Yêu đơn phương là có lỗi phải không anh
Vậy là 10 năm rồi anh nhỉ? 10 năm em ôm trong tim mối tình đơn phương mà anh là người đã thắp nó quá lớn. Nhiều lúc em không dám thổ lộ cùng ai, bởi em sợ ánh mắt lúc thương cảm, lúc ngạc nhiê
Gửi anh người em từng yêu
Anh à! Chắc bây giờ anh vẫn đang viết Web hay cà phê, ca hát, nhảy múa cùng mọi người, hoặc có thể lắm chứ anh đang lừa gạt, gạ gẫm hay đem đến niềm tin cho 1 cô gái nào đó như anh đã từng làm với em. Em tự hỏi tại sao mình không thể quên được anh dù thời gian cứ đằng đẵng trôi, còn em tuổi xuân ngày một lớn dần.
Vậy là 10 năm rồi anh nhỉ? 10 năm em ôm trong tim mối tình đơn phương mà anh là người đã thắp nó quá lớn. Nhiều lúc em không dám thổ lộ cùng ai, bởi em sợ, sợ lại nghe nhưng câu nói như: ” thằng đó xấu quắc mà mày cũng yêu”, “Tại nó có gì đặc biệt đâu” và hàng ngàn ánh mắt lúc thương cảm, lúc ngạc nhiên.
Tình yêu là vậy đâu phải luôn ưu ái cho nhưng người nổi bật.
Nhớ lại những chuyện lúc em vẫn còn là cô nhóc chạy lon ton, bát gí, chơi keo, chơi ù, ú tim cùng lũ oắt con trong xóm. Thời đó em hồn nhiên vô tư biết bao nhiêu, hạnh phúc và ấm áp bên tình bạn biết bao nhiêu. Bạn bè thường bảo em không đẹp nhưng dễ thương, được nhiều chàng trai để ý em cũng chẳng bao giờ phải suy nghĩ nhiều về họ, vẫn nhận sự quan tâm và coi đó như chuyện bình thường.
Video đang HOT
Nhớ lần đi học thêm em bối rối ngồi vào chỗ do đi trễ ai ngờ lại ngồi ngay trước anh, ở sau lưng anh kì kèo nhổ tóc chẻ cho em rồi trầm trồ: “Con này tóc chẻ nhiều ghê á”. Lúc đó em bực anh ghê gớm, lại nghĩ: ” Đã sui rủi đi trễ còn gặp cái thằng nhóc đáng ghét”. Hay lúc em đi học thêm về anh cùng mấy thằng bạn lại lân lê chặn đường chọc ghẹo, còn em vẫn chẳng hề có tí cảm tình gì với anh. Ngoài việc anh học giỏi luôn làm lớp trưởng thêm một số thông tin mà toàn kể xấu anh như chảnh, hay chỉ bài người ta sai. Giá như mọi thứ chỉ dừng ở đó thì em đã hạnh phúc hơn rồi.
Em rất thích đọc truyện Nguyễn Nhật Ánh vì ông mở ra rất nhiều màu hồng tươi đẹp cho tình cảm đôi lứa sau này dù ông không viết tiếp nhưng có lẽ đó chỉ là truyện thôi đúng không anh, còn đời đâu đẹp như mơ…
Lên lớp 9, anh với em gần gũi hơn vì anh thường qua lớp nhìn em, lúc đó em cũng nhìn anh, chúng ta nhìn nhau qua nhưng phút rụt rè bối rồi, lúc đó em tưởng chừng tất cả không gian, con người đều không tồn tại. Ngày nào cũng vậy cứ tới giờ ra chơi anh lại leo từ lầu 3 xuống tầng trệt để nhìn em. Kể từ đó em không còn là em nữa, giá lúc đó em hiểu ra em đã yêu thật rồi, vì tình yêu chính là khi cả 2 nhìn vào mắt nhau và chết lặng trong không gian chỉ có 2 người rồi bừng tỉnh khi tiếng trống trường vang lên…
Em từ đứa nhát gan, rụt rè trở nên vui vẻ yêu đời hơn, thầy cô nói: ” Sao dạo này em hay cười hơn dạo trước?” Em vẫn cười em không biết được rằng em hay cười vì em đã có tình yêu. Lúc đó em chỉ mường tượng 1 cái gì đó rất tươi mới, rất lạng mãn trong tim mà không hiểu đó là gì… Giá như biết được em đã không để mất anh.
Lên cấp 3, mỗi đứa 1 trường dù chẳng cách nhau bao xa nhưng mình có mấy khi gặp nhau, còn anh giữa một môi trường rộng lớn, con gái xinh đẹp biết làm điệu hơn em, biết quan tâm hơn em… Phải rồi anh và em có bao giờ là của nhau đâu, chỉ là em mộng tưởng nhiều quá về một tình yêu đẹp. Ngày nghe tin anh đã yêu người con gái đó, người hơn em rất nhiều, xinh đẹp và hiền dịu hơn em.
