Yêu Changmin (DBSK) giống như rơi xuống vực thẳm không đáy
Đêm qua tôi mơ, cậu à… Tôi – người con gái tưởng như đã đi qua thời ngây dại, lại một lần nữa bắt gặp cậu – một ca sĩ thần tượng trong mộng mị.
Trong cơn mơ, cậu xuất hiện dưới ánh đèn tỏa rạng nơi sân khấu, vẫn là dáng hình và nụ cười quen thuộc. Dù năm tháng qua đi, khi mà cậu đã trưởng thành hơn nhiều, tôi vẫn còn nhìn thấy trên gương mặt cậu những đường nét trẻ thơ từng ám ảnh tôi suốt một thời thiếu nữ. Ở trong mắt tôi, cậu lửng lơ đâu đó giữa một chàng trai trẻ và một người đàn ông thực thụ, là người khiến trái tim một kẻ chưa thành phụ nữ nhưng cũng chẳng còn con gái run lên từng hồi.
Trong cơn mơ, cậu cất lên chất giọng nam cao đầy cô độc. Tôi không bên cậu đủ gần để có thể khẳng định tôi biết rõ về cậu. Nhưng ngay cả lúc đời thực hay giữa khi mơ, tôi đều thấy tiếng của cậu sao mà cô độc quá. Không phải biết có phải bởi vì cậu đang đứng hát mà xung quanh không còn giọng nam trầm ấm áp, giọng nam trung đặc biệt và giọng nam chính sắc ngọt như dao cứa vào xúc cảm của ba người bạn cùng nhóm ngày xưa? Hay là bởi vì cậu vốn đã đong đầy biết bao đau buồn, biết bao chênh vênh lạc lõng của chính mình trong từng lời ca? Hay còn là bởi vì mỗi khi bản thân tôi chơi vơi sau nhiều lớp mặt nạ lại vừa đúng lúc tiếng thét của cậu vang lên trong đêm, vô tình chạm vào nỗi niềm riêng đó?
Trong cơn mơ, cậu đưa ánh mắt ngông ngạo lướt khắp khán đài. Tôi đã từng nói chưa? Ánh mắt của cậu khiến tôi run rẩy. Người ta nói rằng ánh mắt của cậu lạnh lùng, nhất là với người hâm mộ. Người ta nói rằng ánh mắt của cậu vạch ra một ranh giới, để nói với chúng tôi rằng, cậu và chúng tôi thuộc về những thế giới quá khác nhau. Nhưng lý do trái tim tôi run rẩy, không phải bởi vì những điều người ta nói. Mà là do..
Tôi từng có một đêm mê man, mê rằng tôi đứng bên bờ sông Hàn, nghiêng người ngó tìm cái chết, nhưng rồi cậu xuất hiện, đưa tay dìm đầu tôi xuống làn nước lạnh ngắt, hướng ánh mắt nghiêm nghị vào mắt tôi, cất tiếng nói không cảm xúc, “Em có còn muốn chết không?”.
Và rồi cậu biết không, một tuần sau đó, vào ngày tôi tìm đến biển với tâm trạng không tốt.. một giây trước tôi bơi trong giới hạn, một giây sau tôi vượt khỏi phạm vi an toàn, năm giây sau tôi tiến ra xa trong vô thức, năm giây tiếp theo tôi chới với giữa ngọn sóng. Giây phút ấy, câu nói của cậu từ trong cơn mê vang vọng, tôi tỉnh táo lại và lắc đầu, “Không.” Có nên cảm ơn cậu không, dù cậu không hề biết, nhưng cậu đã gián tiếp cứu lấy tôi?
Ký ức đã nằm nơi quá khứ từ rất lâu. Nhưng đến tận ngày hôm nay, tôi vẫn không thể lãng quên ánh mắt cậu; để rồi mỗi khi muốn buông xuôi, tôi lại nghĩ đến đôi mắt của cậu, đôi mắt giống như vũ trụ huyền bí.
“We thought our love wasn’t real
Because it was so wonderful.”
Video đang HOT
“Chúng ta từng nghĩ tình yêu này chẳng phải sự thật
Bởi nó thật quá đỗi tuyệt diệu.”
Và tôi, đã ngã vào vũ trụ.
Sâu thẳm, tối đen nhưng lấp lánh những vì tinh tú.
Cậu à, cậu có bao giờ dành tình cảm cho một người mà cậu thậm chí chưa từng gặp mặt, chưa từng nói chuyện, một người mà chỉ có cậu dõi theo người ấy, lắng nghe người ấy; Còn người ấy, tuyệt nhiên không hề biết đến sự tồn tại của cậu? Cậu có dám vì người ấy mà sẵn sàng gạt bỏ một lối đi trải hoa hồng, đánh cược tuổi thanh xuân vào một cuộc chơi của thời gian và cơ hội?
Cậu à, cậu có nghĩ tình cảm của những người như tôi là phù phiếm? Thật ngu ngốc khi rơi nước mắt vì một người thuộc một đất nước khác, lo lắng cho người đó, cố gắng vì người đó để rồi bạn bè và gia đình cậu phải xót xa khi thấy đôi tay cậu chảy máu, đôi chân cậu rã rời vì nỗ lực đạp lên con đường chông gai khác?
