Yêu 8 năm vẫn không muốn cưới
Cô ấy đã yêu và chờ đợi tôi 8 năm qua nhưng tôi muốn rời xa cô ấy. Thấm thoát đã hơn 8 năm tôi và cô ấy gắn bó bên nhau. Tôi biết cả gia đình tôi và gia đình cô ấy đều trông chờ một đám cưới diễn ra.
Nhưng tôi cố gắng trì hoãn nó vì tôi thấy sợ. Tôi biết sẽ là quá tàn nhẫn nếu giờ đây tôi không cưới người con gái đã yêu mình, chờ đợi mình 8 năm qua. Nhưng tôi phải làm sao đây khi tình yêu trong tôi không còn? Một cuộc hôn nhân phải chăng sẽ trở thành bi kịch với cô ấy khi mà ngay từ đầu người đàn ông sẽ sống cùng cô ấy cả đời không còn yêu thương cô ấy nữa? Tôi phải làm sao mới đúng đây?
Gắn bó với nhau hơn 8 năm nhưng tôi chỉ yêu cô ấy 3 năm đầu. Đó là những ngày tháng sinh viên đi học xa nhà. Vì cùng quê, nhà cách nhau chỉ một con phố nên từ tình đồng hương, chúng tôi cảm mến và yêu thương nhau. Với tôi đó là những tháng ngày đáng trân trọng vì chúng tôi đã ở bên nhau, yêu thương và giúp đỡ nhau vượt qua mọi khó khăn của cuộc sống xa nhà. Cô ấy chăm lo cho tôi mọi điều, từ miếng ăn, giấc ngủ, quan tâm và săn sóc tôi chẳng khác nào một người vợ. Tôi cảm động và biết ơn cô ấy rất nhiều!
Nhưng cùng với thời gian, tôi bắt đầu cảm thấy tình yêu của mình nhạt dần. Cô ấy và tôi quá khác biệt. Cô ấy là một người sống không cần biết đến điều gì khác ngoài tôi. Dường như thế giới của cô ấy là tôi và cô ấy không có một nhu cầu nào khác. Cô ấy là người có năng lực, có rất nhiều cơ hội để cô ấy có thể làm ở một môi trường tốt nhưng cô ấy chỉ xin làm một chân văn thư thật nhàn hạ ở trường tiểu học. Sở dĩ cô ấy làm như vậy là vì muốn có thời gian chăm lo cho tôi.
Cô ấy luôn tự coi mình như một người vợ cảu tôi làm tôi không dám chia tay (ảnh minh họa)
Xin mọi người đừng nói tôi là kẻ không biết trân trọng cô ấy khi mà cô ấy nghĩ về tôi nhiều như vậy. Tôi trân trọng cô ấy nhưng chỉ có điều chúng tôi quá khác biệt về suy nghĩ. Tôi muốn một người vợ năng động, hoạt bát một chút. Cô ấy cũng cần phải sống cho cuộc sống của mình nhưng cô ấy từ bỏ mọi thứ. Cô ấy trở nên nhàm chán và đơn điệu đến tẻ nhạt. Tôi đã nói và động viên cô ấy rất nhiều lần rằng hãy làm mới cuộc sống của cô ấy lên và tôi sẽ luôn ở bên để giúp đỡ, ủng hộ cho cô ấy nhưng cô ấy khước từ tất cả.
Dù chưa là vợ tôi nhưng cô ấy tự nguyện tới nhà chăm sóc bố mẹ tôi, coi mọi việc của gia đình tôi như là của cô ấy. Cả khu phố nơi tôi và và cô ấy sống đều coi cô ấy như đã là vợ tôi. Cô ấy không quản ngại mọi người dị nghị chuyện chưa cưới nhau mà đã tự coi mình như dâu con trong nhà. Hết năm thứ 3 đại học, tôi đã dần cảm thấy tình yêu trong mình phai nhạt và muốn chia tay nhưng chính tình yêu quá mức mà cô ấy dành cho tôi khiến tôi không dám nói lên điều đó.
Gia đình cô ấy và gia đình tôi mặc định rằng ra trường chúng tôi sẽ cưới nhau. Cả hai bên coi chúng tôi như con cái trong nhà. Tình cảm đó khiến tôi không dám nói lời chia tay dù tình yêu không còn. Tôi không phải đã chán cô ấy mà chỉ đơn giản là thấy mình không còn rung động, không còn cảm giác yêu đương với cô ấy mà thôi. Hơn 3 năm yêu cô ấy, tôi vẫn luôn trân trọng và giữ gìn cho cô ấy chứ không một lần đòi hỏi. Và khi tình yêu không còn, tôi lại càng không muốn làm điều đó vì tôi sợ có thể một ngày tôi sẽ rời xa cô ấy thì cô ấy sẽ khổ nhiều lắm.
