Yêu cầu gây sốc của mẹ chồng khi thấy chúng tôi được đền bù nhà khoản lớn
Vợ chồng tôi lấy nhau qua mai mối. Hai gia đình đều xuất thân nông thôn, dưới chồng tôi còn có một cô em gái.
Sau khi chúng tôi cưới nhau, rồi sinh con, vì nhà chật lại đông người nên vợ chồng tôi đã tiền tiết kiệm mua một căn nhà cũ nát ở gần làng, dỡ bỏ rồi xây một căn nhà mới.
Lúc mua và xây nhà, chúng tôi muốn xin mẹ chồng một ít tiền nhưng bà nói rằng số tiền đó để dành cho em chồng đi học đại học và tìm việc làm nên không thể động vào. Cuối cùng, tôi vay tiền của bố mẹ đẻ và chật vật xoay xở, rồi cũng xong.
Nhà hoàn thiện, chúng tôi dọn ra ở riêng, nhưng lúc rảnh rỗi vẫn qua nhà ông bà nội thăm nom, ông bà cần gì thì hỗ trợ. Em chồng tôi tốt nghiệp đại học chưa tìm được việc làm nên ở nhà chờ bố mẹ tìm việc hộ.
Năm ngoái, một con đường sắp được xây dựng gần làng, tình cờ nhà của vợ chồng tôi nằm trong diện quy hoạch nên được đền bù, số tiền đền bù lớn đến mức có thể mua thành 3 căn nhà khác, tất nhiên ở vị trí không thuận lợi bằng. Tưởng hên mà lại thành điều phiền toái.
Sau khi chắc chắn về việc đền bù, mẹ chồng đã gọi vợ chồng tôi về nhà. Rồi bà ngồi nói về tình cảm gia đình, về sự chia sẻ, sau đó là nói về số tiền đền bù ngôi nhà của chúng tôi: Nên chia ba, một phần của ông bà, một phần của chúng tôi, phần còn lại là của em chồng xem như của hồi môn.
Video đang HOT
Tôi cảm thấy tức giận khi nghe yêu cầu tham lam vô lý của mẹ chồng (Ảnh minh họa: 163).
Tôi tức giận khi nghe những lời đó từ mẹ. Nghe không câu nào hợp lý. Lúc đó, tôi nói: “Nhà là của vợ chồng con, do vợ chồng con tự mua, tự bỏ tiền ra xây. Ngày đó mẹ không cho một xu mà giờ muốn lấy 2 phần ạ? Trên đời sao lại có chuyện tốt đẹp như vậy?”.
Chồng tôi định mở miệng nhưng tôi đã kéo anh đứng dậy ra về. Tại sao chúng tôi lại phải chia tài sản riêng của mình cho em chồng chứ không phải là để lại cho con trai tôi?
Bây giờ ngày nào mẹ chồng cũng đến giải thích với chúng tôi, nói rằng ông bà lấy nhau sống chẳng dễ dàng gì, em chồng cũng nghèo không có việc làm, tương lai thật mù mịt.
Tôi chỉ nói vài câu: “Bố mẹ nuôi em ấy, cho nó đi học, cho cái gì cũng được, nhưng bố mẹ có bao giờ nghĩ đến cảm giác của con trai mình chưa? Anh có phải con ruột của bố mẹ không? Còn tương lai của cháu nội bố mẹ nữa thì sao ạ?”.
Chuyện khiến chồng tôi rất đau đầu, mặt mày luôn ủ dột. Nhưng tôi không muốn nhượng bộ, tôi thấy mẹ anh như vậy quá tham lam rồi. Chúng tôi dù sao cũng là con ông bà, nếu có tiền cũng không để ông bà phải khổ, nhưng tiền của chúng tôi thì nhất định phải là của chúng tôi, sao có thể làm vô lý như yêu cầu của bà được?
Được tin mẹ chồng ốm tôi vội về thăm, thấy người ngồi trên ghế sofa tôi quay lưng bỏ đi rồi chứng kiến cảnh không ngờ
Sau hôn lễ, chúng tôi trở lại thành phố thuê nhà sinh sống. Chồng rất chu đáo và chịu khó làm việc, không chơi bời tụ tập bạn bè.
Tôi sinh ra trong gia đình khá giả nên từ khi biết suy nghĩ, tôi chỉ mong lấy được người đàn ông yêu thương mình. Tôi cho rằng, tiền bạc có thể làm ra nhưng tình cảm là thứ không thể nào mua được. Lớn lên tôi yêu một chàng trai xuất thân nông thôn, chúng tôi làm cùng nhau ở thành phố lớn. Trong lòng tôi không phân biệt giàu nghèo hay bố mẹ anh thế nào, chỉ cần anh tốt bụng là được.
