn nắm chặt cát trong tay, càng nắm chặt cát càng rơi ra. Cuối cùng số cát trong tay còn lại là quá ít. Tình yêu cũng vậy càng yêu sâu đậm thì sẽ càng dễ đánh mất.
Bạn đã yêu bằng một tình cảm chân thành thì sau phải hối hận khi tình yêu không còn. Cuộc sống này, ngoài tình yêu ra thì còn nhiều điều thú vị lắm bạn à. Có thể khi bạn quay đi, đối phương sẽ rời xa bạn, như vậy thì cũng chẳng sau bởi chẳng có ai cả đời chỉ biết đến yêu mà không làm việc khác, chẳng ai có thể chờ đợi một người đến hết cuộc đời.
Cố lên bạn nhé!
Truc Ly Huynh
Cái gì cũ rồi cũng nghe rất xót xa! Yêu một người hết lòng không sai nhưng dành cả tuổi xuân để buồn vì một người đã xa là hoàn toàn sai. Chôn vùi hiện tại, tương lai trong quá khứ u buồn là hoàn toàn sai. Chúng ta, mặc dù đã từng có khoảng thời gian bên nhau vui vẻ, hạnh phúc. Dù đã từng vì nhau mà khóc, vì nhau...