Yêu kẻ giết chồng (Phần 12)
Cô bước đến, điệu bộ cao ngạo và đầy toan tính. Đột nhiên cô ta tát Thuỷ Tiên một cái khiến cô không kịp phòng bị, Thuỷ Tiên ngã xuống, cô ta lập tức dùng gót nhọn của đôi guốc giẫm lên bàn tay cô.
Lúc Dũng chở Thuỷ Tiên đến nhà Thắng, anh đưa cho cô một chiếc thẻ tín dụng và bảo:
- Tuần tới anh phải đi công tác, có gì khó khăn em cứ gọi điện cho anh nhé.
Thuỷ Tiên gạt đi:
- Anh đừng làm vậy, em đến với anh không phải vì cái này.
- Anh đâu có bảo em vì nó. Nhưng để em lại Hà Nội một mình anh không yên tâm. Có tiền thì giải quyết cái gì cũng nhanh hơn.
Thuỷ Tiên nhìn Dũng, anh nói đúng. Anh đã giải quyết chuyện của chồng cô bằng tiền, đương nhiên sẽ nhanh gọn, không để lại dấu vết. Anh tin vào những đồng tiền này, anh tin chỉ cần có tiền thì bản thân sẽ an toàn.
Thuỷ Tiên cầm lấy chiếc thẻ, ngắm nghĩa một lúc rồi mỉm cười:
- Vậy em sẽ nhận, để anh được yên tâm.
Xe của Dũng vừa rời đi, cũng là lúc Thuỷ Tiên nắm chặt chiếc thẻ trong tay. Cô nghiến răng bẻ gãy nó. Nó không có giá trị với cô, anh nghĩ rằng cô là gái làm tiền sao?
Dũng không hiểu được rằng tiền bạc trên đời này sẽ chỉ là phù du khi mọi hạnh phúc bị tước đoạt.
- Cô là Thuỷ Tiên?
Một giọng nói trong trẻo cất lên. Thuỷ Tiên quay người lại. Từ trong bóng tối, người phụ nữ cô đã gặp ở công ty đó bước ra. Sự xinh đẹp đầy quyền lực của cô ta cho Thuỷ Tiên thấy cô ấy đang muốn lấn át cô.
Thuỷ Tiên giấu hai mảnh thẻ tín dụng vào trong túi, ngẩng cao đầu đáp:
- Đúng thế. Cô là ai?
Cô bước đến, điệu bộ cao ngạo và đầy toan tính. Đột nhiên cô ta tát Thuỷ Tiên một cái khiến cô không kịp phòng bị, Thuỷ Tiên ngã xuống, cô ta lập tức dùng gót nhọn của đôi guốc giẫm lên bàn tay cô.
- A!
Thuỷ Tiên kêu lên một tiếng, nhưng không khiến cho lực ở bàn chân người phụ nữ giảm đi.
- Cô là ai? – Thuỷ Tiên cố hỏi.
- Là ai? – Người phụ nữ mỉm cười – Bạn gái của Dũng mà không biết tao là ai?
- Tôi thật sự không biết.
Đột nhiên cô ta tát Thuỷ Tiên một cái khiến cô không kịp phòng bị, Thuỷ Tiên ngã xuống, cô ta lập tức dùng gót nhọn của đôi guốc giẫm lên bàn tay cô. (Ảnh minh hoạ)
Người phụ nữ kẹp một mảnh dao lam vào kẽ tay, cô ta nói:
Video đang HOT
- Đúng là Dũng, hành sự trên tình trường lúc nào cũng chuẩn. Để tôi nói cho cô biết, tôi là luật sư của anh ta, cũng từng là người tình của anh ta.
Thuỷ Tiên nhíu mày.
- Cô ghen với tôi sao? Hai người đã là quá khứ rồi.
Người phụ nữ dụng thêm lực khiến xương bàn tay cô như muốn nát ra.
- Câm miệng. Quá khứ? Mới tuần trước anh ta vẫn còn tìm đến tôi đấy. Biết căn biệt thự đó không? Nó chẳng khác gì nhà chứa cả. Tôi và cô đều là con mồi của anh ta thôi.
