Yêu hạnh phúc thì kết thúc đừng làm khổ nhau…
Nếu một ngày duyên tình đứt gánh giữa đường, bạn hãy xem tất cả như một sự an bài của số phận. Đừng trách móc, đừng giận hờn, cũng đừng oán hận vì chí ít mình đã từng là gì đó của nhau…
Khi yêu người ta thường mải mê đắm chìm trong thế giới của nhau, mải tận hưởng những phút giây ngọt ngào bên nhau, quấn quýt bên nhau như thể thế giới chỉ của riêng hai người. Để rồi, vì một hoặc vài lí do nào đó, duyên tình đứt gánh giữa đường, thế giới nhỏ bé mình mải mê đắm chìm bấy lâu nay đó sụp đổ, và rồi người ta quay sang tìm lý do, oán trách, giận hờn nhau….
Oán trách, giận hờn liệu có cứu vãn được mối quan hệ đó không?
Oán trách, giận hờn liệu có mang những tháng ngày tươi đẹp đó quay trở về không?
Oán trách, giận hờn liệu có khiến đối phương suy nghĩ lại và tình cảm người đó sẽ lại được như ban đầu không?
Giá mà câu trả lời cho tất cả những câu hỏi đó là có thì tốt biết bao. Tiếc là bát nước hất đi sẽ chẳng thể lấy lại được. Gương kia đã vỡ có cố dính lại cũng khó sử dụng tiếp vì dấu vết mà nó để lại không thể xoá nhoà được. Một mối quan hệ nếu đã đi đến đổ vỡ thì hãy để nó ra đi một cách tự nhiên và thanh thản.
Hãy xem tất cả như một sự an bài của số phận.
Là số phận đã mang hai người đến bên nhau. Chẳng phải tình cờ mà hai người lạc vào thế giới của nhau. Chẳng phải vô tình mà hai đường thẳng đang chạy song song lại gặp nhau tại một điểm. Chẳng phải vô cớ mà bạn lại gặp gỡ người đó rồi dần dần nhận ra yêu người đó lúc nào không hay.
Video đang HOT
Và cũng thật trớ trêu thay, chính số phận đôi khi lại thật biết trêu đùa người khác. Gắn kết người ta là thế, mang lại hạnh phúc cho người ta nhiều đến thế, rồi một ngày lại “trái tính trái nết” chia rẽ cả hai. Số phận muốn như thế thì bạn sẽ chẳng thể làm gì chống lại được.
Hãy biết học hai từ “chấp nhận” vì bạn chẳng có lựa chọn nào khác.
Yếu đuối ư? Mong người ta sẽ thương hại mình mà quay lại ư? Nếu bạn có mảy may suy nghĩ như vậy thì bạn đang quên mất giá trị của bản thân mình rồi. Bạn nên nhớ bạn muốn mình là ai thì bạn sẽ là người như thế. Bạn muốn yếu đuối ư? Được thôi. Bạn cứ việc yếu đuối, vùi mình trong những tháng ngày đau khổ, hay khóc hết nước mắt đi. Rồi sao ? Người ta đã không còn tình cảm thì sẽ chẳng còn mảy may bận tâm. Nếu người ta biết có khi người ta còn coi bạn như đang làm trò, hay giả điên giả khùng và ném cho bạn cái nhìn thương hại không hơn không kém.
