Yêu đâu cần phải nói
Hãy cho em ích kỷ môt chút đê có thê lựa chọn cho mình môt giải pháp an toàn.
Thuở còn là cô học trò ngày hai buôi cắp sách tới trường, em đã luôn vững môt niêm tin rằng trên đời này cái gì cũng phải rõ ràng, chắc chắn. Tình yêu là tình yêu, tình bạn là tình bạn chứ không bao giờ có chuyên mâp mờ giữa bè bạn với yêu đương. Nhưng đên khi lớn hơn, em nhân ra rằng trong cuôc sông không phải lúc nào mọi thứ cũng rõ ràng bởi đôi khi có những môi quan hê nửa yêu, nửa bạn mà ngay cả người trong cuôc cũng không biêt gọi tên như thê nào cho chính xác và không muôn hoặc không dám lùi lại hay bước lên.
Giông như anh và em, giữa chúng ta luôn tôn tại môt môi quan hê chưa bao giờ là rõ ràng, chẳng phải anh em ruôt thịt, chẳng giông bạn bè nhưng cũng không hẳn là môt cặp tình nhân. Hai chúng ta biêt rõ vê nhau, hiêu tường tân vê những suy nghĩ của nhau hơn bât cứ người nào khác, như thê hai đứa chính là hai mảnh ghép được đặc biêt tạo ra là đê ở cạnh nhau. Nhưng oái oăm thay, sô phân trớ trêu đã đê cho anh là người đên sau, bởi vây nên chưa bao giờ những câu yêu thương được nói ra, chưa bao giờ môt trong hai đứa đi quá giới hạn, dù là vô tình hay cô ý.
Em vôn đã không có niêm tin, bởi vây nên dù có thử bắt đâu thì đôi ta cũng khó mà cùng nhau vượt qua được những sóng gió (Ảnh minh họa)
Ranh giới giữa tình yêu và tình bạn là rât mong manh, thê nhưng cả em và anh vân cứ im lặng nhìn nhau và ở nguyên tại đó. Có lẽ cả hai cùng rât hiêu những gì mà đôi phương đang nghĩ, bởi vây nên dù muôn cũng không có đủ can đảm bước lên phía trước, thê nhưng lùi lại đê vĩnh viên trở thanh hai người bạn thât sự thì lại không đành.
Video đang HOT
Em không có đủ nhân tâm đê rời xa người yêu trong hiên tại, bởi có thê em chẳng yêu anh ây, nhưng đó lại là môt bên đô thích hợp nhât mà bô mẹ đã lựa chọn cho em. Nêu em rời xa người ta đê tiên tới với anh, đâu gì có thê đảm bảo rằng sau này hai ta sẽ cùng nhau đi tới đích? Ta yêu nhau là thât, nhưng tình yêu dù lớn đên thê nào cũng không thê vượt qua được khoảng cách địa lý phải không anh? Em vôn đã không có niêm tin, bởi vây nên dù có thử bắt đâu thì đôi ta cũng khó mà cùng nhau vượt qua được những sóng gió, có thê em sẽ luôn là người bỏ cuôc, là người đâu hàng sô phân ngay từ khi những phong ba bão táp còn chưa kịp bắt đâu.
Em thích mọi thứ của bây giờ, môt môi quan hê không rõ ràng nhưng đủ an toàn và tin cây đê em có thê sông thât với tât cả cảm xúc, môt môi quan hê không rõ ràng nhưng lại luôn khiên em vui vẻ và cảm thây âm áp môi lúc nhớ vê. Cứ như thê này biêt đâu lại hay, bởi vì cả hai sẽ không bao giờ phải mang cảm giác ràng buôc. Anh cứ tự do tiêp tục tìm kiêm môt người con gái hợp với mình, còn đôi lúc em cũng sẽ kê vê người đàn ông mà em đang gọi là “người yêu”.
Em thích mọi thứ của bây giờ, môt môi quan hê không rõ ràng nhưng đủ an toàn và tin cây (Ảnh minh họa)
Hãy cho em ích kỷ môt chút nhé anh, đê em có thê lựa chọn cho mình môt giải pháp an toàn cho những ngày sắp tới. Rôi sau này có lẽ mình sẽ chẳng còn được làm môt “người lạ thân thương” đê sánh bước bên cạnh cuôc đời nhau nữa, nhưng dù tương lai có thê nào đi chăng nữa thì em vân sẽ nhớ vê anh giông như cái cách mà người ta nhớ vê môt môi tình cũ dù đẹp lắm, dù mơ mông lắm nhưng lại không thành.
Em sẽ giâu anh vào môt ngăn riêng của trái tim, đê môi lân cảm thây yêu lòng em lại mang ra ngắm nghía. Em sẽ mỉm cười khi nghĩ vê anh và những kỷ niêm cũ, em sẽ luôn tin rằng ở môt nơi xa xôi nào đó có môt người cũng đang đông cảm với mình. Tình yêu đôi khi đâu cân phải nói, đâu cân phải rõ ràng bởi biêt đâu khi càng nói ra, càng bày tỏ thì càng khiên cho nhau thêm khô tâm và day dứt. Có những môi tình chỉ cân cả hai im lặng và tự cảm nhân, đê vui, đê hạnh phúc và đê biêt lòng đang bình yên thât nhiêu.
