Xó.t x.a con tôi chưa sinh ra đã bị bố nó giế.t chế.t
Anh vì sĩ diện với mẹ và sĩ diện với bản thân mình, anh chử.i tôi, mắng tôi và tát tôi làm tôi té ngửa, ngã xuống đất. Tôi đã sảy thai.Tôi muốn li hôn, ngay lập tức, không còn lưu luyến gì người đàn ông này nữa.
Tôi bị chồng đán.h và đã sảy thai, tôi muốn l.y hô.n ngay lập tức.
Đến nước này, tôi nghĩ, thà là l.y hô.n người chồng đê tiện, vô liêm sỉ này còn hơn là cố gắng sống với anh ta để bảo toàn danh dự.
Tôi và chồng yêu nhau, rất yêu, yêu đến mức chống lại cả sự ngăn cấm của gia đình để đến với nhau. Ngày đó, bố mẹ tôi bảo, nhìn mặt anh không tin tưởng, vì anh có nốt ruồi ở mép, nhìn gian gian, không chung thủy nên bố mẹ ngăn cấm. Tôi không chịu, quyết tâm lấy anh vì lúc đó tình yêu đã khiến tôi bị lu mờ. Tôi yêu anh hơn tất cả, chỉ cần nghĩ tới ngày được về bên anh, sống với anh là tôi vui lắm, hạnh phúc lắm rồi!
Rồi chúng tôi cưới nhau, bố mẹ tôi cũng vui vẻ vì dù sao cũng là ngày trọng đại của con gái. Bố mẹ không muốn làm tôi buồn. Bố mẹ chỉ dặn dò tôi phải sống vui vẻ, hạnh phúc và trân trọng bản thân và gia đình mình. Tôi vui vì cuối cùng bố mẹ cũng yêu quý anh như con cái trong nhà mình, không còn có điều gì khó chịu với anh nữa. Nhưng anh biết chuyện bố mẹ tôi ngăn cấm nên hình như anh đã mang chuyện này để đay nghiến tôi sau này.
Cưới nhau, tôi phải sống chung nhà chồng. Ngày cưới, chúng tôi hạnh phúc với tuần trăng mật ngọt ngào, anh luôn dành cho tôi những điều bất ngờ. Anh lãng mạn, vui vẻ và ga lăng, làm tôi càng cảm thấy hạnh phúc, tự hào vì lấy anh. Nhưng, sau đó một thời gian, công việc của anh không suôn sẻ, anh phải nghỉ ở nhà. Đàn ông ở nhà còn vợ đi làm thường sinh bức bối. Anh khó chịu vô cớ với tôi, tôi không làm chuyện gì phật ý anh, anh cũng khó chịu được. Anh gắt gỏng suốt ngày. Tôi ở chung nhà chồng phải giữ ý tứ, đi làm về mệt vô cùng chồng còn gây sự này kia, còn hoạnh họe. Nấu ăn anh cũng bảo không ngon, anh còn bảo là, khinh anh không đi làm nên cho anh ăn mấy món vớ vẩn. Đúng là việc bất mãn với gia đình đã khiến anh tự biến mình thành người ích kỉ.
Công việc của tôi tốt, tôi kiếm được tiề.n, sắm sửa cho gia đình. Tôi cứ nghĩ vì thế mà chồng vui. Tôi mua thêm nhiều đồ ăn, sắm nhiều thứ cho gia đình, sắm cho bố mẹ chồng, tưởng thế là chồng vui. Ai ngờ, anh còn khó chịu hơn, chỉ vì anh luôn so sánh tôi với anh. Anh bảo, anh không kiếm được tiề.n mà tôi làm thế, tức là tôi ch.ê ba.i anh, khin.h b.ỉ, co.i thườn.g anh. Tôi buồn lắm, vì không biết làm thế nào chồng mới hài lòng.
Tôi cố gắng, gồng mình lên, muốn giữ cho gia đình êm ấm nhưng chồng lại làm tôi phiền lòng thế này. Tôi chẳng hiểu chồng đang nghĩ gì. Vợ vất vả đi làm, không phàn nàn một lời, thế mà chòng cứ kiếm cớ gây sự.
Video đang HOT
Hôm rồi, tôi ốm mệt, không đi làm, ở nhà cũng không nấu cơm được, thế mà mẹ chồng tôi cũng không nấu, anh cũng không nấu luôn. Anh bảo mẹ anh không phải nấu cơm khi tôi ở nhà, trong khi tôi ốm như vậy. Tôi không thể nào cố gắng được, vì thật sự, tôi cảm thấy khó khăn lắm! Tôi phải mò xuống bếp nấu nướng cho cả nhà chồng. Bực quá vì chồng đòi hỏi khó tính, tôi quyết không nấu cơm, ai thích ăn gì thì ăn. Thế mà chồng gắt gỏng tôi, chử.i bới tôi không thể nào chịu được.
