Yêu 7 năm nhưng tôi chưa muốn cưới
Gia đình anh khá giả, lấy anh tôi không bị áp lực chuyện tiền bạc nhưng tôi muốn kéo dài thời gian thêm nữa rồi mới nghĩ đến chuyện kết hôn.
Tôi và anh yêu nhau từ hồi lớp 10, trải qua 4 năm đại học và giờ đã được 7 năm rồi. Ra trường, anh vào làm ngay cho công ty của gia đình, còn tôi chỉ mới đi làm được hơn một tháng. Hôm vừa rồi, anh nói gia đình anh muốn sang đặt vấn đề cưới xin vì hai đứa yêu nhau cũng đã lâu. Theo anh kể thì bố mẹ anh muốn anh ổn định lấy vợ, sinh con để còn chuyên tâm vào việc kinh doanh của gia đình. Vấn đề kinh tế không phải lo nhiều vì gia đình anh rất khá giả.
Tôi rất sợ anh hiểu lầm rằng tôi đi làm, không còn quan tâm, yêu thương anh. Ảnh minh họa: Inmagine.
Tôi chưa trả lời anh về chuyện này nhưng thật ra trong lòng có chút băn khoăn. Tôi thấy mình còn quá trẻ để làm vợ, chứ đừng nói là làm mẹ. Hơn nữa, tôi muốn kết hôn khi nào ổn định công việc. Lấy anh, tôi biết mình không bị áp lực chuyện tiền bạc nhưng tôi không muốn ở nhà, sống dựa vào anh. Vì tôi thấy nhiều người phụ nữ phụ thuộc chồng về kinh tế rồi sẽ bị coi thường, mất tiếng nói.
Video đang HOT
Điều tôi băn khoăn bây giờ là nói với anh như thế nào để anh thông cảm. Tôi rất sợ anh hiểu lầm rằng tôi đi làm, không còn quan tâm, yêu thương anh. Rồi cả bố mẹ của anh nữa. Tôi có nên đến nhà nói chuyện trực tiếp với hai bác không hay nhờ anh thưa chuyện lại? Tôi muốn nhờ mọi người tư vấn cho tôi cách giải quyết khéo léo để không làm mất lòng ai.
Theo VNE
Lén chat với người cũ, chồng đòi ly hôn
Cuộc sống chật vật khiến vợ chồng mình hay cãi nhau, anh coi mình như người xa lạ và ghẻ lạnh, đúng lúc đó, người cũ liên lạc.
Mình là con út trong một gia đình khá giả. Cuộc sống chưa bao giờ biết khổ ngày nào. Đến khi gia đình gặp một vài biến cố thì đã không còn như xưa. Đêm cũng như ngày, cứ sống trong lo âu, sợ hãi vì thấy cha mẹ cãi nhau chuyện tiền bạc. Lúc đó, mình tự hứa với bản thân, sau này sẽ làm tất cả để cha mẹ được sống những ngày sung túc như xưa.
Đến khi 18 tuổi, mình quen được hai người con trai. Người thứ nhất là mối tình đầu, vì lẽ đó mà hay làm mình mơ mộng nhiều, nhưng người đó không phải là chồng mình hiện nay. Vì ở xa nên lúc quen nhau, mình đã hiểu anh ấy không thật lòng. Còn người thứ hai, và cũng là chồng mình hiện nay, mặc dù không đẹp trai, gia đình không khá giả nhưng mình bị thu hút bởi sự ân cần, nhẹ nhàng. Ở bên cạnh anh, mình cảm thấy an toàn và bình yên.
Nhưng sóng gió đã diễn ra khi mình theo chồng qua Mỹ sống. Cuộc sống chật vật với công việc, tiền bạc chi tiêu trong gia đình đã khiến mình và chồng hay cãi nhau và dẫn đến tranh chấp. Từ nhỏ, vì thấy cảnh bố mẹ cãi nhau đã khiến mình ảm ảnh, đến khi lấy chồng, điều đó lại diễn ra lần nữa, làm mình chao đảo.
