Yêu em… sao anh nỡ “qua đêm” với cô ấy?
Tôi chưa thể rẽ sang một ngã đường khác… vì tôi biết, mình vẫn còn yêu thương anh rất nhiều!
Sau một lần uống rượu với bạn bè, anh đã qua đêm với một người con gái mà chính anh và người ấy vẫn không thể ý thức được chuyện gì xảy ra…
Gia đình anh đã chào đón thành viên thứ ba. Đứ.a b.é rất cứng cỏi, xinh xắn và nó mang cái tên cả tôi và anh đều rất thích. Tôi đã mỉm cười khi biết được tin ấy, nhưng lại thấy cay cay nơi khóe mi vì đó không phải là con của tôi và anh… mà nó là giọt má.u của anh và người con gái khác.
Tôi và anh quen nhau khi tôi còn là cô n.ữ sin.h lớp 12, còn anh đã là một thanh niên đến tuổ.i lập gia đình nhưng vẫn còn ham vui, ham chơi cùng đám bạn. Chúng tôi quen nhau khi cả hai cùng đi tập thể dục buổi sáng trong công viên. Cả hai đều thấy rất vui khi gặp gỡ, chuyện trò với nhau… và chúng tôi đều mong ngóng cho đến 5h sáng để được gặp nhau, cùng đi bộ, đá cầu trong công viên… Dần dần, chúng tôi bắt đầu rủ nhau đi ăn sáng và cùng đi uống nước như những người bạn thân thiết. Và cũng chẳng biết từ lúc nào, tôi đã dành tình cảm đặc biệt cho người con trai ấy.
Anh trông rất đẹp trai, nói chuyện có duyên… dù không có công ăn việc làm ổn định nhưng nhiều cô gái muốn được quen anh, muốn sánh bước cùng anh để có thể tự hào với bạn bè mình. Thế nhưng… anh lại yêu tôi, một con bé không có gì đặc biệt, gia đình bình thường, học hành bình thường và ngoại hình cũng rất bình thường… Khi chúng tôi sánh bước cùng nhau, mọi người thường trêu đùa là “chú” – “cháu”… vì anh nhiều hơn tôi 8 tuổ.i, lại cao to và chững chạc hơn tôi rất nhiều…
Chúng tôi đã có những khoảng thời gian bên nhau rất hạnh phúc. Anh chiều chuộng, quan tâm và chăm sóc cho tôi rất chu đáo… Trước đây, anh cũng đã trải qua rất nhiều cuộc tình nhưng anh nói rằng, tôi vẫn là người con gái anh yêu thương và mang đến cho anh nhiều cảm xúc nhất. Chúng tôi gặp gỡ nhau hàng ngày, cùng đi chơi, cùng ăn uống, cùng gặp gỡ bạn bè hay cùng nhau nấu ăn tại nhà anh…. Gia đình anh ai cũng rất yêu quý và thương tôi, nhất là mẹ của anh. Bà luôn quan tâm, hỏi han tôi như chính con cái trong gia đình này vậy… Quãng thời gian ở bên anh, hạnh phúc bên những người thân trong gia đình anh là khoảng thời gian bình yên nhất mà tôi đã được trải qua với mối tình đầu của mình.
Bố mẹ đâu hiểu, tôi yêu anh và cần anh như thế nào…
Nhưng mọi chuyện không kéo dài được bao lâu thì gia đình tôi biết chuyện giữa tôi và anh. Bố mẹ tôi ra sức ngăn cấm vì cho rằng anh là người vô dụng, chỉ biết ăn chơi mà không tu chí làm ăn. Hơn nữa, khi đó tôi đang học lớp 12 nên phải chú tâm cho việc học, không được yêu đương để xao nhãng chuyện học hành…
Video đang HOT
Tôi đã rất buồn… một bên là anh, tình yêu của tôi, một bên là bố mẹ, những người tôi rất tôn trọng và nghe lời… Tôi không thể lựa chọn một trong hai điều đó. Tôi đã cố gắng thuyết phục bố mẹ… nhưng bố mẹ tôi vẫn không đồng ý mà trái lại, họ còn thường xuyên mắn.g nhiế.c, giận dữ khi tôi làm sai bất cứ chuyện gì, dù là nhỏ nhất.
