Yêu đơn phương người con trai hơn nhiều tuổ.i
Anh hơn nhiều tuổ.i quá. Hơn nữa trong mắt mẹ, anh là một chàng lãng tử, sợ sau này không lo cho em chu đáo được.
Ba mẹ sinh em khá muộn, năm nay em 25 tuổ.i nhưng hai anh trai đều xấp xỉ 40, đã lập gia đình và ra ở riêng cả. Em tốt nghiệp đại học, đi làm ở một công ty xây dựng với mức lương khá. Ba mẹ bắt đầu giục em chuyện chồng con. Trong những năm đi học, đi làm, em chưa bao giờ dẫn bạn trai về nhà ra mắt, hoặc có vài mối tình nhưng chả đi đến đâu cả. Ba và anh em trong nhà bắt đầu lo lắng, có lúc còn đặt nghi vấn về vấn đề giới tính của em.
Mọi người không để ý, thực ra từ khi 16 tuổ.i em đã thích một người là bạn của anh trai em. Khi em học phổ thông, anh hay dạy em học bài, đối xử rất tốt nên trái tim non nớt của em bị trúng gió từ lúc nào không hay. Thích anh, em chỉ dám đứng từ xa nhìn. Hết phổ thông, em lên thành phố học đại học, cũng có lúc tự nhủ hay mình dũng cảm bày tỏ một lần nhưng lần nào cũng thất bại vì không đủ mạnh dạn.
Rồi em cũng tìm đến vài mối tình, tuy rằng có lúc ngọt ngào, cay đắng nhưng không mối nào bền vững, đến tuổ.i 25 vẫn cô đơn và mang trong tim một hình bóng từ thời niên thiếu. Anh đối với em vẫn như cô em gái nhỏ, từ hơn 10 năm nay chưa khi nào thay đổi, mọi thứ em trao anh đón nhận thoải mái nhưng không bao giờ nghĩ đó là tình yêu. Đôi lần nghe tin anh có bạn gái rồi chia tay, lại người khác nhưng rốt cuộc ở tuổ.i 38, anh vẫn đi về một mình.
Mẹ là người duy nhất trong nhà biết được tình cảm của em. Mẹ không đồng ý vì anh hơn nhiều tuổ.i quá, hơn nữa trong mắt mẹ, anh là một chàng lãng tử, sợ sau này không lo cho em chu đáo được. Em cũng vâng dạ, nhưng quả thật không điều chỉnh nổi con tim mình, chỉ có thể âm thầm lặng lẽ mà thôi.
Em bắt đầu bị hộ tống đi coi mặt, làm mai, họ đều là người tốt và nghiêm túc trong quan hệ, vậy mà em không nhận nổi tình cảm của ai, chỉ dừng lại ở mức độ bạn bè thông thường. Em bị tình cảm chi phối nặng quá, làm thế nào để em có được tình yêu, hoặc là thoát ra khỏi nó, anh chị hãy giúp em.
Theo VNE
Video đang HOT
Hôn ở đâu, bao nhiêu cái bạn trai đều báo cáo với mẹ
Bạn trai em không bao giờ đi quá giới hạn vì mẹ anh chỉ cho phép con trai làm đến thế này thế nọ. Nói một cách thô thiển hơn thì chúng em hôn nhau ở đâu, thế nào đều được anh tường thuật cách sống động với mẹ mình.
Chào chị Phương Anh, tác giả tâm sự: "Bố chồng đòi đưa con dâu đi khám thai nên bị hiểu lầm".
Em rất hiểu hoàn cảnh của chị hiện giờ. Theo em đã là con dâu thì chịu sự quan tâm quản thúc của bố mẹ chồng là điều hoàn toàn bình thường. Nhưng chỉ mới đang yêu như em thôi mà đã phải chịu sự can thiệp thái quá của họ mới là điều đáng nói.
Em và người yêu hiện tại yêu nhau đã được hơn 1 năm. Anh ấy là người đàn ông tốt. Nhược điểm duy nhất của anh là quá ngoan hiền và được cưng chiều bởi bố mẹ.
Đã 26 tuổ.i đầu mà hầu như anh chẳng bao giờ giấu gia đình chuyện gì. Từ những khó khăn trong công việc đến những cảm xúc trong tình yêu, anh đều kể tất với bố mẹ mình.
Anh thường kể cho em nghe về gia đình, đặc biệt là mẹ anh với vẻ yêu thương và tự hào tuyệt đối. Điều ấy khiến em rất hãnh diện vì sự lựa chọn của mình. Anh ấy đích thực là một mẫu người tình cảm, chân thành.
Em bỗng dưng trở thành một cô bảo mẫu bất đắc dĩ của bạn trai
Nhưng điều đó không hẳn là không có tác dụng phụ. Bởi anh quá đa cảm nên nhiều lúc sinh ra ủy mỵ. Không bao giờ anh tự mình giải quyết khó khăn mà không thông qua sự tư vấn, giúp đỡ của người thân trong gia đình. Kể cả những lúc giận hờn trong tình yêu.
Trong một lần giận dỗi nhau, vì gọi điện xin lỗi mãi mà em không cầm máy, anh đã nhờ đến cả sự can thiệp của mẹ mình. Đọc tin nhắn được tự xưng là "mẹ chồng tương lai" từ một số máy lạ, em đã giật mình hoảng sợ đến vã mồ hôi.