Thuỷ Tiên nhíu mày, căn biệt thự ư? Vậy căn phòng mà cô đã nhặt được chiếc USB? Có một tiếng nổ lớn vang vọng trong lòng. Nút thắt như được tháo gỡ.
Người ở trong xe hôm đó, đích thị là cô ta.
…
Thắng nhìn Thuỷ Tiên thật lâu, những lời cô vừa kể khiến anh đau lòng biết mấy. Cô ấy đã phải chịu đựng những chuyện kinh khủng như thế này, vậy mà anh chỉ biết trách móc cô. Tuy nhiên, Thắng vẫn không biết phải thể hiện như thế nào cho Thuỷ Tiên hiểu, anh gạt tóc, chấm thuốc lên vết thương trên cổ khiến cô phải rụt người lại vì đau.
- Không sao đâu. – Thuỷ Tiên nói – Cô ta định tát vào mặt tôi nhưng may mắn là tôi tránh được.
- Cô định làm gì tiếp theo?
- Tôi không biết. Họ một người là luật sư, một người có tiền, tôi cảm thấy mình như người mắc giữa dòng nước lũ.
- Chuyện cách đây đã hai năm, muốn lật lại hồ sơ vụ án phải có chứng cứ.
- Đúng thế, nhưng tôi không định để cơ quan chức năng vào cuộc.
- Vì sao?
- Vì họ sẽ thắng!
Anh nhìn cô, thấy được trong cô một ngọn lửa đang bốc cháy ngùn ngụt. Anh muốn ôm lấy cô, che chở cho cô, nhưng nỗi sợ trong anh vẫn còn đó. Còn một nỗi sợ lớn hơn nữa, đó là biết đâu cô không chấp nhận.
Thuỷ Tiên nhìn Cam và Nhật đang ngủ trên ghế, chúng chơi mệt, tự lăn ra ngủ với nhau, nhìn rất đáng yêu. Thuỷ Tiên gạt tóc xuống che đi vết thương ở cổ, thở dài:
- Tôi cứ nghĩ cuộc sống của tôi cứ thế mà trôi qua. Chăm con lớn, nhìn nó lấy chồng, đẻ con, chăm cháu và chết đi. Vậy mà Hùng không muốn vậy. Anh ấy chết oan uổng quá.
Thắng im lặng, anh cúi đầu nhìn những ngón tay của mình.
Thuỷ Tiên nói tiếp:
- Dũng là một tay sát gái, hẳn là ở bên cạnh anh ta còn nhiều người lắm. Anh ta coi phụ nữ là một cái đỉnh để chinh phục thôi. Hoá ra tôi ngần này tuổi vẫn còn ngu ngốc đến vậy.
Thắng bật cười:
- Tình yêu thì không có gì nói trước được.
- Giờ tôi đã kể mọi chuyện cho anh rồi, đừng tức giận hay khó chịu với tôi nữa. Anh chỉ cần chăm sóc Cam hộ tôi, tôi sẽ lo liệu mọi chuyện.
- Được.
Thắng đồng ý để cho Thuỷ Tiên yên lòng, bởi vì nếu anh nói anh giúp cô, chắc chắn cô sẽ từ chối và không bao giờ tìm đến anh nữa. Cô là người thông minh, mạnh mẽ, và cũng tự phụ, cho nên muốn đến gần cô, phải chọn cách âm thầm.
Cô là người thông minh, mạnh mẽ, và cũng tự phụ, cho nên muốn đến gần cô, phải chọn cách âm thầm. (Ảnh minh hoạ)
Thuỷ Tiên vẫn coi như không có chuyện gì, hằng ngày cô đều nhận điện thoại của Dũng, cười nhạt khi anh nói nhớ thương và yêu cô. Nhiều cô gái trong công ty đều muốn được như Thuỷ Tiên, được sếp yêu chiều và chu cấp mọi thứ. Đúng là ở trong chăn mới biết chăn có rận.
