Yêu chồng nhưng cứ “lên giường” thì nhớ người cũ
Nhiều khi, yêu chồng và muốn tìm được cảm giác hòa hợp với chồng, tôi âm thầm hướng dẫn anh “yêu” nhưng anh đêu lam thât bai.
Dù đã lấy chồng được một năm, tôi vẫn không thể ngăn cản những suy nghĩ về một người đàn ông khác. Không phải vì tôi không yêu chồng mình. Tôi yêu và tôi vẫn ngủ với chồng hàng đêm, vẫn “chiều chuộng” chông khi anh có “nhu cầu”. Nhưng thực sự chỉ có người cũ mới là người làm cho tôi thực sự mãn nguyện trong chuyện chăn gối.
3 năm trước, tôi yêu một người đàn ông tên H. Anh là người miền Nam nhưng ra ngoài này để theo học trường Y Hà Nội theo mong muốn của bố mẹ và cũng là mơ ước của anh. Tôi và anh yêu nhau ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Tinh cu lam tôi cam thây thoa man hơn anh.
Vì là mối tình đầu nên tôi yêu anh hết mình, không vụ lợi, không có tính toán hay dè chừng gì cả. Tôi cũng đã trao cho anh cái “lần đầu tiên” của mình. Anh rất biết cách yêu chiều tôi và rất khéo léo, dịu dàng trong chuyện “quan hệ”.
Sau những lần yêu anh giấu vụng trong nhà nghỉ, trong công viên ấy, tôi đâm ra “nghiện” gần gũi với anh. Tôi thích khúc dạo đầu dịu dàng của anh và những lần yêu khiến tôi được thăng hoa thực sự.
Nhưng rồi yêu nhau đến năm thứ 2, khi tôi đưa anh về ra mắt gia đình, bố mẹ tôi đã kiên quyết phản đối vì nhà anh ở quá xa. Tôi là con gái duy nhất trong nhà, nên bố mẹ muốn tôi lấy chồng gần.
Thời gian đầu, chúng tôi kiên nhẫn thuyết phục bố mẹ. Nhưng sau 1 năm thuyết phục gia đình, dần dần chúng tôi đều cùng cảm thấy mệt mỏi nên quyết định nói lời chia tay trong bao nuối tiếc.
Video đang HOT
Chia tay tình đầu, một thời gian dài sau đó tôi mới quen T – chồng tôi bây giờ. Mặc dù về ngoại hình, anh không thể so bì với H nhưng anh là mẫu đàn ông của gia đình, rất chu đáo và trách nhiệm. Có lẽ tôi yêu anh cũng bởi điều đó.
Tình yêu của tôi hiện giờ so với mấy năm trước cũng khác hẳn nhau. Nếu ngày ấy tôi thích H bởi anh đẹp trai, dịu dàng và ga lăng thì giờ đây, tôi yêu T bởi bên anh, tôi có cảm giác an toàn, hạnh phúc.
Và sau hơn một năm tìm hiểu và cũng như sống cùng nhau 1 năm trong hôn nhân, tôi bắt đầu nhận ra, tất cả những gì trước đó tôi nghĩ về chồng tôi không phải là tất cả. Điều này, tôi cũng chưa bao giờ dám thổ lộ với chồng.
Nhưng thực sự khi đã là vợ chồng của nhau, mỗi lần gần gũi bên chồng, không hiểu sao tôi đều không được thỏa mãn. Mặc dù không còn yêu H nữa nhưng chẳng hiểu sao mỗi khi ân ái với chồng, trong đầu tôi lại bắt đầu so sánh với H. Thế rồi tôi cứ nhớ lại những giây phút khi bên H. Và mỗi lúc như vậy, tôi lại thấy chuyện chăn gối của vợ chồng tôi trở nên cực nhàm chán.
Nhiều khi, muốn tìm được cảm giác hòa hợp với chồng, tôi âm thầm hướng dẫn chồng làm theo “cách yêu” mà chính H trước đó đã từng làm những mong tìm lại cảm giác phòng the. Nhưng lần nào, chồng tôi làm cũng thất bại.
