“Yêu anh đến tan cả em ra” nhưng biết đâu bất ngờ…
“Yêu anh đến tan cả em ra” nhưng biết đâu bất ngờ, em sẽ rời xa…
Ừ thì em ngốc! Em vẫn thường cười xòa như thế mỗi khi ai đó nói em ngốc mới yêu anh. Nếu buộc phải định nghĩ cho thứ tình yêu không tính toán, không vụ lợi, không suy bì thiệt hơn của em là Ngốc thì em thấy mình hạnh phúc và đam mê với điều đó. Phải rồi em là “Cô gái ngốc”.
Chưa bao giờ em thử đặt lên bàn cân để thấy nó có thăng bằng hay không giữa một bên là tình yêu còn một bên là tiền bạc, địa vị, ngoại hình hoặc bất cứ thứ gì thuộc phạm trù mà người ta có thể hãnh diện vì nó. Em bỏ qua mọi cái bên ngoài sự chân thành trong tình yêu mà anh dành cho em. Em không phải là cô gái sống lãng mạn, tôn thờ một tình yêu không có lí tưởng nhưng em biết mình cần gì và anh có gì. Trái tim đập lí lẽ của riêng nó, không quy luật nào gò nổi nó vào khuôn phép.
Anh nhận được từ em một tình yêu thánh thiện, trắng trong không tì vết. Hẳn là anh thấy mình kiêu hãnh lắm vì không phải chàng trai nào cũng được yêu như vậy. Hãy để cho cảm giác hạnh phúc đó ôm ấp lấy anh, vỗ về anh mỗi khi cuộc đời gửi anh một vết thương nào đó. Có thể bờ vai em không đủ rộng để anh dựa vào nhưng nó đủ êm ái để xóa tan những nhọc nhằn. Có thể đôi bàn tay em không đủ lớn để nắm trọn tay anh nhưng nó đủ ấm để anh thôi không còn thấy mình đơn độc. Và có thể, tình yêu của em không bất diệt nhưng sẽ cùng anh đi trọn cuộc đời…
Video đang HOT
Hãy sống trong tình yêu vô bờ bến em dành cho anh nhưng đừng ngủ quên trong nó (Ảnh minh họa)
Hẳn là anh biết: Em yêu anh?
Phải rồi, vì anh biết em yêu nên đôi lần anh vội vàng quay bước mà không nhận ra rằng sau lưng anh em đang mím chặt bờ môi ngăn cho tiếng nấc không thành lời. Vì anh biết em yêu anh nhiều hơn sự sống nên một vài lần nào đó anh không nhận ra tiếng thở dài thật khẽ của riêng em! Vì anh biết em yêu nên có những nụ hôn hờ nhạt thếch, cái nắm tay thật vội, ánh mắt nhìn chẳng đủ lâu để nhận ra có gì đó long lanh trực trào ra trong đôi mắt em…Vì anh biết em yêu nên có đôi lần hoặc nhiều hơn thế: Anh vô tình!
Em không bao giờ nói từ tha thứ. Vì sự tha thứ ấy là cách em cố mỉm cười dù tim em thắt lại khi anh lỡ hẹn cùng em. Sự tha thứ ấy là cách em xuất hiện trước anh đầy tươi tắn sau 1 tuần giận nhau dù sai lầm của anh đã làm em khóc sưng vù đôi mắt. Sự tha thứ là khi em gạt nước mắt tự nói với mình: “Đồ ngốc, anh ấy chỉ vô tâm thôi mà”.
Im lặng: Sự tha thứ của riêng em!
Em sẽ chẳng ngại ngần để nói lên thành lời: Em yêu anh! Em yêu anh nhiều hơn những gì em nói và thể hiện. Nhưng…biết đâu bất ngờ, có thể một ngày em sẽ ra đi vì trái tim đập lí lẽ của riêng nó.
