Yêu đương 7 năm không chịu cưới nhưng khi chị tôi chuẩn bị lấy chồng anh rể hụt lại đến phá đám
Xui cho anh ta là bố tôi không hiền mà còn rất bênh con gái.
Giờ tôi đã hiểu vì sao phụ nữ thường quan tâm và nặng nề 2 chữ “ thanh xuân” hơn là đàn ông, có lẽ bởi vì đi qua tuổ.i đôi mươi, mọi thứ với con gái đều trở nên khó khăn hơn. Đàn ông hơn 30 tuổ.i thậm chí hơn 40 tuổ.i mới đủng đỉnh lấy vợ cũng chẳng sao nhưng thật sự điều này khá là khó với phụ nữ.
Năm nay nhà tôi có 2 cái hỷ, đầu năm bố mẹ tôi cưới vợ cho con trai, cuối năm thì gả chồng cho con gái. Hai ông bà đùa nhau là sang năm “tống cổ” nốt tôi đi là rảnh nợ, 2 vợ chồng già đủng đỉnh đi du lịch khắp nơi.
Anh trai tôi năm nay 43 tuổ.i, anh mải làm ăn, mải lo sự nghiệp rồi ngoảnh đi ngoảnh lại đã hơn 40. Được cái anh tôi giờ rất ổn, nhà cửa có, xe cộ có, lương lậu cũng cao, giờ lại lấy được cô vợ trẻ đẹp, hơn thế còn tậu được cả trâu lẫn nghé.
Tôi thấy tuy anh tôi hơi già nhưng lấy vợ rõ là nhanh gọn, chả ai chê hay gièm pha gì chuyện anh hơn vợ tận 15 tuổ.i. Thậm chí người ta còn khen anh có chí tiến thủ, chăm lo làm ăn nên giờ vợ con được hưởng.
Chuyện của anh trai tôi coi như là ổn thỏa, chị dâu cũng mới sinh em bé xong, bố mẹ tôi vui lắm. Nhất là mẹ tôi, bà chăm con dâu với cháu nội đến mức gầy rộc đi, anh trai với chị dâu phải mời bà về nhà chứ bà còn ở với cháu thì còn bỏ bê sức khỏe của mình.
Thế nhưng nhân vật chính của câu chuyện tôi muốn kể hôm nay là chị gái tôi. Chị tôi năm nay 31 tuổ.i, kém anh cả đến tận 12 tuổ.i nhưng cứ hễ đi Tết đến xuân về là chị tôi đau đầu nhức óc vì bài ca bao giờ lấy chồng.
Video đang HOT
Nhất là vài năm gần đây khi chị tôi từ ngấp nghé 30 đến đúng 30 và giờ là hơn 30 rồi thì bài ca ấy ngày càng khốc liệt hơn khi họ hàng bắt đầu chuyển sang tông giọng chê ế, chê không ai thèm lấy.
Thật ra chị tôi có nơi có chốn rồi, chị với anh người yêu quen nhau đã 7 năm, từ lúc chị mới hơn 20 tuổ.i đến giờ. Mỗi năm tôi đều nghĩ có khi năm nay chị tôi lấy chồng nhưng rồi vẫn chẳng thấy động tĩnh gì. Ban đầu tôi còn hay trêu chị, yêu rõ lâu mà không chịu cưới có khi lại chia tay đấy nhưng càng về sau tôi càng không hỏi han đến chuyện đó nữa vì càng ngày tôi càng không ưa người yêu của chị mình.
Nói chung tôi cũng không biết nhiều về anh ta chỉ biết anh ta là con người của tự do và sự nghiệp. Nguyên tắc yêu đương của chị và anh ta rất kỳ cục mà không hiểu sao chị tôi vẫn chấp nhận. 1 là không được quản chuyện anh ta đi đâu làm gì và liên lạc ít thôi. 2 là với anh ta công việc sự nghiệp được ưu tiên hàng đầu nên mọi thứ đều phải gác sau, nhất là chuyện lấy vợ lập gia đình.
Nhiều lần tôi bảo chị tôi yêu đương kiểu ấy thì dẹp sớm cho rảnh nợ còn đi kiếm mối khác ngon hơn nhưng khổ chị tôi đang yêu hết mình nên có chịu nghe ai đâu. Phải mãi đến đầu năm nay chị tôi mới tỉnh ngộ ra dần khi anh người yêu cứ liên tục tỏ thái độ rất khó ưa khi chị đề cập đến chuyện cưới xin.
Ơ hay! Thế yêu con nhà người ta gần chục năm trời mà không chịu tính chuyện cưới hỏi thì thôi buông tha cho người ta đi chứ. Nhưng không, anh người yêu của chị cấm chị không được đề cập đến chuyện kết hôn.
Mặc dù phải mất tận 7 năm chị tôi mới bừng tỉnh, chị là người chủ động chia tay nhưng anh người yêu cũ của chị có vẻ tự tin lắm, anh ta vẫn nghĩ chị tôi dằn hắt giận dỗi vớ vẩn mà thôi.
Suốt mấy tháng chị tôi không liên hệ gì thì anh ta cũng kệ luôn, ban đầu chị tôi còn đau khổ nhưng cũng may có anh bạn thân của chị hay đưa chị đi chơi cho khuây khỏa nên chị tôi cũng bớt tiêu cực sau chia tay.
Cái gì đến cũng đến, chị tôi và anh bạn thân sau đó yêu nhau. Yêu nhau được 5 tháng thì chốt cưới luôn. Tuần trước vừa mới ăn hỏi xong!
