Yêu con gái của người yêu cũ
Trước đây tôi đã từng yêu người con gái là mẹ của cô bé bây giờ. Nếu mọi chuyện mà tiếp tục thì chuyện gì sẽ xảy ra?
ảnh minh họa
Trước đây tôi đã từng yêu, yêu say đắm một người con gái. Nhưng tình yêu quá trẻ con và đầy hồn nhiên, tới mức chỉ giận nhau, rất nhẹ nhàng thôi và đã chia tay.. Đến khi người đó đi lấy chồng, mang theo tuổi 18 mộng mơ của cả hai đứa chôn vùi vào dĩ vãng…
Chia tay người đó, tôi đi học đại học, mang theo nỗi buồn và nhớ cô ấy vô cùng. Tưởng rằng sẽ quên, sẽ yêu một ai đó và sẽ tìm thấy hạnh phúc mới của mình. Vậy mà nỗi đau, nỗi buồn cứ dai dẳng bám theo, khiến đến cho cả 4 năm đại học, tôi đã cố gắng yêu rồi lại chia tay. Những mối tình không trọn vẹn ấy khiến tôi không đủ can đảm nhìn vào những đôi mắt buồn thăm thẳm khi nói lời chia tay. Tôi không muốn dối lòng mình và không muốn làm tổn thương đến họ.
Thế mà đã 18 năm trôi qua, giờ tôi đã là một giáo viên đầy kinh nghiệm tại một trường chuyên có tiếng, đã 36 tuổi, chưa vợ, vẫn ngày ngày mang hết tâm huyết vào bài giảng. Nhiều cuộc hẹn hò mối lái từ bạn bè và người thân nhưng tôi vẫn lặng lẽ từ chối. Không hiểu sao trong lòng tôi không thể quên được đôi mắt, cái dáng gầy mảnh mai ấy, nụ cười hiền từ của mối tình 18 ngày xưa. Thực lòng đó không phải là mối tình làm tôi đau đớn, nhưng nó buồn miên man, đẹp và dịu dàng. Mỗi khi ở bên cạnh một người con gái nào đó, tự dưng những kỷ niệm từ thuở xưa lại hiện lên. Tôi đành vội vàng từ chối nói chuyện tiếp mặc dù nhiều khi tự nhủ mình phải dũng cảm đối diện nó để mà quên nó đi…
Năm học mới đã đến, tôi được phân công chủ nhiệm lớp 11 Lý, một lớp học có tiếng là nghịch ngợm nhưng rất thông minh. Bước vào lớp, tôi chợt như bị điện giật khi có một đôi mắt đang nhìn mình. Quay xuống lớp, trời ơi! vẫn là đôi mắt ấy, cái dáng người ấy. Tôi chết sững giữa lớp, không nói được câu nào, cho đến khi lớp trưởng – chính là cô bé ấy – nhắc tôi cho lớp ngồi xuống. Đêm hôm đó về đến nhà tôi đã thao thức suốt với bao kỷ niệm ùa về…
Video đang HOT
Tôi biết rằng cô bé ấy chính là con của người con gái ngày xưa tôi đã yêu, điều lạ lùng là cô bé rất thông minh và nghịch ngợm, nhưng rất quý tôi. Cô bé chủ động liên lạc với tôi để nói chuyện về tình hình của lớp. Nhiều khi cô bé muốn gặp tôi nhưng chẳng nói gì cả, cứ nhìn tôi, thật bối rối.
Thực sự là tôi thấy nhớ, rất nhớ cô bé. Nếu hôm nào không được nhìn thấy cô bé, không được nghe thấy nụ cười trong trẻo của cô bé thì lòng tôi như lửa đốt. Tôi đã cố gắng kìm chế lòng mình để tình cảm không vượt quá sự kiểm soát của mình. Tôi biết mình đã yêu cô bé, vì đã 18 năm trôi qua chưa bao giờ có người con gái nào làm trái tim tôi thực sự rung động đến thế.
