Yêu 12 năm làm vợ 1 ngày và cảnh làm dâu nhà giàu đầy tủi nhục
Liệu rằng cô có thể chống chọi được bao lâu nữa đây, tình yêu không môn đăng hộ đối nó là sai trái hay sao hả ông trời?
ảnh minh họa
Ai cũng bảo cô thật ngu ngốc khi dành hết cả tuổi xuân của mình chỉ để yêu mình anh; cô cười không đáp vì cho đó là định mệnh của mình, 12 năm đằng đẵng cô chỉ yêu một người và hết lòng hết dạ vì người đó. Cô và anh trúng tiếng sét ai tình với nhau ngay từ khi đang ngồi ở giảng đường đại học, yêu nhau 4 năm thì cô mới phát hiện ra anh thực chất là thiếu gia con nhà rất giàu có, cô đã muốn buông tay vì mặc cảm thân phận mình chỉ là con của nhà nông dân nghèo khó. Tình yêu của anh đã níu kéo cô ở lại và họ đã tính chuyện tương lai; nhưng ngay sau khi đưa cô về ra mắt bố mẹ anh phản đối ra mặt và họ tìm cách đẩy anh đi du học suốt 4 năm ở phương trời Tây. Cô vẫn tin và đợi chờ anh trở về, còn anh cũng cố gắng học hành và chung thủy với cô một lòng một dạ. Sau khi anh về nước, những tưởng họ có thể đường đường chính chính đến với nhau rồi thì anh lại đang trong giai đoạn bắt đầu sự nghiệp; cô sẵn sàng chờ đợi thêm 4 năm để anh chứng tỏ được năng lực bản thân mình, để tình yêu của họ có thể kết trái đơm hoa mà không còn gặp bấ kỳ trở ngại nào nữa.
Sau 12 năm, anh thì đang ở cái độ tuổi rực rỡ nhất của cuộc đời; còn cô đã bước sang tuổi 32- cái tuổi chẳng con trẻ trung và quyến rũ giống như xưa nữa. Nhưng anh đã không phụ lòng cô, vào cái ngày anh bước đến đỉnh vinh quang nhất của sự nghiệp, anh đã ngỏ lời cầu hôn người con gái anh thương đã hi sinh và chờ đợi anh trong suốt những tháng năm qua; cô vui và hạnh phúc lắm khi cuối cùng tình yêu của họ đã có một kết thúc có hậu rồi. Gia đình anh cũng không thể làm gì được nữa trước sự cố chấp của con trai và họ đồng ý cho đám cưới của 2 người.
Cô và anh tay trong tay hạnh phúc đi thử váy cưới mà không hề biết cơn sóng ở phía trước nó lớn như thế nào và đôi vợ chồng trẻ làm sao có thể chống đỡ được trước những âm mưu thâm độc của bố mẹ anh. Đám cưới vừa diễn ra xong, họ chuẩn bị bước ra sân bay để đi hưởng tuần trăng mật thì anh bị ép phải công tác nước ngoài xử lý việc ngay; anh bịn rịn chia tay cô đi mà trong lòng thấp thỏm không biết ở nhà gia đình anh có làm gì cô không??
Và dự đoán của anh quả không sai, anh quá hiểu bố mẹ mình làm sao họ có thể vui vẻ mà đồng ý cho được. Khi cô vừa bước chân vào căn biệt thự rộng lớn đó, đại gia đình nhà anh đã ngồi ở phòng khách để chờ làm nhục cô trước mặt người làm.
- Cô đừng tưởng bước chân được vào nhà này thì quạ đã biến thành thiên nga; làm dâu nhà giàu thì cuộc sống không hèn mọn như ở nhà quê đâu. Mẹ chồng cô lên tiếng
- Vâng, thưa mẹ. Cô lí nhí đáp.
- Bố mẹ cô không dạy cô lễ tiết đơn giản khi mới về làm dâu à?? À quên mất nhà cô nghèo vậy thì lấy đầu ra tiền mà mua quà tặng mọi ngươi chứ, haizz chắc là đeo bám cháu tôi kinh khủng lắm nên bây giờ lấy được nó rồi, cô hạnh phúc chứ hả?? Cô ruột của chồng tru tréo
Cô im lặng nín nhịn, vì anh cô có thể làm tất cả để gìn giữ hạnh phúc mới đơm hoa này. Nhìn thấy cô không nói thì gia đình lại càng điên tiết, họ muốn cô phải chịu nhục nhã để cô bỏ cuộc mà cô vẫn lì ra như vậy ư. Quá tức giận, bà mẹ chồng cô lại lên tiếng.
