Yêu anh từ cái nhìn đầu tiên
Em tin mình yêu nhau, dù là một tình yêu sét đánh nhưng nó sẽ đi tới cùng trong cuộc đời mình.
Em vốn không phải là người tin vào tình yêu sét đánh. Nhưng đúng như người ta vẫn nói, trong tình yêu, ta càng nghĩ mình không sẽ không yêu thế này thì thực tế lại diễn ra theo đúng…chiều ngược lại. Em đã yêu anh, yêu từ cái nhìn đầu tiên. Đêm ấy về, em đã rất sợ. Em sợ nếu đó là thực sự. Vì nếu như vậy em lo rằng nó sẽ làm em đau nếu như tình yêu đó là vội vàng. Nhưng nó đã đến như thế, thật nhanh anh ạ. Em không có cách nào để “chống cự” lại chỉ còn cách là…đón nhận nó mà thôi.
Người ta yêu nhau tính bằng năm, bằng tháng, còn em và anh yêu nhau có lẽ tính bằng ngày. Nhưng ở đời, làm sao đo được tình yêu nông sâu chỉ bằng năm tháng. Có những người ở bên nhau cả đời nhưng đó không phải là tình yêu. Họ không dám hi sinh vì nhau, không dám sống cho nhau, không từng yêu và rung động tới mức tưởng chừng như nghẹt thở. Với họ, mọi thứ đều bằng bằng, không một chút gợn lên. Yêu là thấy hợp với một ai đó, ở bên nhau và “thống nhất” gọi đó là…tình yêu.
Nhưng có những người mới chỉ nhìn nhau trong khoảnh khắc, chỉ một ánh mắt vô tình chạm mắt, một cái nhìn xao xuyến giữa chốn đông người cũng đủ để người ta hi sinh cả đời mình cho người đó. Vậy thì làm sao có thể khẳng định, người ta yêu nhiều, yêu ít, yêu nông hay sâu chỉ dựa trên năm tháng tồn tại của cuộc tình đó.
Ai cũng có điểm khởi đầu, ai cũng có quãng thời gian yêu nhau từ những ngày đầu tiên và chúng mình cũng vậy. Có thể đứng trước những người đã ở bên người mình yêu cả chục năm trời, em và anh không bằng họ. Tuy nhiên, em tin rằng tình yêu mà chúng mình dành cho nhau không hề kém. Vì chúng mình còn cả một quãng đường đời phía trước để yêu và bên nhau mãi mãi.
Video đang HOT
Trái tim nhỏ bé chỉ còn biết thổn thức đập cùng anh…(Ảnh minh họa)
Khi em biết mình yêu anh, em cũng sợ. Em vốn không phải là người quen với việc bắt đầu lại. Em sợ tốn thời gian, em sợ mình lỡ nhịp, em sợ đánh mất cơ hội, sợ thất vọng, sợ phải làm lại…Nhất là với tình yêu, nếu là một tình yêu lầm lạc một tình yêu mù quáng hoặc tồi tệ hơn đó chỉ là chút cảm xúc vấn vương trong một chiều trái tim bỗng dưng loạn nhịp thì em biết mình sẽ đau khổ nhiều lắm. Em đã tự nhủ với mình, hãy kiểm soát trái tim, đừng để nó vội vàng…Ấy thế mà tình yêu ập đến khiến em không ngăn nổi. Trái tim nhỏ bé chỉ còn biết thổn thức đập cùng anh…
Em biết anh cũng yêu em – một tình yêu đủ sâu sắc và lớn lao đến mức anh cầu hôn em thật nhanh. Người ta có thể dạo chơi với tình yêu nhưng chắc chắn không thể dạo chơi với hôn nhân. Khi người ta quyết định gắn bó với một người nào đó có nghĩa là người ta muốn đó là điểm dừng cuối cùng trong cuộc đời mình. Vì thế, em tin vào sự chân thành của anh dành cho em.
Người ta bảo em nông nổi, em dại khờ, người ta cười chê mình quá vội vàng khi quyết định đến với nhau nhanh đến như vậy. Nhưng tình yêu mà, khi người ta đã yêu, người ta chỉ muốn chớp lấu từng khoảnh khắc, để không phí hoài, để không bỏ lỡ điều gì. Em và anh chỉ đang chớp lấy dòng thời gian trôi chảy để yêu nhau, yêu nhau nhiều hơn nữa. Em chỉ sợ mình bỏ lỡ một ngày yêu anh thì em sẽ phải hối hận. Vì thế em đánh liều với số phận để bên anh.
