Yêu đàn ông có vợ: Một tay dâng thuốc độc cho mình, tay kia giết chết một gia đình
Thương cũng phải thương đè nén, không thể đòi hỏi, càng chẳng mong bồi hoàn. Tôi thua với chính lương tri của mình. Tôi thua khi rành rành tôi hiểu yêu một người đã có gia đình chính là một tay dâng thuốc độc cho mình, một tay giết chết một gia đình
Đời này chẳng thiếu người uất hờn kẻ thứ ba chen ngang hạnh phúc của người khác. Lời lẽ nhẹ nhàng còn chẳng nghe nổi, đòi hỏi sao được cảm thông của ai? Cũng đều hiểu đó là vị trí đầy tội lỗi, khó lòng dung thứ, không dễ thấu hiểu. Tôi hiểu, hiểu hết đó chứ. Vì trước khi là kẻ mang danh phá nát gia đình của người khác, tôi cũng là một người đàn bà hiểu hết lý lẽ ở đời. Cũng nào có phải là kẻ giẫm đạp đạo lý mà sống ngông cuồng đâu. Cũng từng đầy mộng mơ một tình yêu son sắc, một vị trí danh chính ngôn phận như bao người đàn bà khác. Chỉ là, người tôi chọn để ký gửi yêu thương lại là đàn ông đã có gia đình. Những đạo lý tôi từng thuần ngấm tâm can trước đó lại bỗng chốc lùi bước trước thứ tình yêu tôi xem là một đời. Đàn bà mà, yêu rồi thì như kẻ ngốc bất phân phải trái…
Tôi gặp anh vào những năm tháng đã qua đủ những tổn thương không dứt, tim cũng đã cạn kiệt yêu đương. Anh là mồi lửa làm bùng lên ngọn đuốc như tắt ngúm trong lòng tôi. Anh dịu dàng, trưởng thành và từ tốn đến lạ. Đến khi tôi đủ can đảm để bước ra tường thành chính mình xây nên để tránh né anh, cũng là lúc tôi biết người đàn ông này rõ ràng là người tôi không được phép yêu. Chỉ là, vì đã từng biết bão tố dữ dội thế nào thì khi bắt gặp một tia nắng nhỏ thôi cũng khiến người ta cố chấp nắm giữ. Tôi đã từng xem anh là tia nắng duy nhất của đời mình, cho đến khi tôi biết tia nắng đó hóa ra đã thuộc về một người khác ngay từ đầu.
Ảnh minh họa
Tôi hiểu mình nào có tư cách để bao biện cho bản thân. Tôi biết có một người phụ nữ đau lòng vì mong cầu yêu đương của tôi. Tôi cũng biết có những đứa trẻ khóc đòi ba hằng đêm khi tôi đang triền miên hạnh phúc. Chẳng giây phút nào trong đời tôi có thể quên rằng mình là kẻ đến sau dư thừa không chút đúng đắn. Thương cũng phải thương đè nén, không thể đòi hỏi, càng chẳng mong bồi hoàn. Đau cũng phải đau sau một người, tổn thương cũng chẳng đủ tư cách kêu than. Thế gian có thể gọi tôi là kẻ vô tri vô giác tàn nhẫn, chứ nào biết những người lỡ lầm như tôi lại cặn kẽ dày xéo tội lỗi của bản thân mỗi ngày.
Video đang HOT
Nhưng rõ ràng, đến cả thượng đế cũng không thể đủ bao dung cho tội lỗi của tôi. Ngày anh quay lưng đi, bảo rằng anh phải về với vợ con, tôi hiểu trò chơi này cũng đã đến hồi kết. Đến cuối cùng, tôi vẫn là kẻ thua thảm bại. Tôi thua với chính lương tri của mình. Tôi thua khi rành rành tôi hiểu yêu một người đã có gia đình chính là một tay dâng thuốc độc cho mình, một tay giết chết một gia đình. Tôi có tội với chính mình và cả người khác. Thuốc độc tôi uống, đến cuối cùng là bi đát đau thương, tự khoét lòng dạ mình, tự nhấn chìm nhân phẩm của bản thân. Cái kết sau cùng này vốn dĩ tôi biết ngay từ đâu. Chỉ là, tôi hùa theo mớ yêu thương của chính mình. Vì yêu mà bất chấp, vì thương mà cam chịu. Thà là chọn một tình yêu buông chứ một mực không buông bỏ…
Tôi chỉ mong, đàn bà trên thế gian này có thể hiểu, đừng mong cầu một hạnh phúc vốn ngay từ đầu đã không thuộc về bạn. Tình yêu nếu bạn đã biết sẽ không có một cái kết đẹp, hà cớ gì phải dốc sức nhọc lòng? Giành giật hạnh phúc của người khác thì bạn cũng chẳng thể có được an yên. Hạnh phúc bạn có thể cướp từ tay người khác thì cũng không thể thuộc về bạn cả đời. Mật ngọt của thứ tình yêu sai trái bạn cố giữ này sẽ dần dần là thuốc độc giết chết tâm can bạn.
Đàn ông như kẻ đi biển, có thể cần phao để chu du khắp thiên hạ, nhưng chắc chắn sẽ quay về với bến bờ cuối cùng. Khi bão tố nổi lên, đàn ông sẽ cần phao như sinh mệnh của mình, nhưng được bao lâu chứ? Phao vẫn cứ là phao, an toàn đến mấy cũng nào là bến bờ an yên? Nếu có thể, xin bạn đừng chỉ là chiếc phao để đàn ông ngao nghê với mới mẻ và cám dỗ, chán chê rồi lại vứt bỏ để vào bờ. Phải để đàn ông xem bạn là bến bờ cuối của đời họ, một lòng quay về, một dạ ngóng trông. Phải là người đàn bà duy nhất của đàn ông, chẳng cần giành giật, không phải tội lỗi dày vò.