Video đang HOT
- Làm dâu nhà tôi thì trước hết phải đảm đang, nữ công gia chánh và học các quy tắc ở đây sao cho xứng với danh xưng mợ chủ. Kể từ tối nay, cô xuống ngủ với chị giúp việc để chị ấy dạy cô biết cách lau nhà, dọn nhà, giặt giũ các kiểu; phải làm cho quen đi. Cô hiểu chứ??
- Vâng, con hiểu ạ. Cô đáp
- À còn chuyện này nữa, sáng mai sẽ có bác sỹ đến đây khám bệnh cho cô, xem cô có mắc bệnh phụ khoa truyền nhiễm cho con trai tôi hay không; loại dễ dãi như cô chắc mồi chài con tôi thì cũng chả lấy đâu mà con trinh nhỉ?? Thôi cũng coi như nhà tôi vô phúc vậy. Biết điều thì ăn ở cho tử tế, cô mà giám làm điều gì không phải thì coi chừng chúng tôi đó.
Phải đến gần 1h sáng họ mới tha cho cô những điều giáo huấn và trì triết; cô mệt mỏi lê bước đến phòng giúp việc để ngủ; ngay cả nguời làm trong nhà cũng tỏ thái độ khinh bỉ và ghét bỏ cô. Nằm ở trên giường đọc tin nhắn hỏi thăm của chồng mà nước mắt cô lăn dài, 12 năm tuổi xuân vất vả cô có thể chịu đựng được vì tình yêu. Nhưng khi đối mặt với sự coi thường, ghét bỏ của mọi người thì cô không đủ dũng khí để bước tiếp; cô không cho phép lòng tự trọng của mình và gia đình mình bị chà đạp như vậy. Liệu rằng cô có thể chống chọi được bao lâu nữa đây, tình yêu không môn đăng hộ đối nó là sai trái hay sao hả ông trời??
Theo Blogtamsu
Có một nàng dâu
Trước khi làm mẹ chồng, ai cũng phải là một nàng dâu. Mình cũng thế. 35 năm làm vợ, đôi lúc cũng gác tay lên trán tự hỏi: Mình là một nàng dâu như thế nào nhỉ?
ảnh minh họa
Mình làm nàng dâu cũng được 30 năm rồi.
Cũng chẳng "đi" mà cũng chẳng "về" vì mình sống riêng, đi khỏi nhà ba mẹ đẻ cũng đã lâu mà lấy chồng rồi cũng không nhập hộ khẩu về nhà chồng nên không đi, không về chi cả.
Thỉnh thoảng, nhiều nhất hai ba lần chi đó một năm về thăm nhà nội, nhà ngoại. Giờ có khi mỗi năm chỉ về được một lần nhưng không phải vì thế mà không biết được làm dâu là khó khăn thế nào.
Làm dâu không chỉ là quan hệ với bố mẹ, anh chị em mà cực khổ nhất là với cả họ hàng "ca nông đại bác" của nhà chồng. Mà thường thì mấy người này lại càng khó dễ.
Ví như mỗi lần về thì họ hàng đến chơi đông, mà mình thì làm sao nhớ cho nổi tên tuổi với quan hệ, lại cũng không có khả năng đẩy đưa mồm mép nên mới sinh chuyện. Có một lần, khách tới chơi, mình từ bếp xách nước lên, chẳng biết quan hệ gì nên cứ gật đầu, cười trừ một cái thay lời chào. Không ngờ khách về rồi, ba chồng hỏi: "Sao con không chào chú?".
Tự thấy mình chẳng phải là một nàng dâu cừ.
Thế là từ lần sau, cứ hễ có ai đến, lúc nào mẹ chồng mình cũng đứng cạnh, nho nhỏ nhắc: Chú ABC, dượng XYZ, thím BNM... Ây da, mình cứ thế mà chào, rất lễ phép, rất thân thiết... ngon lành!
Hồi còn ở tỉnh, cứ mùa nông nhàn thì có rất nhiều bà con của chồng mình về chơi. Khổ nỗi, nhà thì bé, người nhà quê thói quen sinh hoạt không giống người thành phố, mình là nàng dâu, cư xử không khéo sẽ mang tiếng cả nhà chồng mình. Có độ chưa tiễn người này đã đón người khác. Mỗi buổi sáng, mình vào toilet là thế nào cũng nôn thốc nôn tháo, dọn xong là mặt mày xây xẩm, ốm triền miên. Nói tóm lại, vui thì cũng vui đó nhưng mà căng thẳng, đoạn trường lắm chứ đừng tưởng bở!
Thời khó khăn, mẹ chồng mình đặt mua cho mình cái giường từ trên quê rồi thuê thuyền chở về. Mình ra bến đón, bà bảo đứng trên bờ còn bà thì phăm phăm xắn quần nhảy xuống, bốc đồ lên.
Lại thấy mình không phải là một nàng dâu đảm.