Em sẽ không nói và không giải thích điều gì mà để cho tình yêu của chúng mình chứng minh điều ngược lại với suy nghĩ của mọi người. Vẫn biết, cuộc sống vốn nhiều những trái ngang nhưng người ta cũng cần phải có lòng tin vào những điều cổ tích đến từ tình yêu. Em tin mình yêu nhau, dù là một tình yêu sét đánh nhưng nó sẽ đi tới cùng trong cuộc đời mình. Em và anh sẽ hạnh phúc. Đó là minh chứng rõ nhất cho việc tình yêu của chúng mình không phải vội vã.
Theo VNE
Gửi đến anh nỗi nhớ
Không biết giờ này anh đang ở đâu nhưng tôi cảm thấy nhớ anh vô cùng.
Một ngày trôi qua cũng gọi là suôn sẻ... Sáng thức dậy sớm để còn kịp giờ đi học. Vì cái chuyện 2h mới ngủ nên tinh thần của tôi không ổn chút nào, xuống lớp ngồi học mà hai con mắt cứ muốn nhíu lại, rồi tôi cũng trấn an được bởi vì tôi đang học môn hoá, môn yêu thích. Mấy dạng toán này tôi đã từng làm qua rồi nên xung phong lên bảng và lần nào cũng có xầm xì ở chỗ của tôi, đứng khựng lại một chút, suy nghĩ về câu nói vừa rồi... cảm giác thế nào nhỉ? Khó tả thật nhưng quyết định cuối cùng tôi vẫn đi lên bảng và nghĩ bụng tụi nó ghét mình thì ghét một chút có là bao.
Từ xưa đến nay người khác không hiểu tôi đâu phải ít, kệ cứ làm cái gì mình muốn. Đã quyết tâm thay đổi cái gì đó trong tôi thì hãy bắt đầu từ những việc làm trước đã. Từ trước giờ tôi đều làm những gì mà mọi người thấy thoải mái, thấy vui vẻ, còn tôi ra sao thì mặc kệ bởi người khác vui ắt hẳn tôi cũng vui thôi. Tôi hay đi làm những chuyện ngược đời, những chuyện tôi không hề muốn nhưng vẫn làm.... Tôi là một con người không bình thường,... đầu óc tôi cũng chẳng bình thường chút nào.
Anh cũng là một trong số ít những người quan trọng đối với tôi (Ảnh minh họa)
Lúc nào cũng có thể nghĩ tới chuyện xấu xa nhất, hướng tích cực thì chẳng bao giờ gặp tôi cả. Đôi khi có thì tôi chỉ là qua đường đến rất nhanh và đi cũng rất nhanh... Một con người cổ quái, bạn tôi nói tôi như vậy, nói một cách bao quát thì tôi là một con người tầm thường, rất đỗi tầm thường. Cũng chẳng hiểu vì sao tôi lại viết ra những dòng này nữa, và càng lạ hơn là tôi đã có ý định gửi cho anh nữa... chắc có lẽ tôi muốn anh hiểu thêm về tôi một chút (việc làm từ trước tới nay chưa hề có). Tôi cũng muốn san sẻ với anh một cái gì đó đã xảy ra trong ngày của tôi. Có lẽ tôi muốn cho anh biết rằng anh là một trong số ít tôi có thể đem chuyện của mình ra kể, có nghĩa là anh cũng là một trong số ít những người quan trọng đối với tôi.
Anh để lại ấn tượng với tôi nhiều lắm. Đặc biệt tôi thấy anh cũng bướng như tôi, đều làm những việc mình thích thôi (điều mình thích khác hắn với việc điều mình muốn làm, riêng với tôi là thế) Hơn thế nữa tôi cũng rất muốn biết thêm về anh nhưng sao chẳng lần nào tôi nói được, tôi đã quá chủ động trước mọi việc. Bây giờ tôi không muốn như vậy nhưng rốt cuộc tôi vẫn là một cô bé chủ động.... Giờ tôi biết anh bận lắm, bận vì phải học để ôn thi... tôi cũng không muốn quấy rầy anh đâu, viết những dòng này chỉ với mục đích là có thể phần nào giúp anh vui và cũng vì anh thích thế...(một lần nữa tôi làm những việc mà người khác muốn nhưng bây giờ tôi cũng muốn nữa)... Không biết giờ này anh đang ở đâu nhưng tôi cảm thấy nhớ anh vô cùng.
Theo VNE
Đài Bắc, em nhớ anh! Em nhớ một Đài Bắc yêu thương ấy, một Đài Bắc giấu anh khỏi em! Anh thân yêu! Còn nhớ không ga tàu điện ngầm ấy, nơi chúng ta lần đầu gặp nhau. Có lẽ trong em sẽ mãi đọng lại nụ cười ấm áp mà tươi rói ấy của anh khi anh nhìn em. Có phải chính nụ cười ấy khiến em...