Lần ấy em đã phải đến chỗ hẹn gặp mẹ anh để nói chuyện. Trong khi đấy chúng em mới chỉ yêu nhau được chưa đầy năm và em vẫn chưa gặp mặt họ lần nào. Em đã luôn nghĩ tình yêu chỉ là chuyện giữa hai người nên thật sự thất vọng về "độ trẻ con" của anh ấy.
Tất nhiên là hôm ấy em đã bị mắng và nghe thuyết giảng cả hơn tiếng đồng hồ. Em rất hiểu tấm lòng của bác gái dành cho con trai của mình. Nhưng tất cả chỉ khiến em thêm tức giận.
Sau lần ra mắt bất đắc dĩ ấy, em bỗng dưng trở thành một cô bảo mẫu nhỏ phụ giúp mẹ anh quản lý con trai. Đi đâu, làm gì, ăn gì em đều phải tuân theo sự chỉ đạo từ xa của bác ấy. Điều này khiến tâm trạng em không thoải mái bởi luôn có sự dõi theo của người lớn. Riêng anh thì hạnh phúc ra mặt khi thấy em ngoan ngoãn vâng lời mẹ chồng tương lai như vậy.
Em cũng suýt té xỉu khi nghe anh thỏ thẻ tâm sự sẽ không bao giờ "rờ rẫm" hay đi quá giới hạn vì mẹ anh chỉ cho phép làm đến thế này thế nọ. Nói thô thiển hơn thì hình như chúng em hôn nhau ở đâu, thế nào, bao nhiêu cái đều được anh ấy tường thuật một cách sống động với mẹ mình.
Không những thế, mẹ anh ấy còn biến em thành một người phải gánh vác trách nhiệm với gia đình người yêu. Những dịp cuối tuần hay có tiệc lễ, bác đều gọi em đến để đi chợ, nấu nướng và dọn dẹp. Trong khi đó gia đình họ cũng có con gái.
Em chỉ mới 24 tuổ.i. Tuy em đang yêu rất thật lòng nhưng chưa bao giờ nghĩ đến sẽ lấy người yêu hiện tại làm chồng cả. Nên việc ràng buộc trách nhiệm này khiến em vô cùng bối rối và mệt mỏi.
Em luôn khổ sở khi phải giấu bố mẹ mình để đến nhà bạn trai làm việc này việc nọ. Nếu biết hẳn họ sẽ ngăn cản và xó.t x.a thay cho con gái của mình. Bởi nếu người yêu em là "hoàng tử" trong mắt bố mẹ anh ấy thì với bố mẹ em, em cũng là "công chúa". Trong khi ấy, mẹ anh luôn coi những việc mà em phải làm là điều hoàn toàn tất yếu.
Và chỉ mới đây, khi em quyết định chia tay vì không thể tiếp tục chịu đựng được cảnh quản thúc này thì thảm họa mới thực sự xảy đến. Không phải người yêu em mà là mẹ anh đã thực sự nổi điên.
Thật lòng em vẫn còn thương bạn trai nhưng em phải chia tay vì không chịu nổi
"mẹ chồng tương lai"
Vì không muốn mình phải rơi vào cảnh ăn mắng như lần trước, em đã từ chối mọi lời hẹn gặp của bác một cách lịch sự nhưng cương quyết. Em cứ chỉ đơn giản như thế là có thể cắt đứt được. Nhưng không ngờ mẹ anh ghê gớm hơn em tưởng rất nhiều.
Bác đã đến nhà và tìm gặp bố mẹ em không phải để nói chuyện mà là chử.i vào mặt họ. Bác ấy kể lể rằng em là người ăn cháo đá bát, được gia đình bạn trai thương yêu như con mà vẫn phản bội. Và trong khi con trai họ ốm liệt giường vì thất tình thì em lại chẳng mảy may quan tâm.
Dù rất oan ức nhưng vì lễ phép và tôn trọng người lớn, em không thể thẳng thắn thanh minh rằng chính bác ấy mới là người khiến chúng em phải chia tay. Kinh khủng hơn là bác còn "ra lệnh" cho em phải nhanh chóng hối lỗi và quay về bên anh, nếu không thì "sẽ biết hậu quả".
Bố mẹ em cũng rất tức giận vì em giấu họ chuyện đến nhà bạn trai ăn ở. Thật lòng em vẫn còn thương anh nhưng những điều bác gái làm chỉ khiến em thêm hãi hùng. Giá như tình yêu chỉ là chuyện của hai người thì tốt biết mấy. Nếu không, em chẳng đã phập phồng sợ hãi thế này.
Theo Ngoisao
Tôi được chọn vì "nhà mặt phố, bố đi Tây" Người bạn thân của anh mới tiết lộ cho tôi một sự thực là anh chọn tôi vì "nhà mặt phố, bố đi Tây". Từ giây phút nghe điều tiết lộ ấy, tôi thấy rợn về con người anh. Dù yêu anh bao nhiêu nhưng tôi vẫn không tránh khỏi ý nghĩ anh là con người hèn. Tôi viết lên tâm sự này,...