Yêu lâu nhưng em nghèo quá, chi bằng chấm dứt cho xong
Bạn gái quá nghèo, tôi cũng chẳng giàu sang gì, lấy nhau chỉ thêm khổ. Chi bằng chia tay, cho bạn gái tìm cơ hội khác tốt hơn.
Tôi và bạn gái cũ yêu nhau tới 6 năm rồi. Có thể nói cuộc tình này khá dài và sâu đậm. Chúng tôi hợp nhau nhiều cái nhưng hai đứa vẫn chưa thể cưới vì cảm thấy tương lai quá mịt mờ. Đã có lúc tôi nhắm mắt cho qua, định bụng thôi cứ cưới rồi đến đâu thì đến, nhưng rồi khi khó khăn cứ chồng chất, tôi nhận ra rằng, hôn nhân không chỉ cần có tình yêu.
Cả gia đình tôi và gia đình cô ấy đều quá khó khăn. Tôi và bạn gái đều là anh chị cả trong nhà, có trách nhiệm phải đỡ đần bố mẹ nuôi các em. Ngày trước chúng tôi học, bố mẹ dồn tiền cho, giờ ra trường cũng phải có ý thức gánh vác chuyện nhà. Đây cũng là lí do chúng tôi mãi chưa thể cưới.
Công việc hiện tại của tôi khá ổn định nhưng thu nhập không phải quá cao. Trong khi đó bạn gái còn đang làm việc linh tinh, lương ba bọc ba đồng. Yêu nhau nhưng chúng tôi chẳng bao giờ được đi chơi đây đó như các cặp đôi khác bởi vì không có tiền. Tôi thương bạn gái vì cô ấy yêu phải một gã nghèo và thiếu thốn như tôi nên mới thiệt thòi như vậy. Hầu như tôi và cô ấy đều lao vào làm, dành dụm từng đồng một để gửi về cho gia đình nên chẳng có thời gian mà yêu nhau.
Tôi không có gì để chê trách bạn gái mình, cô ấy tốt, hiền ngoan và sống có trách nhiệm. Vấn đề công việc là ngoài ý muốn, đôi khi không may mắn thì cố gắng thế nào cũng không được. Tôi chỉ băn khoăn mỗi một chuyện, hai đứa cùng túng thiếu, gánh nặng gia đình đè lên vai, lấy nhau về không biết sống kiểu gì.
Tôi tự nhận thấy mình kém cỏi khi không làm gì hơn để giúp bản thân mình và gia đình chứ chưa nói là hỗ trợ bạn gái. Tôi cũng đã nỗ lực nhưng cũng chỉ được như hiện tại. Tôi ao ước mình có thể làm nhiều hơn nữa để lo lắng cho bạn gái của mình.
Video đang HOT
Thế rồi, khi tôi vào đây làm, tôi rất vừa mắt ông giám đốc. Đó chỉ là một công ty nhỏ, công ty gia đình nhưng làm ăn ổn định, kinh doanh vững chắc. Ông giám đốc quý tôi vì thấy tôi hiền lành, chịu khó, tu chí làm ăn, có đạo đức. Ông ngỏ ý muốn tôi thử tìm hiểu cô con gái của ông xem sao . Khi đó, tôi cũng thú nhận rằng đã có bạn gái được 6 năm nay, chưa cưới vì cả hai đứa còn túng bấn vấn đề kinh tế.
Người đàn ông già và từng trải đó cũng đã phân tích làm tôi phải suy nghĩ rất nhiều. Ông không ép buộc tôi, chỉ nói để tôi hiểu rằng, tình yêu không phải là tất cả. Yêu nhau mà tương lai mờ mịt như thế, lấy nhau về sẽ rất khổ, rồi sinh ra cãi nhau, ly dị. Hơn nữa, nếu cô gái kia tốt như thế, tôi không lo được cho cô ấy thì nên để cô ấy tìm người khác tốt hơn, đừng cố giữ chỉ vì yêu nhau lâu. Còn tôi, nếu tìm hiểu những người như con gái ông, có điều kiện hơn, cuộc sống cũng đỡ vất vả, yên tâm làm ăn, phấn đấu sự nghiệp, như thế mới là cách tốt cho cả hai chứ không phải cố ở bên nhau trong cái nghèo bủa vây.
Tôi suy nghĩ, đắn đo thực sự. Giờ mà tôi cưới người bạn gái hơn 6 năm của mình thì cả tôi và cô ấy đều khổ bởi chúng tôi làm chỉ đủ ăn, hai gia đình sẽ mất chỗ dựa. Bạn gái tôi là người tốt, nếu cô ấy cưới một người khác có điều kiện thì sẽ đỡ khổ hơn. Hơn nữa, cô con gái của ông giám đốc chỗ tôi cũng là người hiền ngoan. Đã vậy, ông ấy lại quý mến, tác thành tôi như vậy, hôn nhân cũng sẽ dễ thở hơn.
Tôi biết điều này là tàn nhẫn với bạn gái nhưng mà cô ấy cũng nghèo quá, chi bằng chấm dứt để cô ấy có cơ hội mới. Nhưng liệu cô ấy có chấp nhận được sự thật này không? Mất bao lâu cô ấy mới quên được tôi hay là lại mãi chìm trong đau khổ?
Tôi phải làm thế nào đây? Tôi thực sự chán cảnh yêu đương mà cứ túng thiếu mãi thế này nhưng nếu làm tổn thương cô ấy bằng cách này tôi cũng không đành lòng.
