Yêu em nhiều hơn cả tình yêu dành cho vợ
Từ khi cưới vợ đến nay tôi luôn nghĩ mình không thể yêu ai hơn vợ. Hôm nay tôi đã thấy điều đó không còn chính xác nữa, có một tình yêu lớn hơn đó là em nhưng tôi lại sợ đổ vỡ, sợ thị phi.
Hơn hai tháng kể từ ngày tôi gặp và nói chuyện với em, tự nhiên trong tôi xuất hiện một trạng thái cảm xúc mà nó đã xảy ra khi tôi ở tuổi 20, còn mơ mộng chưa mắc phải bụi trần. Về hình thức có thể nó vẫn giống nhau nhưng mức độ khác nhau quá, tôi cố gắng kiểm soát, tìm cách giấu kín bằng hình thức im lặng nhưng vẫn vượt quá giới hạn thường có của mình. Khi viết những dòng chữ này cũng là lúc vỏ bọc không còn kìm hãm được những tình cảm đang lớn quá nhanh trong con người tôi. Suốt những ngày qua tôi luôn nhớ đến em, tâm trí bị em chiếm trọn từ lúc nào không rõ, chỉ biết nó ám ảnh tôi khi thức cũng như trong giấc ngủ.
Có lần tôi nói với em nếu mình trẻ lại hơn chục tuổi thôi thì sẽ yêu và cưới em. Chắc em cho rằng chỉ là nói vui nên cũng chả thèm đáp lại. Làm gì có chuyện ấy được, em thông minh để hiểu chuyện đó chả đem lại điều hạnh phúc gì cho bản thân ngoài những rắc rối vớ vẩn đời thường. Em yêu, cho phép tôi một lần duy nhất được gọi như thế nhé bởi tôi luôn hiểu em là của mọi người hoặc của người nào đó chứ không phải riêng tôi. Căn nguyên nào đã làm cho tôi không thể bày tỏ những lời yêu thương với em, tôi sẽ nói ngay đây:
Một là, tôi luôn biết em xinh đẹp, thông minh, đặc biệt có những nét rất quyến rũ mà số đông phụ nữ đều mong ước. Những người đàn ông nói chung trong đó có tôi đều phải mê mệt với sự quyến rũ em đang có. Em xứng đáng được hưởng những hạnh phúc trọn vẹn nên người em chọn chắc chắn sẽ là người đem lại cho em nhiều hạnh phúc nhất.
Hai là, tôi không còn trẻ nên giữa chúng tôi sẽ suy nghĩ nhiều cái khác nhau. Tôi rất yêu em nhưng không thể đem lại hạnh phúc trọn vẹn cho em được, không thể cùng em đêm đêm dạo bước trên những con phố lãng mạn, không cùng em đến những lễ hội, dạ hội mà các bạn trẻ đều mong muốn đến dự, không thể chắc chắn đến bên mỗi khi em cần chia sẻ, âu yếm vỗ về. Tôi hiểu mình không được phép nói lời yêu thương với em vì như thế là ích kỷ, tham lam. Em không bao giờ thuộc về tôi được.
Ba là, từ khi cưới vợ cho đến gần đây tôi luôn nghĩ mình sẽ không thể yêu ai hơn vợ. Chúng tôi đến với nhau bằng tình yêu từ khi mới lớn, đến hôm nay tôi đã thấy điều đó không còn chính xác nữa, có một tình yêu lớn hơn đó là em nhưng tôi lại sợ một sự đổ vỡ, sợ sự thị phi mà mọi người mang đến cho em. Đối với tôi, có thể chả ai dám nói vì tôi tự tin mình đang có rất nhiều thứ mà mọi người không có và đặc biệt hơn là tôi được yêu em. Tôi hiểu nếu xảy ra bất cứ chuyện gì vào ngày mai sẽ là không công bằng với em, em chỉ là nạn nhân của chuyến phiêu lưu tình cảm do tôi tạo ra. Em trong sáng, thơ ngây, xứng đáng nhận được sự che chở bảo vệ, nâng niu chiều chuộng của những người đàn ông có trách nhiệm, không tham lam, còn tôi rất tiếc không làm được điều này.
