Xó.t x.a mẹ chồng biến mẹ đẻ làm giúp việc suốt 6 năm
Mẹ chồng suốt ngày soi mói, trách móc mẹ tôi dọn nhà, giặt quần áo không sạch, nấu ăn không ngon.
ảnh minh họa
Tôi là cô gái tỉnh lẻ lên thành phố học đại học. Sau khi tốt nghiệp, tôi ở lại đây xin việc làm. Và 3 năm sau khi đã có công ăn việc làm ổn định, tôi lấy chồng thành phố. Bố mẹ tôi phản đối cuộc hôn nhân này vì vẫn nặng tư tưởng có con gái đừng gả chồng xa nhưng cuối cùng, chúng tôi vẫn được cha mẹ tác thành.
Sau khi kết hôn được hơn một năm thì tôi sinh con. Thời gian này, mẹ chồng tôi bị tai biến phải nằm viện. Chồng tôi làm công chức nhà nước nên không thể nào xin nghỉ ở nhà chăm sóc gia đình. Gia cảnh neo người, mọi việc trong nhà đảo lộn như mớ boòng boong.
Lúc này tôi gọi điện nói chuyện với mẹ và than thở với mẹ rằng, bệnh của mẹ chồng tiêu tốn rất nhiều tiề.n, trong khi tiề.n tiết kiệm tôi cũng đã tiêu gần hết. Con trai tôi mỗi ngày một lớn, tôi thật sự lo sợ cháu sẽ phải khổ nên muốn đi làm tích lũy tiề.n cho con. Tôi muốn nhờ mẹ lên giúp tôi trông cháu và không ngờ chưa kịp nói dứt câu, mẹ đã đồng ý. Ngay sáng sớm hôm sau, mẹ tôi tay xách nách mang gà, gạo, rau, trứng ở quê lên bồi bổ cho con cháu.
Khi mẹ chồng tôi ra viện cũng là lúc tôi đi làm trở lại. Mẹ đẻ vừa giúp tôi ở nhà trông cháu vừa chăm sóc mẹ chồng. Hàng tháng, tôi có đưa mẹ 4 triệu nhờ mẹ chợ búa cơm nước. Thế mà mẹ chồng tôi cằn nhằn vì đưa cho mẹ đẻ nhiều tiề.n quá!
Không ngờ mẹ tôi nghe thấy câu chuyện giữa tôi và mẹ chồng nên nói rằng: “Chị thông gia ơi, chị nói thế không đúng, nhà mình trẻ con người già đều có. Giá cả đắt đỏ, một tháng mấy triệu cháu nó đưa tôi không đủ tiêu mà tôi toàn phải bù vào”.
Mẹ chồng tôi đương nhiên không bao giờ tin. Bà luôn nghĩ rằng, mẹ đẻ tôi tìm cách ăn bớt tiề.n chợ búa nên bà nghĩ ra một chiêu để đề phòng chuyện đó. Hôm nay bà đòi ăn sườn, ngày mai đòi ăn gà, có ngày đồi ăn hải sản với mục đích để mẹ tôi không thể ăn bớt tiề.n chợ.
Mẹ tôi bực mình gọi điện nói chuyện với bố. Tôi đã bị bố gọi điện mắng một trận vì để mẹ chịu nhục và ấm ức như thế. Bố còn nói cứ vài tháng mẹ lại gọi điện bảo bố gửi tiề.n cho mẹ. Hóa ra tiề.n đó mẹ mua quần áo cho con tôi và bù vào sinh hoạt phí còn thiếu.
Video đang HOT
Bố còn bắt tôi phải đưa mẹ về quê ngay nhưng nếu lúc đó mẹ tôi về quê, chắc chắn tôi sẽ phải nghỉ việc. Mẹ chồng tôi cũng không thể sớm phục hồi và con tôi không có ai chăm sóc. Vì nghĩ đến những chuyện xấu nhất nên tôi lại xuống nước năn nỉ xin mẹ ở lại.
Cuối cùng mẹ tôi cũng đồng ý ở lại vì lý do thương thằng cháu ngoại. Mẹ hứa với tôi chăm cháu đến khi cháu đi học lớp 1. Mẹ cũng mong muốn vợ chồng tôi tranh thủ thời gian cố gắng làm việc tích lũy tiề.n để mua căn nhà khác ở riêng. Tôi nghe lời mẹ và hứa với mẹ quyết tâm chăm chỉ làm việc kiế.m tiề.n mua nhà và phụng dưỡng cha mẹ lúc về già.
