Xóm nổi trong lòng thành phố
Họ từ nhiều nơi dong thuyền về quần tụ trên một khúc sông Vinh thành xóm nổi và mưu sinh bằng đủ thứ nghề. Ước mơ được lên bờ vẫn luôn cháy bỏng nhưng với họ, điều đó dường như là không tưởng.
Một góc làng nổi ở thành phố Vinh
Nổi nênh đời thuyền
Một đoạn sông Vinh chảy qua phường Vinh Tân, Hồng Sơn (TP Vinh, Nghệ An) nhấp nhô những chiếc thuyền nhỏ, những túp lều tranh được dựng tạm bằng những cây mét. Đó là nơi trú ngụ của gần 100 con người. Họ đến từ các huyện Hưng Nguyên, Nam Đàn (Nghệ An) hay từ Quảng Bình phiêu dạt ra đây.
Trên chiếc thuyền nhỏ được bao vây bởi những đám bèo tây, rác rưởi, xác cá đang kỳ phân hủy và cả những chiếc kim tiêm, bà Phạm Thị Quý (70 tuổi) ngó đầu qua chiếc cửa số bé tí tẹo để tiếp chuyện chúng tôi. Chiếc thuyền nhỏ này là nơi trú ngụ của 5 người trong gia đình, bao gồm bà, vợ chồng người con gái và 2 đứa cháu. “Tui quê ở Hưng Xuân (Hưng Nguyên, Nghệ An). Nhà mấy đời sống trên sông nước nên không có một tấc đất cắm dùi. Lấy vợ, gả chồng cho các con rồi riêng cho mỗi đứa một chiếc thuyền làm nhà. Giờ già rồi, hết ở với con trai lại qua thuyền con gái để ở”.
Sự tạm bợ, nhếch nhác là điều dễ nhận thấy ở xóm ngụ cư này
Trước đây nhà bà Quý vốn sống bằng nghề chài lưới nhưng tôm cá ngày càng ít đi, những ngày rong ruổi thả lưới, quăng chài trên sông không đủ sống qua ngày. Phiêu dạt chán, vợ chồng cô con gái chọn khúc sông Vinh này làm chỗ neo đậu. Anh con rể làm cửu vạn, ai thuê gì làm nấy. Cô con gái lên chợ Vinh kiếm sống bằng nghề buôn bán. Gọi là buôn bán nhưng thực chất chỉ là những mớ cá, mớ tôm mua lại của người vạn chài rồi lên bờ bán lại. Công việc không ổn định, thu nhập bấp bênh nên đủ ngày 3 bữa cơm và lo cho 2 đứa con ăn học đã là may lắm rồi.
Ngồi lọt thỏm trong chiếc thuyền bé tý tẹo, anh Nguyễn Văn Thi (quê Quảng Bình) vừa bế đứa cháu ngoại hơn 1 tuổi, vừa trông chừng thằng cháu chừng 4-5 tuổi chơi tha thẩn nơi mép nước. Con thuyền được bao bọc xung quanh cơ man nào là rác rưởi càng trở nên thê thảm hơn. “Mùa ni còn đỡ, mai mốt nắng lên, nước rút mới khủng khiếp. Trên thì nắng dọi, dưới thì nước sông cạn, đen thui, bốc mùi hôi thối rồi ruồi muỗi như trấu mới khổ cực cô ạ”, anh Thi ngó đầu ra khỏi thuyền tiếp chuyện chúng tôi.
Mấy anh em Thi theo bố mẹ vào đây từ những năm 80 của thế kỷ trước. Các anh của Thi lần lượt kiếm được tiền mua đất, lên định cư ở bờ. Riêng anh Thi, vừa tàn tật, vừa hẩm hiu nên đành phải sống kiếp lênh đênh. Hiện giờ anh ở với cô con gái. Cô bán mấy mớ rau ở chợ Vinh, anh Thi ở lại thuyền trông 2 đứa cháu. Người con rể vào Tây Nguyên làm thuê nhưng 2 năm rồi chẳng thấy về. 4 ông cháu, cha con bìu ríu vào nhau sống lay lắt qua ngày.
Người dân xóm nổi sống chung với thiếu thốn và ô nhiễm môi trường
Video đang HOT
Chiếc thuyền của gia đình chị Thái Thị Lành có vẻ sáng sủa hơn nhưng số phận những con người cư ngụ trong thuyền thì thật là thê thảm. Quê chị ở Nam Đàn, đến neo thuyền ở đây sống cũng ngót 10 năm. Mẹ chồng, chồng và đứa con gái lớn của chị bị mù. Mọi gánh nặng chi tiêu trong gia đình 8 con người ấy đều trông chờ vào khả năng chạy chợ của chị Lành.
5 đứa con nhưng chỉ 2 thằng bé sau được đi học. “Sinh con, không cho nó học hành tới nơi tới chốn thì mang tội, nhưng cảnh nghèo, đến cơm ăn còn phải chạy từng bữa thì… Đứa con gái đang học lớp 8 cũng phải nghỉ học ra chợ phụ mẹ kiếm miếng ăn cho cả nhà”, chị Lành nén tiếng thở dài.
