Yêu anh… người đàn ông có vợ!
Tôi năm nay 20 tuổi, hiện đang là sinh viên. Tôi đã tình cờ quen biết và có tình cảm với anh Minh. Anh lớn hơn tôi 8 tuổi và giữa chúng tôi có rất nhiều điểm tương đồng nhau.
Anh thương và lo lắng cho tôi rất nhiều. Tôi đã từng ước mơ có được một căn nhà màu hồng hạnh phúc, được đi du lịch khắp mọi nơi và anh hứa với tôi, hai đứa sẽ thực hiện điều đó trong một tương lai không xa nữa…
Thế nhưng, quen biết nhau được một tháng thì tôi biết anh đã có vợ và có một đứa con thơ. Tôi buồn vô cùng nhưng tôi vẫn quyết tâm từ bỏ. Kể từ hôm đó, tôi đổi số điện thoại và về quê gần một tuần (vì tôi vẫn còn sinh viên nên tôi chỉ có thể nghỉ 1 tuần thôi).
Một tuần ở quê với hi vọng mình sẽ bớt đau hơn… nhưng những ngày bên anh thật lòng khó dứt bỏ. Những ngày ở quê, anh đã tìm mọi cách để liên lạc với tôi, và cuối cùng, anh cũng đã gọi điện vào số máy của anh chị tôi để mong gặp được tôi… và những lúc ấy, tôi không thể nào từ chối nghe máy anh được!
Ảnh minh họa (ảnh internet)
Anh nói với tôi rằng, anh đang rất buồn và rất đau. Ngày nào anh cũng đứng gần bờ hồ trường tôi để nhớ lại những kỉ niệm đẹp của hai đứa ngày. Nghe những lời nói giả tạo ấy, tôi chỉ muốn cắt đứt hết mọi liên lạc với anh… Thế nhưng, một đứa con gái lần đầu tiên b biết yêu không thể tránh khỏi được sự giả dối của người đàn ông từng trải. Anh nhẹ nhàng nói với tôi rằng “Chẳng nhẽ kết cục của mình là thế sao em? Chúng mình đã từng quen nhau, từng ngọt ngào bên nhau… chẳng nhẽ chúng mình không thể trở thành bạn của nhau được sao?”. Chính vì những lời nói ấy của anh đã khiến tôi mủi lòng và quên đi những giận dỗi, hận thù người đàn ông đã làm trái tim tôi đau đớn.
Video đang HOT
Ngày tôi lên trường, anh đã hẹn gặp tôi và tặng tôi một bông hồng nhạt. Khi tôi từ chối nhận bông hoa ấy thì anh vỗ về: “ Hãy nhận bông hoa này như một lời xin lỗi từ anh và chúng ta sẽ bắt đầu lại bằng một tình bạn, tình anh em!”... và cuối cùng, tôi cũng đã nhận bông hoa ấy từ tay anh.
Những ngày tháng sau này, tôi luôn tự nhủ với lòng mình là không cho bất cứ tình cảm nào xen vào giữa tình bạn của hai chúng tôi… và dường như cả hai chúng tôi đều đang cố gắng để thực hiện tốt được những điều đó! Cũng kể từ đấy, anh thường xuyên tâm sự với tôi nhiều hơn, kể cho tôi nghe tất cả những chuyện của bản thân anh từ trước tới giờ, về những lỗi lầm đã xảy ra trong quá khứ… với mong muốn, tôi sẽ hiểu anh hơn!
Anh cũng chia sẻ với tôi rằng, trước kia anh và chị quen nhau đều bị gia đình hai bên cấm đoán, vì chị theo đạo, còn anh thì không, với lại, thế hệ trước của hai gia đình đã kết thông gia với nhau nên giờ việc hai người lấy nhau là điều không thể… Nhưng tính anh ngang bướng, càng cấm đoán, anh càng muốn làm cho bằng được. Hơn nữa, gia đình của chị giàu hơn nhà anh nên anh quyết chí phải lấy chị bằng được… Để làm được điều đó, hai người đã quan hệ trước hôn nhân và cuối cùng, gia đình hai bên cũng phải chấp thuận làm đám cưới cho họ.
Giờ đây, cuộc sống của anh không hạnh phúc. Anh và chị rất ít khi chuyện trò, tâm sự với nhau, hễ hai người gặp nhau lại xảy ra xích mích. Anh đi làm ca tối, còn chị lại làm ca ngày… chính vì ca làm khác nhau nên thời gian vợ chồng gặp gỡ nhau cũng không nhiều. Và anh nói với tôi rằng: “ Anh thương em rất nhiều! Anh sẽ chứng minh cho em hiểu được tình cảm của anh dành cho em lớn lao như thế nào!“. Anh còn vạch ra những kế hoạch tương lai lâu dài cho hai đứa và mong tôi cố gắng học tốt để sau này tốt cho tương lai của tôi hơn.