Nhà chồng tôi chật chội chỉ có 2 phòng nên mẹ đẻ lên chăm con cháu suốt mấy năm liền đành phải ngủ ngoài sofa. Tôi nhìn thấy mẹ thế đau lòng lắm nên vài lần bảo chồng ra ngủ ở sofa để mẹ vào ngủ với hai mẹ con tôi nhưng mẹ không đồng ý. Sáng nào mẹ cũng dậy từ 6h đi chợ mua bán, sau đó về nhà trông con cho tôi đi làm.
Mọi việc nhà dồn hết lên vai mẹ, ngay cả khi mẹ chồng tôi bắt đầu hồi phục nhưng việc nhà bà cũng ỷ lại không thèm làm. Đã thế còn suốt ngày soi mói, trách móc mẹ tôi dọn nhà, giặt quần áo không sạch, nấu ăn không ngon. Bà còn chê mẹ tôi không biết đối nhân xử thế, sống trong nhà bà mà không biết điều. Tôi thương mẹ lắm mà đành cắn răng chịu đựng.
Cuối cùng ngày con tôi đi học cũng đến. Trước khi mẹ lên tàu chỉ dặn tôi một câu: “Có mấy món đồ mẹ để trong tủ”. Tôi không hiểu chuyện gì nên hỏi lại thì mẹ không nói.
Khi trở về nhà, tôi mở tủ ra thấy có một chiếc vòng vàng và một phong bì đựng số tiề.n 30 triệu. Thì ra, đây là chiếc vòng mẹ đã tích cóp bao năm mới mua được để phòng thân lúc tuổ.i già. Số tiề.n trong phong bì là tiề.n 6 năm nay mỗi lần lễ tết tôi biếu, mẹ đều tích vào dành cho tôi.
Tôi gọi điện cho mẹ và hỏi sao mẹ lại làm thế nhưng mẹ chỉ cười nói: “Mẹ già rồi không cần dùng đến tiề.n. Về quê có gạo tự trồng, rau trong vườn, gà trong chuồng cá dưới ao, lại có bố con chăm sóc mẹ. Thậm chí bố mẹ còn có lương hưu, vẫn tự tăng gia sản xuất kiếm thêm tiề.n nên không dùng đến tiề.n đấy. Con hãy cất đi để dồn vào mà mua nhà, lo cho con cái học hành”.
Nghe những lời mẹ nói mà tim tôi như có ai đang bóp nghẹt, nước mắt tôi nhòa đi. Tôi ôm chiếc vòng và phòng bì tiề.n khóc trong hối hận. Tôi đúng là đứa con bất hiếu. Trên thế giới này chỉ có cha mẹ là thương yêu con vô điều kiện, vậy mà 6 năm nay tôi chưa làm được gì để báo hiếu cha mẹ mình mà còn làm tổn thương những người đã sinh thành ra tôi.
Từ khi mẹ tôi về, mẹ chồng tôi còn trách mẹ tôi vô trách nhiệm không lo cho con cháu. Đến nước này tôi không chịu đựng thêm được nữa nên đã cãi nhau lớn với mẹ chồng. Tôi nói tất cả những ấm ức bấy lâu nay phải chịu đựng. Bà im lặng không nói gì nhưng mối quan hệ giữa tôi và bà cũng rạ.n nứ.t.
Mới đây, khi sinh nhật mẹ, tôi không thể về quê nên đã gửi biếu mẹ 5 triệu mua đồ, không ngờ mẹ chồng tôi nghe thấy đã làm loạn nhà lên, bà mắng tôi là phá hoại, không biết đối nhân xử thế, dám lén lút tuồn của nhà chồng về nhà mình.
Thật sự tôi vô cùng tức giận nhưng giờ vẫn phải sống chung một nhà với bà. Nếu mâu thuẫn vẫn tiếp tục thế này, tôi cũng không biết cuộc sống của mình sẽ ra sao? Nhưng thật sự tôi không thể chịu đựng được mẹ chồng tôi thêm ngày nào nữa. Vừa thương bố mẹ mình, vừa hận bản thân mình bất hiếu, vừa giận mẹ chồng quá đáng… tôi không biết phải làm gì?
