Yêu cầu con dâu phải bỏ việc ở nhà lo sinh đẻ, bà mẹ chồng nhận ngay “gáo nước lạnh” và bị lên án kịch liệt
Tưởng rằng gánh nặng sinh con đẻ cái chỉ thường xảy ra ở các nước châu Á, hóa ra bên phương Tây, mà cụ thể trong câu chuyện này là ở Mỹ, các nàng dâu cũng không tránh khỏi quan niệm phụ nữ là phải ở nhà sinh đẻ.
Việc nhìn thấy con mình sinh con đẻ cái, rồi được quây quần vui vẻ, chơi đùa với các cháu là ước muốn của tất cả bậc làm cha làm mẹ. Tuy nhiên sẽ ra sao nếu như con bạn không muốn sinh con?
Một bà mẹ đã mang tâm sự của mình chia sẻ với Dear Prudence – một chuyên mục bạn đọc tâm sự của trang tin tức slate.com. Người này cho biết, bà rất lo lắng vì con trai và con dâu bà dường như không hề có ý định sinh con, trong khi bà đã rất muốn lên chức bà nội từ lâu rồi.
“Tôi thấy lo vì đứa con trai duy nhất của mình có vẻ như không muốn có con. Mỗi lần chúng tôi nói về chuyện sinh đẻ, nó đều tìm ra một cái cớ khác nhau để lảng tránh”, người mẹ giấu tên cho biết.
Và để giải quyết vấn đề, vợ chồng họ đã có cuộc nói chuyện thẳng thắn với con dâu và đưa ra yêu cầu của mình.
“Gần đây chúng tôi quyết định nói thẳng với con dâu về chuyện sinh con. Nó nói rằng do tính chất công việc khắc nghiệt của nó thì chuyện sinh nở phải lên kế hoạch thật kỹ lưỡng bởi nếu nghỉ thai sản, nó sẽ không được nhận bất cứ khoản tiền trợ cấp nào cả”.
Tuy nhiên, trong tâm trí của bà mẹ chồng này, việc sinh con đối với phụ nữ phải được đặt lên hàng đầu chứ không phải công việc. Vì vậy bà đã ra yêu cầu với con dâu:
“Chúng tôi đã cố khuyên con dâu rằng nó đâu cần đi làm, cứ ở nhà sinh con là được rồi vì con trai tôi khá thành đạt, gia đình cũng không hề thiếu thốn. Vậy mà con dâu có vẻ rất khó chịu và tức tối. Tôi phải làm sao để thuyết phục chúng rằng chúng tôi chỉ muốn chúng có được hạnh phúc mà thôi?”.
Video đang HOT
Với băn khoăn của mình, người mẹ chồng này đã nhận được một câu trả lời thẳng thắn như một “gáo nước lạnh” của người tư vấn.
“Cách tốt nhất để thuyết phục con bạn rằng bạn muốn chúng hạnh phúc đó là hãy thôi góp phần khiến cho chúng cảm thấy bất hạnh khi bố mẹ cứ liên tục thúc ép và can thiệp vào quyết định của con và cho rằng bố mẹ sẽ biết điều gì làm cho con hạnh phúc hơn là chính bản thân của con”, Prudence viết.
“Hãy xin lỗi con trai bạn ngay lập tức và hãy chấp nhận và thông cảm cho những lý do của con bạn. Bạn nghĩ con trai mình chỉ đang viện cớ nhưng đối với anh ta đó có thể là một lý do rất hợp lý để trì hoãn việc sinh con.
Bạn cũng nên xin lỗi con dâu vì cho rằng cô ấy nên nghỉ việc ở nhà lo sinh đẻ, chỉ vì bạn thấy như vậy là đúng đắn. Sau tất cả, bạn cũng đừng bao giờ nhắc lại câu chuyện này lần nào nữa!” .
Trên thực tế, Prudence cho rằng người mẹ này đã mất luôn quyền được hỏi con trai về kế hoạch sinh đẻ của vợ chồng họ.
“Bạn đã mất quyền được hỏi con mình rằng bọn họ có kế hoạch sẽ có con hay không bởi quá nhiều lần bạn đã thất bại khi đưa ra câu hỏi một cách lịch sự và thích hợp với sự tôn trọng đối với con mình”.
