Yêu con gái của sếp
Nó ngồi một mình trong góc quán, nhâm nhi ly cà phê đắng. Từng giọt, từng giọt thấm vào đầu lưỡi. Đắng ngắt. Nó đưa đôi mắt nặng trĩu những suy tư nhìn về xa xa. Nó buồn. Làm sao lại không buồn được cơ chứ? Từ ngày nó bước chân vào cái miền nam xa xôi này cũng đã được hơn một năm. Nhưng nó vẫn chưa thể nào quên được mối tình đầu của mình.
Nó đi xa khi mang trong mình một mối tình đơn phương. Ảnh minh họa.
Ra trường với tấm bằng loại khá. Nó may mắn xin được một công việc thuận lợi của một công ty cổ phần. Mọi chuyện diễn ra suôn sẻ. Nó chăm chỉ làm việc để lo cho tương lai. Là nhân viên mới còn thiếu kinh nghiệm song với sự nỗ lực của bản thân nó dần chiếm được một vị trí chính thức trong cơ quan và được lòng của nhiều người. Trong suốt khoảng thời gian đầu làm việc nó chỉ chăm chú vào công việc chẳng để ý gì chuyện tình cảm. Cũng có một vài người đến với nó nhưng nó đều lắc đầu hoặc đưa ra lý do: “Chưa muốn ràng buộc chuyện tình cảm mà cần lo cho tương lai”.
Tuy nhiên cuộc sống của nó đã thay đổi khi em xuất hiện. Em kém nó hai tuổi và là con gái của sếp. Là tiểu thư con nhà giàu nhưng em lại là một người phụ nữ thông minh, xinh đẹp và dịu dàng. Sự xuất hiện của em làm cho nó bối rối. Mỗi lần ánh mắt em chạm vào ánh mắt nó. Nó tỏ ra yếu đuối. Nó vui khi ngày nào cũng được gặp em. Được nhìn vào ánh mắt làm cho nó “say nắng”. Được nghe giọng nói nhỏ nhẹ, ngọt ngào của em…
Video đang HOT
Thời gian cứ thế trôi qua. Một tháng, hai tháng… rồi một năm. Tình cảm của nó dành cho em cũng cứ thế lớn dần theo năm tháng. Nhưng nó không biết phải làm thế nào. Nó yêu, nhưng nó sợ. Người ta thường nói “Con thầy, vợ bạn, gái cơ quan” là ba điều cần tránh. Trong ba điều ấy nó đã chạm phải những hai lần, với lại nó là con nhà nghèo.
Nhà nó nghèo lắm. Nó là anh cả trong gia đình có bốn anh em. Bố mẹ nó già cả rồi. Bây giờ tất cả đều đang trông chờ vào nó. Chính những suy nghĩ đó làm cho nó thấy sợ. Nó không biết có nên tiếp tục cái tình cảm “Không môn đăng hộ đối” đó hay không? Trong đầu nó nhùng nhằng giữa tình cảm và lý trí.
Những tháng ngày tiếp theo, tình cảm của nó dành cho em cứ thế lớn dần. Những cử chỉ và hành động quan tâm của nó không lọt qua được ánh mắt của đồng nghiệp trong cơ quan và đến tai bố của em và cũng là sếp của nó. Một cuộc nói chuyện giữa sếp và nó diễn ra. Nó hiểu những gì mình phải làm và những gì sếp muốn nó làm.
Thế là nó bị thuyên chuyển công tác vào trong cái miền xa xôi. Tuy nhiên càng xa em thì tình cảm của nó dành cho em ngày càng lớn. Ngày đi nó quyết định nói tất cả tình cảm của nó dành cho em. Nhưng đáp lại tình cảm của nó, em chỉ muốn được làm em gái nó. Nó thất vọng cùng cực. Trái tim nó đau nhói khi nhìn sâu vào trong mắt em. Nó đi xa khi mang trong mình một mối tình đơn phương.
Thời gian cứ thế trôi qua, nó đã ở trong cái miền nam xa xôi đó cũng đã được hơn một năm. Khoảng thời gian này nó vùi đầu vào công việc. Cứ tưởng ở một nơi xa xôi nó quên được em. Nhưng không, càng xa em nó lại càng nhớ em. Nó nhớ em da diết. Có nhiều đêm nó đã khóc. Nó khóc như một đứa trẻ. Nó khóc cho cái tình yêu đơn phương của mình. Dù cho nó có yêu, có cố gắng biết bao nhiêu đi chăng nữa thì cũng không thể nào quên được em. Em sinh ra không để dành cho nó. Nó tìm đủ mọi cách để có thể quên em.
