Yêu điên cuồng người có vợ
Tôi biết mình đang cư xử sai, đang làm trái với đạo đức, lương tâm của con người… nhưng lý trí của tôi không thể thắng được trái tim yêu điên cuồng này.
Tôi đã đọc được bài viết “ Kẻ thứ ba bất đắc dĩ… ” của bạn và tôi cũng là một “nạn nhân” của những cuộc tình như vậy.
Tôi cũng là người thứ ba xen vào giữa hạnh phúc vợ chồng họ… nhưng tôi khác với bạn là khi tôi biết anh đã có gia đình riêng và hằng ngày tôi luôn ở bên cạnh người gọi là “vợ” anh. Vậy mà tôi lại giành cho anh tình yêu chân thành nhất.
Khi ở bên anh tôi luôn cảm thấy bình an và ấm áp, anh luôn chiều chuộng, quan tâm từng bữa ăn giấc ngủ của tôi, anh nắn chỉnh tôi từng lời nói và dạy cho tôi cách sống và đối nhân xử thế khi ra ngoài xã hội, tôi đã cảm nhận được anh giành cho tôi tình cảm rất đặc biệt hơn cả với vợ anh. Tôi đã thầm nghĩ có phải vì tôi là người “mới” nên anh đã giành cho tôi nhiều như vậy không? Liệu đến một ngày nào đó, tôi cũng sẽ là người tình cũ của anh khi anh tìm được người mới?… Với ý nghĩ như vậy nên tôi quyết định rời xa anh để anh được hạnh phúc bên gia đình nhỏ của mình. Thế nhưng… tôi đã không đủ can đảm để rời xa anh, không đủ can đảm để bước đi con đường mình đã chọn… và rồi, tôi lại tiếp tục sống trong niềm hạnh phúc mong manh với người đàn ông ấy.
Anh luôn chiều chuộng, quan tâm từng bữa ăn giấc ngủ của tôi
Video đang HOT
Mỗi khi đến với anh, tôi luôn lo sợ, sợ rằng vợ anh biết, sợ rằng mọi người biết sẽ khinh bỉ tôi, xa lánh tôi… Nhưng giờ đây, khi đã trót yêu anh, tôi không thể dứt khỏi anh được nữa. Người ta vẫn thường nói rằng “Khi yêu thì sẽ không còn tỉnh táo và mất hết lý trí”… Tôi nghĩ mình là một người như vậy! Biết được mình đang cư xử sai, đang làm trái với đạo đức, lương tâm của con người… nhưng lý trí của tôi không thể thắng được trái tim yêu điên cuồng này.
Dẫu biết rằng điều tôi đang gây ra tội lỗi, tôi có tội với vợ anh vì đã cướp “chồng”, có lỗi với con anh vì đã cướp “bố”, có tội lỗi với xã hội vì là người phá vỡ hạnh phúc gia đình… Trong trí óc của tôi lúc nào cũng luôn tự hỏi “Tôi có phải là người xấu?”.
Nếu ai đã từng rơi vào cuộc tình như vậy thì chắc chắn họ sẽ hiểu và thông cảm cho tôi. Tôi cũng đã đọc nhiều bài viết đăng trên , và bắt gặp rất nhiều trường hợp xảy ra tương như như vậy. Họ cũng là những cô gái đang ở độ tuổi 20 đến 25 và chưa có chồng. Phải chăng cái tuổi ấy còn nhiều nông nổi, dại khờ, thiếu suy nghĩ… hay vì ở cái tuổi ấy, tình yêu của họ lên đến đỉnh điểm nhất? Tai sao họ lại chọn những người đàn ông đã có gia đình mà không chọn những chàng trai trẻ độc thân? Phải chăng những người đàn ông từng trải luôn biết cách rót những lời nói đường mật vào trái tim non nót, yếu đuối của những cô gái trẻ như chúng tôi?
Tôi không biết làm sao thoát khỏi bùa mê của người đàn ông này? Bây giờ, tôi đang dằn vặt vì những tội lỗi khi xen vào hạnh phúc của một gia đình đang yên ấm, hạnh phúc… Nhưng, tôi không thể dứt khoát chia tay với người đàn ông ấy!
Tôi phải làm sao để thoát khỏi cuộc sống đau khổ và tội lỗi này?
Theo VNE
Trong di chúc, chồng ghi tên người lạ
Giờ chồng mắc bệnh, tôi chẳng muốn than vãn nói nhiều, chỉ hi vọng những ngày tháng cuối đời, ông ấy có thể sống vui vẻ, hạnh phúc bên gia đình.