Sau khi được chia sẻ rộng rãi trên mạng xã hội, câu trả lời của Prudence đã nhận được rất nhiều phản ứng tích cực. Mọi người đều cho rằng Prudence “mắng mỏ” bà mẹ chồng là rất đúng đắn cũng như bày tỏ sự chán ghét đối với định kiến bất công rằng, phụ nữ là cứ phải ở nhà sinh con.
“Mọi người hãy thôi tạo áp lực cho người khác về chuyện sinh con nữa đi. Không phải ai cũng thích hợp để có con đâu!”, một phụ nữ bình luận.
“Tôi thật sự rất khó chịu vì trong thời buổi này mà các đôi vợ chồng còn thường xuyên phải nghe câu hỏi và luôn cảm thấy áp lực nặng nề khi giải thích về lựa chọn có hoặc không có con của mình. Đó là một sự lựa chọn cá nhân mà! Thế nhưng vì sao nhiều người còn có suy nghĩ rằng cứ là phụ nữ thì phải hy sinh sự nghiệp để làm mẹ vậy?”, một người khác nói.
Rõ rằng dù là ở Tây hay ở ta thì việc sinh con đẻ cái luôn là một trách nhiệm lớn lao đối với người phụ nữ. Đứng trước lựa chọn giữa kinh tế – sự nghiệp hay con cái, nhiều phụ nữ đã không tránh khỏi cảm giác bị dằn vặt, đau khổ.
Nếu như sinh con khi kinh tế chưa ổn định thì làm sao có thể nuôi dạy con được tốt nhất? Nhưng, nếu cứ trì hoãn việc sinh nở vì kinh tế hoặc vì người phụ nữ vẫn chưa sẵn sàng để từ bỏ sự nghiệp của mình thì sẽ kéo dài đến bao giờ?
Khi kết hôn lâu mà vẫn chưa có con, bị hai bên nội ngoại thúc giục, rồi bà con họ hàng nói ra nói vào, chắc chắn cuối cùng phụ nữ vẫn sẽ là người sẽ phải gánh chịu những áp lực lớn nhất.
Trong những hoàn cảnh như vậy, vai trò của người đàn ông là rất quan trọng, có thể thấu hiểu, động viên và cùng nhau bàn bạc với vợ để đưa ra được quyết định hợp lý nhất cho gia đình mình, nếu không sẽ rất dễ nảy sinh những mâu thuẫn và tranh cãi, thậm chí đi đến kết cục chẳng hề vui vẻ.
Không biết sau khi nhận được những phản hồi không tốt về yêu cầu quá đáng của mình, bà mẹ chồng kia có suy nghĩ lại và thôi can thiệp vào đời sống và quyết định riêng của vợ chồng con trai hay không. Hy vọng rằng gia đình họ sẽ có những cuộc nói chuyện thẳng thắn và sự giải quyết êm đẹp.
Theo Emdep
'Nhiều người sẽ ghen tị khi con có mẹ chồng thế này'
"Ngày xưa, con vẫn sợ mình sẽ có một "bà mẹ chồng chợ búa". Nhưng mà con đã rất may mắn. Cám ơn mẹ đã coi con như con gái".
Người ta vẫn bảo, phụ nữ sướng khổ, hơn nhau ở tấm chồng. Nhưng mà, đúng ra, phụ nữ sướng khổ, còn hơn nhau ở mẹ chồng nữa. Người phụ nữ "sướng thật sự", phải là người phụ nữ có chồng yêu thương và có mẹ chồng coi con dâu như con gái. Có lẽ, con là một trong số "không nhiều" người phụ nữ may mắn thế.
Ngày tìm hiểu nhau, khi biết mẹ anh buôn bán ở chợ, con hơi "ái ngại". Không phải vì con "coi thường" công việc của mẹ, mà vì con vẫn nghe người ta nói "dân chợ búa thường rất ghê gớm". Con sợ tương lai sẽ có một bà mẹ chồng cay nghiệt, soi mói con dâu. Đến lúc gặp mặt, con mới cảm thấy "nhẹ bớt phần nào" vì nhìn mẹ chồng tương lai của con khác hoàn toàn điều con tưởng tương, và tính cách mẹ cũng khá nhẹ nhàng, ôn hoà.
Đến khi về làm dâu, con mới khẳng định mình may mắn vì được làm con dâu của "mẹ chồng chợ búa" (con xin lỗi vì cách mà con vẫn hình dung về mẹ trước kia).
Ảnh minh họa.
