Xúng xính váy cưới bước ra sảnh làm lễ thành hôn, cô dâu giật mình vì người đứng đó không phải chú rể
Giữa con mắt của bao nhiêu người, nàng là cô dâu mà đứng chết trân tại chỗ. Vị hôn phu với khuôn mặt lạnh băng bước qua nàng rồi tiến hẳn lên sân khấu, nói lên từ chiếc micro…
Nàng ngồi tựa vào chàng, khuôn mặt ngơ ngẩn nhìn tấm thiệp cưới được chọn ở cửa hàng, khuôn mặt có chút hãnh diện vì sắp có chồng giàu, chồng đẹp lại thương yêu mình hết mực. Chàng đăm chiêu nhìn phía xa xăm rồi rít một hơi thuốc lá, thở ra làn khói nồng nồng khiến nàng khó chịu. Nàng giật giọng:
- Anh bớt hút thuốc đi.
Chàng nghe cô gái tựa vào mình, không nói không rằng, dụi mẩu thuốc lá xuống sàn, nói khẽ.
- Phương này, em đã lên giường với bao nhiêu người rồi?
Câu hỏi của chàng khiến nàng chột dạ, trong lòng nhen lên hàng tá câu hỏi không có lời giải đáp. Nàng thở nặng nề:
- Nhiều đến nỗi em không nhớ.
Ảnh minh họa
Nàng nói xong, chàng bật cười thành tiếng. Chống tay đứng dậy, để nàng ngồi lại, có chút chới với. Chàng đứng dậy, bước lên phía trước nàng rồi hỏi. Khuôn mặt lộ rõ những lo âu:
Video đang HOT
- Thế em đã chấm dứt tất cả những mối quan hệ đó chưa mà lại nói muốn cưới anh?
Nàng gật đầu quả quyết:
- Chấm dứt rồi!
Thế nhưng trong lòng ngổn ngang một nỗi mơ hồ. Thực ra nàng chưa bao giờ kết thúc với người yêu cũ – người đàn ông mà Phương nghĩ, có đi hết kiếp người cũng không bao giờ tìm được một người hơn thế.
Người yêu cũ của Phương là Minh, một chàng trai đã dành cả thanh xuân và những năm tháng đôi mươi để cố gắng vì tình yêu của hai đứa. Minh là chàng trai mà nếu trong túi có 100 nghìn, sẽ có thể dành cả số tiền ấy để mua một món đồ cho cô khi Phương thích. Anh cũng là người hòa hợp với Phương bằng cả thể xác lẫn tâm hồn. Họ yêu nhau gần 7 năm, chung sống gần 3 năm. Người ngoài nhìn vào tình yêu của họ, ai cũng đoán rằng chàng và nàng rối nhất định sẽ cưới nhau. Làm gì có ai yêu ai lâu như thế mà từ bỏ dễ dàng được.
Ấy thế mà cuộc đời, chẳng ai biết được chữ ngờ. Nàng dần dần thay đổi, buông thả bản thân với những cuộc vui thâu đêm vì được chiều chuộng sinh hư. Nàng đã không còn yêu Minh như lúc trước, nàng cần sự giải thoát cho cả hai. Thế rồi họ chia tay nhau, trong lòng vẫn còn nhiều khúc mắc chưa thể giải quyết.
Phương yêu một vài người mới. Họ không tốt, Phương lại trở về tìm Minh. Những lúc như vậy, họ lại lao vào nhau như con thiêu thân. Đến sáng tỉnh dậy lại trở thành những người không có chỗ đứng ở cuộc sống của người còn lại. Cứ dần dà như vậy, đó đã trở thành thói quen khó bỏ, cho đến lúc Phương yêu chàng – một người con trai đầy bản lĩnh và muốn yên bề gia thất sớm cho bố mẹ đỡ lo.
Chàng giàu có và điển trai, Phương không chỉ muốn yêu mà trong lòng muốn cưới. Thế nên khi vừa được bật đèn xanh, Phương vội vã nhận lời. Thế nhưng dù sắp kết hôn, cô vẫn không nói điều này với Minh mà vẫn tỏ ra bình thường như không có chuyện gì xảy đến. Ngày thử váy cưới, ngày chọn thiệp vẫn tìm cách lén lút gặp Minh.
Thế rồi hôn lễ đến, nàng chẳng mời người cũ, cứ thế lẳng lặng mà lấy chồng. Nàng sợ khi thông báo lễ cưới, mọi thứ sẽ bất lợi đối với nàng. Và nàng sẽ mất đi cuộc hôn nhân bạc tỷ với bạch mã hoàng tử trong mơ.
Ảnh minh họa
Giờ G đã điểm, Phương xúng xính trong bộ váy cô dâu màu trắng tinh khôi, khuôn mặt rạng rỡ bước vào sảnh cưới. Nhưng vừa bước chân vào đã giật mình, tối sầm mặt vì không ngờ người đứng ở đó lại chính là Minh mà không thấy vị hôn phu tương lai đâu…
Giữa con mắt của bao nhiêu người, nàng đứng chết trân tại chỗ. Tiếng vỗ tay từ phía sau khiến nàng nhìn lại. Vị hôn phu với khuôn mặt lạnh băng bước qua nàng rồi tiến hẳn lên sân khấu, nói lên từ chiếc micro:
- Có lẽ khiến mọi người hơi bất ngờ, nhưng đám cưới này không phải là đám cưới giữa tôi và Phương. Mà là đám cưới của anh ấy và cô ấy. Mọi thứ đã chuẩn bị đầy đủ và hoàn hảo. Hai người có thể làm lễ thành hôn được rồi…
Nàng mấp máy môi nói:
- Thế này là sao?