Cuối tháng này chị tôi cưới thì anh người yêu cũ ở đâu tự nhiên mò đến nói muốn nối lại tình xưa. Đương nhiên là chị tôi không đồng ý, thế là anh ta mượn rượu làm trò, đến nhà dọa dẫm không để yên và sẽ làm loạn đám cưới của chị lên.
Bố tôi từ trong nhà đi, ông đủng đỉnh nói làm được thì làm chứ đừng dọa. Mà nếu dám làm thì phải dám chịu, ông sẵn sàng mời chính quyền lẫn pháp luật bảo vệ gia đình mình nếu như có bất kỳ vấn đề gì xảy ra.
Nghe thấy thế anh ta im re luôn, cúp đuôi đi thẳng không dám ngoái lại. Thật sự không hiểu sao trên đời lại có người đàn ông kỳ cục như vậy!
Thời đại học, chị gái tôi được bác bán phở cưu mang, 6 năm sau, chị đòi lấy con trai bác khiến cả nhà ngỡ ngàng
Câu nói của chị gái tôi làm mẹ không kìm được nước mắt.
Trong 4 anh em, chị gái tôi là người học hành giỏi giang nhất và đỗ đại học. Nhưng bố mẹ tôi không có tiề.n cho chị đi học, chị đã khóc rất nhiều và cầu xin gia đình chu cấp tiề.n cho tiếp tục việc học.
Bố rất thương chị, sức khỏe của mẹ yếu, tiề.n kiếm mỗi tháng chẳng được bao nhiêu, anh tôi phải nghỉ học từ cấp 2 đi làm cùng bố lo cho cả gia đình. Cho chị tôi học xong cấp 3 là một sự cố gắng lắm, không thể tiếp tục được nữa. Dưới chị gái còn tôi và em út nữa, bố không thể để chúng tôi bỏ học cấp 2.
Cuối cùng chị chỉ xin bố mẹ hơn 10 triệu và ra thành phố tự kiế.m tiề.n để đi học. Không thể ngăn cản được quyết tâm của chị gái tôi, bố đành phải bán con bò - tài sản giá trị nhất của gia đình cho chị ấy nhập học. Những tháng sau đó chị không hỏi xin tiề.n bố.
Chị bảo trong lúc đi tìm phòng trọ, chị kể hoàn cảnh gia đình với bác bán phở. Thấy chị thật thà, chăm chỉ nên bác cho ở trọ miễn phí, những lúc rảnh rỗi phụ bác bán quán và rửa bát. Mỗi tháng bác ấy sẽ tài trợ tiề.n đóng học phí.
Nhờ lòng tốt của người phụ nữ bán phở đó mà chị tôi đã hoàn thành 4 năm đại học và ra trường với tấm bằng giỏi. Chị dễ dàng xin được công việc tốt.
Năm nay chị tôi 28 tuổ.i, mới lên chức trưởng phòng, bố mẹ hối thúc chị lấy chồng nhiều lần nhưng bất thành. Tuần vừa rồi, chị gái đột ngột đưa bạn trai về ra mắt làm cả nhà tôi mừng rỡ.
Ảnh minh họa
Gia đình tôi rất bất ngờ khi anh rể tương lai chủ động giới thiệu bản thân đang làm thợ hàn xì, thu nhập chỉ bằng số lẻ của chị gái tôi. Chênh lệch về học thức của anh chị là rất lớn nhưng sự quan tâm chăm sóc của anh dành cho chị không thua kém người đàn ông khác. Anh mong bố mẹ tôi tác thành cuộc hôn nhân của 2 người.
Không nghĩ ngợi nhiều, bố tôi phản đối mối quan hệ của anh chị và khuyên chia tay. Bố bảo chị tôi có học thức, phải lấy người cùng trình độ thì hạnh phúc mới bền vững. Nếu chị cãi lời bố, lấy người không tương xứng thì đừng bao giờ về nhìn mặt ông nữa.
Để bố nói hết những bức xúc trong lòng, chị gái tôi mới nhẹ nhàng giải thích. Anh thợ hàn xì chính là con trai của bác bán phở - người đã cưu mang chị tôi suốt 4 năm học đại học. Trong thời gian ở đó, chị thấy anh có nhiều đức tính tốt nên đem lòng yêu thầm. Sau khi ra trường có công việc ổn định, chị tôi chủ động tỏ tình nhưng đều bị anh cự tuyệt vì thấy bản thân không xứng với chị.
Trước sự kiên trì theo đuổi của chị, cuối cùng anh cũng đồng ý. Nói đến đây thì chị nghẹn ngào, còn mẹ tôi không kìm được nước mắt. Bố cầm tay con rể tương lai nói lời cảm ơn gia đình đã giúp đỡ chị tôi những năm qua.
Sau đó chị gái kể về bạn trai với giọng rất tự hào và tràn ngập tình yêu. Dù bố mẹ tôi không phản đối mối quan hệ của 2 người nữa nhưng trong lòng vẫn có mối lo. Anh chị có cách biệt quá lớn về học thức liệu có hạnh phúc không?
Nếu chị gái vẫn giữ tính cách ấy, e cuộc hôn nhân thứ 2 cũng sớm tàn Cuộc hôn nhân đầu tan vỡ, chị tôi chưa rút được kinh nghiệm đã tính kết hôn với người mới. Ảnh minh họa Cùng là chị em ruột thịt nhưng tính tình chúng tôi trái ngược nhau hoàn toàn. Mẹ nhận xét chị tôi nóng tính, hoang phí và khá ích kỷ, còn tôi thương người và chín chắn. Ngày còn ở nhà,...