Thực sự khoảng thời gian đó tôi khủng hoảng vô cùng. Tôi đã phải đấu tranh dữ dội cho việc có nên chia tay hay không. Tôi quý trọng gia đình cô ấy, cũng trân trọng tình yêu mà cô ấy dành cho tôi nên tôi không muốn làm cô ấy bị tổn thương. Giữa lúc không thể tìm ra lối thoát cho mình, tôi đã quyết định đi du học 5 năm với hi vọng thời gian xa cách sẽ khiến cô ấy quên tôi đi và tìm được hạnh phúc mới cho mình.
Video đang HOT
Tôi không còn yêu nhưng làm sao để chia tay với người con gái chờ đợi mình 8 năm qua? (Ảnh minh họa)
Khi biết tôi đi xa, cô ấy đã đau khổ rất nhiều nhưng không hề cấm cản. Tôi ra nước ngoài học, cô ấy ở nhà làm việc và tiếp tục chăm lo cho bố mẹ tôi. Lần nào điện thoại về tôi cũng thấy mẹ nhắc nhở tôi không được phụ cô ấy vì cô ấy quá tốt với gia đình tôi. Đi học xa nhà, tôi cũng có tình cảm với người con gái khác nhưng tôi không dám tiến lại gần người ta. Tôi cứ như một kẻ đã có vợ dù chưa từng kết hôn. Tôi bị đè nặng bởi cái trách nhiệm phải cưới cô ấy nên tôi không dám bày tỏ tình cảm của mình với người tôi yêu.
Hơn 5 năm xa nhà, tôi trở về và cô ấy vẫn chờ đợi tôi như xưa. Tuổi của cô cũng ngày một nhiều. Cô ấy cũng đã từ chối nhiều người, chỉ đợi tôi. Với cô ấy, dường như tôi đã là một người chồng cho dù chưa có sự cưới xin hợp pháp. Về nước sau 5 năm xa cách, biết rằng có người con gái chờ đợi mình tôi không hề cảm thấy vui mà ngược lại mà thấy đau khổ vô cùng. Tôi biết cô ấy yêu tôi, đó mới là điều khiến tôi đau khổ. Nếu không thì tôi đã chia tay lâu rồi.
Giờ đây tôi không còn có thể trì hoãn được nữa. Tôi phải đưa ra quyết định hoặc là cưới hoặc là chia tay. Chia tay đồng nghĩa với việc sẽ tạo ra một cú sốc quá lớn với cô ấy vì cô ấy đã dành trọn những năm tháng tuổi xuân vì tôi. Nhưng nếu cưới tôi sợ rằng tôi sẽ là người chồng không ra gì vì tôi không yêu vợ. Mà như vậy thì cả tôi và cô ấy cùng đau khổ. Tôi phải làm sao đây?
Theo VNE
Không có tình yêu, hủy hôn là hơn cả
Khi bạn đã đem lòng yêu người khác, cố gắng lấy người mình không yêu chỉ làm khổ cả hai.
Sau khi bài viết Lấy vợ Tây ăn đứt vợ ta được đăng tải trên chuyên mục Tình yêu giới tính, Eva.vn nhận được rất nhiều lời chia sẻ, bày tỏ quan điểm của độc giả về việc nên hay không hủy hôn với người vợ ở quê nhà để kết duyên cùng người bạn gái ngoại quốc. Có ý kiến đồng tình, cũng có những ý kiến phân tích cái lợi, hại khi lựa chọn.
Hoa Tigon (tigonflower88@...): Hạnh phúc thật sự!