Chàng liền bật cười rồi đáp:
- Trước ngày cưới mà em vẫn có thể lên giường với người yêu cũ và nói lời mật ngọt. Vậy em lấy tôi vì điều gì? Tôi đã từng hỏi em đã chấm dứt tất cả với người cũ hay chưa? Nhưng em đã trả lời tôi bằng những lời dối trá. Hai người yêu nhau cũng phải gần chục năm rồi. Tiện đầy đủ cỗ bàn thì lấy nhau đi!
Chàng nhếch đôi môi, cả hội trường ồn ào như vỡ chợ. Người yêu cũ và Phương chết cứng tại chỗ, không ai nói được nửa lời…
Theo Afamily
Trong đoạn đời này, bạn nên lắng nghe chính mình, cô ta hơi tây, thú vị và dễ chịu chứ!
Cô ấy cũng đã từng ly dị nhưng họ không có con. Khi ấy tôi nghĩ, chỉ một bề tôi có con thôi, dễ thở. Hóa ra, cô này bỗng tuyên bố khoảng cách giữa những con người là quan trọng, các con tôi đã có gia đình riêng...
ảnh minh họa
Hơn mười năm trước, thời tỷ lệ người dùng vi tính còn thấp, tôi có gửi cho chị một lá thư qua e-mail. Tôi nhớ khi ấy chị còn sống ở Hà Nội. Thôi thì hàng ngàn kỳ thư, chị nhớ làm chi trong bộ nhớ nhiều bận rộn của chị.
Hồi ấy qua lá thư dài của tôi, chị hồi âm khuyên nên ly dị để giải phóng cho nhau, để cứu vãn cuộc đời của hai con người mới trung niên. Tôi cũng thấy phải như vậy, tôi chịu đựng quá lâu rồi, tôi không bồ bịch thì thôi, ở đây...
Tôi là con cả, anh cả của một đám em ba đứa. Bố tôi là liệt sĩ rà phá bom mìn rồi hy sinh chị ạ. Chị cũng biết mẹ tôi quan trọng với tôi như thế nào, vì trong mắt tôi, bà là người phụ nữ chịu đựng vô điều kiện. Tôi cho qua tội lỗi của vợ là vì tôi không muốn mẹ buồn khổ thêm mữa. Mà cô ta cũng là giáo viên cơ đấy.
Tám năm nay tôi đã lên thủ đô, cũng chẳng chức tước to tát gì nhưng cũng xa cái tỉnh nhỏ của mình. Tôi đưa mẹ đi theo, một căn hộ theo bà như là nhà tù do bà quen nhà vườn thị xã. Giờ nhà vườn ấy em trai út tôi ở.
Mẹ lên cho tôi đỡ cơm đường cháo chợ. Hai đứa con của tôi đều ở lại thị xã với mẹ nó và tính thời điểm này thì tôi cũng đã có hai cháu nội và một cháu ngoại. Chúng vẫn đi lại thường xuyên với tôi, chúng hiểu và thương tôi.
Rồi tôi gặp người là vợ tôi bây giờ. Cô ấy sống hơi tây. Cũng vì tôi sợ gái tỉnh lẻ như vợ cũ của tôi, hãnh hổ mà dại dột, nhẹ dạ. Nhưng sống hẳn với nhau thì mới biết quan niệm, tác phong, lối sống mà làm bạn thì thú vị hơn là lấy làm vợ .
Cô ấy cũng đã từng ly dị nhưng họ không có con. Khi ấy tôi nghĩ, chỉ một bề tôi có con thôi, dễ thở. Hóa ra, cô này bỗng tuyên bố khoảng cách giữa những con người là quan trọng, các con tôi đã có gia đình riêng, hãy để chúng ở yên đấy. Riêng mẹ tôi, tùy bà không thích mẹ chồng nàng dâu, bà có thể về lại thị xã với con trai út.
Choáng váng chị ạ. Chả lẽ lại ly dị nữa? Mẹ tôi không học hành nhiều nhưng bà cảm nhận được hết. Bà đã lẳng lặng về với em trai tôi nhưng cô dâu này cũng không vừa gì dù là kiểu khác. Tôi là đứa đại bất hiếu đúng không chị? Tôi phải làm sao đây chị?
Theo Nongnghiep
Nghe yêu cầu vô lý của mẹ chồng trước ngày cưới, tôi quyết định hủy hôn vì không muốn mẹ đẻ phải chịu thiệt Thời gian diễn ra lễ cưới chỉ còn đếm bằng ngày, nhưng ngay sau khi nghe mẹ chồng nói ra yêu cầu vô lý có 1-0-2 mà tôi vẫn bất chấp tất cả để hủy hôn. Chẳng là tôi ở thành phố còn nhà chồng tương lai ở tỉnh lẻ. Tuy nhiên từ khi yêu cho tới khi quyết định lấy nhau, chúng...