Yêu 3 năm rồi anh vẫn tính toán từng đồng
3 năm rồi, tình yêu chưa đủ làm anh tin tưởng hay sao mà anh còn chi li từng đồng?
Yêu nhau một ngày cũng là cái tình cái nghĩa. Yêu đến 3 năm thì tình nghĩa đã thắm thiết, keo sơn. Vậy mà, dù đã có thời gian dài như thế bên cạnh nhau, anh vẫn tính toán chi li với tôi từng đồng. Tôi cũng không hiểu sao anh lại làm thế, ban đầu nghĩ là anh sòng phẳng, không muốn dính vào chuyện tiề.n nong, lại mang tiếng lợi dụng người yêu nên tôi cũng mừng. Vì căn bản, khi yêu, tôi cũng rất sòng phẳng, không thích lợi dụng tiề.n bạc của ai và cũng không quan niệm, đàn ông phải trả tiề.n trong tất cả các cuộc hẹn hò.
Còn nhớ ngày đầu yêu nhau, những buổi hẹn hò đầu, lúc nào anh cũng là người chủ động chi tiề.n. Dù tôi có rủ bao nhiêu bạn đi, anh cũng sẵn sàng mời với thái độ vui vẻ. Vì thế, tôi càng có cảm tình với anh. Nhưng lâu dần, tôi cũng biết ý, không để anh gánh vác những khoản ấy nữa. Vì bản thân anh cũng không phải người giàu có gì, cũng có ít thu nhập nhưng còn trang trải cuộc sống, nếu cứ để anh như vậy thì quá thiệt thòi.
Tôi đi làm, anh cũng đi làm, cũng có lương nên cả hai cùng cố gắng san sẻ cho nhau. Ban đầu anh ngại, không cho phép tôi làm thế nhưng mà tôi cứ nhất định làm, anh cũng đành lòng. Nhiều lần như vậy, anh quen với chuyện, nay tôi trả thì mai tôi trả. Nghĩ cũng buồn cười nhưng kể ra thì cũng đúng, anh nhờ tôi mua cho anh một ít đồ khi tôi đi công tác, tôi mua, anh trả tiề.n. Tôi bảo làm quà cho anh, nhưng anh không đồng ý, nhất định đòi trả. Anh bảo, lúc nào nhờ thì ra nhờ, lúc nào tôi mua tặng quà thì anh nhận.
Tôi đi làm, anh cũng đi làm, cũng có lương nên cả hai cùng cố gắng san sẻ cho nhau. Ban đầu anh ngại, không cho phép tôi làm thế nhưng mà tôi cứ nhất định làm, anh cũng đành lòng.(ảnh minh họa)
Tôi cũng hơi buồn cười, nhưng mà nghĩ cho cùng, anh sòng phẳng thế là tốt. Vì mới yêu nhau cũng không nên phụ thuộc tiề.n bạc của nhau quá, làm thế cũng hơi ái ngại. Anh thích như vậy thì tôi cũng chiều lòng.
Video đang HOT
Nhưng mà lâu dần cái sự sòng phẳng của anh làm tôi thấy cứ sao sao ấy, hơi khó xử. Anh bảo, anh thích cái gì cũng rõ ràng. Trước anh không vậy, thế mà sau khi tôi tranh trả tiề.n vài lần, chẳng hiểu sao anh lại suy nghĩ khác hẳn đi. Anh cũng không tranh trả tiề.n cho các dịp đi chơi nữa, mặc định luôn là nay anh trả thì mai tôi trả. Nếu mua đồ cho tôi, nói anh tặng thì anh trả tiề.n, còn không, dù tôi có rủ anh vào mua, anh cũng mặc để tôi trả.
Thật ra, tôi nào muốn lợi dụng anh nhưng khi đi với bạn, muốn anh giữ sĩ diện cho tôi tí, anh trả tiề.n cho tôi dù hôm trước hẹn hò, anh trả rồi. Vậy mà anh vẫn để mặc tôi trả, làm tôi ngại vô cùng vì hôm trước, tôi có giao với bạn bè là anh mời. Chúng nó há hốc miệng ngạc nhiên khi thấy tôi đứng lên trả tiề.n. Có người thông cảm thì lại nghĩ, anh và tôi tiêu chung tiề.n, như thế tôi càng không thích, vì yêu nhau mà chung đụng tiề.n nong, sợ họ nghĩ mức quan hệ đã quá thân thiết rồi.