8 con người chui rúc trên chiếc thuyền gỗ, nóng nực, chật chội, bất tiện, nhất là khi các con gái đã lớn. Không có chỗ ở, vợ chồng chị đành liều dựng một chiếc lán tre ghé lên bờ, phía ngay trước mũi thuyền cho 3 đứa con gái ở. Anh Nguyễn Văn Thuận – chồng chị Lành cho biết: “Mấy lần trật tự phường xuống yêu cầu dỡ bỏ rồi đấy nhưng dỡ đi thì các con biết ở mô. Thôi thì cứ làm liều, rồi năn nỉ họ cho ở thêm ít lâu nữa. Nhưng tôi thì mù lòa, để 3 đứa con gái ở trên đó cũng lo lắm, suốt đêm không ngủ được. Nhỡ có chuyện gì với chúng thì ân hận cả đời nhưng nghèo nên đành chịu”.
Những tấm giấy khen của trẻ con xóm nổi là điểm sáng duy nhất ở đây
Cái sự ăn, ở đã khổ nhưng những gia đình ở xóm ngụ cư này còn phải chịu khát ngay trên mặt nước. Nước sông ô nhiễm không ai dám dùng, dù chỉ để giặt quần áo. Nước sinh hoạt, tắm rửa, ăn uống đều phải mua lại của các hộ dân sống trên bờ. Nhà nào ít người, mỗi tháng đóng 30.000 nghìn tiền nước máy, nhà nào nhiều người thì đóng 50 nghìn. “Họ cho dùng như thế đã là may lắm rồi. Phải dùng tằn tiện, mùa hè, con tắm trước, hứng nước vào thau, cha mẹ tắm lại bằng nước tắm của con”, chị Lành cho biết.
Xa vời giấc mơ lên bờ
Bà Quý mời chúng tôi lên thuyền chơi. Chiếc thuyền bé tí tẹo, phải cúi lom khom mới có thể vào được trong thuyền. Khi ở trong thuyền, hoặc chỉ có thể ngồi hoặc chỉ có thể khom người mới có thể đi lại. Trong thuyền không có gì đáng giá ngoài chiếc ti vi cũ kỹ. Điểm sáng nhất chiếc thuyền là những tấm giấy khen được cài trên bức vách đan bằng nứa.
Bà Quý tự hào: “Của 2 đứa cháu ngoại. Cả đời tui, đời cha mẹ hắn đã phải chịu khổ cực vì ít chữ rồi, giờ thấy con cháu học hành giỏi giang, mừng lắm. Với lại cũng phải lo cho chúng nó học, mai sau này kiếm cái nghề nuôi thân chứ lênh đênh trên sông nước như thế này thì cực lắm. Mà có học, có nghề mới mơ có được mảnh đất mà cắm dùi cô ạ”.
Không có nơi ở, nhiều hộ dân đành liều lấn đất dựng nhà tạm trên bờ
Vách thuyền của gia đình chị Tạ Thị Hiền (quê Hưng Nguyên) ở bên cạnh cũng treo đầy những tấm giấy khen của 2 đứa nhỏ. Có lẽ đó là điểm sáng nhất của xóm nổi này. Thế nhưng cũng như chị Hiền, chị Lành và những phận người trôi dạt tới đây, khi cái ăn còn phải chạy lo từng bữa, họ cũng đang canh cánh trong lòng nỗi lo có thể tiếp tục cho con học lên cao hơn được nữa không.
Gia đình chị Lành là hộ duy nhất ở xóm ngụ cư này được cấp sổ hộ khẩu dành cho gia đình sống trên sông nước. Như chị khoe, bởi lẽ gia đình chị nghèo quá, hoàn cảnh quá nên được chính quyền địa phương thương tình xét cấp cho. Có được cái giấy con con ấy, nghĩa là gia đình chị sẽ được hưởng thêm một vài chế độ trợ cấp xã hội dành cho người tàn tật và được bình xét hộ nghèo – điều mà các hộ dân sống trên thuyền ở đây mơ ước.
Được lên bờ sinh sống là ước mơ quá đỗi xa vời đối với người dân xóm ngụ cư này
“Được lên bờ là ước mơ của hầu hết người dân xóm nổi nhưng ước chỉ để mà ước thôi. Không có tiền thì mua răng được đất mà đất dự án tái định cư thì dân ngụ cư như chúng tôi làm gì có phần. Chắc đến hết đời tôi, đời con tôi cũng chẳng có cơ hội lên bờ để sống”, anh Thi buồn bã nói.