Tôi biết bố mẹ lo cho tương lai và hạnh phúc của tôi nên mới phản đối như vậy. Nhưng bố mẹ đâu hiểu, tôi yêu anh và cần anh như thế nào… Thực sự, tôi không thể rời xa anh được. Và tôi và anh vẫn tiếp tục lén lút gặp nhau nhưng dường như, chúng tôi không có được những phút giây thoải mái như trước đây nữa.
Tôi cố gắng bao nhiêu thì anh lại có vẻ buông xuôi bấy nhiêu. Chúng tôi vẫn gặp nhau, vẫn yêu nhau như những ngày đầu… nhưng tôi không thể nào tưởng tượng được lại có một chuyện “động trời” xảy ra mà tôi không hay biết.
Sau một lần uống rượu với bạn bè, anh đã qua đêm với một người con gái mà chính anh và cô ta vẫn không thể ý thức được chuyện gì xảy ra… Người đó không phải là cave… cô ấy chỉ là một người bạn trong nhóm nhậu nhẹt hôm ấy. Khi biết chuyện, tôi đã rất đa.u đớ.n và thất vọng đến tột độ. Tôi không thể ngờ được rằng, người con trai tôi yêu đến quên cả bản thân mình lại có thể phản bội tôi và làm “chuyện ấy” với một người con gái khác… Và điều đa.u xó.t hơn nữa khi cô ấy đã mang trong mình giọt má.u của anh.
Tôi đã mất hoàn toàn hi vọng vào tình yêu và cuộc sống. Tôi không thể bắt người ta bỏ được cái bào thai đó, cũng không thể để người ta phải một thân một mình nuôi con. Anh phải có trách nhiệm với những gì đã xảy ra… Và chúng tôi đã quyết định chia tay nhau để anh làm đám cưới, làm trọn trách nhiệm của một người chồng đối với vợ, một người cha tốt với đứa con của mình.
Người con trai tôi yêu đến quên cả bản thân mình lại có thể phản bội tôi và làm “chuyện ấy” với một người con gái khác…
Ngày cưới anh, tôi đã muốn đi đến một nơi thật xa để không phải chứng kiến cảnh người tôi yêu đang tay trong tay với người con gái khác trong ngày trọng đại nhất. Chắc rằng, anh là chú rể đẹp trai nhất, chắc rằng đám cưới anh sẽ có rất nhiều người đến tham dự… và chắc rằng, anh sẽ chẳng để ý đến tôi, một con bé không nên có mặt trong ngày vui ấy.
Tôi đã khóc… khóc rất nhiều… Khi yêu anh, tôi phải khóc vì bị bố mẹ phản đối. Giờ chia tay anh, tôi lại khóc thương cho số phận của mình, một mối tình đầu đầy sóng gió và cay đắng. Cho dù anh vẫn nhắn tin, điện thoại cho tôi, cho dù anh vẫn nói yêu tôi, nhớ tôi và nhớ về những kỷ niệm ngày nào của hai đứa, vẫn không thể nào quên được hình bóng của tôi, người con gái anh yêu và yêu anh tha thiết… Nhưng anh đâu biết được rằng, những lời nói đó, giờ còn có ý nghĩa gì nữa đâu? Mà trái lại, nó như những vết dao cứa thẳng vào trái tim yếu đuối của tôi vậy…
Giờ đây, anh đã thuộc về người con gái khác… mãi mãi, chúng ta không thể quay lại như xưa được nữa. Bây giờ, anh đã có mái ấm riêng, đã đón chào thành viên thứ ba của gia đình… Còn tôi, tôi vẫn một mình đi trên con đường ngày xưa sánh bước bên anh… Tôi chưa thể rẽ sang một ngã đường khác… vì tôi biết, mình vẫn còn yêu thương anh rất nhiều!
Phương Minh Thu (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Nếu em đã hết yêu anh
Ở trong lớp, Đại để ý đến Ly đã lâu rồi. Ai cũng biết chuyện ấy và trông chờ một kết cục đẹp cho câu chuyện tình đầy lãng mạn của họ. Nhưng không hiểu sao, Đại vẫn chưa làm được điều đó. Mỗi lần muốn nói lời yêu Ly, cổ Đại lại có một cục gì đó chẹn ngang không cho nó thoát ra khỏi vành môi.