Môi trường bình yên nhất, hoá ra lại ở trong căn bếp này. Bếp trưởng vẫn nuôi mộng giới thiệu cô bạn của mình cho Thắng, nhưng cứ vừa nói đến đã bị Thắng doạ đánh. Anh ta đau khổ nói với Thuỷ Tiên:
- Cô có cách nào khuyên nhủ cậu ta không? Tôi hết cách rồi.
- Chuyện yêu đương không thể cưỡng cầu – Thuỷ Tiên vỗ vai bếp trưởng – Anh ta không thích thì chẳng ai khuyên nhủ được.
Bếp trưởng thở hắt:
- Đúng là thằng đầu gỗ.
Giờ ăn trưa, Thắng kéo Thuỷ Tiên ra một chỗ và đưa cho cô một danh thiếp.
- Đây là số điện thoại của luật sư, tôi đã hẹn lịch giúp cô rồi. Dù sao cũng nên đưa vụ này ra ánh sáng.
- Tôi không muốn!
Thắng nhíu mày:
- Sao lại không muốn?
- Vào tù là quá nhẹ cho họ.
- Cô đừng cực đoan như thế. Vậy cô muốn họ phải làm sao?
- Chết! – Thuỷ Tiên đáp gọn.
- Gì cơ?
Thuỷ Tiên quay lại nhìn Thắng, vẫn giữ giọng điệu quyết liệt ấy:
- Tôi muốn mạng đổi mạng, không được sao?
- Cô… cô điên rồi.
- Đúng thế.
- Cô định giết họ?
- Tôi không giết họ. Ông trời sẽ giết họ.
- Bằng cách nào?
Thuỷ Tiên không đáp. Cứ chờ mà xem, cô nhất định sẽ khiến cả hai người đó chết oan ức như Hùng. Tội của họ, chỉ có Diêm Vương mới luận được. Cô không cần biết mình độc ác hay là lương thiện, cô chỉ muốn trả thù.
Đột nhiên lúc ấy, Thuỷ Tiên nghĩ đến lời sư thầy: “Nhân chi sơ, tính bản thiện.” Sư thầy sai rồi, nhân chi sơ, tính bản ác. Chỉ là người ta được dạy dỗ để quên đi cái ác đó thôi. Khi người ta bị xúc phạm, bị động chạm, sự ác động sẽ trỗi dậy mạnh liệt.
Theo Eva
Từ phó giám đốc thành kẻ trắng tay, người ở bên cạnh tôi không phải vợ mà là cô giúp việc
Hàng đêm tôi đi bốc vác thuê kiếm tiền, em ở nhà vừa bán bún riêu vừa chăm sóc con trai tôi. Đến khi sa cơ lỡ vận, thật may mắn khi bên cạnh tôi còn một người tận tình như vậy.
Cách đây 2 năm, tôi đường đường là phó giám đốc công ty hải sản. Công ty tôi nằm trong một khu công nghiệp, giám đốc là một người đàn ông nước ngoài. Đó là khoảng thời gian tôi dùng tiền như lá, ăn tiêu hoang phí.
Tôi mua xe, mua đất đai, chung cư, đầu tư thêm bất động sản. Trong nhà tôi có tới 2 người giúp việc. Vì thế vợ tôi, vốn là hoa khôi một trường đại học gần như chẳng phải làm gì. Cô ấy chỉ đi ăn, du lịch, shopping với bạn bè cho hết ngày.
Dù đẹp người nhưng vợ tôi không nhận được sự thương yêu của bố mẹ tôi. Bởi cô ấy quá toan tính. Tôi muốn sinh con, cô ấy sợ hỏng vóc dáng nên cứ dùng dằng không chịu. Đến nỗi mẹ tôi làm căng chuyện, bắt tôi ly hôn, cô ấy mới chấp nhận mang bầu.