Theo blogtamsu
Nhìn cảnh mẹ đẻ giặt chậu tã lót đầy giữa trời giá rét, tôi xó.t x.a cho phận lấy chồng giàu
2 hôm sau tôi đi làm trở lại, về nhà thấy mọi người đang bận chuyển hàng tôi lại vào giúp như mọi khi không ngờ mẹ chồng cầm tay gạt ra: "Thôi chị mệt thì lên phòng nghỉ, tôi không dám nhờ. Nhỡ có chuyện gì xảy ra tôi lại mang tiếng ác".
Ngày tôi về nhà chồng ai cũng bảo số tôi may mắn vào được gia đình giàu có, từ giờ về sau không phải lo vất vả về kinh tế nữa. Bác hàng xóm còn thủ thỉ vào tai mẹ tôi rằng: "Vẫn biết cơ ngơi và tài sản đó là của bố mẹ chồng nó, nhưng nhà chỉ có mình chồng nó là con trai, ông bà không cho con thì cho ai". Mẹ tôi chỉ cười, có lẽ bà cũng hiểu, đâu phải làm dâu nhà giàu mà đã sướng.
Bản thân tôi lấy anh vì tình yêu chứ chẳng phải sáng mắt vì tiề.n nên tôi chẳng quan tâm đến vật chất. Lấy chồng tôi vẫn đi làm công việc của mình dù nhà chồng tôi phải thuê tới cả chục người giúp việc ở xưởng mỗi ngày. Tôi không muốn mình là kẻ ăn bám.
Nhà chồng nhiều việc nên ở công ty về tôi lại lao vào làm việc nhà cùng với người giúp việc. Nhiều khi còn đang thay bộ quần áo ở trên phòng chưa kịp xuống mẹ chồng tôi đã ở dưới réo lên tôi lại cuống cuồng chạy xuống.
Nhiều khi còn đang thay bộ quần áo ở trên phòng chưa kịp xuống mẹ chồng tôi đã ở dưới réo lên tôi lại cuống cuồng chạy xuống. (Ảnh minh họa)
Mẹ chồng tôi là người tham công tiếc việc. Bà bắt tất cả mọi người trong nhà phải lao động. Đôi khi tôi thắc mắc với chồng: "Mẹ đã thuê người làm rồi sao còn bắt chồng con phụ nữ a, mình cũng đi làm mà. Nếu nhiều việc quá mẹ thuê thêm 1, 2 người là xong để chồng con nghỉ ngơi chút có phải là hơn không?". Chồng tôi lắc đầu bảo tính mẹ từ xưa đến nay vẫn thế rồi. Anh em anh và bố ở cùng riết thành quen. Cả cái cơ ngơi này một tay mẹ dựng lên, ai cũng phải phục sự tính toán của bà.
Lấy chồng nửa năm, tôi mới về nhà mẹ đẻ được một lần, mà hôm đó đúng ra là đi làm nhưng công ty mất điện cho nghỉ tôi tranh thủ về nhà đẻ luôn. Chứ nhà chồng bận thế dứt ra đi làm sao được. Mà có xin đi thì mẹ chồng tôi cũng bảo, về đấy thì cũng chỉ chơi thôi chứ giải quyết chuyện gì đâu trong nhà ở đây thì đầy việc, người làm không có. Bà nói vậy tôi đâu dám xin đi nữa.
Tôi bầu bí, nghén ngẩm cũng vẫn cố gắng làm với mọi người. Chỉ đến khi thấy tôi nôn thường xuyên, chồng xó.t x.a bảo tôi lên phòng nằm nghỉ. Hôm đó anh cũng nói luôn với mẹ thuê thêm người làm thời vụ để tôi được nghỉ ngơi, nào ngờ mẹ chồng tôi hằm hằm quát: "Tôi chửa 2 đứa, vậy bê hàng giao cho khách ầm ầm, chạy ngược chạy xuôi tới tận ngày đẻ có sao đâu. Không làm tự nhiên có cái cơ ngơi như ngày hôm nay à. Tôi mất tiề.n cưới con dâu về không phải để ngồi chơi đâu. Anh tính sao thì tính".
Hôm ấy chồng tôi và mẹ đã to tiếng với nhau. Tôi mệt quá nằm li bì cả ngày hôm ấy đâu biết gì, chỉ nghe bác giúp việc kể thế. 2 hôm sau tôi đi làm trở lại, về nhà thấy mọi người đang bận chuyển hàng tôi lại vào giúp như mọi khi không ngờ mẹ chồng cầm tay gạt ra: "Thôi chị mệt thì lên phòng nghỉ, tôi không dám nhờ. Nhỡ có chuyện gì xảy ra tôi lại mang tiếng ác".