Một hôm cô bé hẹn đến nhà tôi để bàn về kế hoạch cắm trại, hai thầy trò nói chuyện sôi nổi. Đột nhiên cô bé không nói gì nữa, hai chúng tôi cứ ngồi trong im lặng như thế, bất chợt cô bé nắm lấy bàn tay tôi và thì thầm lời yêu tôi. Tôi run rẩy không nói được câu gì, mãi đến khi bình tĩnh lại tôi nói rằng giờ tôi là thầy của cô bé, và nếu như chuyện này xảy ra thì sẽ ảnh hưởng rất lớn đến tôi và cô bé nữa. Cô bé đã nói rằng: em sẽ yêu thầy mãi mãi, và thầy đợi em vào đại học, chúng ta sẽ chính thức công khai mối quan hệ này”
Giờ thực sự tôi rất bối rối, tôi đã trót yêu cô bé mất rồi. Yêu thực sự. Và nếu mất cô bé thì không biết tôi có thể đủ niềm tin để tiếp tục sống được nữa không. Một tình yêu muộn nhưng thật ngang trái vì trước đây tôi đã từng yêu người con gái là mẹ của cô bé bây giờ. Nếu mọi chuyện mà tiếp tục thì chuyện gì sẽ xảy ra? Tôi có thể tiếp tục với chuyện tình cảm này được hay không? Tôi thực sự rất bối rối và hoang mang…
Theo VNE
Hễ gặp đàn ông là buông thả
Hồng kể về "chiến tích" của cô bên những người đàn ông khác, khiến Minh không khỏi suy nghĩ.
Tới bây giờ Hồng vẫn không hiểu vì sao mà Minh lại không cưới cô làm vợ, dù trước đó anh nói anh rất thích mẫu người như cô. Một thời anh đã từng mê đắm cô vì lối sống thoáng của phương Tây.
Dù có yêu Hồng nhưng Minh lại không chọn cô làm vợ, mọi việc vỡ lẽ khi Minh tất bật chuẩn bị cho đám cưới của mình vào tháng 3 tới. Hồng đau khổ gọi điện tìm gặp Minh, nhưng rồi khi gặp nhau Minh chỉ nói "anh không thể cưới một người phụ nữ hễ gặp đàn ông dù chỉ một lần mà em đã lên giường được với họ". Nghe câu nói đó, Hồng thấy đắng lòng cô quỵ xuống vì đau khổ.
Hồng vốn là con một gia đình khá giả ở Hà Nội, cô từng 3 năm du học ở Anh về. Từ nhỏ, Hồng thuộc diện sống thoáng. Cô thường chơi thân với lũ bạn là con trai hơn con gái. Sau những năm học ở Anh, Hồng tự xác định cho mình cách sống thoáng hơn mọi người. Hồng không nhớ rõ cái cảm giác đầu tiên lên giường với một người đàn ông mà chỉ nhớ lờ mờ mình đã từng lên giường với trai sau khi đi bar vì cô đã say. Mãi tới sáng dậy cô mới tỉnh giấc biết mình hiến thân cho một tên "mắt xanh mũi lõ".
Từ đó, cảm giác được yêu, khao khát được yêu khiến cô sống buông thả, dễ dãi. Cô sẵn sàng lên giường với bất kỳ người đàn ông nào mà cô cảm tình. Không kể nghề nghiệp hay tuổi tác, miễn là Hồng thích và người đó làm cô thỏa mãn. Cho tới ngày cô gặp Minh, cô mới hiểu ngoài tình dục còn có một thứ đó là tình yêu. Hồng tự nhủ, Minh là người cuối cùng Hồng sẽ ở lại bên Minh.
Nhưng mọi chuyện đâu có dễ như Hồng nghĩ, bởi ngược lại với suy nghĩ của cô, Minh thấy Hồng là người phụ nữ quá dễ dãi. Đúng là ban đầu Minh rất ấn tượng với Hồng, bởi cô có một thân hình quyến rũ, gương mặt thanh tú. Minh đã tìm mọi cách làm quen với cô. Không ngờ kết quả lại ngoài mong đợi của Minh. Chỉ đêm hẹn hò đầu tiên, Hồng đã ngỏ lời mời Minh lên giường với cô.