Sau khi đọc bài viết của anh, em nhận thấy anh là một người đàn ông thật sự may mắn. May mắn vì anh đã gặp được 1 người con gái không cùng màu da hiểu anh và tôn trọng anh như thế. Ở đây em không dám đưa ra lời khuyên gì cho anh vì em cũng chỉ là 1 cô gái vẫn chưa hiểu hết sự đời. Nhưng nếu em là anh trong tình huống này thì có lẽ em sẽ lựa chọn cô gái không cũng màu da với mình. Bởi vì em suy nghĩ rằng: cuộc sống của con người chỉ có 1 và không biết mình sẽ được sống đến khi nào mà phải chịu đựng những điều không hạnh phúc, không vui vẻ. Vì vậy khi đã gặp được 1 người đồng điệu, trân trọng và hợp với mình như thế thì mình không nên để vuột mất cơ hội này. Huống chi cô gái ở Việt Nam anh sống với cô ấy chỉ là những tháng ngày mệt mỏi, rồi chỉ vì những lý do bên ngoài tác động mà anh phải chịu đựng cả đời với người mình không hòa hợp được thì liệu anh và cô gái ở Việt Nam có hạnh phúc được không? Và anh có đảm bảo anh sẽ chịu đựng được điều đó cả đời hay không?
Ở đây em không có ý là vô tâm hay bội bạc, em chỉ đưa ra suy nghĩ của mình, vì em trân trọng cái hạnh phúc từng ngày mà con người ta không phải ai cũng may mắn gặp được. Chúc anh sức khỏe và được như ý anh nhé!
Lịch Thanh (lichthanh2205@...)
Hãy làm theo trái tim bạn ạ. Nói vậy nhưng thực hiện thì rất khó bởi là "người đàn ông tử tế" và bạn cần vượt qua điều này. Tôi không biết rằng vợ Tây có như bạn nói không nhưng tôi nghĩ bạn đã rất may mắn.V à hoàn cảnh của tôi bây giờ cũng giống bạn khi bạn còn ở Việt Nam. Tôi phải sống vì "trách nhiệm của người đàn ông tử tế".
Cố lấy một người vợ chỉ vì trách nhiệm sẽ mang lại bi kịch cho cả hai người (Ảnh minh họa)
Quỳnh Ân (nevergiveup5794@... )
Sống theo trái tim mình đi anh. Anh yêu ai thì anh lấy người đó. Anh cũng có thể hủy bỏ hôn ước trước đó, về quê nói rõ với ba mẹ anh cũng như ba mẹ của cô kia. Và anh phải có trách nhiệm là làm cho ba mẹ anh thấy anh yêu cô gái Tây kia như thế nào. Em nghĩ chị Tây kia tốt như vậy sẽ không khó chinh phục ba mẹ anh đâu, cố lên anh nhé!
Thy Hà (taoha.th@...)
Chào anh, đọc bài của anh em cũng thông cảm với anh phần nào. Tuy nhiên, anh nói lấy vợ Tây ăn đứt vợ Ta thì sai rồi, đâu phải vợ Tây nào cũng tốt, đâu phải người phụ nữ Việt Nam nào cũng giống vợ của anh? Những so sánh giữa cô gái Tây ấy và cô gái mà anh sắp lấy làm vợ có thể không sai, nhưng anh sai trong cái cách đối mặt với vấn đề. Anh thích cô gái tây vì sự thẳng thắn, vậy sao anh không đem những lời thẳng thắn của anh nói cho cô vợ của anh biết. Em không tin sau khi nghe những lời trong lòng của anh mà cô ấy vẫn tiếp tục cư xử như vậy. Còn nữa, tương lai của một người là do người đó lựa chọn, chẳng có ai sống giùm ai cả, cho nên, anh cảm thấy làm thế nào là đúng, làm thế nào để sau này không phải hối hận thì anh nên làm. Chúc anh hạnh phúc!
Mai (domai1985@...)
Nghe bạn tâm sự về câu chuyện tình yêu mà bạn đang phải trải qua tôi thấy điều bạn đang băn khoăn là đương nhiên rồi. Nếu là tôi, tôi cũng sẽ như vậy mà thôi. Nhưng tôi nghĩ mình đã dám thử thách với một tình yêu mới để so sánh với tình yêu cũ mà bạn không hài lòng thì việc bạn quyết định bảo vệ tình yêu ấy là đương nhiên, có gì phải suy nghĩ nhiều. Cái gì bạn đã không thích thì dù nó có tốt hơn nữa hay cố gắng tốt hơn nữa bạn cũng sẽ phủ nhận tất cả mà thôi. Nếu bạn cố gắng quay lại với mối tình cũ chắc chắn bạn sẽ làm tổn thương cô ấy vì trong đầu bạn đã có một sự hoàn hảo khác để luôn đem ra so sánh rồi. Còn nếu còn thương cô ấy, bạn có thể góp ý để hai người có thể hòa hợp nhau hơn. Dù có thế nào đi nữa mình mong bạn hãy là chính bạn. Bạn sống tốt cho bạn cũng là sống tốt cho người khác. Chúc bạn sẽ có sự lựa chọn sáng suốt.