Mấy ngày sau đó, tôi biết mình có bầu. Hóa ra là hiện tượng bầu bí nên ốm như vậy. Tôi thông báo tin này với chồng, tưởng chồng sẽ vui mà cưng chiều tôi, nào ngờ chồng phán một câu khiến tôi cảm thấy thất vọng vô cùng: “Bầu bí gì thời buổi này, tiề.n thì không có, người làm thì không, bầu bí thì ai chăm?”. Nghe anh nói vậy, tôi chán quá. Sao người chồng tôi yêu bây giờ lại đổ đốn như thế. Tôi không thể tin là anh lại khiến tôi phiền lòng thế này. Có con, lẽ ra anh phải vui sướng chứ, sao anh lại có thái độ như vậy. Anh không yêu giọt má.u của anh đang nằm trong bụng tôi sao?
Tôi càng nghĩ càng thương con. Đứa con chưa hình thành đã bị bố hắt hủi, thật sự con quá khổ. Những ngày sau đó, anh không những không quan tâm mà còn gây áp lực cho tôi. Anh mặc tôi thích làm gì thì làm, tự lo cho thân mình. Tôi muốn ăn mấy đồ chua, thèm món này, món kia mua về nhà thì anh bảo là không có tiề.n còn không biết tiệt kiệm, hay là cậy làm ra tiề.n thì tiêu pha không tiếc tay. Tôi buồn vì những suy nghĩ của anh. Một người chồng vô tâm, không nghĩ đến con mình, lại còn chử.i mắng vợ, không biết lo cho vợ thì thôi lại còn ý kiến.
Cuộc sống như vậy liệu có đáng để tôi gắn bó với gia đình này hay không? Vợ chồng tôi cảm thấy mệt mỏi, chán nản từ khi nào, hay là từ khi anh không kiếm ra tiề.n, có lẽ là như vậy?
Có lần, anh nói tôi quá đáng trong bữa ăn, thường là tôi nhịn nhưng hôm đó, tôi nhất định không chịu nhịn nữa, tôi đã cãi lại anh. Anh vì sĩ diện với mẹ và sĩ diện với bản thân mình, anh chử.i tôi, mắng tôi và tát tôi làm tôi té ngửa, ngã xuống đất. Lúc đó tôi chưa thấy dấu hiệu gì, chỉ thấy hơi đau bụng. Vì quá mệt, tôi đã khóc và không nói gì nữa. Tôi lên giường nằm nghỉ và lúc đó, tôi cảm nhận dòng má.u chả.y ra trong người mình. Tôi đã sảy thai.
Tôi không nói gì, chỉ biết khóc vì cảm thấy có lỗi với con.
Tôi không tin vào điều đó. Khi tôi kêu đau, anh mới hoảng hồn, anh mới đưa tôi đi viện. Nhưng mọi thứ đã quá muộn, anh đã giế.t co.n mình, chính anh đã đẩy tôi ngã và làm con tôi ra nông nỗi này. Tôi thật tình không chấp nhận được người đàn ông này. Tôi không nói gì, chỉ biết khóc vì cảm thấy có lỗi với con, sai lầm chính là do tôi, chính tôi đã chọn nhầm chồng và chọn nhầm cha cho con.
Tôi muốn li hôn, ngay lập tức, không còn lưu luyến gì người đàn ông này nữa. Các bạn nghĩ xem, tôi có nên tiếp tục không. Tôi bế tắc quá rồi! Hãy cho tôi lời khuyên…
Theo Eva
Có nên để con gọi người đã từng muốn giế.t chế.t mình là bố?
Anh và mẹ anh đã từng ép tôi phải phá bỏ cái thai, giế.t đứa con này và giờ họ lại muốn nhận lại đứ.a b.é làm con, làm cháu.
Câu chuyện của tôi bắt đầu từ 6 năm trước. Khi ấy tôi còn rất trẻ, mới 23 tuổ.i, vừa tốt nghiệp đại học. Tôi đã gặp và yêu say đắm một người đàn ông, anh ta hơn tôi 4 tuổ.i và được sinh ra trong một gia đình giàu có, bố mẹ đều là những người có địa vị trong xã hội.
Nếu như tôi được sinh ra trong một gia đình giàu có, bố mẹ cũng là những người có địa vị trong xã hội, có tiề.n thì có lẽ tôi và anh đã thành vợ thành chồng, nhưng tôi lại sinh ra ở tỉnh lẻ, bố mẹ tôi chỉ là những người làm công ăn lương bình thường, cuộc sống khó khăn lại nuôi các con ăn học nên chưa hết tháng thì đã hết tiề.n, vì thế mặc dù tôi đã có thai nhưng bố mẹ anh nhất quyết cấm không cho chúng tôi yêu nhau.