Có một lần, có một cô em bà con bên chồng giở giọng mè nheo: "Người chi mà lúc mô cũng đau, lúc mô cũng đau". Mẹ chồng mình nghe được phủi đít: "Hắn có đau, có ốm chi thì rồi mọi việc nhà ni cũng phải đến tay hắn. Bây thì mần được cái chi?" (là sau này nghe một người thân kể lại).
Mẹ chồng mình thương chồng mình nhất nhà. Vậy mà từ khi chồng mình lấy vợ (là mình), mẹ chồng mình tuyệt nhiên không khó khăn gì cả. Thấy con trai chăm vợ còn cười ha hả: "Cái thằng nhác bữa ni giỏi thiệt!" (chồng mình hồi nhỏ có biệt danh là "thằng nhác").
Một lần, bà về chơi, gặp mình ốm, nằm một mình, bà tất tả đi chợ mua đồ về nấu cháo đút cho từng thìa. Rồi suốt buổi cứ ngồi phía chân, nói với con dâu mà như nói với chính mình: "Phận đàn bà khổ vậy đó con ạ!".
Mình khóc, còn bà thì cứ ngồi vậy suốt cả buổi chiều.
Mình là một nàng dâu may mắn!
Có rất nhiều ký ức, tổn thương mà bà không thể nói được, kể cả với con gái, cứ miên man tuôn ra từ câu chuyện mà bà tâm sự với con dâu trong những lần gặp nhau ngắn ngủi. Mà cũng lạ thiệt, hai người đàn bà không máu mủ thân thuộc, cùng yêu thương một người đàn ông (là con trai, là chồng) lẽ ra phải "thù địch", vậy mà tự nhiên cứ gắn bó với nhau. Mà cũng lạ thiệt, mỗi lần về mà không gặp mẹ chồng, tự nhiên cứ thấy trống trải. Đi đâu, làm gì, khi thành công là nghĩ ngay đến mẹ chồng "chắc bà sẽ tự hào về con dâu lắm đây!".
Mình là một nàng dâu hiền!
Một lần, có một người trong làng có con trai lấy vợ con quan, chuyển ra Hà Nội ở. Con dâu ông này giàu lắm nên con trai đổi những trận chì chiết và cái nhếch mép triền miên của vợ để khi vợ đi vắng lấy cắp tiền gửi về cho bố đẻ xây nhà. Ông này từ ngày có nhà mới mang bệnh vĩ cuồng đến nhà mình dạy dỗ. Có lần dùng mấy cái hóa đơn giả lừa mình để lấy tiền, mình nói: "Mấy cái thằng nào đó mất dạy, bác già vậy mà nó cũng không tha, nó lừa bác rồi đó". Ông này tức quá, hôm sau te tái chạy lên nhà ba mẹ chồng mình xúc xiểm: "Cái con vợ thằng con trai anh chị ghê gớm thiệt, kiểu nớ chắc trong nhà không ai ở nổi". Ba chồng mình thủng thẳng: "Nó ghê gớm đâu ngoài chứ từ hồi về làm dâu nhà ni chưa hề thấy có tiếng qua tiếng lại với ai, cũng không ai trách cứ chi cả".
Mẹ chồng mình thẳng băng: "Nó ghê gớm với mấy thằng bố láo, còn tử tế với người tử tế" (là sau mình nghe mẹ chồng mình kể lại).
Mình là một nàng dâu tương đối giỏi!
Sau này, mỗi lần gọi điện về, mẹ chồng mình không nghe máy được nữa vì tai kém. Mỗi lần như thế lại buồn, tự nhiên mình ngại gọi. Có hôm nghe hai đứa nhỏ nhà mình nói: "Mệ nội nói mẹ thỉnh thoảng gọi điện cho mệ với, kẻo mệ nhớ". Mình khóc.
Mỗi lần về nhà ra đi, cứ chào hết lượt xong, lúc nào mẹ chồng mình cũng hối: "Thôi, đi mau kẻo tối con". Ai tiễn ai chào thì mặc, bà chỉ ngồi bên thềm bắt mặt ngó ra. Mình thấy cái lưng của bà cong, nhỏ và gầy đi nhiều lắm.
Mẹ chồng thì ngồi dưới hiên, con dâu quày quả bước thiệt nhanh không dám quay lại vì sợ khóc.
Mình là một nàng dâu kiểu gì ta?
Theo TNO
Yêu thương nhiều lắm, nhưng anh không muốn cưới em Người tôi yêu nhỏ hơn tôi 5 tuổi, là một cô gái rất xinh xắn và rất yêu tôi. Tôi cũng yêu và thương em, nhưng lại chưa từng nghĩ sẽ lấy em làm vợ. Từ yêu đến chung sống cả đời... là một đoạn đường dài mà hai người cần nhìn về một hướng và đi cùng một vận tốc Tôi mâu...