Lần này cũng vậy, Đại định bụng đến thật gần Ly rồi bất chợt cầm lấy tay nàng áp lên ngực và thảng thốt lời yêu thương thì không hiểu sao, lúc mới nhìn thấy Ly đi giữa đám bạn gái tóc túm đuôi gà là cổ họng Đại đã lại như mắc nghẹn lại. Có một cục gì lại chẹn ngang cổ họng Đại làm anh ta cứ luống ca luống cuống như gà mắc tóc. Thế là lại trôi mất một cơ hội đến với Ly.
Ở lớp, Đại có tài hùng biện nổi tiếng toàn trường. Mỗi khi có một chủ đề nào đó, Đại chỉ cần liếc qua nội dung 5 phút là tài hùng biện của anh ta lập tức xuất chúng. Anh ta có thể nói to trong nhiều giờ liền. Đã có lần Đại được cô giáo Chủ nhiệm cho phép hùng biện trước toàn trường. Anh ta đứng trên bục và dõng dạc nói suốt 4 giờ đồng hồ liền mà vẫn chưa có dấu hiệu muốn ngừng. Để có tài hùng biện xuất chúng này, Đại đã phải vất vả tu luyện trong suốt nhiều năm trời.
Anh ta bảo, nói cũng là một nghệ thuật. Nói dai, nói dài mà vẫn có người muốn nghe là cả một nghệ thuật. Người nói phải có cái "thần" bắt người nghe không biết chán. Người nói phải nắm được nhu cầu của người nghe, đoán biết người nghe thích nghe gì và ý thích đó diễn ra trong bao lâu. Điều đó thể hiện người có tài hùng biện phải có đầy đủ kiến thức xã hội và cuộc sống. Điều tối kỵ của người hùng biện là vừa nói vừa như ru người nghe vào giấc ngủ chập chờn.
Có tài diễn thuyết và nghệ thuật hùng biện như vậy nhưng Đại lại không thể cất lên một lời nào trước Ly. Không phải cô ta quá đẹp để bắt hồn người có tài diễn thuyết. Không phải cô ta quá ghê gớm để Đại phải e ngại khi cất lời. Mà có lẽ chỉ vì cái "uy" của cô gái trẻ làm Đại cứ lúng ta lúng túng.
Tình cảm trong tim ngập tràn đã bấy lâu, nhưng Đại không làm cách nào để thể hiện cho Ly hiểu. Đã nhiều lần Đại tìm các giải pháp khác như thử viết ra giấy, làm thơ tình, tặng một món quà ý nghĩa hay chỉ đơn giản nhờ người khác nói hộ lòng mình nhưng anh đều thấy không ổn. Mọi tín hiệu phát đi hoặc không đến được đích hoặc bị hiểu nhầm sang một khía cạnh khác vô cùng nguy hiểm. Chỉ có cách nói trực tiếp là khả dĩ nhất làm cho Ly hiểu thấu con tim chàng trai lâu nay theo đuổi tình cảm của mình.
Nhưng sao đối với Đại lại khó đến thế! Làm sao đến được gần nàng, tiếp cận với nàng để nói tiếng nói của trái tim. Đại gầy xọp hẳn đi, già đi trông thấy khi ngày đêm phải nghĩ cách bày tỏ tình yêu cho cô gái mà anh đã yêu thầm từ lâu.
Một lần trường tổ chức văn nghệ. Đại mừng lắm, vì đây là cơ hội cho anh được gặp Ly. Cánh na.m sin.h viên tình nguyện đứng để cho các n.ữ sin.h được ngồi thưởng thức các tiết mục văn nghệ. Đại đứng từ xa, tìm cách lách dần vào hàng ghế Ly đang ngồi. Nhưng, khi đến được gần Ly thì chương trình văn nghệ sắp kết thúc.