Còn anh, tôi không hiểu anh hèn nhát hay tình yêu anh dành cho tôi không đủ để anh dám đứng lên bảo vệ nó. Anh nghe theo bố mẹ, tìm hiểu và cưới một người con gái khác, chỉ vì cô ấy cũng sinh ra trong một gia đình có điều kiện, và như vậy mới xứng với gia đình anh.
Để tôi không làm phiền và gây khó dễ, anh và mẹ đã nhiều lần tìm đến gặp tôi và bắt tôi phải phá bằng được cái thai trong bụng. Mẹ anh còn thuê cả đầu gấu đến để dằn mặt tôi, dọa nếu tôi không chịu phá thai thì cũng đừng mong mang đứ.a tr.ẻ đến nhà bà để ăn vạ con bà. Bà sẽ không cho bất cứ đồng nào để tôi nuôi con.
Tôi cũng đã từng định phá cái thai đi, không phải vì sợ anh hay sợ những người đầu gấu, mà tôi chỉ không muốn mang trong mình giọt má.u của anh, tôi không muốn nhớ đến anh, nhớ đến một tình yêu lầm lỗi. Nhưng rồi nghĩ đi nghĩ lại, tôi lại thấy đứa con chẳng có tội tình gì, nên đã quyết tâm giữ lại đứ.a tr.ẻ.
Gần 5 năm qua, tôi đã vượt qua biết bao nhiêu tủi hờn, bao nhiêu những lời nói và ánh mắt dị nghị để một mình sinh và nuôi con. Trong khoảng thời gian vất vả đó, tôi cũng chưa bao giờ màng đến sự giúp đỡ của anh, và tôi cũng chưa bao giờ nhận được sự giúp đỡ của anh hay bất cứ người thân nào của anh.
Vậy mà gần đây anh và mẹ anh lại xuất hiện. Họ nói muốn nhận lại con và nếu tôi đồng ý thì họ sẽ chu cấp tiề.n nuôi con tôi hàng tháng, ngoài ra còn mua cho mẹ con tôi một căn nhà tập thể để đỡ phải đi thuê nhà, đỡ phải vất vả.
Chỉ có điều, họ làm vậy không phải vì tình thương yêu với mẹ con tôi, mà họ làm vậy bởi vì họ sợ mình đang bị quả báo. Vì con dâu họ không thể sinh được con sau gần 5 năm làm dâu, họ đi xem bói và thầy bói nói muốn có con họ phải yêu thương trẻ con và nhìn nhận đến đứa con mà họ đã muốn giế.t nó từ khi chưa lọt lòng.
Tôi đã từng rất hận họ và nghĩ sẽ không bao giờ tha thứ cho anh và người đàn bà anh gọi là mẹ. Bao năm qua, tôi cũng đã cố gắng để xóa họ khỏi ký ức của mình, để họ không tồn tại và làm ảnh hưởng đến cuộc sống của mẹ con tôi.
Nhưng rồi chính lúc này tôi lại phải suy nghĩ liệu rằng mình làm như vậy có đúng không, có ích kỷ với con mình quá không. Vì con tôi, nó có quyền biết về bố mình, và nếu tôi có cố tình giấu giếm thì sau này lớn lên chắc chắn nó cũng tìm về nguồn cội của mình mà thôi.
Vậy tôi có nên tha thứ cho anh và người đàn bà ấy, có nên đồng ý để con tôi nhận cha và nhận sự chu cấp của bố cháu hay không?. Nếu nhận, tôi sẽ phải đối xử như thế nào với người đàn ông ấy và gia đình của anh ta. Liệu có khi nào họ cướp mất đứa con tôi đã mang nặng đẻ đau không?
Còn vợ anh ta nữa, liệu chị ta có tìm đến và gây khó dễ cho mẹ con tôi không, tôi mong muốn nhận được lời khuyên của độc giả cho tình huống của mình.
Theo Đất Việt
Cận cảnh thánh đường Mecca, nơi xảy ra ta.i nạ.n giế.t chết 107 người Thánh đường Mecca rất nổi tiếng với những người theo đạo Hồi. Ước tính hàng năm có đến hàng triệu người hành hương đến đây và hơn 13.000.000 người khác tới thăm viếng. Mecca là thành phố thánh địa của đạo Hồi, thuộc lãnh thổ Ả Rập Xê Út. Theo quy định của đạo, mỗi giáo dân ít nhất một lần trong cuộc...