Xót lòng gọi về thăm mạ ngày mưa bão, nghe mạ dặn “chuyện ở nhà bây không cần phải lo…”
Mạ bảo bây ở ngoài đấy cố gắng học hành, chuyện ở nhà bây không cần phải lo, choa ở nhà ăn chi cũng được. Miễn sao là bà con xóm làng yêu thương đùm bọc nhau là được chứ chẳng có chuyện chi mô.
(Ảnh minh hoạ).
Mạ tôi vẫn thường hay nói với tôi như thế. Nhà tôi ở tận miền Trung xa xôi, cách đây 4 năm tôi rời quê hương ra mảnh đất Thủ đô học tập.
Mỗi năm, số lần tôi về nhà chỉ đếm trên đầu ngón tay. Phần vì lịch học và lịch làm thêm dày đặc, phần vì muốn tiết kiệm tiền xe, vì số tiền mỗi lần tôi về nhà cũng không phải nhỏ.
Năm nay tôi học năm cuối nên phải chuẩn bị nhiều thứ. Hôm trước mạ gọi ra bảo tôi là cứ lo mà học hành cho thật tốt. Ở nhà bão sắp vào nhưng mạ nói cơn bão này chắc cũng chỉ nhẹ thôi, mấy lần trước nhà mình cũng có sao đâu.
Nghe mạ nói tôi cũng thấy yên tâm trong lòng. Thế nhưng ngày hôm qua báo đài đưa tin ở nhà bão vào mạnh lắm, có nơi còn sập nhà, tốc mái, cây đường bị gió quật đổ hết.
Vội vàng gọi điện về cho mạ, mạ bảo ở nhà vẫn bình thường thôi con. Bão vào nhưng nhà mình vẫn an toàn. Hôm trước khi bão vào ba đã kiên cố mái nhà rồi nên không có vẫn đề gì.
Video đang HOT
Thấy mạ nói thế tôi cũng thấy đỡ lo, định nói với mạ thêm vài câu nữa nhưng thấy mạ vội vàng tắt máy.
Buổi tối, lòng tôi như lửa đốt, không biết vì sao nhưng ruột tôi nóng như lửa. Gọi điện về nhà nhưng mạ không nghe máy. Nhà chỉ có ba và mạ nhưng giờ không liên lạc được. Chân tay tôi bủn rủn, trong đầu tôi chợt hiện lên những điều không hay.
Vội vàng tìm số điện thoại của chú Năm nhà hàng xóm, tôi gặng hỏi mãi chú Năm mới ấp úng: “Chiều nay mưa gió lớn, nhà ba mạ con nước ngập vào đến nhà nên, nên…” Chú Năm vừa nói vừa chần chừ khiến tôi càng nóng ruột hơn.
- Chú nói con nghe đi, con không gọi được cho ba mạ con, con lo lắm chú Năm ơi, con xin chú Năm đấy.
- Chiều nay nước vào ngập nhà, ba mạ con cố gắng khiêng chiếc tủ lạnh lên cao nhưng bị trượt tay, tủ lạnh rơi vào chân nên ba con bị thương, phải đưa vào bệnh viện.
Chú Năm vừa dứt lời, tim tôi như có thứ gì đó chấn động, đau đớn, tôi ngã quỵ xuống mặt đất lạnh lẽo. Tai tôi như ù đi, chân tay tôi luống cuống.
Đúng lúc đấy thì điện thoại tôi vang lên, là mạ, mạ gọi cho tôi. Tôi như chực tỉnh, chồm lấy điện thoại và òa khóc như một đứa trẻ.
- Sao ở nhà xảy ra chuyện mà mạ không bảo với con?
Tôi khóc, mạ tôi cũng khóc. Thì ra cơn bão lần này to lắm, bão vào quật đổ cây cối, nhà ba mạ bị tốc mái, nước ngập vào đến nhà. Lúc chiều tôi gọi về đúng lúc ba đang cố khiêng tủ lạnh thì bị tai nạn nên mạ tôi mới vội vàng tắt máy như vậy.
Vậy mà tôi không hay biết gì. Mạ nói ở nhà vẫn ổn mà tôi cũng chẳng nghi ngờ gì.
Mạ bảo ba đã được các bác sỹ băng bó rồi, vết thương cũng nhẹ nên bảo tôi không cần quá lo lắng.
Làm sao mà không lo lắng được chứ? Trong mùa mưa bão thế này chỉ có ba mạ ở nhà thì làm sao mà không lo lắng được.
Sau đó không kịp suy nghĩ gì nhiều, tôi đáp chuyến xe về quê ngay trong đêm. Và khi viết ra những dòng này quả thực tim tôi rất đau, rất hối hận. Giá như trước khi bão đổ bộ vào, tôi phải về nhà ngay luôn lúc đấy. Giá như tôi có mặt ở nhà khi ấy thì ít nhất có thể giúp ba mạ tôi và ba tôi không bị thương như thế…
Theo Tintuc.vn
Bí mật động trời lần về thăm nhà mẹ vợ tương lai cầu xin giữ kín
Minh đứng như trời trồng vì anh không biết nên làm gì, một suy nghĩ khủng khiếp xẹt qua trong đầu: "Lẽ nào mẹ của bạn gái đang ngoại tình với người này?"