Lúc đó, người yêu xưa lại nhắn tin và quan tâm về cuộc sống của mình. Trong lúc hoang mang, mình đã vô tình đặt niềm tin và xem người đó là chỗ dựa tinh thần để chia sẻ những khó khăn mà mình đã và đang trải qua.
Rồi cuộc sống vợ chồng ngày càng căn vặn nhau, mình cảm nhận rõ anh ấy đã thay đổi, không còn quan tâm và dù một chút thương cảm cũng không. Anh ấy đối với người dưng còn nồng hậu hơn mình. Nhìn vào mắt anh ấy, mình cảm nhận được một sự căm thù đáng sợ. Lúc thì vui vẻ, lúc lạnh lùng, anh ấy làm mình phát điên.
Nhiều lúc muốn về Việt Nam để gặp lại cha mẹ nhưng có ai ngờ, khi nói đến chuyện đó, cha mẹ mình lại phát bệnh và ưu sầu vì nếu mình về thì làm gì để lo cho gia đình, khi cha mẹ mình đã qua tuổi lao động và không còn tài sản nào trong tay? Đi không được, ở cũng không xong.
Đến một ngày, mình phát hiện ra chồng đối xử với mình như vậy vì anh ấy biết, từ lâu mình đã lén chat với người xưa. Anh ấy dồn nén trong lòng mà không nói nhưng biết rõ, vì anh ấy mà mình mới gây ra lỗi lầm lớn như vậy. Khi đó, anh ấy đòi ly hôn nhưng mình đã cố xin tha thứ và nói ra những suy nghĩ trong lòng. Mình cũng phân tích cho anh ấy hiểu, dù có chat với ai đi nữa nhưng mình có bao giờ là người vợ xấu?
Sau 2 tuần qua Mỹ, mình đã phải đi làm để phụ giúp anh ấy. Dù bị nói nặng nhẹ đủ điều cũng cầm lòng chấp nhận vì nghĩ đến gia đình, đến chồng. Dù anh ấy có làm lương ít hơn mình, mình cũng chẳng bao giờ để ý, chỉ nghĩ cuộc sống vui vẻ, đầy đủ là vui rồi.
Sau đó, mọi chuyện cũng qua. Anh chấp nhận tha thứ nhưng có biết đâu, những điều tồi tệ hơn đã xảy ra. Anh ấy vẫn sống lạnh nhạt, vẫn xem mình như người dưng, vẫn hành hạ và làm mình khóc mỗi ngày. Chuyện gì mình muốn làm, anh ấy đều ngăn cản.
Hiện nay, mình sống như người vô hồn, muốn chết đi cho xong. Nhiều lúc chịu không nổi dằn vặt, mình đã lao đầu vào tường muốn chết đi. Có khi uống cả hộp thuốc ngủ, muốn thoát khỏi cuộc sống đau khổ cho xong. Nhưng mình nghĩ, chết đi cha mẹ mình sẽ phải làm sao? Ai sẽ lo cho họ? Và họ sống sao nổi với mặc cảm bản thân?
Nếu không có gia đình, có lẽ mình đã ra đi để nhẹ nhàng từ lâu rồi. Nhiều lúc nghĩ, sao ông trời cứ trừng phát mình hết lần này đến lần khác? Cho mình cuộc sống tưởng chừng là mơ ước của bao người, rồi để mình sống trong sự ghẻ lạnh cả chồng. Nơi xứ lạ quê người, mình chỉ biết dựa vào chồng mình, mà anh lại đối xử với mình như vậy? Mình phải làm sao đây?
Theo VNE
Yêu người quá tốt tính đến mức phát chán Tình yêu của bọn em khá êm đềm, chẳng có mâu thuẫn gì vì thực ra mỗi lần định gây sự thì anh ấy lại làm hòa, thành ra chẳng bao giờ hai đứa giận dỗi nhau. Em năm nay 25 tuổi, có người yêu được 3 năm. Anh ấy là một người rất tốt, hơn em 7 tuổi, biết lo toan và...