Sống bên cạnh anh lâu thành quen, tôi cũng không còn thấy cái sự sòng phẳng của anh là khó chịu nữa. Chỉ là, khi đã yêu nhau tới tận 3 năm, tính chuyện cưới xin rồi, anh vẫn sòng phẳng làm cho tôi hoảng luôn.
3 năm, trải qua bao nhiêu sóng gió, biết bao nhiêu lần định chia tay vì cãi nhau, hiểu lầm, cuối cùng lại ở bên nhau. Anh cũng luôn lo lắng, quan tâm tới tôi nhưng mà, bây giờ, anh tính toán ngay cả chuyện về quê thăm bố mẹ tôi. Anh bảo, về quê thăm bố mẹ tôi thì anh trả tiề.n mua quà, còn về nhà anh thì tôi phải trả. Thấy buồn cười quá. Bây giờ là về ra mắt hai bên gia đình rồi, còn tính toán gì chuyện đó.
3 năm rồi, tình yêu chưa đủ làm anh tin tưởng hay sao mà anh còn chi li từng đồng? Trước đây anh thoáng lắm cơ mà, hay tán được tôi rồi thì anh mới lộ bản chất. (ảnh minh họa)
Đi xe khách anh cũng không trả tiề.n, bảo là của ai người ấy trả. Lạ quá, sao lại có chuyện sòng phẳng dở hơi như vậy. Trước thì được, bây giờ thì nhất định không được. Nhẫn cưới, tiề.n thuê nhà, tiề.n mua đồ đạc, chẳng lẽ lại để tôi trả hết sao?
Nghĩ đến cảnh lấy nhau, sau này anh chia từng đồng tiề.n điện, tiề.n nước, tiề.n ăn, tiề.n ở thì chắc là chế.t mất. Tôi có góp ý với anh rằng bây giờ đã xác định cưới nhau rồi, có khi còn phải góp tiề.n chung nữa chứ nói gì sòng phẳng vậy thì anh tặc lưỡi &’khi nào cưới tính sau’. Tôi hơi buồn khi anh tính cả chuyện tiề.n về thăm bố mẹ hai bên gia đình.
3 năm rồi, tình yêu chưa đủ làm anh tin tưởng hay sao mà anh còn chi li từng đồng? Trước đây anh thoáng lắm cơ mà, hay tán được tôi rồi thì anh mới lộ bản chất. Người yêu ki bo, tính toán thế này thì có nên tiếp tục không?
Theo Khampha
Người yêu keo kiệt, không tặng quà bao giờ
Nhưng mỗi lần tôi ý kiến thì anh lại nói, anh là người vô tâm, với lại đàn ông không hay chu đáo được khoản đó như phụ nữ. Anh mong tôi thông cảm cho anh.
Tôi và anh yêu nhau đã được 2 năm nhưng nói thật, món quà tôi được nhận duy nhất từ anh chính là một đôi găn tay vào mua đông năm ngoái, anh tặng cho tôi. Đến tận năm nay tôi vẫn còn dùng, nhưng mà, mỗi lần dùng nó thì tôi lại càng buồn hơn. Buồn vì chỉ có một món quà như vậy, cũng chẳng đủ để tôi tự hào với bạn bè về anh.
Nhiều khi tôi không hiểu nổi tại sao mình lại yêu anh nhiều như thế. Anh luôn là người khiến tôi khóc, tôi cười. Anh yêu tôi, tôi cũng cảm nhận được sự chân thành ở trái tim anh. Nhưng điều tôi luôn thắc mắc là, tại sao, khi yêu nhau người ta luôn quan tâm nhau, muốn cho nhau sự quan tâm và tình yêu. Điều đó thể hiện qua những món quà. Chẳng hạn như, lạnh thì anh mua áo ấm cho tôi, mua mũ len, bao tay cho tôi. Nóng thì anh múa áo mát cho tôi, hoặc là có thể tặng tôi những món quà lưu niệm chẳng hạn. Nhưng mà, rất nhiều lần tôi cùng anh đi đâu đó, tôi mua cho anh hết thứ này với thứ khác, vậy mà anh chưa hề mua cho tôi thứ gì.