Tấm di chúc ấy chỉ được công khai khi chồng tôi mắc căn bệnh hiểm nghèo. Dù là vẫn còn khỏe mạnh nhưng chồng đã chuẩn bị sẵn tâm lý cho mọi việc, để nó cứ tự nhiên đến. Và di chúc cũng là chuyện cần tính toán kĩ lưỡng, vì bây giờ, anh chị em ruột đôi khi cũng còn tranh giành nhau tiền bạc, đất cát nếu như không được phân định rõ ràng.
Chúng tôi đã có với nhau 2 đứa con, một trai một gái. Nghĩ rằng sẽ sống cùng nhau đến khi về nhà, đầu bạc răng long nhưng chẳng ngờ, chồng lại mắc căn bệnh hiểm nghèo. Thời gian chồng sống được không nhiều, chỉ được độ vài năm nữa, nên chồng đã chuẩn bị sẵn những điều cần căn dặn với con cái và gia đình.
Việc chồng tôi làm trước tiên đó là viết di chúc để lại cho các con. Khi di chúc được công khai, tôi bàng hoàng vì thấy tên một người lạ ở trong đó và ghi là con của chồng. Tôi chết lặng, không hiểu chuyện gì xảy ra. Tôi hỏi chồng để rõ đầu đuôi câu chuyện thì lúc này, chồng mới thú nhận với tôi, đó là người con riêng của chồng và người đàn bà cũ. Họ đã có con với nhau cách đây 20 năm, nhưng giờ họ không gặp lại, chỉ là liên lạc và có trách nhiệm với nhau suốt thời gian đó mà người làm vợ như tôi không hề hay biết.
Việc chồng tôi làm trước tiên đó là viết di chúc để lại cho các con. Khi di chúc được công khai, tôi bàng hoàng vì thấy tên một người lạ ở trong đó và ghi là con của chồng. (ảnh minh họa)
Chồng tôi bảo, trong thời gian xa nhà đi công tác, chồng đã có quan hệ với người phụ nữ ấy và hai người đã có con riêng. Nhưng ngày chồng đi công tác xa, chồng đều tạt vào đó thăm hai mẹ con. Nhưng cũng đã quá lâu rồi, từ ngày chồng tôi ra Bắc, họ không còn gặp nhau. Chồng vẫn chuyển tiền hàng tháng vào cho hai mẹ con họ sống, vậy mà không biết gì.
Giờ, theo di chúc, chồng muốn chuyển một phần tài sản của mình cho cậu con riêng này và hi vọng tôi chấp nhận. Chồng cũng hi vọng tôi sẽ coi con riêng của chồng như người trong nhà, anh chị em trong nhà hòa thuận và đừng có vì chuyện tài sản mà ghét bỏ nhau. Dù sao cũng là chuyện trong quá khứ, cũng là người cùng máu mủ nên nếu biết hiểu và chia sẻ cho nhau thì sẽ vui vẻ sống.
Tôi buồn và sốc vô cùng vì bây giờ mới biết, người chồng mà mình chung sống ngần ấy năm bỗng nhiên trở thành cha của một đứa con ở mãi đâu đâu. Chuyện có con riêng là một chuyện nhưng lừa dối nhau lại là chuyện khác nữa. Sống với nhau bao nhiêu năm mà chồng chuyển tiền nuôi con, cung phụng người đàn bà khác mà tôi không hề hay biết.
Giờ chồng mắc bệnh, tôi chẳng muốn than vãn nói nhiều, chỉ hi vọng những ngày tháng cuối đời, ông ấy có thể sống vui vẻ, hạnh phúc bên gia đình. Nhưng tôi vẫn ôm nỗi đau, vẫn gặm nhấm nó từng ngày và nghĩ về tình nghĩa vợ chồng bao nhiêu năm. Thế nào mà ông ấy lại lừa dối tôi như thế mà vẫn sống vui vẻ, vẫn coi như không có chuyện gì. Giờ ông ấy còn ghi tên người đó vào di chúc và nói đó là con mình, không để ý gì tới cảm giác của tôi. Giống như chuyện đi mua một mớ rau vậy. Còn con tôi thì sao, chúng sẽ nghĩ gì khi ba chúng lại sống như thế, lừa gạt mẹ chúng suốt ngần ấy năm, giờ chỉ một câu xin lỗi.
Đúng là, chẳng muốn làm lớn chuyện nhưng bảo tôi coi người lạ đó như con của mình thì thật quá tàn nhẫn với tôi!
Theo VNE
Mẹ dọa tự tử nếu như tôi lấy anh Yêu nhau 2 năm, những tưởng hạnh phúc sẽ mỉm cười với chúng tôi nhưng chẳng thể ngờ, đời không như những gì ta nghĩ. Tôi và anh quen nhau trong một dịp rất tình cờ, cả hai cùng tham gia một đội tình nguyện của thanh niên trong trường. Qua nhiều lần đi tình nguyện, gặp gỡ và nói chuyện, tôi thấy...