Cậu có biết không, thật ra, yêu người như cậu giống như rơi xuống vực thẳm không đáy, trong tay ôm mãi một ảo ảnh hoang đường. Càng sâu xuống càng lạnh, càng đi tìm lại càng chẳng thấy điều mình khát khao. Nhưng ngược lại, trong hành trình rơi ấy, tôi đã tìm được một thế giới mới, khám phá được những điều mới và đặt chân lên những vùng đất mới.
Vậy nên, cậu à, tôi cảm ơn cậu.
Cảm ơn cậu vì đã khiến tôi yêu cậu.
Là sự thật đấy, tôi yêu cậu. Không phải yêu nhất, nhưng là đặc biệt nhất.
Tôi yêu cậu, không phải tình yêu của một người hâm mộ dành cho thần tượng, cũng không phải tình yêu của một người con gái trao trọn vẹn con tim mình cho một chàng trai. Tôi yêu cậu, đơn giản bằng tình yêu của thời thanh xuân, của cái tôi trẻ dám khao khát ước mơ.
Tình yêu của tôi không đủ để tôi nói rằng yêu cậu hơn anh ấy, nhưng lại đủ để mang lại từng giây phút hạnh phúc hay buồn đau, nụ cười hay nước mắt. Tình yêu của tôi không đủ để nhận là mãi mãi nhưng đủ để giữ con tim tươi mới, đủ để khắc ghi hình ảnh cậu cho đến hết cuộc đời.
Tôi tin chắc là như vậy.
Còn cậu, cậu có tin không?
“Even if it is not in this world we will see each other.”
“Dù không phải ở thế giới này nhưng chúng ta sẽ gặp nhau.”
Phật dạy rằng, để được một lần lướt qua nhau trong kiếp này, kiếp trước hẳn ta đã phải ngoái nhìn nhau 500 lần. Kiếp này hẳn là tôi sẽ ngoái lại đủ 500 lần, vậy kiếp sau chúng ta sẽ có duyên chứ, Shim Changmin?
Đại nhạc hội Hàn – Việt KPop Festival 2012 được diễn ra một đêm duy nhất vào tối 29/11 tại SVĐ Mỹ Đình, Hà Nội. Các nhóm nhạc tham gia : SNSD, TVXQ, KARA, miss A, Sistar, Infinite, Teen Tip, B.A.P, Som Dam Bi, Yoseob, Hyun A, F.T Island, Ailee, nhóm B1A4, nhóm Fiesta và nhóm ChaoS cùng hai đại diện của Việt Nam là Thanh Lam và Tấn Minh.
Nguyễn Hương Ngọc
Email: huongngoc911@gmail.com
SĐT 01229 377 5xx
CMND: 1425730xx
Địa chỉ: P43, số nhà 15-16 khu tập thể HV hành chính Quân Sự, Trung Văn, Từ Liêm, HN (địa chỉ tạm trú)
Theo VNN
Có hàng trăm lý do để một người yêu thích K-pop
Câu chuyện mà tôi muốn chia sẻ cho những người có niềm yêu thích giống tôi và cả những người gần như chỉ biết về K-pop qua những bài báo mạng hay phóng sự trên truyền hình.
Có thể liệt kê hàng trăm lý do để một người yêu thích K-pop. Câu chuyện của tôi cũng chỉ là một phần trong số đó, câu chuyện mà tôi muốn chia sẻ cho những người có niềm yêu thích giống tôi và cả những người gần như chỉ biết về K-pop qua những bài báo mạng hay phóng sự trên truyền hình. Câu chuyện K-pop đã cứu dỗi và hàn gắn giấc mơ cho một cô bé 15 tuổi.
15 tuổi, tôi bước chân vào trường cấp ba, một trong những bước ngoặt quan trọng trong cuộc đời mỗi con người. Sau khi trải qua kỳ thi chuyển cấp căng thẳng và những lưu luyễn chia tay mái trường đã gắn bó với mình bốn năm trước đó, tôi những tưởng mình đã sẵn sàng để bắt đầu một thử thách mới với cả những niềm vui mới. Thật không ngờ trước khi tôi có thể kịp hòa nhập với cuộc sống một học sinh trung học, chính xác là chỉ 10 ngày sau khi nhập học, tôi đã phải tạm biệt nó để ẩn mình trong bệnh viện ba tháng trời và sau đó là điều trị ngoại trú tại nhà.
Một căn bệnh kỳ lạ, không đi học, cũng chẳng gặp gỡ với ai trừ gia đình và những người họ hàng thi thoảng tới thăm. Đây có thể coi là cú shock đầu tiên mà cuộc đời đem đến cho tôi, cú shock mà tôi không biết và không thể nào hình dung sẽ xảy đến với mình.
Đau đớn, chán nản, buồn khổ, bi quan... Cả vẻ ngoài lẫn tâm hồn đều bị tổn thương...mất phương hướng, tôi đã không thể là chính mình, một đứa vô tư, lạc quan được nữa. Nụ cười của tôi chỉ là những thoáng gượng để bố mẹ bớt buồn bã, gánh nặng.