Mình và Thư yêu nhau đã 2 năm, khoảng thời gian đó, cả hai đã nhiều lần chia tay nhưng sau đó lại tái hợp. Nguyên nhân bởi vì mẹ Thù ghét Mình bởi anh quá nghèo, anh không có nhà cửa đàng hoàng, bà bảo gả con gái cho anh sợ sẽ khổ. Lúc đầu, Thu không hề để tâm chuyện nhà cửa của bạn trai, nhưng bởi vì mẹ nói ra nói vào nên cô bắt đầu lung lay. Mình rất yêu Thư, cho nên anh hạ quyết tâm sẽ mua lại một căn nhà cũ, hiện tại căn nhà cũ chủ nhà vẫn chưa bàn giao, bởi họ đang đợi nhà mới xây xong mới dọn đi. Hơn nữa, vấn đề giá cả chưa được hai bên thống nhất nên điều này khiến Mình rất đau đầu.
Ảnh minh họa
Lần thứ 3 đến nhà bạn gái chơi, mẹ của Thu đang ở trong bếp nấu nướng, Thu và bố đã ra tiệm tạp hóa mua nước uống, Minh đang xem ti vi thì tiếng chuông điện thoại bàn bỗng reo lên. Thu chỉ dùng điện thoại di động, điện thoại bàn này chắc chắn là chỉ có bố mẹ Thu dùng. Thấy bác gái ở trong bếp nấu nướng nên Minh đành nghe điện thoại, vừa áp điện thoại vào tai thì Minh nghe đầu dây bên kia vang lên giọng đàn ông: "Yến ơi, tối nay em đến nhà anh nhé, vợ của anh đi du lịch với bạn rồi".
Yến là tên mẹ của bạn gái cho nên Minh chắc chắn người đàn ông này không hề gọi nhầm. Minh đứng như trời trồng vì anh không biết nên làm gì, một suy nghĩ khủng khiếp xẹt qua trong đầu: "Lẽ nào mẹ của bạn gái đang ngoại tình với người này?". Đầu dây bên kia vang lên tiếng người đàn ông thắc mắc tại sao lại im lặng, Minh quá hoảng loạn nên anh dập máy luôn. Suy nghĩ kĩ càng, Minh quyết định nói chuyện này cho bác gái biết. Mẹ của Thu nghe xong nét mặt liền biến sắc, bà vội gọi lại cho người đàn ông ấy rồi nói qua loa vài câu, sau đó bà quay sang Minh và nhờ anh giữ kín chuyện này.
Mẹ Thu nói: "Thật sự chuyện này bác và bác trai đều không muốn giấu tụi con, bác và bác trai đã ly hôn nhiều năm rồi nhưng Thu vẫn chưa biết chuyện, cả hai bác đều giấu vì sợ nó buồn. Bác trai đã mua một căn nhà và ra ở riêng, khi nào nghe tin con gái về nhà chơi thì bác trai mới về đây và giả vờ như chưa có chuyện gì xảy ra. Hai bác định khi nào con bé kết hôn mới nói cho nó biết, nó là đứa con gái duy nhất của hai bác nên rất được cưng chiều, hai bác sợ khi nó biết chuyện sẽ sốc và không thể chịu nổi. Con tạm thời giữ bí mật giúp hai bác được không?"
Minh nghe xong, anh lặng lẽ gật đầu. Đây là chuyện của gia đình bạn gái, anh đương nhiên không nên can thiệp. Bác gái đã vào phòng và lấy ra giấy xác nhận chuyện ly hôn, đã 3 năm rồi nhưng Thu không hề hay biết, Minh cảm thấy xót thương cho bạn gái. Có lẽ đây gọi là tình cảm gia đình nên những người trong cuộc mới sợ tổn thương nhau.
Đến giờ cơm, bác gái hỏi han chuyện nhà cửa đến đâu rồi, thấy mặt cả hai buồn rầu biết là chuyện giá cả vẫn chưa thống nhất. Thế là bà bảo sẽ để lại phòng trọ cho thuê coi như là của hồi môn và bảo cả hai dọn về đấy ở. Thu rất kinh ngạc khi nghe lời mẹ nói, bởi trước đây cô từng ngỏ ý muốn dọn vào đấy ở một thời gian rồi dành tiền mua nhà mới, nhưng mẹ cô bực chuyện con rể tương lai quá nghèo nên bà cấm Thu nhắc đến. Thu không ngờ mẹ lại đổi ý nhanh đến vậy, cô hạnh phúc ôm chầm bà và hôn lấy hôn để, cô bảo khi nào cả hai có nhiều tiền sẽ mua căn nhà tươm tất và trả lại căn phòng trọ cho bà.
Thu không biết nguyên nhân gì khiến mẹ cô đổi ý nhưng Minh biết rõ, bởi ánh mắt bà nhìn sâu vào mắt anh như muốn nhắc nhở hãy im lặng trước khi bà nói sự thật cho con gái biết. Thu đã nhiều lần hỏi Minh bí quyết khiến mẹ cô đổi ý nhanh vậy, Minh chỉ cười và bảo: "Tại vì mẹ thương em đấy". Minh đang nghĩ đến khoảng thời gian sau này khi cả hai kết hôn, anh lo lắng Thu sẽ bị tổn thương khi sự thật được phơi bày. Đối với một gia đình bố mẹ mỗi người mỗi ngả, anh nên làm gì để an ủi bạn gái đây?
Theo Trí thức trẻ
Kết hôn 8 năm chồng mới đồng ý cho vợ con về thăm quê ngoại Không phải chuyện gì trên đời này cũng phải nhún nhịn, bỏ qua. Bởi vì còn có quá nhiều những điều không thể nào ngờ đến xảy ra nữa. Cũng giống như cách mà anh và chị yêu thương nhau rồi về chung 1 nhà... Chị đã từng cố gắng, từng chấp nhận hi sinh mọi thứ chỉ vì chàng trai của mình....