Yêu mê muội
Một tình yêu mê muội, mù quáng mà không ai có thể hiểu.
Trong cuộc sống tình yêu, lứa đôi, có không ít những người phụ nữ cam chịu làm thứ đồ chơi trong “ngôi nhà búp bê” của người tình, người chồng của mình. Nhiều phụ nữ chấp nhận sống nhỏ bé, hợt hời và chiếm giữ vị trí vô cùng bé nhỏ, thậm chí gần như không có tình cảm trong cuộc sống của người mình yêu miễn là được họ để mắt tới. Với tư cách là người ngoài cuộc, nhiều người sẽ nghĩ những cô gái này là những cô gái ngu ngốc, yếu đuối và sống không có hời hợt với bản thân. Nhưng thực tế không phải hoàn toàn như vậy, bởi có những cô gái rất thông minh, mạnh mẽ, có học thức… trong xã hội. Do đó có thể đơn giản lý giải rằng lý do đơn giản nhất đó là vì họ yêu. Một tình yêu mê muội, mù quáng mà không ai có thể hiểu.
Những cô nàng giỏi giang, táo bạo nhưng lại yếu mềm trong tình yêu
Thủy gặp Quân lần đầu tiên khi cô bước chân vào làm việc tại một công ty phần mềm. Và ngay lập tức từ lần gặp gỡ ở thang máy, Thủy đã bị ấn tưởng bởi vẻ phong trần, đẹp trai của một người đàn ông khá ngông nghênh, có ánh nhìn hờ hững, vô tình đối với tất cả những người phụ nữ xung quanh. Rồi khi được biết Quân chính là cấp trên trực tiếp của mình, Thủy càng cho rằng đó là… duyên số. Kể từ ngày đó, sự cảm phục lẫn ấn tượng về người đàn ông lạnh lùng đó khiến tình cảm của Thủy ngày càng sâu sắc và mãnh liệt. Mặc dù biết Quân đã có vợ nhưng với bản tính của mình, Thủy vẫn kiên quyết: cuộc đời này chỉ dành cho người đàn ông đó.
Với khả năng trong công việc cộng với sự thông minh sắc sảo, Thủy đã tự tạo cho mình cơ hội tiếp xúc gần gũi hơn với Quân trong công việc. Cô tận dụng mọi cơ hội để có thể “hẹn hò” bên ngoài ngày một với Quân, để có thể rút ngắn khoảng cách cấp trên – cấp dưới. Thậm chí Thủy bất chấp tất cả, đã không ngại ngùng hẹn Quân ra quán cafe với lý do bàn công việc gấp rồi nhét lá thư tình của mình vào túi áo Quân. Thế nhưng, người đàn ông đã có vợ và một cậu con trai ấy vẫn không mảy may bận tâm đến tình cảm của Thủy, anh khuyên Thủy hãy xem xét lại tình cảm của mình vì anh đã có vợ và hơn thế anh chỉ coi Thủy như đồng nghiệp. Thế nhưng, bỏ mặc mọi lời nói của Quân, cũng như những lời bàn tán sau lưng, Thủy vẫn quyết trở thành người đàn bà của Quân dù không với danh nghĩa gì.
Hay như Hương, vốn là một cô nhân viên ngân hàng năng động, hoạt bát, có vô khối những anh chàng theo đuổi. Thế nhưng cuối cùng Hương lại dành tình cảm cho một anh chàng không hề để ý đến mình. Cùng làm việc trong một tòa nhà văn phòng, Hương bắt gặp anh chàng khi cô đang tìm kiếm chỗ để xe. Anh chàng không hề quen biết ấy đã giúp cô xếp gọn một vài chiếc xe trong bãi xe chật chội để Hương có thể cho xe vào. Chỉ một hành động giúp đỡ hết sức bình thường ấy, thế nhưng Hương lại cho rằng anh chàng để ý và có cảm tình với mình. Thế nên cho dù dựng xe xong giúp Hương và đã khuất bóng sau dãy nhà, Hương vẫn chăm chăm đứng nhìn theo.