Thế rồi, giống như một sự sắp đặt tình cờ của số phận tôi có một ai đó làm tôi cười, làm tôi vui, làm tôi quên đi mình là một bệnh nhân xấu xí. Lần đầu tiên, tôi nhìn thấy Super Junior và DBSK trên TV, tôi chỉ đơn giản là thấy họ hát hay nhưng cũng không hứng thú. Dẫu vậy, không hiểu sao một lần, hai lần, rồi nhiều lần thành nghiện, tôi cứ ngân nga theo mấy bài hát mà không biết phát âm có đúng không hay thậm chí cũng chẳng hiểu tí nào về ca từ. Tôi bắt đầu cảm thấy thích một vài thành viên, nhưng lúc bấy giờ tôi cũng không biết tên, chỉ biết "anh áo trắng", "áo đen", "anh kia"... Và những chàng trai đã bước vào trái tim tôi đầu tiên chính là Si Won, Dong Hae và Yun Ho (thật bực là bây giờ họ vẫn ở trong đấy và không chịu đi ra).
Giống như khi tôi đã thích một thứ gì đó, tôi lập tức tìm mọi thông tin mà tôi có được về nó. Vậy là những buổi tối hôm ấy, tôi cứ ngồi cười ngặt nghẽo khi xem những show Khám phá cơ thể, X-men, Star King, Come to play, những chương trình radio... của hai nhóm nhạc này. Không biết họ từ những ngày debut nhưng chỉ trong vòng 2 tuần ôm lấy cái máy tính, những chàng trai này đã thực sự trở thành những người bạn, người anh, thần tượng mà cũng như gia đình của tôi.
Thần tượng DBSK và SuJu, tôi được biết thế nào là hat live đỉnh, biết thế nào là vũ đạo gây choáng váng. Thần tượng DB-SJ, tôi biết thế nào là khiếu hài hước quyến rũ chết người. Thần tượng họ tôi còn cảm nhận được tình cảm anh em bạn bè thân thiết giữa 18 con người mà tôi gọi là thiên thần ấy. Thần tượng họ khiến tôi hạnh phúc đến mức quên mất cả tình trạng tồi tệ của bản thân mình. Thần tượng họ tôi mới biết được họ cũng phải trải qua biết bao gian khó, khổ cực: một Yun Ho phải đi lang thang ở Seoul, ngủ ở tàu điện ngầm, bị trấn lột..., một Han Kyung xa nhà, đến đất nước hoàn toàn xa lạ với một thứ ngôn ngữ mà anh không hề biết... và cả những câu chuyện buồn của Jae Joong, Yoo Chun, Ki Bum, Dong Hae... để có thể đạt được thành công mong muốn.
Họ đã cho tôi hiểu thế nào là nghị lực, thế nào là vượt lên chính mình. Điều đó đã tiếp sức mạnh cho tôi rất nhiều. Dù tôi không thể hoàn toàn tự tin nhưng ít nhất khiến tôi không còn thu mình, dũng cảm hơn khi đối mặt với mọi người, có thể mạnh bạo đi học trở lại... Trong suốt những năm tháng ấy, tôi thấy cuộc sống mình không hề đơn điệu, buồn tẻ. Những con người tôi không thực sự quen biết lại trở thành chỗ dựa tinh thần vững chắc. Dần dà, họ như một thói quen, một phần không thể tách bỏ trong cuộc sống của tôi.
Tôi của bây giờ tất nhiên không còn ngỡ ngàng gì về K-pop cả. Tôi nghe, xem và biết rất nhiều về K-pop nhưng tất nhiên tình yêu lớn nhất của tôi vẫn chỉ là DBSK và Super Junior.
Và bạn tin không ba năm cấp ba là ba năm hạnh phúc nhất trong cuộc đời học sinh của tôi, tôi tìm được những người bạn thân nhất. Những hạnh phúc và niềm vui mà tôi có được là nhờ gia đình, bạn bè và đặc biệt chính là 18 thiên thần - những vị thần hộ mệnh mà tôi không bao giờ có thể quên.
Đại nhạc hội Hàn - Việt Kop Festival 2012 được diễn ra một đêm duy nhất vào tối 29/11 tại SVĐ Mỹ Đình. Các nhóm nhạc tham gia : SNSD, TVXQ, KARA, miss A, Sistar, Infinite, Teen Tip, B.A.P, Som Dam Bi, Yoseob, Hyun A, F.T Island, Ailee, nhóm B1A4, nhóm Fiesta và nhóm ChaoS.
Theo VNN
Sao nào đáng yêu nhất thuở ấu thơ? Từ bé đã biết làm dáng đáng yêu, chẳng trách sao khi lớn lên lại trở thành thần tượng lại và nhận được nhiều sự quan tâm mến mộ từ các fan trên toàn thế giới. Siwon G-Dragon Changmin Lee Hong Ki Jung Yong Hwa Jang Geun Suk Lee Seung Gi Yoseob Kim Hyung Jun Nichkhun Theo 2 sao