Bố mẹ tôi phản đối kịch liệt vì gia đình anh có hai anh em trai, chồng tôi là con cả. Ông bà tâm sự sợ rằng tôi sẽ gánh vác trách nhiệm lớn trên vai, trong khi đằng trai lại không có điều kiện nên sẽ càng khó khăn cho cuộc sống sau này. Tuy nhiên, tôi một mực yêu và muốn cưới anh làm chồng. Tôi tin tưởng người đàn ông này tuyệt đối nên cuối cùng bố mẹ phải tổ chức đám cưới.
Sau hôn lễ, chúng tôi trở lại thành phố thuê nhà sinh sống. Chồng rất chu đáo và chịu khó làm việc, không chơi bời tụ tập bạn bè. Đi làm về là anh ở nhà giúp tôi việc nhà, cơm nước. Thu nhập của hai vợ chồng ngày một tăng lên nên chỉ sau 4 năm, chúng tôi mua được căn nhà chung cư để sinh sống. Bố mẹ chồng tôi mừng lắm nhưng ông bà cũng chưa lên thăm được lần nào vì xa xôi và ngại đi lại.
Ở quê, bố mẹ tôi sống với vợ chồng em trai chồng. Em dâu tôi tuy ít tuổi nhưng tính toán rất cặn kẽ. Nó gọi điện cho tôi bảo: "Nhà có hai anh em, giờ cái gì cũng phải chia đôi từ việc giỗ hay chi phí ốm đau của bố mẹ". Tôi nghĩ bụng, thôi thì mình ở xa cũng chẳng chăm được bố mẹ nên em ấy đề nghị tôi đồng ý ngay.
Thực ra trước đây khi em chồng đám cưới, bố mẹ tôi đã chia đất đai ở quê, chúng tôi được một phần. Tuy nhiên, vợ chồng tôi xác định sống ở thành phố nên không lấy, nhường cho em chồng. Hơn nữa, em cũng nhận nuôi bố mẹ nên tất cả dành cho em. Nói chung, tôi chẳng muốn tính toán gì vì tiền không quan trọng bằng tình cảm anh chị em, bố mẹ trong gia đình.
Mỗi khi ở quê có việc hay bố mẹ nằm viện, tôi đều gửi tiền về. Ngoài ra, hàng tháng tôi đều gửi vào tài khoản em dâu nhờ biếu bố mẹ 3 triệu tiền tiêu vặt. Tôi tính cộng với lương hưu của ông bà nữa thì cuộc sống ở quê cũng tạm ổn.
Cách đây ít hôm, em dâu tôi gọi điện thoại bảo mẹ chồng tôi bị ốm bệnh xương khớp hết khoảng 20 triệu. Tôi gửi ngay về 10 triệu rồi mấy hôm sau vào ngày cuối tuần, chúng tôi cũng thu xếp được công việc về thăm mẹ luôn.
Về đến nhà tôi không thấy mẹ chồng đâu, thấy em dâu đang ngồi vắt vẻo ở ghế sofa. Tôi hỏi mẹ chồng đâu, ốm đau làm sao thì em trả lời dửng dưng: "Khỏi ốm đi chơi rồi". Chỉ 3 tháng qua chúng tôi không về quê nhưng đồ đạc trong nhà đã được thay mới. Cộng thêm thái độ của em dâu tôi đoán ngay có vấn đề nên quay lưng bỏ ra ngoài đi tìm mẹ.
Vừa bước ra cửa vài bước chân, tôi thấy mẹ chồng mặc bộ quần áo cũ, đang lom khom nhặt chai nhựa ở túi rác nhà hàng xóm. Tôi chạy lại hỏi: " Tại sao mẹ lại phải đi nhặt đồ này làm gì, bụi bám bẩn dễ ảnh hưởng sức khỏe. Tiền nong con gửi hàng tháng về mẹ thì mẹ cứ tiêu thoải mái đi, hết con lại gửi".
Mẹ chồng rơm rớm nước mắt kể hết sự tình về em dâu tôi, nó cầm hết tiền nong từ lương cho đến tiền tôi gửi về. Trong nhà em dâu điều khiển cả chồng và nắm quyền mọi việc, không đưa cho mẹ chồng tôi đồng nào nhưng không dám nói sợ hàng xóm cười chê. Nghe xong, tôi tức lắm không ngờ em dâu là người tham tiền như vậy.
Tôi bàn với chồng đưa bố mẹ lên thành phố ở chung nhưng ông bà không chịu đi. Giờ để bố mẹ sống như vậy tôi không đành lòng, nhưng gặp phải em dâu tham lam như vậy, tôi cũng chưa biết phải làm sao, hãy cho tôi lời khuyên?
minhhuyen...@gmail.com
"Mình tái hôn đi, không có người phụ nữ nào hợp với anh hơn em cả" Tôi và chồng là bạn học cấp ba. Hai người yêu nhau hơn ba năm, cưới nhau được một năm. Gia đình chồng tôi thuộc diện nghèo, bố mẹ chồng sống trong một căn nhà cũ ở quê. Dưới chồng tôi còn một cô em gái nhỏ hơn anh ấy năm tuổi, vẫn đang đi học. Ngay cả trong những điều kiện đó,...