Hồng chỉ biết cam chịu chờ đợi chồng đổi thay và đón nhận mình… (Ảnh minh họa)
Những ngày sau đó, ngoài việc dò hỏi, tìm đủ mọi cách để biết thông tin về anh chàng đó, làm ở công ty nào, Hương còn cố tình về sớm và đứng đợi ngoài cổng của tòa nhà để gặp và bắt chuyện làm quen với anh chàng đó. Sau khi biết anh chàng đã có bạn gái, Hương vẫn không từ bỏ. Nhiều hôm cô còn lặng lẽ chạy xe bám theo và tức tối đến độ đỏ mặt khi anh chàng đó được bạn gái đến đón, họ tình tứ ôm eo nhau, trò chuyện… ở phía trước. Rồi cho đến khi, chính anh chàng đó lên tiếng “xua đuổi”, đánh giá cô là người “bệnh hoạn” thì Hương khổ sở, đau đớn, tìm đến cái chết và suýt mất mạng nếu không được người nhà phát hiện kịp thời.
Video đang HOT
Người đàn bà nhẫn nhục chịu cảnh thiếu tình dục, không tình yêu
Là một cô giáo hiền lành, 27 tuổi vẫn chưa có người yêu, Hồng được người dì mai mối cho một người đàn ông “do mải công việc mà không để ý đến chuyện vợ con”. Cưới nhau được hơn 5 năm, Hồng là người phụ nữ đảm đang, hết mực chăm sóc, lo lắng cho chồng con. Nghe lời bố mẹ chồng, cô bỏ hẳn việc để ở nhà chỉ để nấu ăn, đón con và chờ chồng về. Bản tính hiền lành cộng với mong muốn có một cuộc sống yên ổn nên từ ngày về làm vợ, Hồng yêu chồng vừa bằng tình cảm, vừa bằng sự tôn thờ của bản thân. “ Tôi muốn khi ở bên tôi, anh ấy có được cảm giác bình yên, rời xa tất cả sự toan tính của công việc kinh doanh“, Hồng chia sẻ.
Thế nhưng, ngược lại với Hồng, Mạnh – chồng cô, luôn tỏ vẻ trịch thượng, ra lệnh và áp đặt. Bất kể ai nhìn vào cũng khó có thể nói Hồng đang hạnh phúc và chồng Hồng yêu cô. Mạnh không mấy tôn trọng Hồng, anh ta không bao giờ bàn bất cứ chuyện gì với vợ và cũng không cho cô giao lưu với bạn bè. Phần lớn thời gian, Mạnh dành cho công việc và những chuyến công tác dài ngày. Cho nên hầu như Hồng chỉ sống với cô con gái trong căn nhà rộng lớn.
Hồng cũng nhận ra sau chừng ấy năm chung sống, Mạnh chưa từng yêu cô, Mạnh chưa bao giờ có một chút mê đắm với người đàn bà đã sinh con cho anh ta. Đối với Mạnh, có lẽ điều manh lại sự phấn khích cho anh ta là những hợp đồng béo bở cùng với những con số lợi nhuận thỏa mãn. Vì thế trong đời sống chăn gối cũng như tình cảm, Hồng luôn vò võ một mình. Khi nào có hứng thì Mạnh không thèm để ý đến cảm giác của vợ, chỉ chú tâm “yêu” hùng hục cho xong, bằng không cả tháng trời Mạnh không hề đụng tới người vợ. Phục tùng chồng, yêu chồng bằng tình yêu đầu đời và duy nhất, Hồng không dám hội hè, bạn bè, một ngày chỉ quanh quẩn với nhật trình: đưa con đến trường, đi chợ, nấu ăn, đón con về, đợi chồng…
Cuộc sống buồn tẻ khiến cô suốt ngày chỉ khắc khoải chờ có tiếng chuông điện thoại và giọng nói rắn đanh, sai khiến của chồng. Hồng biết mình có vị trí thế nào trong lòng chồng, nhưng chỉ biết vậy và cam chịu chờ đợi chồng đổi thay, đón nhận mình.