Theo Eva
Em đã yêu một giấc mơ
Liệu em có sai khi đem lòng yêu một người mà mình chưa hề gặp mặt?
Em vẫn ước gì tất cả chỉ là một cơn say nắng, bởi nếu là say nắng thì mọi chuyện sẽ nhanh chóng trôi qua. Em sẽ nhận ra thứ tình cảm mà bấy lâu nay mình dành cho anh không phải là tình yêu như em vẫn tưởng. Nhưng trớ trêu thay, điều ước vẫn mãi là điều ước, hình bóng hư ảo ấy hàng đêm vẫn cứ ngự trị trong những giấc mơ em.
Em đã yêu một người mà thậm chí còn chưa hề gặp mặt. Có thể là sai, có thể là đúng hoặc thậm chí chẳng thể là gì. Bạn bè biết chuyện vẫn mắng thẳng vào mặt em hai từ "ngốc nghếch", hay tế nhị hơn thì họ cũng quay mặt đi rồi lặng lẽ cười thầm. Em không suy nghĩ quá nhiều, chỉ cần tự em cảm thấy mình vui là đủ. Một niềm vui nho nhỏ giữa muôn triệu những nỗi buồn như đang chực đổ ập vào đời. Một thứ hạnh phúc nhẹ tênh trong cuộc đời vốn đã quá đầy những điều phức tạp.
Em cảm thấy vui khi dành tình yêu của mình cho anh (Ảnh minh họa)
Em yêu anh, yêu cái cảm giác nhẹ tênh không hề ràng buộc ấy. Chẳng có gì là sai trái khi thỉnh thoảng người ta trốn khỏi cuộc sống thực tại mệt mỏi, hỗn loạn, tìm vào thế giới ảo để nương náu bản thân mình. Một thế giới mà ở đó chẳng ai biết người khác là ai, chẳng sợ bị ghét bỏ, cười chê hay chế giễu. Có lẽ chính vì vậy nên người ta có thể thoải mái bộc lộ đúng bản chất vốn có của con người mình. Mọi cảm giác buồn, vui, hờn, giận... đều dễ dàng được chia sẻ, bởi chẳng có bất cứ một lý do nào để phải giấu giếm nhau.
Và rồi trong em xuất hiện một thứ tình cảm rất thật cũng chính từ cái thế giới hư hư ảo ảo ấy. Trái timmình đã lỗi nhịp từ khi nào chính em cũng không hay. Chỉ biết rằng ngày ngày em luôn chờ đợi để được nhìn thấy dòng tên quen thuộc ấy bật sáng. Em thích cảm giác được quan tâm một người và cũng được người ta quan tâm, dẫu biết rằng sẽ chẳng bao giờ chúng mình có thể thuộc về nhau ở trong thế giới hiện thực. Em chỉ biết yêu thương anh trong những giấc mơ, những giấc mơ mà đối với em nó quá đỗi yên bình.
Và cho dù có yên bình, có nhẹ tênh đến mấy thì giấc mơ sẽ mãi mãi chỉ là giấc mơ. Giống như hằng hà sa số những vì sao đêm đêm vẫn mọc trên bầu trời, đẹp đấy, thơ mộng đấy, nhưng những kẻ phàm trần như chúng ta lại chẳng thể làm gì để hái được chúng xuống mà giữ cho riêng mình. Giống như anh, luôn dịu dàng, luôn quan tâm, lo lắng nhưng đối với em lại quá đỗi xa vời. Có thể tình yêu này đối với anh cũng chỉ là một trò chơi yêu thương hư ảo, nhưng em vẫn mong có một ngày những ảo giác ấy sẽ hiện về thực tại, để lòng em thôi cảm thấy chới với, chông chênh.
Liệu em có quá mơ mộng? (Ảnh minh họa)
Giá như có một phép màu nào đó xảy ra, giá như có thể kéo tuột được những yêu thương hư ảo ấy ra khỏi giấc mơ em, để chúng hiện lên rõ ràng là một nụ cười, là một cái nắm tay thì sẽ diệu kỳ biết mấy. Đôi khi em thấy nhớ quay quắt một người, chỉ ước gì người ấy hiện ra giữa cuộc đời em bằng hình hài cụ thể. Chẳng thể ngờ, chỉ một giấc mơ thôi mà cũng ám ảnh, cũng khiến em yêu đến lạ lùng.
Em có thừa đủ sự khôn ngoan để hiểu rằng không nên đặt trọn niềm tin vào một người ở phía bên kia màn hình máy tính, nhưng trái tim thì lại không hề nghe theo sự điều khiển của bất kỳ một tiếng nói nào. Thôi thì cứ yêu, cứ tưởng tượng và mơ mộng về một người chưa bao giờ gặp mặt vậy, ít ra thì còn cảm thấy cuộc đời này có thêm chút niềm vui.
Theo Eva
'Tình cũ khó phai' trong thời đại Facebook Chia tay dường như trở nên tệ hơn nhiều trong thời đại số do dấu tích của cuộc tình cũ để lại trên mạng xã hội không dễ xóa bỏ. Nếu các cặp tình nhân trước đây có thể dễ dàng đốt bỏ những tấm ảnh chụp cùng nhau, những lá thư tình thì nay, dấu tích mà họ lưu trên mạng xã...