Khi kết hôn, con đã có bầu. Nên khi về nhà chồng, ngoài nấu nướng, lau nhà, phơi quần áo, thời gian còn lại con chỉ cần ngủ và ngủ. Hàng ngày, mẹ đi chợ sớm, mua sẵn thức ăn cho gia đình. Mẹ không quên hỏi con khi nghén ngẩm muốn ăn gì, hay có dị ứng đồ ăn gì, không thích ăn đồ ăn gì. Không phải vì con bầu bí mẹ mới chăm thế, vì kể cả khi cháu gái đã ba tuổi, mẹ vẫn thi thoảng hỏi con hôm nay thích ăn gì để mẹ mua.
Con vẫn nhớ ngày con đau đớn trên bàn đợi đẻ, hai mẹ và chồng con vẫn luôn chân "trốn bác sĩ" vào động viên con cố gắng chịu đau. Khi con sinh xong, bà ngoại một bên, bà nội một bên, hai người thay nhau thức đêm bế cháu để con ngủ. Các sản phụ khác đều "ganh tị" khen con "tốt số". Và thật sự lúc đó, con thấy mình may mắn vô cùng, vì có đến hai người mẹ luôn lo lắng cho con.
Tháng đầu ở cữ, mẹ "giành quyền" chăm con chăm cháu với bà ngoại. Suốt một tháng, mẹ "bắt" con trai (chồng con) mang giường xếp lên phòng ngủ bên dưới, còn mẹ lên giường ngủ cùng con. Hàng đêm, ngoài việc cho cháu ti, việc duy nhất của con là ngủ. Mẹ bảo "ngủ để nhiều sữa cho con". Đêm nào cũng vậy, mẹ đều phải bế cháu ít nhất 2 tiếng. Rồi 5 giờ sáng, mẹ lại nhẹ nhàng rời phòng chuẩn bị đi chợ sớm. Suốt cả tháng, con dâu béo ú, còn mẹ chồng thì sút mất 3kg.
Mùa hè nóng bức, lại nực sữa, đầu con nổi cái nhọt to đùng. Thấy con kêu đau, mẹ vội tìm cách chích nhọt cho con. Mẹ biết không, khi nằm trên gối để mẹ nặn mụn, con có cảm giác như đang được mẹ đẻ mình vuốt tóc ngày xưa. Cảm giác đó rất thư thái, và ấm áp mẹ ạ. Nó khiến con nhớ mãi không quên. Con hiểu rằng mẹ thực sự coi con như con gái mẹ, và khi con cũng tự hứa với lòng mình, sẽ đối với mẹ không khác gì mẹ đẻ của con.
Ba năm rồi từ ngày con được làm con dâu - con gái mẹ, đến hôm nay con mới có "cơ hội" để thể hiện tấm lòng mình. Nhưng thật sự, con không muốn có "cơ hội" chăm mẹ chút nào vì con luôn mong mẹ khỏe mạnh. Hôm trước trời mưa, đường trơn quá khiến mẹ không may trượt ngã. Ngã thế nào mà đầu đập xuống đất bất tỉnh đến 15 phút liền. Thấy mẹ nằm trên nền đất, con giật mình và thấy tim thảng thốt. Con sợ những điều quá đáng sợ sẽ xảy ra.
Con như đứa trẻ oà khóc lay mẹ dậy, rồi cố gắng đỡ mẹ lên giường. Mẹ đã tỉnh, nhưng mẹ đau lắm. Nhìn mẹ đau, con cũng thấy đau vô cùng. Giá mà, con có thể chịu đau thay mẹ. Từ giờ, mẹ đừng đi chợ nữa, chỉ ở nhà dưỡng già và chăm cháu giúp chúng con thôi mẹ nhé. Con sợ lắm nếu mẹ lại không may xảy ra chuyện gì, mẹ ơi!
Theo Emdep
Chồng mải vui với bồ bỏ mặc vợ con giữa ranh giới sống chết Tuấn như người mất hồn, ngồi bất động trước cửa nhà. Cái vẻ phong độ, bóng bẩy bay biến. Giờ chỉ là những giọt nước mắt ân hận, nhưng quá muộn để cứu vãn tất cả rồi. Cuối cùng thì sau bao nhiêu năm hai cả hai vất vả lăn lộn, dầm sương dãi nắng thì công ty của vợ chồng Phương cũng...