Xương rồng
Anh đang rất cố gắng nhấc những ngón tay này lên để viết cho em những dòng này. Em ơi, em có biết không anh đang phải gồng mình chịu đựng thật nhiều thứ đ.au đ.ớn lắm, anh không biết bày tỏ cùng ai lại càng không thể khóc được.
Ừ phải rồi, đã lâu lắm rồi anh chưa khóc lại , anh chỉ ước được rằng nước mắt hãy chảy ra đi để anh được khóc cho thỏa thích dù biết rằng nó chỉ làm dịu đôi mắt chứ không thể làm dịu được tâm hồn đã khô héo vì không có giọt nước mắt nào ghé thăm trong một khoảng thời gian dài như vô tận này.
Anh đã yêu em, yêu “xương rồng” của anh bằng hết tất cả những gì anh có thể làm được để chứng minh ba chữ đơn giản nhưng quý giá nhất đối với anh: “anh yêu em”. Giờ đây anh thấy bất an biết bao khi không thể biết chuyện gì đang xảy ra với “xương rồng” của anh, chẳng lẽ em cũng đang phải chịu đựng điều gì đó giống anh? Chẳng lẽ tình yêu của anh, sự quan tâm của anh đang làm em thấy mệt mỏi? Chẳng lẽ “em chỉ muốn ở một mình” câu trả lời của em dành cho tất cả những thắc mắc của anh. Em ơi anh sẽ để em có “khoảng lặng” cho riêng mình như em mong muốn, nhưng ai sẽ lấp đầy “khoảng lặng” vô tận của anh đây, anh sẽ lại phải cố gắng đi chung với nó như đã từng đi mặc dù đã có lúc anh như bị nó nuốt chửng, nhưng thôi được rồi anh sẽ làm được.
Anh yêu “xương rồng” gai góc của anh, yêu cả những gì vô lý của em nữa em có biết không? Anh chỉ mong rằng em sẽ lấy lại thăng bằng để lại ở bên anh như ngày nào, không phải để khỏa lấp “khoảng lặng” của anh mà để anh có thể vượt qua nó.
Yêu em nhiều lắm
Theo Bưu Điện Việt Nam
Có còn là riêng em
Không biết từ bao giờ và từ lúc nào, em đã cảm thấy rằng anh không còn là của riêng một mình em nữa. Em dần cảm thấy rằng anh ngày càng xa xa thật xa em, và em không tài nào có thể với tới được.
Nhiều lần em đã tự hỏi lòng có phải em đến với anh là sai lầm không? Đã có nhiều nói với em rằng anh có gì đặc biệt và hay mà em lại yêu anh đến thế. Lúc đó em chỉ biết cười vì em hiểu em yêu anh vì anh chính là anh, mà giờ đây anh đã không còn giống anh của ngày xưa nữa. Anh đã không còn dành nhiều thời gian cho em nữa, mà anh chỉ dành cho bạn bè và những trò chơi điện tử. Nhiều lần khi ngồi kế bên anh mà em cảm thấy rằng dường như anh không biết em đang ngồi kế bên anh thì phải. Nhiều lần em đã muốn khóc thật to va thậtt nhiều, nhưng em không thể nào khóc trước mặt anh được, em đã thầm hứa như vậy với bản thân nên em chỉ khóc khi không có anh.
Nhiều lúc em đã khóc đến nỗi mà em không biết đó là mưa hay là nước mắt của em nữa. Em cảm thấy rằng dường như anh không bao giờ sợ mất em thì phải, anh không sợ người khác cướp em ra khỏi vòng tay của anh sao? Nhiều lần em đã hỏi anh như thế nhưng anh đều trả lời là: "Anh tin em nên anh không sợ và anh biết rằng không ai có thể kéo em ra khỏi cuộc đời của anh". Nhưng anh ơi làm sao anh biết được điều đó, nếu như chính em buôn xuôi tất cả thì nó sẽ như thế nào, chắc chắn rằng nó cũng sẽ như thế thôi. Có bao giờ anh nghĩ rằng em luôn đợi tin nhắn của anh không? Dù chỉ là một tin nhắn nhỏ thôi, nhưng anh không hề làm điều đó.
Dạo gần đây em cảm thấy chuyện gì anh cũng nổi giận được với em, anh đã nói là anh không bao giờ giận chuyện khác mà đổ lên người em. Nhưng anh đâu có biết rằng nhiều lần anh đã làm như thế với em mà anh không nhận ra. Bây giờ em cảm thấy rất mệt mỏi và chán nản, em muốn được thanh thản không phải suy nghĩ chuyện gì hết, em muốn là em của trước kia, không bao giờ biết buồn và khóc nhiều như bây giờ và em muốn anh hãy trở về là anh của ngày xưa Không biết đến bao giờ anh mới đọc được bài viết này của em, nhưng dù sao đi chăng nữa em cũng muốn nói với anh là: "Dù cho có bất cứ chuyện gì xảy ra đi nữa thì em vẫn luôn đứng sau lưng anh ủng hộ anh và yêu anh bằng cả trái tim"
Theo Bưu Điện Việt Nam
Yêu và chỉ để yêu Có lẽ đây là nơi an toàn nhất mà em có thể thoải mái viết về anh - mối tình lớn nhất trong cuộc đời em cho đến giờ phút này. Em nói đây là nơi an toàn vì sẽ không ai biết được em là ai và anh là ai cho dù có vô tình đọc được những dòng này. Thế anh...