Tất nhiên, anh có hỏi tôi là thích gì anh tặng, nhưng tôi luôn nói không cần thì anh cũng thôi. Lẽ ra, là đàn ông, anh nên hiểu tâm lý của con gái. Dù là họ nói không nhưng có thể họ cũng muốn được anh tặng cho món quà, dù chỉ là món quà nhỏ. Ví như đi chơi xa, anh thường không mua quà cho tôi, anh không bao giờ gọi điện hỏi tôi thích gì. Nếu anh hỏi được như vậy thì tôi vui biết bao nhiêu.
Tôi muốn mặc cái áo của anh, muốn đeo cái vòng tay anh tặng, muốn có được một món quà kỉ niệm để khi bạn bè hỏi, tôi tự hào khoe với họ rằng, đó là món quà do bạn trai tôi tặng. Thật buồn là anh không làm thế!
Tất nhiên, anh có hỏi tôi là thích gì anh tặng, nhưng tôi luôn nói không cần thì anh cũng thôi. Lẽ ra, là đàn ông, anh nên hiểu tâm lý của con gái. (ảnh minh họa)
Nhiều lần tôi buồn lắm, nhưng tôi luôn phải khóc thầm. Chẳng lẽ tôi lại đòi quà của anh, tôi sợ anh sẽ nghĩ tôi coi trọng vật chất. Tôi chỉ muốn tâm sự với anh về nỗi lòng của tôi nhưng anh nào có hiểu. Anh toàn bảo, tôi thích gì thì phải nói cho anh. Đến một bó hoa ngày lễ tết anh còn chưa tặng thì nói gì quà cáp mà đòi hỏi. Cái chuyện quà nếu như không bàn tới thì cũng phải nói chuyện tặng hoa những ngày lễ chứ. Ví như ngày sinh nhật, 20-10, anh cũng chỉ đưa tôi đi ăn cho xong, còn không bao giờ tặng hoa hay mua quà.
Thật lòng, tôi không biết giải thích chuyện này thế nào. Có lần tôi nói bóng gió thì anh bảo tôi đúng là con gái khó chiều. Tôi còn nghĩ, hay là anh ki bo. Nói câu chuyện này ra với bạn bè, ai cũng nói tôi là người ki bo này kia, tiết kiệm, không chịu tặng quà bạn gái tức là khi anh ta nghĩ anh ta yêu được tôi rồi thì mặc kệ, thích đến đâu thì đến. Anh ta cũng chẳng cần biết, chẳng quan tâm nữa. Vì dù sao thì cũng biết tôi quá yêu anh ta nên không thể vì chuyện này mà bỏ anh ta được. Nghe bạn bè nói, tôi thấy có lý lắm, chẳng lẽ anh lại suy nghĩ như vậy sao?
Làm gì có người nào vô tâm đến nỗi không tặng nổi bó hoa ngày lễ tết. Nói như thế thì thật sự rất buồn. Con gái là muốn được yêu và được người yêu mình quan tâm. Lấy một người đàn ông như vậy về chẳng phải tủi thân cả đời sao? Thế mà anh nhận của tôi bao nhiêu món quà mà anh lại không nghĩ gì, lạ thật! Tôi không muốn kêu ca nhưng thực lòng, tôi muốn được tư vấn, được mọi người cho tôi câu trả lời vì sao anh lại hành xử như vậy, hay là anh đang lợi dụng tôi?
Theo VNE
Mới yêu, anh đã nhận của tôi 5 triệu Yêu nhau được tầm 3 tháng, anh hay kêu túng thiếu. Anh bảo, công việc của anh không ổn lắm mà gia đình anh đợt này lại có việc sửa sang nhà cửa nên không thể lo chu đáo cho tôi được. Đó là điều tôi băn khoăn nhất không biết có nên nghĩ sai về anh không. Nhưng mà, chuyện mới yêu...