Theo các chuyên gia tâm lý thì để có được tình yêu và hạnh phúc thì bản thân tình yêu đó phải xuất phát từ hai phía và tuyệt đối không nên mù quáng chấp nhận người gắn kết với mình để bảo vệ bản thân tránh khỏi điều tiếng. Để bảo vệ bản thân mình cũng như hạnh phúc của cả cuộc đời mình thì cần thiết phải đánh giá mối quan hệ tiền hôn nhân theo những tiêu chí quan trọng. Xem họ có yêu mình không, có phù hợp với cuộc sống hôn nhân của mình hay không… như vậy sẽ giảm tối thiểu cho chị em nguy cơ chọn nhầm và yêu nhầm người.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Cô chỉ là thứ đồ chơi?
Ba năm yêu nhau cũng là ba lần anh ta làm chị ấy có thai và cả ba lần anh yêu cầu chị phải bỏ đi giọt máu chị đang mang trong mình. Đến khi anh quen tôi, anh ruồng bỏ chị ấy và không tiếc lời mắng nhiếc: "Cô chỉ là thứ đồ chơi để tôi khỏi tốn tiền đi gái... chứ tôi yêu đương gì cô!"
Chúng tôi quen nhau trong một lần anh đến làm việc với công ty tôi. Ban đầu, tôi cũng không để ý tới anh mặc dù anh cũng đã có ba câu làm quen xã giao. Sau đó vài ngày, tôi nhận được điện thoại của anh và anh nói "Anh rất muốn làm quen với em", điều đó đối với tôi cũng chẳng có ý nghĩa gì... bởi vì đối với tôi, anh không hề để lại trong tôi một ấn tượng nào tốt đẹp cả.
Sau những lần chuyện trò hỏi han qua điện thoại, tôi nhận lời đi chơi cùng anh. Cũng chẳng cách đó bao lâu, anh đưa tôi về nhà và giới thiệu tôi với mọi người trong gia đình anh. Cũng vì tò mò muốn biết được gia cảnh của anh như thế nào, mọi người trong gia đình sống ra sao nên tôi cũng muốn gặp gỡ mọi người để tìm hiểu chứ không có ý định "về ra mắt" như lời anh giới thiệu với gia đình.
Anh nói với mọi người rằng, anh sẽ cưới tôi làm vợ... mặc dù anh chưa bao giờ ngỏ lời yêu tôi, cũng chưa hỏi ý kiến của tôi nhưng vì giữ thể diện cho anh nên tôi đã im lặng. Khi trò chuyện với mọi người trong gia đình anh, tôi thấy họ rất thân thiện và ai cũng nói tốt về anh nên tôi rất vui và nghĩ rằng, đấy là một người đàn ông đáng tin và có thể là một chỗ dựa vững chãi trong cuộc sống chồng vợ sau này của mình.
Trước khi hẹn hò với tôi, anh đã sống chung với hai người phụ nữ khác...
Nhưng cũng chính thời gian tôi bắt đầu có tình cảm với anh thì tôi mới phát hiện ra quá khứ của anh... một quá khứ thật đáng ghê tởm! Nó đã làm tôi tổn thương rất sâu và tôi cũng không còn một chút niềm tin nào vào anh nữa! Dẫu biết rằng, ai cũng có quá khứ và ai cũng có thể bỏ qua quá khứ của người mình yêu thương để vun vén cho hạnh phúc tương lai của hai đứa... nhưng cái quá khứ của anh khiến tôi lạnh người... Tôi không thể ngờ được rằng, người đàn ông đứng trước mặt tôi lại có thể cư xử với những người phụ nữ ấy đê tiện và hèn hạ như vậy!
Trước khi gặp tôi, anh ta đã yêu hai người phụ nữ. Trong đó, có một người phụ nữ đã bỏ chồng và có hai đứa con riêng. Họ đã thuê nhà và sống với nhau được hơn một năm... Nhưng rồi, lúc anh ta gặp hoạn nạn, chị ta đã rời xa anh và đến một vùng đất mới lập nghiệp.