Video đang HOT
Cám ơn em đã đọc những dòng bộc bạch tự sự của tôi. Ngay sau đây, em có thể xóa sạch khỏi bộ nhớ những gì tôi đã viết ở trên, hãy quên hết những lời bóng gió, sự quan tâm động viên gần gũi của tôi và em đã gửi cho nhau trong những ngày qua. Em hãy tin những điều tôi viết tiếp theo đây là những lời chân thành, không vụ lợi. Hãy bỏ qua những gì đang còn luyến láy, vướng bận của ngày hôm qua để hướng tới một tương lai sáng lạn. Mọi điều hạnh phúc, tốt lành đang đợi em phía trước, chuyện của ngày hôm qua hãy coi đó là những khoảnh khắc thú vị của cuộc sống. Nếu có thể em cứ coi tôi là một người bạn tốt trong cuộc sống.
Trong một góc nào đó tôi luôn cầu mong em sẽ hạnh phúc, thành đạt trong cuộc sống và luôn xinh đẹp quyến rũ như ngày hôm nay. Đôi khi vô tình hay cố ý tôi có mải mê ngắm nhìn thì em hãy coi đó như đang ban phát cho những kẻ si cuồng mà thôi. Tạm biệt những khoảnh khắc, tạm biệt những cảm xúc mà có lẽ khó gặp lại lần nữa. Tôi sẽ luôn nhớ và trân trọng những gì đã diễn ra trong hơn hai tháng qua. Tôi luôn tin nó sẽ là điểm nhấn lớn trong cuộc đời mình. Hãy tha lỗi cho tôi vì sự im lặng đến hèn nhát.
Theo VNE
Nỗi đau chồng vắng nhà vợ lên giường với bạn thân
Em xin lỗi, trước đây em đã trót trao trinh tiết của mình cho một người khác. Nhưng khi anh ta chiếm đoạt được em rồi thì anh ta đã bỏ em không thương tiếc
Tôi và em quen nhau từ thời hai đứa con học cấp 3 nhưng ngày ấy, tôi còn hồn nhiên lắm nên chỉ coi em như một người bạn thân thiết, đâu biết rằng trong lòng em đã thầm yêu mến tôi từ lâu?
Sau đó thì tôi thi vào Học viện Cảnh sát nhân dân, còn em đỗ vào trường Cao đẳng Y tế cộng đồng. Hôm gia đình tôi tổ chức mừng tôi đỗ đại học và chia tay tôi lên đường đi học, em cũng đến nhà tôi chung vui. Sau bữa ăn tối vui vẻ với mọi người thì tôi đưa em về... Vừa đi được một đoạn đường thì em bất ngờ ôm chầm tôi và nói: "Cậu có biết rằng từ rất lâu rồi, tớ đã thầm yêu cậu?". Tôi hơi bất ngờ trước câu nói đó của em nhưng vì từ trước tới nay, tôi chỉ coi em như một người bạn thân thiết nên nói với em rằng: "Tớ nghĩ chúng mình chỉ là bạn thôi. Bây giờ tớ không muốn mất đi tình bạn ấy". Em đã khóc và buồn rất nhiều khi bị tôi từ chối tình cảm của mình...
Thời gian trôi qua thật nhanh, tôi cũng đã tốt nghiệp và được đưa về địa phương làm việc. Và rồi, một tai nạn bất ngờ ập xuống khi tôi bị thương nặng trong một lần đi công tác xa và tôi đã bị hôn mê suốt hai ngày ở bệnh viện... Lúc vừa tỉnh dậy, tôi đã thấy em và mẹ tôi ngồi bên cạnh. Mẹ tôi nói rằng, "H đã ở đây chăm sóc cho con suốt mấy ngày con bị hôn mê đấy". Biết được tấm chân tình của em, tôi thật sự rất cảm động...
Sau khi ra viện, tôi đã ngỏ lời yêu em và em đã khóc trong sự hạnh phúc vì mối tình bao năm đơn phương cuối cùng cũng đã được đền đáp. Cũng chẳng bao lâu sau thì hai chúng tôi chính thức thành chồng thành vợ với một đám cưới long trọng.
Đêm tân hôn, khi tôi vừa đưa em vào phòng thì em đã khóc nức nở: "Em xin lỗi, trước đây em đã trót trao trinh tiết của mình cho một người khác. Nhưng khi anh ta chiếm đoạt được em rồi thì anh ta đã bỏ em không thương tiếc". Tuy có một chút thất vọng về vợ mới cưới của mình nhưng tôi vẫn an ủi, động viên em: "Anh không trách em về những chuyện đó đâu. Cái gì đã là quá khứ qua rồi thì hãy cho qua đi, chỉ cần bây giờ em yêu thương anh thật lòng là được". Sau lần đó, em biết ơn tôi nhiều lắm.