Một ngày, nó quyết định viết đơn xin nghỉ việc. Đồng nghiệp của người biết nguyên nhân thì thông cảm, người không biết thì sững sờ khuyên can. Nhưng nó đã quyết tâm xin nghỉ việc. Và nó đã nghỉ việc. Một thời gian sau nó cũng xin được việc làm mới tại một công ty tư nhân. Bây giờ công việc của nó cũng khá là ổn định. Chỉ có điều nó vẫn lẻ bóng đi về. Nó biết nó vẫn chưa thể nào quên được em, chưa thể nào xóa được hình bóng của em trong trái tim nó. Nó chưa sẵn sàng mở cửa trái tim đón nhận tình cảm mới. Sự thực nó vẫn còn yêu em. Còn rất nhiều…
Chiều về, những cơn gió vẫn hắt hiu thổi. Khoảng trống bao la trước mắt làm cho nó cảm thấy trống trải hơn bao giờ hết. Đưa tay với một điếu thuốc. Châm lửa. Nó rít một hơi thuốc thật mạnh và nhả khói. Những làn khói xanh bay lơ lửng. Nó thấy có thêm chút sinh khí trong người. Nó đứng dậy bước những bước vững chắc trên con đường chông chênh. Ngoài kia gió vẫn vi vu thổi… Nó ngửa cổ lên trời ngân nga câu hát: “Con nhà nghèo”.
Theo Vietnamnet
Xin lỗi tình yêu
Con trăng 16 treo lơ lửng trên đầu. Đêm nay, trời rất lạnh. Mẹ bảo mặc thêm áo ấm nhưng anh vờ không nghe. Lâu lắm rồi anh mới có dịp về lại con sông Ba quê mình. Sông vẫn còn đây nhưng người đã phiêu bạt chốn nào?
Anh bỗng nhớ một ngày đã xa trong kỷ niệm. Ngày đó, có 2 người trẻ yêu nhau và sắp phải xa nhau. Anh nhận công tác ở miền Nam xa xôi, em ở lại quê nghèo làm cô giáo. Dù chẳng biết bao giờ trở lại nhưng anh vẫn hẹn 3 năm...
Một lần 3 năm anh vẫn chưa về. Em một mình ra sông. Mẹ kể em rất buồn, cứ ngồi mãi cho đến khi sương xuống ướt đẫm cả mái đầu. "Vào nhà đi con kẻo bệnh, thằng Huy sớm muộn gì cũng về mà" - mẹ đã nói với em như thế. Nhưng em bảo rằng nếu lần đầu người con trai lỗi hẹn thì sẽ có lần thứ hai, thứ ba và rất nhiều lần sau đó... Đến bây giờ, anh cũng không hiểu tại sao mình lại sai hẹn. Có lẽ vì anh nghĩ đơn giản rằng đã chờ đợi 3 năm thì thêm vài tháng, thậm chí 1 năm nữa có sao đâu?
Khi anh trở về, mẹ nói: "Con Mai đã sang sông". Thoạt đầu, anh hiểu câu nói của mẹ là một thông báo về sự thay đổi địa điểm cư trú. Anh hỏi mẹ: "Ở quãng nào vậy mẹ?". Không có tiếng trả lời, mẹ vẫn lúi húi nhặt đậu trước hiên nhà. Tưởng mẹ không nghe, anh lặp lại. Mẹ ngẩng lên, chậm rãi từng lời: "Cũng không biết ở đâu. Nó có gửi thiệp cho con kìa...".
Anh lần giở tấm thiệp màu đỏ tươi có in hình hai con chim bồ câu. Thiệp báo hỷ. Vậy là em đã đi lấy chồng. Chỉ mới hơn 3 năm mà sao em không chờ đợi? Anh tự hỏi rồi tự trả lời: Vì anh không về, lại không có một lời xin lỗi. Đã hẹn nhau thì chớ quên lời.
Rất nhiều lần 3 năm đã trôi qua nhưng mỗi lần về lại bến sông này, anh vẫn muốn gửi theo gió ngàn lời xin lỗi đến tình yêu của mình...
Theo VNE
Đừng sợ người ta chê ế Quen nhau hơn 2 năm, V. ngỏ lời yêu em. Thế nhưng chính lúc đó, em lại để ý một người con trai khác. Biết vậy, V. rất buồn và nói rằng sẽ ở vậy suốt đời chứ không bao giờ lấy vợ nữa. Trớ trêu là người con trai em để ý lại chẳng yêu em mà lại yêu cô bạn đồng...