Tệ bạc hơn, sẽ có kẻ nhìn vào đó và tự đắc về bản thân có tài làm cho người khác thất điên bát đảo. Bạn hành hạ bản thân mình để đổi lấy sự hả hê của người khác sao? Đừng! Đừng bao giờ để những điều đó xảy ra với bạn. Rồi sẽ có lúc bạn nhìn lại và thấy mình thật ngu ngốc. Không cần biết khóc lóc và khổ sở vì người đó có xứng đáng hay không, việc bạn làm trước tiên là không xứng đáng với bản thân bạn. Bạn đừng quên bạn may mắn có được những gì và trên thế giới còn biết bao người kém may mắn hơn bạn. Đừng nghĩ rằng mất đi người đó là mất đi cả thế giới. Thật ấu trĩ! Nếu người ta là của bạn thì không bao giờ bạn phải lo đánh mất. Và người đó dù thế nào cũng chỉ là một hạt cát nhỏ trong cả một đại dương lớn mênh mông. Thế giới của bạn rộng lớn hơn thế nhiều. Đó là gia đình, bạn bè, trường lớp và công việc của bạn. Hãy mở toang cánh cửa bạn tự giam mình bấy lâu và bước ra thế giới rộng lớn ấy. Bạn sẽ thấy đó mới chính là thế giới của bạn mà bấy lâu nay bị lãng quên.
Nhưng tuyệt nhiên bạn đừng vì lí do gì mà oán giận đối phương. Dù lí do dẫn đến sự đổ vỡ mối quan hệ này là gì chăng nữa cũng sẽ chẳng quan trọng. Trong cuộc sống có nhiều điều không cần biết sẽ tốt hơn. Quan trọng hơn là bạn đừng quên rằng cả hai đã có những khoảnh khắc ngọt ngào với nhau. Người ấy có thể cũng có những điểm đáng yêu và hợp với bạn đấy. Người ấy có thể từng dành cho bạn những cử chỉ, hành động lãng mạn, khó quên đấy. Bạn chắc không thể quên và cũng đừng cố quên. Hãy coi tất cả chỉ là kỉ niệm đẹp trong quá khứ. Hãy coi mối quan hệ đó như một phép thử để tìm ra lời giải cho ẩn số lớn của cuộc đời mình – một nửa bí ẩn. Với người ấy nếu không nên duyên gắn kết trọn đời được thì hãy nghĩ đơn giản là phép thử không thành công và một phép thử khác thành công hơn đang chờ đợi bạn trong tương lai. Thay vì buồn đau hay oán trách, hãy mỉm cười và nói với bản thân mỗi khi kỉ niệm ùa về rằng: mình cũng từng có những lúc hạnh phúc như vậy. Và rồi bước tiếp thôi, tạo cơ hội cho những trải nghiệm mới. Biết đâu, hạnh phúc sẽ lại đến, nhưng trong hình hài khác, và với một người khác….
Theo Guu
Duyên tình oan nghiệt, khi tình địch là con gái ruột
Tôi cứ tưởng thoát khỏi vòng tay người chồng ghen tuông tiêu cực, hiểu rõ về bản thân và thố lộ tình cảm với D. là mình sẽ có được hạnh phúc. Nào ngờ, D. lại từ chối tôi để đến với người khác, oan nghiệt là tình địch lại là con ruột của tôi.
16 năm trước, sau khi tốt nghiệp lớp 12, tôi buộc phải tạm ngưng việc học vì gia đình lâm vào cảnh nợ nần. Ngay lúc đó, P. đã ra tay giúp đỡ, trả hết món nợ lớn cho gia đình tôi. Cảm động trước tấm lòng của P. mẹ đã đồng ý gả tôi cho anh vì biết rằng anh đã theo đuổi tôi từ lâu. Cuộc hôn nhân diễn ra chóng vánh. Chồng tôi chí thú làm ăn, có hiếu với bố mẹ vợ, yêu và cưng chiều tôi hết mực. Lúc mới cưới nhau, tôi và anh ở cùng với gia đình tôi. Tôi cứ tưởng mình là người hạnh phúc nhất trên đời. Nhưng không ngờ, sau một khoảng thời gian đầu hạnh phúc, cuộc sống của tôi dần rơi vào bế tắc.
Ghen tuông mù quáng
P. rất ghen nhưng đáng sợ là cách ghen kỳ dị của anh khiến tôi sợ và cảm thấy xấu hổ. Anh không đánh, không chửi bới nhưng mỗi lần thấy tôi nói chuyện với đàn ông là anh lập tức "nổi trận lôi đình" - đánh, mắng họ và "giận cá chém thớt" - đập đồ vật, đi khắp xóm la hét cả tuần liền. Sợ tính xấu của anh gây ảnh hưởng đến bố mẹ, tôi đã đề nghị hai đứa dọn về quê chồng (Hóc Môn) rồi thuê nhà riêng để sống.