Anh luôn động viên, giúp đỡ và tạo mọi điều kiện cho tôi trong cuộc sống cũng giống như trong công việc. Anh còn nói rằng, khi nào chuyện của gia đình anh rõ ràng, anh sẽ đặt vấn đề với gia đình tôi. Anh cần thời gian để thằng bé con anh được một tuổi và anh sẽ giành quyền nuôi nó và hi vọng, tôi cũng coi nó như chính con đẻ của mình.
Anh dường như đang rất đau khổ và tiếc nuối vì gặp em quá muộn màng. Anh nói rằng, giá như ba anh đừng mất sớm thì anh sẽ không lầm lỡ và ham mê vật chất để lao vào mối tình cũ như thế! Nhưng anh cũng đâu hiểu được nỗi đau của tôi? Em đâu vui vẻ gì khi yêu anh… bởi lương tâm của người con gái không cho phép tôi phá vỡ hạnh phúc gia đình của người khác.
Tôi luôn khuyên anh quay về với gia đình, còn tôi sẽ cố gắng học tốt hơn để lo cho tương lai của mình nhưng anh không đồng ý. Anh hứa với tôi, “ Anh sẽ yêu thương và bảo vệ tình yêu của chúng ta đến cùng! Cuộc sống chỉ có một lần được sống, anh muốn sống để mang đến hạnh phúc cho người mình yêu! Còn mọi chuyện hãy để anh giải quyết vì anh không muốn lôi em vào chuyện của gia đình mình“. Và anh động viên tôi hãy cho anh thời gian, rồi anh sẽ quay trở lại. Anh mong ngày quay lại, tôi sẽ không quay mặt bước đi… Và nếu như một ngày nào đó, chúng tôi không thể đến được với nhau, anh sẽ chọn cái chết để chứng minh tình yêu của mình và nói với mẹ sẽ nhận tôi làm con nuôi. Anh cũng mong đến lúc đó, tôi hãy thương yêu lấy đứa con của anh. Chỉ có tôi và con là hai người quan trọng nhất trong cuộc đời anh… và một khi anh còn sống trên cõi đời này, anh sẽ không để bất cứ ai làm tổn thương đến tôi.
Khi nghe anh nói những điều đó, thực sự tôi không biết mình phải làm như thế nào nữa! Tôi có nên cho anh niềm tin để cùng anh bảo vệ tình yêu của mình đến cùng, hay là chịu đau khổ và khuyên anh quay về với gia đình? Nhưng liệu rồi khi quay về với gia đình, anh có thực sự được hạnh phúc không? Còn nếu tôi quyết tâm cùng anh bảo vệ tình yêu của mình đến cùng thì liệu rồi gia đình của chúng tôi có chấp nhận anh không? Và cả những lời ra tiếng vào của bạn bè, người thân nữa? Họ sẽ nghĩ tôi thế nào? Phải chăng họ sẽ vu oan cho tôi đi phá vỡ hạnh phúc gia đình của người khác?
Dù chưa quyết định nhưng tôi đã nhìn thấy đầy rẫy những khó khăn và chông gai phía trước. Liệu tôi và anh có đủ sức để chiến đấu đến cùng hay không? Hay tôi sẽ từ bỏ để mong mọi người trong gia đình vui vầy, hạnh phúc? Tôi không biết phải làm sao để mọi chuyện có thể tốt đẹp hơn lúc này!
Hiện gia đình anh rất muốn gặp tôi để nói chuyện và họ cũng muốn tìm đến trường của tôi nữa. Tôi sợ khi chuyện quan hệ giữa tôi và anh bị phanh phui thì việc học của mình sẽ bị chấm dứt… và nếu cha mẹ biết được sự thật, họ sẽ rất buồn và đau lòng vì một đứa con gái như tôi! Gia đình đã đặt hết niềm tin và hi vọng vào tôi… lẽ này tôi lại đang tâm dẫm đạp lên niềm tin yêu của mọi người dành cho tôi?