Vì thế vợ tôi, vốn là hoa khôi một trường đại học gần như chẳng phải làm gì. (Ảnh minh họa)
Sinh con xong, vợ tôi thuê một người giúp việc trẻ chăm sóc con chứ không chịu tự mình chăm. Người giúp việc ấy chính là người phụ nữ đã chấp nhận điều tiếng ở bên cạnh tôi tới giờ phút này. Em tên Vân, 19 tuổi.
Con trai tôi hoàn toàn giao hẳn cho Vân chăm sóc. Từ việc cho bú sữa bình, tắm rửa, phơi nắng, giặt giũ. Vợ tôi suốt ngày đi spa làm đẹp các kiểu chỉ mong nhanh chóng lấy lại vóc dáng.
Nếu như công ty không phá sản, ông chủ lớn không bỏ trốn thì có lẽ tôi sẽ không nhận ra ai mới thật lòng với mình. Thời gian đó tôi phải đứng ra giải quyết toàn bộ chuyện của công ty, từ lo trả lương công nhân cho tới làm việc với các cơ quan nhà nước. Hai tháng chạy vạy đó đã khiến tôi như già thêm cả chục tuổi.
Tôi ôm lấy em, nói cuộc sống phía trước chắc chắn rất khổ cực, em vẫn tự nguyện. (Ảnh minh họa)
Từ một phó giám đốc giàu có, quyền uy, tôi trở thành kẻ trắng tay, nợ nần chồng chất. Đau đớn hơn, vợ tôi không những không ở bên chia sẻ với tôi mà ngay lập tức đưa đơn ly hôn. Sĩ diện đàn ông buộc tôi kí ngay lá đơn. Con trai cô ấy cũng không đem theo dù nó chỉ mới hơn một tuổi.
Lúc mọi người quay lưng đi hết, chỉ có Vân ở lại. Em xin tôi được ở lại để tiếp tục chăm sóc con trai tôi. Tôi lắc đầu, đuổi em đi thì em bật khóc. Những lời em nói hôm ấy mãi mãi khắc ghi trong trái tim tôi: "Em yêu anh lâu rồi. Với lại em xem cu Tin như con mình. Hãy cho em ở lại". Tôi ôm lấy em, nói cuộc sống phía trước chắc chắn rất khổ cực, em vẫn tự nguyện.
Sau đó, tôi vác hồ sơ đi xin việc và được nhận vào làm nhân viên ở một công ty tư nhân nhỏ. Lương tháng không đủ chi tiêu, đêm đêm tôi lại ra chợ gần nhà làm bốc vác kiếm thêm tiền. Còn Vân, em mở một quán bán bún riêu bình dân cho người dân lao động rồi vừa bán vừa trông con. Dù ở nhà thuê, nợ vẫn còn nhưng cuộc sống của tôi lại rất bình yên.
Hiện tại, chúng tôi đã đăng kí kết hôn nhưng không thể tổ chức đám cưới. Tôi thương Vân quá. Em đã chịu quá nhiều thiệt thòi khi chấp nhận ở bên cạnh tôi.
Cách đây 2 ngày, công ty tôi muốn cử tôi đi học bồi dưỡng quản lý ở Nhật 2 năm. Tôi biết, sau khi đi học về, tôi sẽ được thăng tiến rất nhanh. Nhưng tôi lại phân vân quá. Có nên đi không? Có nên để Vân và con trai tôi ở lại một mình suốt 2 năm không? Hay chấp nhận cuộc sống bình yên nhưng kham khổ hiện tại. Mong mọi người cho tôi lời khuyên. Tôi không muốn xa em và con.
Theo Afamily
Lương 5 triệu, chàng trai nhận được 2 phương án "khó đỡ" từ bố bạn gái ngay trong ngày đầu ra mắt Khi bố Linh hỏi lương của anh được bao nhiêu, tài khoản tiết kiệm hiện tại ra sao, bố mẹ già ở nhà có lương hưu không, và nhận được câu trả lời trung thực của anh, thì cả nhà Linh liền tối sầm mặt lại. Ra trường 3 năm, lương vẫn dừng ở con số 5 triệu, Chiến cũng tự thấy mình...