Từ khi ra riêng, anh không cho tôi đi làm vì bảo là anh đủ sức nuôi tôi. Nhưng vì quá ghe tuông nên mỗi sáng đi làm, P. đều khóa cửa nhà nhốt tôi đến tận lúc đi về mới thôi. Anh luôn chuẩn bị cơm nước sẵn, sắm sửa mọi thứ tiện nghi trong nhà, tôi muốn mua gì anh đều chiều, với điều kiện phải... ngoan ngoãn ở nhà mỗi ngày. Lúc đó tôi còn quá trẻ nên nghĩ đơn giản: "Mình cũng đã lập gia đình, còn ham chơi gì nữa, thôi thì cứ sống an phận". Tôi chịu đựng được việc "bị nhốt" như thế suốt ba tháng, cho đến khi mẹ tôi lên thăm vì tôi có thai. Thấy con gái chịu khổ, mẹ bảo với chồng tôi là rất nguy hiểm nếu nhốt tôi ở nhà một mình trong lúc có thai. Vì thương tôi, P. đồng ý cho mẹ đưa tôi về nhà chăm sóc. Có lẽ nhờ vậy mà tôi sinh nở an toàn. Kể từ khi có con, anh ít ghen tuông hơn nên suốt mười mấy năm qua cuộc sống của tôi khá dễ thở.
Chứng nào tật ấy
6 tháng trước, khi con gái tôi chuẩn bị thi vào lớp 10 thì cháu bị nhà trường hạ hạnh kiểm và kỷ luật vì thường "đầu têu" trong việc tổ chức đánh nhau với bạn học. Con bé chán nản, đòi nghỉ học luôn. Vì cưng chiều con, chồng tôi đồng ý. Sợ con không đi học sẽ sinh hư hỏng, tôi xin chồng cho phép tôi cùng con bé đi làm để tiện bề nhắc nhở con. Có lẽ vì khó kiếm tiền hơn trước nên lần này chồng cũng chiều theo ý tôi dù từ trước đến nay anh đều không thích tôi đi ra ngoài. Tuy vậy, anh nói sẽ tìm việc làm cho mẹ con tôi để yên tâm là tôi không thể qua lại với đàn ông.
Sau nhiều lần đắn đo, chồng đồng ý cho hai mẹ con tôi đến phụ việc cho A. cháu ruột của chồng. Dù chỉ mới 23 tuổi nhưng A. đã được ba mẹ cho vốn để mở một cơ sở may khá lớn tại Hóc Môn. Từ đó, tôi và con gái chuyển hẳn ra ngoại thành ở để làm việc cho D., cuối tuần mới về nhà với chồng một lần. Có lẽ vì xa cách, tính ghen tuông của chồng tôi nổi dậy, cuối tuần nào về nhà tôi và anh cũng có xung đột khiến tôi cảm thấy rất mệt mỏi, chán nản với cuộc hôn nhân của mình.
Phát hiện bất ngờ
Tôi đem tất cả nổi lòng san sẻ với D. và được D. khuyên nhủ rất nhiều. Dù là nữ nhưng tính cách D. rất mạnh mẽ, lại khéo léo ăn nói nên mỗi lần ở bên D. tôi đều cảm thấy rất ấm áp. D tận tình chỉ tôi học, hay nói chuyện mỗi khi tôi buồn. Mọi chuyện bắt đầu rắc rối khi tôi biết mình có tình cảm đặc biệt với D. Cảm giác rung động này tôi chưa bao giờ có từ trước đến nay, kể cả với chồng. Khi tôi nhận biết tình cảm đặc bịêt mình giành D. là tình yêu thì cũng là lúc tôi hoang mang về giới tính thật của mình. Suốt ngần ấy năm trời, tôi làm vợ, làm mẹ mà không biết rằng xúc cảm của mình chưa thật trọn vẹn. Càng gần D., tôi càng thấy mình muốn được yêu thương, muốn được D. che chở nhiều hơn.