Cô đã không còn đủ tự tin để níu giữ một cuộc tình mà theo cô đó là "yêu đích thực" (Ảnh minh họa)
Minh cũng chẳng mất gì anh đồng ý ngay với đề nghị của Hồng. Càng ngày Minh càng thấy người phụ nữ này quá thoáng, quá nông cạn. Rồi những câu chuyện Hồng kể về "chiến tích" của cô bên những người đàn ông khác, khiến Minh không khỏi suy nghĩ. Cô còn nói bóng gió, nếu Minh không đến không ở bên cô thì cô cũng sẽ có người khác. Theo như Hồng nói thì cô có cả tá đàn ông theo đuổi, kể cả những người có gia đình cũng luôn gợi ý hẹn hò với cô. Từ chỗ "đam mê" Minh chuyển sang nghi ngại, e dè. Anh tìm mọi cách lảng tránh cô, nhưng như người ta nói Minh chàng chạy trốn, Hồng càng tìm đến anh.
Đến một ngày khi Minh gặp người con gái khác, cô ấy tuy không xinh nhưng cũng thuộc diện sắc nước hương trời. Cô ấy có cách sống kín đáo tế nhị và biết giữ mình. Minh phải mất một thời gian tìm hiểu, theo đuổi mới chinh phục được trái tim người đẹp. Thời gian đó, anh không gặp Hồng, bởi anh biết, anh không thể hòa hợp với cô và cũng không muốn làm cô tổn thương hi vọng hơn nữa.
Còn Hồng đã chuẩn bị một màn cầu hôn rực rỡ, nhưng cô đã bị Minh từ chối trong bẽ bàng. Hồng tìm gặp Minh và nói những lời cay đắng như "vì sao ngày xưa lúc mới bắt đầu anh nói, anh thích người con gái như tôi", "anh nói anh thích kiểu phụ nữ sống Tây, sống thoáng cơ mà...".
Chưa bõ tức, cô tìm mọi cách để gặp cô người yêu mới của Minh "đánh ghen", cô lao thẳng vào cơ quan cô gái chửi bới ầm ĩ "nào cô là đồ cướp người yêu, cướp chồng sắp cưới của tôi", "cô là loại đàn bà lẳng lơ",... Nhưng kết cục cô đã bị cô gái đó, nói cho một trận tức đến nghẹn ngào: "Cô tưởng, người đàn ông sẽ kết hôn với một người phụ nữ dễ dãi gặp ai cũng có thể lên giường ngay sao? Cô nghĩ tôi và Minh đã đến mức đó hay chưa? Tôi không chạy theo anh ta mà anh ta chỉ muốn tìm hiểu tôi thôi. Nếu cô thấy không cam thì làm ơn đưa anh ta ra khỏi cuộc đời tôi đi".
Trước mặt đông người Hồng chỉ dám im lặng, cô không nói gì thêm. Cô biết khi cô đi đánh ghen với người ta, chứng tỏ cô đã thua rồi. Cô đã không còn đủ tự tin để níu giữ một cuộc tình mà theo cô đó là "yêu đích thực". Cô xót xa ân hận chỉ mong sao, mình sẽ gặp Minh sớm hơn, biết đâu Minh đã nghĩ khác về cô rồi.
Theo VNE
Con gái ơi, tuổi xuân ngắn lắm! Bởi vì ngắn lắm, nên đừng cho phép ai đó lấy đi kiêu hãnh của bản thân. Vì tuổi xuân, chỉ đến một lần rồi mất, không ai có quyền cướp những năm tháng xinh đẹp đó đi! Có một sự thật là con trai càng đứng tuổi thì càng hấp dẫn và ra dáng đàn ông, trong khi con gái một khi...