Tình cảm trong tim ngập tràn đã bấy lâu, nhưng Đại không làm cách nào để thể hiện cho Ly hiểu... (Ảnh minh họa)
Đại cuống cuồng chen đến chỗ Ly ngồi, vội vàng ngồi thụp xuống, chộp lấy bàn tay Ly. Không may cho Đại là hôm ấy trời tối, nên anh ta không phân biệt được đâu là tay Ly. Buổi diễn kết thúc, mọi người kéo nhau ra về, chỉ còn thấy một mình Đại ôm khư khư bàn tay một cô gái lạ hoắc đặt lên ngực mình, mắt nhắm chặt ra chiều cung kính và miệng lắp bắp mấy câu tỏ tình theo kiểu nhà sư tụng kinh gõ mõ.
Cô gái không quen biết bị một phen hốt hoảng, hét toáng lên. Còn Đại đứng như trời trồng, chỉ chờ một phen độn thổ. Thật là hú vía! Kể từ đó Đại tạo ra một vụ scandal trong trường xoay quanh việc đã tỏ tình hụt.
Một lần khác. Con đường từ ký túc xá nữ lên giảng đường phải qua một quãng vắng. Đại tìm hiểu giờ giấc đi lại của Ly và chăng dây ra ngang đường nhằm tìm cách làm cho Ly vấp ngã, rồi Đại sẽ chạy ra đỡ bạn gái lên và tiện thể nói lời yêu luôn. Ai ngờ, hôm ấy Ly không đi bộ đến lớp mà lại đạp xe từ ký túc xá đến giảng đường. Trời tối nhìn không ra sợi dây, Ly bị ngã hỏng cả xe đạp.
Ở trong bụi rậm, Đại như muốn nhảy xổ ra xin lỗi bạn gái và đưa Ly về, nhưng hiềm một nỗi trong túi Đại hôm ấy không có đến nửa xu. Xuất hiện chỉ càng thêm xấu hổ và làm cho Ly tức giận sẽ lại càng không nói được điều gì. Đại bèn nhè nhẹ chuồn khỏi nơi ẩn nấp sau khi đã nhìn chắc Ly đứng dậy được và dắt chiếc xe đạp về ký túc xá sửa.
Quá tam ba bận. Hôm đó trường tổ chức một buổi nói chuyện chuyên đề về vai trò, trách nhiệm của thanh niên hiện nay. Đại đăng ký đăng đàn và do tài diễn thuyết nổi tiếng bấy lâu nay nên được chấp thuận ngay.
Cả trường đang chăm chú lắng nghe Đại nói thì bỗng dưng Đại khựng lại. Anh ta nhìn thấy Ly đang bước vào sân nghe diễn thuyết. Không như mọi lần trước, lần này Đại dùng hết sức bình sinh lấy lại hơi sức tiếp tục bài diễn thuyết. Không những thế, vừa nói anh ta lại vừa cầm micro đi về phía Ly đang ngồi. Dừng lại trước mặt Ly, Đại dõng dạc nói ba từ thiêng liêng vào micrô cho toàn thể cả trường nghe.
Thoáng một chút e thẹn, Ly cũng "trả miếng" không kém: "Đã từ lâu em biết tình cảm của anh dành cho em nhưng nay mới có dịp công khai cho tất cả mọi người biết. Nhưng nếu em nói đã hết yêu anh vì phải chờ đợi quá lâu thì sao?". Đối đáp không kém phần sắc sảo, Đại trả lời câu hỏi hóc búa: "Thì anh lại nói thêm một lần nữa 3 tiếng thiêng liêng ấy để được em thêm một lần chấp nhận. Đối với riêng Ly của anh, tình yêu từ trái tim này chưa bao giờ là đủ". Ly nở nụ cười rạng rỡ, giang rộng hai cánh tay đón nhận tình yêu nồng nàn của Đại.
Đến lúc đó Đại mới thấy thắng được vật cản do Ly đưa tới không khó bằng chiến thắng chính bản thân mình.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Đán.h rơi tình yêu! Giờ đây, khi trái tim đã bình yên trở lại anh mới có thể viết lên những dòng thư này. Vẫn biết có thể em sẽ không bao giờ đọc được nó nhưng anh vẫn viết, viết cho những gì đã phôi pha... Đen à! Từ ngày chia tay em, anh thấy mình trở nên buồn kỳ lạ em à. Có lúc anh...