Đối với em trái đất như ngừng quay và em cảm thấy mình thật sự trống rỗng. Lên đại học giá mà anh đừng vẫn quan tâm em, vẫn lừa gạt em vào mớ bòng bong không lối thoát. Giá anh đừng ôm em rồi nói yêu em… Rồi lại về bên người con gái khác, yêu 1 người là có lỗi phải không anh? Là cái lỗi hay là cái tội để người ta dẫm đạp giằng xé lên từng cảm xúc nhỏ nhất trong tâm hồn. Anh thật nhẫn tâm đã làm như thế với em.
Và cứ ngỡ em sẽ quên thế rồi em vẫn nhớ, nhớ về anh nhớ rất nhiều
Theo VNE
Yêu đơn phương người ấy, có buồn không?
Yêu đơn phương là thứ tình cảm chỉ đến từ một phía, nó vừa ngọt ngào nhưng cũng vừa đau khổ, đắng cay.
Có người hỏi tôi rằng "yêu đơn phương người ấy, có buồn không?". Tôi còn nhớ rõ mình đã trả lời rất vô tư "có gì đâu mà buồn". Yêu đơn phương có phải là yêu sai, yêu nhầm người đâu mà tôi phải bận tâm suy nghĩ cơ chứ. Điều làm tôi băn khoăn chính là việc tôi yêu "chậm" một bước so với người khác.
Chàng trai tôi thầm yêu chỉ đơn giản là một anh chàng tôi yêu thầm. Nói ra có vẻ mâu thuẫn nhưng tôi đã từng "hãnh diện" vì người mình thương thương, nhớ nhớ, yêu yêu ấy. Tiếc rằng anh đã có bạn gái rồi. Đôi khi tôi tự nhủ, nếu gặp tôi trước biết đâu người anh yêu là tôi?
Gặp được nhau giữa cái thế giới bảy tỉ người này đã là duyên nhưng để đến được với nhau còn cần cái "nợ". Tôi cho rằng người mình yêu đơn phương lại đang "bận" trả nợ cho một người khác.
Tôi ghét những than thở, những giọt nước mắt, những căm hận vì tình yêu không được đáp trả. Không thích cách một số người bỏ ra hàng giờ để khóc lóc, than vãn, dằn vặt với hàng trăm câu hỏi để lí giải cho việc tại sao bạn không được đối phương đáp lại tình cảm. Hay bằng những cách tiêu cực kiểu như "không ăn được thì đạp đổ", tôi không nghĩ đó là tình yêu chân chính mà chỉ là những người biết đánh vần hai chữ "tình yêu".
Người ta vẫn dặn nhau đừng yêu đơn phương ai cả, hãy dừng lại nếu người ấy không có tình cảm với mình, hãy chọn lấy những người yêu mình nhiều hơn người ta. Nhưng với tôi, chẳng có gì đáng buồn khi bạn dám sống thật với bản thân. Không thể ngăn trái tim thôi nhớ mong, ngừng "loạn nhịp" trước người ấy. Quan trọng là cách bạn ứng xử với tình yêu ấy như thế nào, hủy hoại bản thân hay sống tốt hơn và đón chờ người phù hợp với mình.
Có gì buồn khi mình đã tìm được một ai đó "cần" cho tình yêu.
Có gì buồn khi mình cũng có những cảm xúc riêng biệt của một mối tình.
Có gì buồn khi đó là những rung động chân thành của một trái tim nồng ấm.
Tình yêu sẽ ngọt ngào nếu được vun đắp từ hai phía còn nếu "chẳng may" chỉ một phía thì sao? Chẳng sao cả bởi biết yêu là một hạnh phúc, hạnh phúc vì trái tim bạn đã không vô cảm trước ai đó. Vị ngọt của một chút nhớ thương. Vị cay nơi khóe mắt cho những mong chờ, hi vọng. Vị đắng nơi đôi môi vì không thể dễ dàng thốt lên lời yêu. Vị chát của một trái tim hầm hập tình yêu nhưng không được đón nhận... Vậy thì có gì phải buồn khi bạn đã từng yêu đơn phương?
Theo Blogtamsu
Bi hài chuyện "cọc đi tìm trâu" Có những nàng vì tình yêu đã bất chấp tất cả những dị nghị về chuyện "cọc đi tìm trâu" để theo đuổi chàng trai mình yêu. Yêu Thành đơn phương từ thời còn là cô bé học sinh cấp 3, Phương luôn mơ tưởng đến khoảng khắc được hạnh phúc bên chàng. Giữ mãi tình yêu ấy lên tới năm 3 cao...