Vì đặc thù công việc nên tôi rất hay vắng nhà, còn em làm y tá nên cũng thường xuyên phải đi trực. Hai vợ chồng ít được gặp nhau nên chỉ những ngày nghỉ, hai đứa mới được ở bên nhau nhiều. Tuy bận rộn công việc cơ quan nhưng em vẫn sắp xếp công việc gia đình chu đáo khiến tôi cảm thấy rất an tâm và hãnh diện về vợ mình.
Rồi một hôm, tôi gặp lại Sơn, bạn thân của tôi từ thuở còn học cấp 3. Bây giờ Sơn đã là một doanh nhân thành đạt và rất giàu có. Hai chúng tôi nói chuyện với nhau rất nhiều về cuộc sống, chuyện gia đình... và cũng từ đó, Sơn thỉnh thoảng đến thăm và ăn cơm với vợ chồng tôi rất vui vẻ.
Cách đây hai tháng, tôi được cơ quan cử đi một khóa tập huấn dài ngày. Dù ở rất xa nhau nhưng tôi vẫn thường xuyên gọi điện về nhà hỏi thăm vợ và em cũng bảo rất nhớ tôi và mong tôi về. Cũng chính vì câu nói đó nên tôi xin cơ quan nghỉ vài ngày để về thăm vợ và cũng để tạo bất ngờ cho em nên tôi đã không thông báo trước.
Khi vừa về đến đầu ngõ, tôi đã nhìn thấy chiếc ô tô của Sơn nhưng khi về đến nhà mình thì thấy phòng khách đóng kín bưng, chỉ có ánh đèn dọi ra từ phía phòng ngủ tầng hai. Cảm giác có điều gì bất thường nên tôi đã không gọi vợ xuống mở cổng mà dùng chìa khóa của mình ra cửa sau mở cửa. Tôi âm thầm đi vào nhà... khi đến gần phòng ngủ của mình thì tôi nghe thấy tiếng vợ tôi đang cười đùa và có cả tiếng đàn ông... người đàn ông ấy không phải ai khác là Sơn, bạn thân tôi.
Lúc đó, trời đất như sụp đổ dưới chân tôi... Tôi không muốn tin đó là sự thật nhưng những lời trêu đùa, tình tứ với nhau ngày càng lớn hơn khiến tôi không thể nào dối lòng mình được. Tôi lấy lại bình tĩnh rồi mở cửa phòng ngủ đi vào và nói: "Hai người mặc quần áo rồi ra phòng khách nói chuyện".
Vợ tôi khóc lóc và quỳ dưới chân tôi xin tha thứ, Sơn cũng thế, cũng quỳ xuống mong tôi hãy bỏ qua cho cậu ta. Lúc đó, tôi không còn kiếm chế được sự tức giận: "Mày về đi, tao không có thằng bạn như mày. Mày đừng để tao gặp lại mày một lần nào nữa. Còn cô, cô đừng khóc lóc làm gì, tôi sẽ nói chuyện với cô sau".
Vài ngày sau đó, cô ấy bỏ về nhà mẹ đẻ và nhắn tin xin lỗi tôi: "Cầu xin anh hãy cho em một cơ hội để vợ chồng được đoàn tụ. Cũng chỉ vì anh thường xuyên vắng nhà và ít quan tâm đến em nên em mới xiêu lòng với người ta, chứ thật ra em chỉ yêu mình anh". Đọc được tin nhắn đó, tôi vừa thương, vừa giận cô ấy... nhưng cũng tự trách bản thân mình vì từ trước tới nay, chỉ biết quan tâm đến chông việc mà ít quan tâm đến gia đình.
Bây giờ tôi phải làm sao đây? Tôi vẫn rất yêu cô ấy, vẫn mong muốn được sống hạnh phúc bên cạnh cô ấy... nhưng tôi vẫn không thể nào quên được sự ám ảnh tình tứ giữa hai người họ. Nếu chấp nhận tha thứ và quay về bên nhau, tôi sợ cuộc sống gia đình sẽ không được hạnh phúc như thuở ban đầu nữa...
Qua những lời chia sẻ này, tôi rất mong các bạn độc giả hãy cho tôi những lời khuyên sáng suốt nhất!
Tôi xin chân thành cảm ơn!
Theo VNE
Máy bay bà già và đêm định mệnh xác thịt Tôi có lẽ là một máy bay bà già may mắn khi gặp được em ! Em chỉ đến với tôi một lần trong một đêm hoang đường, vậy mà tôi nhớ hoài, nhớ mãi, làm tôi trằn trọc thế này, em có biết không em? Ba đêm rồi tôi thao thức, trằn trọc, lăn qua lăn lại, cố tìm cho mình mùi...