Theo Khám phá
Mâu thuẫn 'Phụ nữ đi làm lương không được 10 triệu thì ở nhà cho xong' ?
Đây là những lời nói thực tế của Tôi, vì câu nói này mà vợ chồng Tôi cãi nhau, tới giờ vợ tôi vẫn giận ra mặt vì câu nói &'Phụ nữ đi làm lương không được 10 triệu thì ở nhà cho xong' của Tôi. Cô ấy bảo rằng, dù đi làm lương không cao, dù có con nhỏ nhưng vẫn phải đi làm...
Tôi năm nay 32 tuổi và đang làm kinh doanh riêng đồ điện tử, điện lạnh tại nhà. Nhà tôi cũng may có vị thế mặt ngõ khá rộng nên tôi tranh thủ tầng 1 để bày biện cửa hàng.
Công việc cũng cho tôi thu nhập khá, khoảng 25-30 triệu/tháng. Vợ chồng tôi có 2 con. Con lớn của tôi năm nay đã vào lớp 1 và con thứ 2 mới được 11 tháng tuổi. Vợ tôi làm kế toán một công ty in. Lương tháng của vợ tôi là 7-8 triệu đồng.
Vì hàng ngày vợ tôi đi làm nên con cái tôi phải nhờ thuê 1 bác giúp việc trong ngày đưa đón. Hàng ngày bác đưa con trai tôi đi học rồi về chăm con gái nhỏ của chúng tôi. Tối đến khi vợ tôi về nhà thì bác ấy mới về.
Vì vợ chồng đều bận việc nên hàng ngày tôi cứ như con thoi. Nhất là khi nhà bác giúp việc ấy có việc, tôi không còn thời gian để ngẩng mặt lên. Chỗ thì đưa đón con, chỗ cho con ăn, con ị rồi cơm cơm nước nước ở nhà.
Chính vì thế, nhiều lần tôi đề nghị vợ tôi nghỉ làm ở nhà để phụ giúp chồng con hoặc tìm kiếm công việc làm online hay nhận các quyết toán thuế cuối tháng. Thậm chí, nếu không tìm được những công việc như thế, tôi cũng mong vợ tôi ở nhà trông con, phụ tôi kinh doanh và cơm nước hàng ngày. Thế nhưng vợ tôi nhất quyết không chịu.
Cô ấy bảo rằng, dù đi làm lương không cao, dù có con nhỏ song vẫn phải đi làm. Cô ấy được bố mẹ cho đi học bao năm, không thể phí công phí của mà ở nhà được. Hơn nữa, đi làm cô ấy được va chạm, giao tiếp, được thay đổi môi trường để cô ấy trở nên năng động hơn.
Tôi hoàn toàn đồng ý với những gì vợ tôi nói và ủng hộ điều này. Tuy nhiên cũng tùy từng thời điểm và tùy từng hoàn cảnh chứ. Nhà tôi giờ neo người, bố mẹ 2 bên đều ở quê không thể lên phụ trông nom giúp các con được. Trong khi tôi thì tuy ở nhà làm nhưng không thể xoay sở vừa trông con, vừa cơm nước bởi công việc của tôi khá bận.
Mà cứ thuê người giúp việc theo ngày như thế, đành rằng là giải quyết được vấn đề đưa đón con, ăn uống song nói thật tôi không yên tâm. Với lại nhà có thêm người cũng phức tạp. Hơn nữa cũng khá tốn kém.
Tiền thuê giúp việc mỗi tháng ở nhà tôi cũng mất 3,5 triệu đồng. Rồi còn các khoản chi tiêu khác. Tính ra tiền lương của vợ chẳng đủ để trả giúp việc và chi tiêu bỉm sữa, đồ ăn cho các con. Vậy thì vợ tôi ở nhà trông con, phụ giúp việc nhà vẫn vừa tiết kiệm được khoản tiền đó mà lại yên tâm toàn tập.
Bao lần tôi đề nghị vợ tôi như vậy nhưng vợ tôi cứ gân cổ lên cãi. Cô ấy không chịu nghỉ việc. Vì thế mấy hôm trước, vợ chồng cãi cọ nhau, tôi bực mình quá mới bảo: "Phụ nữ đi làm lương không được 10 triệu thì ở nhà cho xong ? Đi làm chỉ đủ nuôi bản thân thì đi làm làm gì".
Nói đúng thực tế như vậy mà vợ tôi vẫn giận ra mặt. Cô ấy bảo tôi coi thường cô ấy, coi thường những phụ nữ đi làm lương thấp. Rằng cô ấy bảo, đàn ông phải là trụ cột gia đình, cô ấy đi làm lương 5 triệu thì cô ấy vẫn sẽ đi. Và tôi là đàn ông thì phải chăm lo đời sống và tinh thần vững vàng cho vợ con.
Thật sự, tôi thấy vợ tôi quá ngang bướng và ngốc nghếch. Tôi sẽ không bao giờ xin lỗi vợ bởi vì tôi nói đúng phải không các bạn?
Theo Đỗ Hoàng Minh (Hà Nội)
Nhân tình 'chạy mất dép' khi xem đoạn video vợ chồng tôi gần gũi Tôi không biết bằng cách nào mà vợ gửi được đoạn video đó đến tay nhân tình của mình. Nhưng khi xem xong, nhân tình đã đùng đùng nổi giận và đòi chấm dứt mối quan hệ này. Từ ngày lấy nhau, tôi không đếm được bao nhiêu lần vợ mình "nổi đóa" hay dọa tự tử. Lúc mới cưới, tôi còn có...