Dù lòng tôi cũng thương anh nhiều nhưng chưa bao giờ tôi nói với anh rằng, “em yêu anh” vì lý do duy nhất là anh đã có gia đình. Vợ anh cũng đã từng muốn gặp mặt cả ba người để nói mọi chuyện nhưng cuối cùng, cuộc gặp đó đã không thể diễn ra vì chị gái của tôi đã ngăn cản. Chị tôi sợ người ta sẽ làm tổn hại đến tôi và cuối cùng, tôi đã từ chối cuộc hẹn và chỉ nói chuyện với chị ấy qua điện thoại.
Tôi cũng chỉ muốn hỏi chị một câu duy nhất, liệu chị có còn thương anh và muốn duy trì hạnh phúc gia đình không? Chỉ cần chị khẳng định được điều đó, tôi sẽ có động lực để từ bỏ tất cả… thế nhưng, những gì tôi mong đợi lại là điều trái ngược, chị chia sẻ với tôi rằng, “Chị và anh thường xuyên cãi nhau và giữa hai người đã không còn tình cảm dành cho nhau nữa. Chị sẽ nhường anh lại cho em và cầu chúc cho hai người sẽ hạnh phúc!”. Chính những điều chị nói đã khiến tôi thương và trân trọng những tình cảm của anh hơn! Tôi tự hứa với lòng mình sẽ cùng anh vượt qua những khó khăn, vất vả để có được một kết quả như mong đợi!
Giờ đây, hai bên gia đình anh và chị đã biết chuyện, họ đang làm cho mọi chuyện căng lên vì họ không chấp nhận cho hai người bỏ nhau, bởi anh là con trưởng trong gia đình và điều quan trọng là vì danh dự của đứa bé sau này nữa… Gia đình anh cũng đã tạo áp lực cho chị… và chị đã nói lại cho tôi tất cả về chuyện đó.
Khi biết được những điều đó, tôi đã tìm cách né tránh anh… nhưng tôi càng né tránh anh bao nhiêu thì anh càng tìm mọi cách để tìm tôi về. “ Em đi đâu anh cũng sẽ tìm em về! Chẳng nhẽ em muốn anh cứ lang thang ngoài đường để tìm em sao?”… Tôi đã rất buồn khi nghe những lời anh nói. Tôi không muốn làm khổ anh, làm khổ bản thân mình… nhưng tôi thật sự không muốn gia đình anh tan vỡ, bố mẹ anh đau khổ, đứa con anh không đủ đầy tình yêu thương của bố lẫn mẹ…
Tôi không thể nào tập trung vào việc học được, cũng không thể nào tự giải thoát cho mình khỏi những rắc rối của cuộc tình ngang trái này. Lúc này, hơn bao giờ hết, tôi rất cần được lắng nghe sự chia sẻ, lời khuyên của các bạn để tôi có thể tìm được lối thoát cho bản thân mình!
Theo 24h
Nỗi lòng yêu "gái một con"
Chồng em thường xuyên đi công tác xa nhà nên những lúc như vậy, em cảm thấy rất buồn và cô đơn...
Tôi biết em thật vô tình khi tôi muốn mua một số mặt hàng em rao bán trên mạng, và thật không ngờ chúng tôi đã nói chuyện với nhau rất hợp và còn bất ngờ hơn nữa khi công ty tôi và em ở cùng một con phố chỉ cách nhau có vài dãy nhà. Có lẽ chính vì điều này đã khiến chúng tôi đã có điều kiện tiếp xúc với nhau nhiều hơn và để rồi giờ đây tôi không kiểm soát được tình cảm mình nữa và đang rối ren với sự lựa chọn của bản thân.
Ngày gặp em để mua hàng, tôi đã bị thu hút bởi nét đẹp dịu dàng và cách ăn nói có duyên của em, sau đó ngày nào tôi và em cũng nói chuyện trên mạng, chúng tôi có thể tâm sự mọi chuyện với nhau. Tôi đã có tình cảm với em, tôi luôn tin và quý em rất nhiều nhưng rồi tôi biết em đã có gia đình và có một đứa con trai hơn 3 tuổi. Tôi cảm giác được vẻ tự hào của em khi nói về gia đình và đứa con thơ của mình. Khi biết tin đó, tôi cảm thấy có một chút gì đó hụt hẫng và mất mát nhưng tôi vẫn phải cố tỏ ra vui vẻ, và tôi có nhã ý muốn em giới thiệu cho tôi một người bạn gái để mong có thể yêu được người con gái đó để khiến trái tim mình thôi nghĩ về em. Nhưng tôi đã không làm được điều đó.