Có như thế mới mong hạnh phúc, có như vậy mới không khổ đau một đời không dứt, đàn bà à…
Theo Phụ nữ sức khỏe
Đau khổ khi yêu đàn ông có vợ
Tình yêu đâu có lỗi. Phải chăng lỗi do định mệnh, lỗi do tôi và anh gặp nhau quá muộn.
ảnh minh họa
Tôi là một cô gái mới lớn, thiếu gì đàn ông yêu, quan tâm nhưng tôi lại nhắm mắt yêu người đàn ông đã có vợ con đề huề. Gia đình, bạn bè ai cũng ra sức cấm cản nhưng càng phản đối thì tôi lại muốn có được anh, tôi bất chấp lao vào anh như con thiêu thân thấy ánh sáng, có thể tôi chấp nhận một hạnh phúc mong manh rồi vỡ tan như bong bóng xà phòng tôi cũng chấp nhận.
Phải chăng trong tình yêu, càng cố gắng quên thì mọi thứ cứ hiển hiện ra trước mắt, càng cố che giấu cảm xúc thì con tim yêu như bùng lên một cách mạnh mẽ. Chúng tôi lén yêu nhau được 3 năm, thời điểm vợ anh sinh con, cũng là lúc chúng tôi công khai chuyện tình cảm. Thời điểm đó, tôi còn trẻ người non dạ, không nghĩ rằng giật chồng người khác là tội lỗi, là điều đáng phỉ báng... mà tôi lại còn tự hào rằng tôi đã chinh phục được người đàn ông có vợ và sự nghiệp vững vàng. Tôi còn nghĩ rằng, trong xóm tôi, có mấy ai dám làm và làm được như tôi.
Tuy nhiên sai lầm tôi ở chỗ đó, khi công khai chuyện tình cảm tôi bị sức ép và áp lực từ gia đình, xã hội. Vì họ cho rằng tôi chính là kẻ thứ 3 xen vào hạnh phúc của người khác, nói trắng ra tôi là kẻ đi giật chồng người khác.
Một ngày đẹp trời, tôi và anh cùng nhóm bạn đang uống cà phê thì vợ anh ấy xuất hiện cùng với vài người mặt mày bặm trợn. Vừa trông thấy tôi, chị ấy đã gào lên một cách khủng khiếp: "Đánh cho chết kẻ giật chồng bà" hoặc "Loại gái lăng loàn, rồi mày sẽ gặp quả báo". Và chị ấy như một người điên, gặp ai cũng vung tay múa chân, đến khi kiệt sức thì nằm vật ra.
Ảnh minh họa
Không phải nói, mọi người cũng có thể hiểu được tôi nhục nhã thế nào, họ túm tóc tôi kéo đi, họ lột đồ tôi trước mắt bao người và những trận đòn đau đến thấu xương. Còn anh lúc đó, không bỏ mặc tôi một mình, hết che chắn giúp tôi, lại đỡ những trận đòn chí tử... Sau lần đó, vợ anh trở nên điên loạn, được gia đinh chị ấy đón về quê và tìm thầy chữa trị.
Còn tôi thì hồn xiêu phách lạc, sau lần đánh ghen của vợ anh, nhưng tình yêu nào có lỗi. Chúng tôi thật lòng yêu nhau, chỉ khi ở bên nhau chúng tôi mới thấy hạnh phúc. Sau lần vợ và con anh theo gia đình vợ về quê, họ đã một đi không trở lại, tôi và anh lại có cơ hội để gặp nhau. Mỗi lần ra đường, tôi lại bị người đời chỉ trích như: "Cái loại chai mặt đi cướp chồng người khác sẽ không có kết quả tốt". Tôi dường như vô cảm với những người xung quanh tôi, tôi chỉ biết có anh và yêu anh bất chấp ai nói gì...
Nói thì dễ, nhưng khi anh quyết tâm đến với tôi, anh lại bị sự ngăn cản quyết liệt từ gia đình. Sau đó, anh vì tôi mà vứt bỏ gia đình, sự nghiệp, anh chấp nhận ra đi bằng hai bàn tay trắng chỉ vì quá yêu tôi. Sau một thời gian xa gia đình, không việc làm, rồi tôi lại có bầu, cuộc sống cùng cực đôi khi tôi chỉ muốn buông xuôi tất cả, nhưng lại thấy anh vì tôi mà cực khổ tôi lại gắng gượng mà sống tiếp.
Trước đây anh đẹp trai, phong độ bao nhiêu thì giờ đây anh đen đúa và gầy đi rất nhiều. Có thể đây là cái giá phải trả cho tội ngoại tình mà mọi người hay nguyền rủa tôi chăng. Tôi thật sự không cam lòng, tôi muốn quay về lại quê nhà để cầu mong sự tha thứ của gia đình tôi và anh. 2 năm qua, chúng tôi đã sống rất khổ sở, nhưng vì con, tôi nghĩ gia đinh anh sẽ nghĩ lại mà cho tôi cơ hội để chuộc lỗi, vậy tôi có đòi hỏi quá đáng không?
Theo Dân Trí
6 người đàn ông có vợ ngồi nhậu thì có đến 5 ông rủ đi gái, người còn lại nói một câu khiến tất cả câm nín Mấy hôm nay bất hòa với chồng cũng vì chuyện tôi phát hiện ra anh ấy nhắn tin với 1 ả làm phục vụ quán hát ở gần cơ quan nên đi làm về tôi chẳng muốn về nhà mà thay vào đó tôi la cà quán sá ăn uống. Thiết nghĩ mình cũng đi làm ngày 8 tiếng như chồng ấy vậy...