Sau đó anh ta vào miền Nam và ở đây, anh đã gặp một người phụ nữ cũng hơn tuổi anh và họ cũng đã thuê nhà sống chung với nhau gần ba năm. Anh tâm sự rằng, vì người phụ nữ này rất giống người phụ nữ trước kia nên anh có một cảm giác rất lạ khi ở bên cạnh cô ấy. Và ba năm yêu nhau cũng là ba lần anh làm chị ấy có thai và cả ba lần anh đều yêu cầu chị phải bỏ đi giọt máu đang mang trong mình. Đến khi anh quen tôi, anh bắt đầu trở mặt và thờ ơ với chị, không những thế, anh còn không tiếc lời trách móc, chửi rủa chị ấy không ra gì. Anh ruồng bỏ chị ta và mắng nhiếc: "Cô chỉ là thứ đồ chơi để tôi khỏi tốn tiền đi gái... chứ tôi yêu đương gì cô!"... Tôi biết được sự thật đó mà thấy đau đớn thay cho số phận của chị quá! Chẳng nhẽ... khi phụ nữ yêu và dâng hiến hết mình là tội lỗi sao? Chẳng nhẽ đàn ông có quyền coi phụ nữ như một món đồ rẻ tiền, khi nào cần thì mang ra chơi, khi nào chán thì vứt xó như một món đồ đã hết hạn sao?
Quá khứ đâu chỉ là quá khứ?
Anh ta còn giải thích: "Quá khứ chỉ là quá khứ. Và khi yêu nhau, anh muốn em không để quá khứ ảnh hưởng đến hiện tại và tương lai của chúng ta".
Vậy mà trước khi dẫn tôi về ra mắt cả nhà, chị ấy đã lặn lội từ trong Nam ra đây thăm anh và họ đã thuê nhà nghỉ ở cùng nhau suốt một tuần. Tôi thật thà tin lời anh mà không mảy may một chút nghi ngờ... trong khi đó, anh ta đã dẫn chị về ra mắt với gia đình và cũng nói rằng, đó là vợ sắp cưới của anh. Chuyện của họ đã như vậy nhưng những người thân hay bè bạn của anh không ai nói với tôi một lời nào cả. Cho đến một hôm, tôi vô tình biết anh gửi tặng bài hát cho một người con gái mà không phải là tôi... Tôi đã âm thầm tìm hiểu và mới vỡ lẽ ra tất cả sự thật sau ngày sinh nhật anh...
Tôi được một người bạn của anh cho biết, người phụ nữ mà anh ruồng bỏ bấy lâu đang ở nhà anh mấy ngày hôm nay. Khi biết được điều đó, tôi cảm thấy rất căm hận anh ấy... và tôi đã quyết định về nhà anh ta để gặp chị ấy và cũng để xem thái độ của mọi người trong gia đình anh đối xử với tôi như nào.
Hãy để mỗi người một cuộc sống riêng và không ai làm ảnh hưởng đến cuộc sống riêng của ai nữa...
Nhưng hôm đó, tôi không ngờ bà và mẹ anh vẫn tìm cách giấu diếm tôi về chuyện quan hệ của anh và chị ấy... và tôi hiểu, mình nên rời xa người đàn ông mà mình đã từng tin tưởng này. Và khi biết được tất cả sự thật về quá khứ của anh, tôi thực sự ghê tởm anh ta và cảm thấy mình bị xúc phạm ghê gớm... Mặc dù đối với tôi, anh chưa là gì cả, anh chỉ là người quan tâm đến tôi rất nhiều và tôi cũng chỉ muốn quan tâm lại anh và thử tìm hiểu con người anh như thế nào...
Sau buổi chiều gặp chị ấy ở nhà anh về, tôi cảm thấy tâm hồn mình thật thoải mái. Tôi không còn cảm giác mệt mỏi như mấy ngày hôm trước nữa... và tôi đã quyết định nói với anh ta là chúng tôi chỉ có thể là bạn, hãy để mỗi người một cuộc sống riêng và sẽ không ai làm ảnh hưởng đến cuộc sống riêng tư của ai. Có lẽ... cả cuộc đời này, tôi vĩnh viễn không muốn gặp lại anh ta thêm một lần nào nữa...
Thúy Hoài (24H.COM.VN)