Trang (thunguyettrang@...)
Hãy tĩnh tâm xem xét lại lòng mình. Tình cảm con người có thể thay đổi theo thời gian. Khi yêu thì trái ấu cũng tròn. Bạn không cần ý kiến ai đâu. Tự bạn đã có câu trả lời cho chính mình. Chúc bạn tìm thấy hạnh phúc đích thực. Chỉ có một điều nhỏ thôi tôi mong bạn đừng vơ đũa cả nắm. Ta hay tây đều có người này kẻ nọ.
Cuộc sống ngắn ngủi, hãy yêu và sống với người mình thực sự yêu thương (Ảnh minh họa)
Nguyễn Trần Tiến (nguyentrantien1949@...)
Đọc lời chia sẽ của cháu Bác cũng phải nói với cháu một câu rằng : phụ nữ châu Âu có tính tự lập cao, hiểu biết về mối quan hệ vợ chồng và rất chung thủy khi đã lấy chồng ( trừ khi chồng nát rượu hoặc đi lăng nhăng). Bác đã sống ở châu Âu 20 năm, cũng có bạn bè trong công việc tuy nhiên chưa bao giờ bạn gái nói cho tao cái này, cái kia. Ngay cả ngày sinh nhật có 5 bông hồng, một hộp socola và một lọ nước hoa đã là niềm hạnh phúc của bạn gái đó. Đó là một phẩm chất rất đẹp của người phụ nữ châu Âu hiện đại. Nói như vậy không có nghĩa là không phải là phụ nữ Việt Nam không có nhưng trong thời đại hiện nay thì tính cách và giá trị thực dụng của phụ nữ Việt Nam đi quá giới hạn mà theo bác nghĩ là không cần.
Quan niệm nếu trái tim của cháu rung động vì cô gái Tây đó thì cháu hãy làm theo tiếng gọi của trái tim mình, còn tình yêu chỉ vì sự thương cảm thì chưa đủ để nó bền vững đâu cháu ạ.
Trần Thanh Tâm (tam_tranthu68@...): Suy nghĩ kĩ nhé
Anh chê bai cô vợ Viêt Nam như thế rồi có lấy cũng không hạnh phúc. Nếu lấy vì dòng họ, danh dự mà chấp nhận lấy cô vợ Việt, còn lấy vì hạnh thì lấy vợ tây. Nhưng vợ tây hay bỏ chồng lắm. Một hôm nào nói "Em muốn ly hôn, anh nói chuyện với luật sư của em" thế là xong, bao nhiêu sự nghiệp đều tan biến. Còn lấy vợ Việt, nàng có gì sai anh chỉ bảo, nếu bản chất của nàng không tốt thì thôi anh đừng lấy.
Khuyên anh lấy vợ tây nên nghĩ cho kĩ và liệu anh có đáp ứng nổi cô ấy không vì đàn ông việt chỉ có giai đoạn đầu là Ok chuyện đó thôi, sau này thì chẳng mạnh mẽ gì mà khoái đâu.
Nhím (nhimxu0511@...)
Tôi có thể nói anh là một người không tốt nhưng nếu cuộc sống mà người phụ nữ Tây kia mang lại cho anh hạnh phúc thì sao anh không bỏ tất cả mà chạy theo điều đó? Đó là hạnh phúc cơ mà? Nhưng hi vọng rằng sau này người phụ nữ Tây đó có làm điều gì khiến anh không ưng ý thì cũng nên biết nghĩ lại một chút rằng cô ấy đã từng cho mình hạnh phúc. Điều quan trọng là ở mỗi con người là nhân cách mà điều này không phải ai cũng giữ được. Chúc anh hạnh phúc với những gì anh đang có.
Theo VNE
Có bầu ép cưới: Đào hố chôn mình! Tình yêu là điều không thể gượng ép, do đó, ép cưới chẳng khác nào việc đào hố chôn mình! Vợ chỉ như cái bóng trong nhà Anh Hùng cố tình để vợ nhìn thấy mình ôm thật chặt người đàn bà khác đi ngang qua cổng trường con, nơi chị đứng chờ con ở đó. Nhưng trớ trêu thay, chị vẫn giữ...