Tình cảm ngày một lớn dần, tôi không cách nào che giấu được. D nhận ra điều đó, qua ánh mắt, qua cách tôi cư xử nên dần xa lánh tôi. Cảm thấy không thể giấu được nữa, tôi đánh liều thổ lộ với D. bất kể hậu quả. D. phũ phàng từ chối tôi, thậm chí còn mắng tôi thậm tệ, nói tôi là dì mà đã cư xử trái với luân thường đạo lý như thế, thật khó chấp nhận. Qúa xấu hổ, tôi đã cùng con gái xin nghỉ việc. Tôi nói dối chồng mình quá nhớ nhung anh ấy nên không muốn làm nữa. Dĩ nhiên, trước những lời dễ nghe của tôi, chồng chẳng hề nghi ngờ gì.
Sự thật phũ phàng
Khi về nhà, tôi lại phát hiện một sự thật làm mình tan nát cõi lòng: Con gái tôi thường xuyên nhắn tin qua lại với D. Sợ D. nói xấu mình với con, tôi đã lén đọc tin nhắn của con bé và uất nghẹn khi đó là những lời nhớ mong, thương yêu mà hai đứa dành cho nhau. Thì ra D. là les, D. yêu con gái tôi và con bé cũng không từ chối. Biết được sự thật, tôi vừa đau đớn vừa chênh vênh hụt hẫng khi người con gái yêu cũng là người mà tôi dành tình cảm thật lòng.
Tôi lén đến nhà D. và bảo D dừng ngay mối quan hệ đó vì con gái tôi và D. là em chú bác với nhau. D. tỏ vẻ tức giận và mắng tôi: "Dì ghen với cả con gái dì sao? Dì có tư cách gì mà bắt con gái dì phải chấm dứt? Tôi thích con bé và chúng tôi có quan hệ họ hàng thì đã sao? Tôi đâu phải con trai, chẳng ảnh hưởng gì cả, dì không cấm tôi được đâu". Và D. nói với tôi rằng, nếu tôi cấm con gái đến với D., D. sẽ tiết lộ bí mật của tôi cho chú nó, tức chồng tôi.
Giờ tôi không biết phải làm gì khi đứng trong tình cảnh éo le này? Tôi muốn âm thầm đến với D. để tiếp tục có được cảm giác hạnh phúc khi ở bên D. nhưng D. lại hờ hững và đến với con gái tôi. Tôi không thể cấm đoán con gái mình khi chính tôi cũng là người "chẳng ra gì" nhưng để nó tiếp tục bị D. quyến rũ thì tương lai sẽ chẳng ra sao cả. Nhiều lần tôi muốn nhờ chồng khuyên con gái nhưng lại sợ D. sẽ nói sự thật về giới tính của tôi cho chồng biết. Lúc đó tôi sẽ làm tổn thương anh và liệu với sẵn máu ghen trong người, khi biết được sự thật về tôi, chồng sẽ làm ra những chuyện như thế nào nữa. Tôi không dám tưởng tượng nhưng mỗi lần nghĩ về tình cảnh của mình, tôi lại thấy xót xa.
Tâm sự của chị T. L (Q. 5, TP. HCM)
Theo Thế giới trẻ
Đã nguôi ngoai tình cũ chưa em? Bất chợt em nhận được tin nhắn từ hộp thư trên facebook của bạn thân. Bạn thân hỏi em xem đã nguôi ngoai tình cũ hay chưa. Em lưỡng lự chừng ít phút, nhanh tay trả lời bằng một icon tươi rói và nói rằng em ổn, hoàn toàn ổn, tình cũ cũng đã nguôi ngoai rồi. Vậy mà ngay sau đó em...