Thậm chí có lúc anh còn cáu gắt lại với vợ rằng: “Anh đã bảo không thích tư thế này mà em cứ bắt làm”. Hoặc anh phàn nàn: “Em toàn thích những cách yêu quái gở”, “Anh không thích như thế”…
Nhiều lúc tôi nằm nghĩ ngợi 1 mình. Tôi rất yêu chồng mình nhưng cứ khi thực hành “chuyện ấy” là trái tim tôi như thuộc về người đàn ông cũ. Tôi cứ ước ao chồng tôi yêu mãnh liệt và nồng nàn được như H. Có lúc, không được thoả mãn, trong tôi còn xuất hiện ý nghĩ tội lỗi: được ở trong vòng tay của H một lần nữa.
Tôi thực sự thấy lo sợ vì những mâu thuẫn ngổn ngang trong lòng mình. Bản thân tôi cũng thấy mình khổ và đáng ghét quá các bạn ạ. Tôi không bao giờ có ý nghĩ chia tay với chồng để quay lại với người yêu cũ. Song tôi cũng chẳng dám chia sẻ những suy nghĩ thật của mình với chồng.
Tôi đươc nghe tư vân răng hai vơ chông nên đi tim môt bac si tâm ly đê co đươc lơi giai chung cho ca hai ngươi. Hy vong đây se la cach đê chung toi vun ven va giư lưa cho cuôc hôn nhân nay.
Theo Afamily
Nếu là phái đẹp, bạn hãy dành thời gian đọc hết bài này, nó thực sự có ích cho bạn
Phụ nữ Việt Nam có câu nói muôn thuở: "đàn bà hơn nhau là ở tấm chồng". Ai cũng mặc định câu nói đó đúng, gần như trở thành định kiến xã hội bất di bất dịch
Hôm trước, đứa bạn cùng học với tôi than thở: "Tao lấy phải thằng chồng hèn, đời tao thất bại toàn tập rồi mày ơi!". Nghe bạn mình than thở câu đó, tôi thực sự xót xa, thương cảm và cả đồng cảm. Nhưng, tôi cho rằng thất bại cuộc đời một người phụ nữ không phải là lấy phải một người chồng không tốt, ly hôn (hay còn bị định kiến là bị chồng bỏ) hay không được khoác lên mình hàng hiệu. Vậy, thế nào là thất bại ư? Tôi cho rằng phụ nữ thất bại khi không chủ động cuộc sống của mình mà phải phụ thuộc.
Nếu như bạn đã đủ tuổi vị thành niên, bạn lành lặn chân tay và cái bóng đèn trong nhà bạn bị hỏng, bạn phải chờ người đến thay giúp mới có thể thoát khỏi bóng tối, bạn là một người phụ nữ thất bại.
Nếu như bạn muốn sở hữu những bộ quần áo đẹp hay hàng công nghệ đắt tiền mà phải chờ đợi bố mẹ mua cho hay một người đàn ông - dù đó là chồng hay anh trai bạn, bạn là một người phụ nữ thất bại.
Có lần, tôi sống chung với một cô bạn. Cô ấy dọn đến hàng tuần mà vẫn chưa chuyển hết đồ đến chỉ vì phải chờ người có xe máy giúp cô ấy chở đồ. Nếu tôi là cô bạn ấy, tôi sẽ một lần dọn sạch sẽ tất cả và chi tiền gọi một chuyến taxi cho xong. Cứ cho là không có tiền thì có thể xe buýt, xe ôm. Còn hơn đằng đẵng hàng tuần gọi điện chờ xem ai đó có rảnh không, tốn thời gian vào những thứ vô ích.
Tất nhiên, việc một cô gái có thể tự thay bóng đèn hay đóng đinh lên tường không nói được rằng cô ấy có thành công hay không, nhưng việc cô ấy xử lý với rắc rối như thế nào thì có. Nếu cô ấy bình thản đi mua một cái bóng đèn hay nhấc máy lên, gọi người đến thay cho và trả tiền dịch vụ, cô ấy sẽ tiết kiệm được khối thời gian và cảm xúc cho chuyện vặt vãnh đó.
Là phụ nữ, nếu thích cái gì, hãy cố gắng kiếm tiền mà mua nó. Đừng than thân trách phận và tiếc nuối, đừng nhịn ăn nhịn tiêu trong khổ sở, cũng đừng đau buồn khi không được ai tặng.