Một ngày nào đó thay vì im lặng em lại nói với anh hai từ tha thứ đó là lúc em sẽ ra đi. Khi em yêu bằng cả trái tim chân thành, đam mê đến cuồng nhiệt, “yêu anh đến tan cả em ra” thì em cũng sẽ ra đi bằng chính nỗi đau của tình yêu đó. Em sẽ ra đi khi em nhận ra rằng tình yêu mà em nhận về không đong đầy những điều em đã cho đi. Em sẽ đặt tình yêu của anh lên chiếc cân tiểu ly để suy bì và tính toán. Nếu nó hẫng hụt, nếu phía tình yêu bên em chênh vênh, em sẽ ra đi…
Hãy sống trong tình yêu vô bờ bến em dành cho anh nhưng đừng ngủ quên trong nó. Em cũng cần được yêu anh ạ. Đừng để con tim em khánh kiệt vì chỉ mãi cho đi mà chẳng được nhận về. Tình yêu không phải là một nguồn tài nguyên vô tận đâu anh, nó sẽ tàn lụi nếu anh ngừng vun đắp. Bởi thế, hãy yêu em nhiều như em yêu anh, hãy yêu em như thể nếu ngừng yêu ngày mai em sẽ ra đi. Đừng để bao giờ phải nói “giá như ngày đó…”, hãy yêu em từng phút giây, ngay cả trong lúc đang yêu và hạnh phúc này, vẫn phải nhớ rằng, biết đâu bất ngờ em sẽ rời xa…
Theo NLĐ
Đã sống thử nhưng tôi không muốn lấy anh
Liệu tôi có nên lấy anh không hay đường ai nấy bước khi tình cảm trong anh không còn?
Tôi không biết nên làm gì nữa vì cảm thấy bế tắc trong cuộc sống. Tôi đã từng yêu một người suốt 2 năm rất sâu đậm, đó là những ngày tháng hạnh phúc và đầy nước mắt, rồi đường ai nấy đi khi gia đình anh luôn phản đối tôi vì ở xa. Tôi vẫn nhớ và yêu anh lắm nhưng lại quyết định yêu một người khác để quên anh.
Có lẽ điều sai lầm nhất của tôi đó là đi yêu người khác. Tôi đến với người con trai bây giờ vì anh cùng quê với tôi, cũng gần nhà, bố mẹ anh rất quý và thương tôi, coi tôi như con dâu, mẹ anh dành nhiều tình cảm cho tôi nhất. Về phần anh, anh vẫn không quên được mối tình 5 năm, anh vẫn hay liên lạc với người ấy.
Điều sai lầm nhất của tôi đó là đến với anh để quên đi người yêu cũ (Ảnh minh họa)
Thời gian cứ trôi đi, anh không còn yêu tôi nữa. Tuy chúng tôi về sống cùng nhau nhưng ít khi nói chuyện, anh cũng không quan tâm tôi như trước. Anh và tôi đi làm trái giờ nhau nên khoảng thời gian gặp nhau rất ít. Tôi luôn quan tâm lo lắng cho anh, anh đi làm về muộn ngày nào tôi cũng nấu đồ ăn đêm cho anh ăn và chăm sóc anh. Tôi không thuộc dạng khéo nhưng được mọi người nói là chăm chỉ, siêng năng và cũng xinh.
Ở với nhau nhưng chưa bao giờ tôi để anh đụng tới việc nhà, cái gì cũng đến tay tôi, mọi người bảo anh sướng khi yêu được tôi, nhưng anh lại không trân trọng điều đó. Chúng tôi cũng dự định cuối năm nay tổ chức đám cưới, nhưng liệu tôi có nên lấy anh khi tình cảm trong anh không còn? Dù tôi biết mình cũng không yêu anh nhiều, tôi lấy chồng cũng là kiểu nghĩa vụ của người con đối với gia đình, còn phần anh thì lấy tôi như thể là trách nhiệm với bố mẹ. Nhiều lúc muốn bỏ đi nhưng nghĩ về hai gia đình tôi lại thôi. Liệu tôi có nên lấy anh không hay đường ai nấy bước? Với tôi niềm tin vào tình yêu đã chết từ lâu rồi.
Theo VNE
"Anh cứ như kẻ biến thái ấy" Khi tôi ngỏ lời muốn được "yêu" em thì em vùng vằng bảo: "Em không thích, anh cứ như kẻ biến thái ấy". Duyên tình của cuộc đời đẩy đưa cho tôi được gặp em, một cô gái không đẹp nổi bật về hình thức nhưng lại rất cá tính và ăn nói dễ thương. Ở em có một sự thu hút lạ...