Tôi chảy nước mắt, chồng thì bảo cứ lên nhà nghỉ, để anh và bố làm cùng với mọi người là được. Gần tới ngày sinh nở, vợ chồng tôi bàn nhờ bà ngoại đến trông cháu giúp tháng đầu vì bà nội bận thế chắc chắn là không giúp được gì. Nếu chúng tôi ở riêng thì chẳng có gì đáng ngại, nhưng đằng này là ở chung với bố mẹ chồng, nhiều thứ phức tạp lắm. Tính đi tính lại chẳng còn cách nào khác vẫn phải nhờ bà ngoại lên, tôi đành bảo chồng ra nói trước với bố mẹ chồng xem ý bà ra sao.
Khi vợ chồng tôi đặt vấn đề bố chồng không phản đối gì còn mẹ chồng thì bảo: "Tùy anh chị thôi, kể cả anh chị có thuê người về trông con giúp tôi cũng không phản đối gì cả. Nhưng đừng có nhàn quá rồi sinh lười". Tôi biết là mẹ chồng ám chỉ mình nhưng vẫn nín nhịn xin phép đi lên. Chỉ mong bà đừng gây khó dễ khi mẹ tôi đến là tôi hạnh phúc lắm rồi.
Tôi biết là mẹ chồng ám chỉ mình nhưng vẫn nín nhịn xin phép đi lên. Chỉ mong bà đừng gây khó dễ khi mẹ tôi đến là tôi hạnh phúc lắm rồi. (Ảnh minh họa)
Tôi sinh được 1 ngày thì mẹ tôi đến. Cũng từ hôm ấy chỉ có bà ngoại bế cháu và giặt giũ tã lót cho cháu chứ bà nội thì tuyệt nhiên không. Có lúc rảnh bà đi làm tóc, gội đầu chứ chẳng bước lên, vì bà làm ăn nên kiêng tiếp xúc với bà đẻ đầu tháng. Đến khi không biết bố chồng nói gì mà miễn cưỡng lên. Bà bế cháu được tí thì nhìn ngang nhìn dọc khắp phòng như kiểu dò xét.
Lúc xuống bà ngang qua nhà tắm thấy bình nóng lạnh đang bật thì bà hét ầm ĩ lên: "Sao bình nóng lạnh bật suốt thế này, có dùng đâu mà bật". Tôi vội chạy ra thanh minh: "Trời lạnh nên con bật cho bà ngoại giặt ít tã cho cháu ạ". "Trời ơi, cô có biết mỗi tháng nhà này trả bao tiề.n điện không, giặt mấy cái tã mà phải bật nước nóng suốt ngày thế à. Mà từ mai giặt giũ thì xuống dưới nhà, giặt ở cái vòi nước ngoài kia kìa. Cái nhà tắm này không phải là chỗ giặt tã với đồ bà đẻ đâu.
Lúc đấy tôi đang bế con nên mẹ tôi phải chạy ra tắt giúp bình nóng. Bà bảo tôi nín lặng, đừng nói nữa không sợ mẹ chồng tôi nổi giận thì tôi lại khổ. Từ hôm sau giặt đồ cho tôi và cháu mẹ tôi phải mang xuống tận nhà dưới, chỗ chỉ có mỗi cái mái tôn che bên trên.
Từ trên tầng 2, nhìn cảnh mẹ đẻ giặt chậu tã lót đầy giữa trời giá rét, tôi xó.t x.a cho phận lấy chồng giàu.
Theo Một Thế Giới
Chồng mới cưới đuổi tôi về nhà mẹ đẻ chỉ vì thiếu một món trên mâm cỗ Rằm tháng 7 Kể ra cũng hoang đường, nhưng đến nằm mơ, tôi cũng không nghĩ cuộc hôn nhân mới 4 tháng của mình lại "chết yểu" chỉ vì...mấy củ khoai lang. Lấy chồng mới 4 tháng, tôi đã phải tự lo 3 đám giỗ, khách mời lên tới hai chục người. (Ảnh minh họa) Thời trẻ, tôi luôn nghĩ sau này có chồng, sẽ sống...