Là phụ nữ, nếu có muốn giảm cân thì hãy vì mình, vì những bộ cánh đẹp chứ đừng vì để được đàn ông chú ý đến hay giữ chân được người đàn ông. Nếu không thể có một cơ thể cân đối mảnh mai, hãy cố gắng giữ cho cơ thể khỏe mạnh.
Là phụ nữ, đừng bao giờ hét vào mặt đàn ông rằng: tôi đã sinh con cho anh... Và cũng hãy bỏ ngay cái suy nghĩ ấy đi. Là phụ nữ, sinh con trước hết phải là để cho mình. Cho dù người đàn ông có tệ bạc, có bỏ đi thì đứa con cũng là của mình và cuộc sống mình là của mình. Anh ta phản bội mình chứ không phải phản bội người đã sinh con cho anh ta.
Là phụ nữ, đừng bao giờ nói với người đàn ông rằng không có anh ta, bạn không sống nổi. Dù bạn có yêu anh ta hay cần anh ta thế nào đi chăng nữa thì anh ta cũng chẳng phải cái cột chống trời. Hãy cứ khóc cho thỏa rồi đứng lên bằng đôi chân mình, dù sao mặt trời vẫn sẽ mọc ở đằng đông, mặc cho anh ta không ở bên bạn.
Là phụ nữ, hi sinh cũng được, dâng hiến cũng được nhưng hãy vì hạnh phúc của mình. Nếu hạnh phúc thì hãy làm, không thì ngưng lại. Đừng bao giờ gào lên rằng tôi đã hi sinh cho anh, dâng hiến cho anh, anh phải tôn trọng tôi, anh phải biết ơn tôi. Bởi vì, dù bạn có gào thế, anh ta cũng chẳng tôn trọng bạn hơn đâu. Bạn tự nguyện mà. Anh ta chỉ biết ơn với sự hi sinh của duy nhất một người, đó là mẹ anh ta thôi.
Là phụ nữ, có thể không đẹp, không giỏi giang nhưng phải ngẩng cao đầu mà sống. Đừng hận thù người đàn ông đã từ bỏ mình mà làm hủy hoại nhan sắc. Hãy ngủ sớm, ăn uống khoa học và tập thể dục, xem một bộ phim hay. Chăm lo cho bản thân mình đẹp sẽ thất cuộc đời trở nên đẹp, anh ta tự dưng chẳng là cái đinh gỉ gì.
Là phụ nữ, có thể cần tiền, cần được nhường nhịn hay cần được nuông chiều, nhưng cần nhất vẫn phải là cần được tôn trọng. Không có thứ hạnh phúc viển vông nào được xây dựng từ sự bình yên giả tạo bên một người đàn ông không tôn trọng mình, dù anh ta giàu cỡ nào, bên bạn bao lâu hay là cha của mấy đứa con bạn.
Là phụ nữ, nếu thấy không thể chịu đựng thì đừng chịu đựng, không thể tha thứ thì đừng vội tha thứ. Đừng cố chấp chịu đựng hay tha thứ chỉ vì trách nhiệm rồi lại đay nghiến người ta hay âm thầm tủi nhục một mình.
Là phụ nữ, dù có như thế nào cũng phải chủ động sống, làm chủ mình, đứng trên đôi chân của mình. Nếu không có chân thì hãy cố ngồi vững trên chiếc ghế của mình trước khi nghĩ đến chuyện ngả vào người đàn ông nào đó. Hãy lao động để có được thứ bạn muốn, tự xử lý rắc rối và tự yêu lấy chính mình. Nếu có buồn và cô đơn, hãy tự mình vượt qua nỗi buồn và sự cô đơn bằng cuộc sống lành mạnh, đừng trông đợi vào sứ mạng đó của người đàn ông.
Là phụ nữ, dù không thể thành công, cũng đừng là người phụ nữ thất bại.
Theo blogtamsu
Bí mật 2 năm đau khổ đóng vai người chồng "trơ như gỗ đá" của tôi Cả đêm qua, thằng đàn ông chưa bao giờ biết khóc như tôi đã phải khóc. Tôi có nên âm thầm viết đơn ly hôn giải phóng cho vợ không? Trước khi ly hôn, tôi cũng có nên kể hết sự thật với cô ấy? Yêu nhau 2 năm mới quyết định làm đám cưới. Hiện chúng tôi cũng đã cưới nhau được...