Chồng em thường xuyên đi công tác xa nhà và em cũng tâm sự với tôi em cảm thấy buồn và cô đơn những lúc như vậy, nhưng em rất yêu chồng và yêu gia đình bé nhỏ của mình. Em nói em coi tôi như người anh trai của mình và cảm thấy thoải mái khi được nói chuyện cùng tôi. Buổi trưa thỉnh thoảng tôi có sang công ty em rủ em đi ăn, đi uống nước, và ngày cuối tuần khi chồng em không có nhà tôi đánh xe đón mẹ con em đi chơi vì em luôn mong muốn tìm được chỗ để cho con trai mình được vui chơi thoải mái.
Những lúc nhìn em và con em tung tăng vui đùa, tôi thèm có cảm giác đây chính là gia đình của tôi, em là vợ tôi và đứa con kia là con của tôi. Ai nhìn cảnh này cũng cho rằng chúng tôi là một gia đình hạnh phúc bên nhau.
Một buổi tối khi em gọi điện cho tôi khiến tôi vô cùng bất ngờ vì chưa bao giờ em gọi cho tôi vào buổi tối. Em hẹn tôi đi uống rượu - điều mà em chưa bao giờ làm khiến tôi rất lo lắng vì tôi biết chắc đang có chuyện gì đó rất nghiêm trọng xẩy ra với em. Tôi vội vàng đến ngay bên em và đưa em đến chỗ em muốn, em đã uống rất nhiều và sau đó em đã khóc.
Tôi đau khổ khi nhìn thấy em như vậy, tôi đã cố gắng hỏi xem đang có chuyện gì xẩy ra với em và tôi như đau với nỗi đau của em khi em nói rằng chồng em đã phản bội em và còn đang muốn bỏ em để theo người đàn bà khác, rồi em nói em đã luôn hy sinh và làm hết mình cho ngôi nhà của mình cho tổ ấm bé nhỏ mà em luôn nâng niu, vậy mà chồng em vẫn muốn rời bỏ em. Tôi thấy xót xa cho em, và tự dưng tôi muốn bù đắp cho em, tôi muốn được là chỗ dựa cho em và hơn nữa tôi còn muốn mang hạnh phúc đến với em.
Hiện giờ em và chồng đã sống ly thân với nhau, tôi luôn ở bên cạnh em bất cứ lúc nào có thể để mong em quên đi nỗi buồn và có thể vực dậy sau biến cố gia đình. Các bạn biết không? Tôi đã tỏ tình với em còn em thì bật khóc nức nở và nói với tôi rằng: "em đang cố gắng mọi cách để chồng em quay về với em, đừng rời xa mẹ con em, vậy mà anh...." rồi em bỏ đi. Sau đó em tránh mặt tôi, em cắt đứt mọi liên lạc với tôi. Tôi như phát điên vì không được nói chuyện với em, gọi điện cho em em không nghe máy, nhắn tin không trả lời, nick em luôn ở chế độ tối om. Tôi ngồi đợi em mỗi ngày trước cửa công ty em vậy mà em vẫn trốn tránh tôi.
Có hôm tôi đứng trước cửa nhà em mặc cho trời lạnh buốt hay mưa gió chỉ mong được gặp em, cho dù em không đáp lại tình cảm với tôi, chỉ mong em đừng xa lánh tôi. Tôi ao ước được như ngày xưa, được ở bên em mỗi khi em buồn, được là nơi em trút bầu tâm sự. Tôi phải làm sao để có thể yêu em, được giúp đỡ em vượt qua tình trạng này? Tôi biết em đang rất đau khổ và buồn chán và tôi thấy thương cho số phận của em khi cứ đeo đuổi mãi thứ mà đã không còn thuộc về mình.
Tôi cũng không vui vẻ gì vì bố mẹ, bạn bè tôi biết chuyện. Họ đã ra sức ngăn cấm tôi, cho rằng trên đời này thiếu gì phụ nữ mà tôi lại đâm đầu vào người đã có gia đình và lại đang phải nuôi một đứa bé. Mẹ tôi còn bị xỉu đi khi biết tin này và bà còn bắt chị gái tôi tìm gặp em để mong em "buông tha" cho tôi mà họ đâu biết rằng chính tôi mới là người đi van xin tình yêu của em?
Theo 24h
Chia tay nhau vì tôi "hư hỏng" Bạn anh đã nói với anh rằng, tôi đã uống rượu say và ngủ lại qua đêm với anh ta... và cuối cùng, tôi đã bị người mình yêu thương nhất nói lời chia tay và không tiếc lời mắng nhiếc, khinh bỉ. Tôi đã từng gặp hoàn cảnh trớ trêu giống như cô gái trong bài viết "Nỗi oan nghiệt ngã" nhưng...