Đưa ước mơ của người dân xóm nổi trao đổi với ông Nguyễn Minh Hà – Chủ tịch UBND phường Hồng Sơn, ông Hà lắc đầu: “Việc tái định cư cho các hộ dân sống trên thuyền ngoài khả năng và trách nhiệm của chính quyền địa phương. Hầu hết họ đều có quê hương, chỉ đậu thuyền ở đây để làm ăn thôi nên không thuộc diện được bố trí tái định cư khi có dự án. Hiện chúng tôi đang vận động người dân trở về quê hương bản quán để sinh sống nhưng chỉ được 1 thời gian thì họ lại quay trở lại, cắm sào, đậu thuyền ở đây”.
Theo Dantri
Nghe nữ Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân kể chuyện chiến đấu
Với nhiều thành tích xuất sắc trong bảo vệ dân phố suốt hai đợt chiến tranh phá hoại của đế quốc Mỹ, bà vinh dự được Chủ tịch nước Tôn Đức Thắng tặng thưởng danh hiệu Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân. Bà là một trong 8 anh hùng của quê hương Xô Viết ở thời điểm đó.
Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân Nguyễn Thị Hạnh
87 tuổi đời, 47 tuổi Đảng, bà Nguyễn Thị Hạnh (SN 1926, khối 1, phường Hồng Sơn, Tp Vinh, Nghệ An) vẫn còn khá nhanh nhẹn. Trong ngôi nhà ép mình trong cái ngõ nhỏ chỉ vừa một chiếc xe máy đi qua, bằng âm thổ vùng Thạch Hà (Hà Tĩnh), bà kể cho chúng tôi nghe về cuộc đời của mình.
Sinh ra trong một gia đình nông dân nghèo đông con ở xã Thạch Phú, huyện Thạch Hà, 14 tuổi, bà được bán cho một người phụ nữ chuyên buôn thuốc Lào ở chợ Vinh với giá 10 đồng bạc. Người phụ nữ ấy mua bà, trước hết là để có người phụ giúp công việc, thứ nữa là để gán bà làm vợ cho một trong 2 đứa cháu trai của mình. "Hồi đó còn nhỏ nhưng tôi bướng lắm. Sai bảo công việc, dù nặng nhọc đến đâu tôi cũng không ngại nhưng lấy 1 trong 2 người cháu của bà Quán (tên người đàn bà buôn thuốc Lào) thì tôi không chịu", bà Hạnh nhớ lại.
Ngọt nhạt đủ lời cũng không lay chuyển được cô bé giúp việc, bà Quán bắt đầu thay đổi chiến thuật. Bà bắt cô làm việc nhiều hơn nhưng lại không cho ăn uống. Đói khổ, Hạnh chỉ biết cắn răng vượt qua, có khi đói quá, phải ăn vỏ chuối luộc trừ bữa chứ không dám bỏ trốn. Nếu trốn đi, bà Quán sẽ đòi lại số tiền đã trả cho cha mẹ để mua bà.
Thấy cô bé giúp việc của bà Quán đẹp người, lại chịu khó, siêng năng, bà Tiến - một phụ nữ bán hàng xén ở chợ Vinh đã thương lượng với bà Quán để "mượn" Hạnh. Chịu thương, chịu khó lại thông minh nên Hạnh được bà Tiến tin tưởng cho đi theo học nghề, rồi giao hẳn cho nhiệm vụ đi thu tiền nợ từ các bạn hàng. Chính bà Tiến cũng là người mai mối cho Hạnh chàng thanh niên đẹp trai, có tư tưởng cách mạng tên Phan - con của một người bạn cùng phường buôn.
Bà Hạnh chụp ảnh lưu niệm với lãnh đạo Đảng và Nhà nước tại Hội nghị biểu dương những điển hình trong phong trào học tập 6 điều Bác Hồ dạy Công an nhân dân (ảnh do nhân vật cung cấp)
Sau ngày làm lễ dạm ngõ, gia đình anh Phan mang 10 đồng bạc đến nhà bà Quán để "chuộc" Hạnh ra khỏi thân phận tôi tớ. Cuộc đời nhiều biến cố, cay cực của Hạnh đã bước sang một trang mới...
Anh Phan vốn sinh ra trong một gia đình có truyền thống cách mạng và sớm giác ngộ tinh thần yêu nước. Về làm vợ, Hạnh cũng được chồng giác ngộ, dẫn dắt tham gia hoạt động cách mạng. "Tôi buôn bán ở chợ nên đảm nhận nhiệm vụ đưa và rải truyền đơn, tuyên truyền chị em phụ nữ tham gia đóng góp cho kháng chiến, trừ gian, diệt bạo. Cũng may, suốt mấy năm trời dấu truyền đơn trong gánh thuốc lào, tôi không bị địch phát hiện và hoàn thành tốt nhiệm vụ tổ chức giao phó", bà Hạnh nhớ lại.
Rồi trong phong trào "chống giặc đói", cả gia đình bà hăng hái tăng gia sản xuất, đẩy mạnh buôn bán, tiết kiệm chi tiêu để đóng góp cho cách mạng. Được chồng dạy chữ quốc ngữ, chính bà lại là người tham gia xóa mù cho mọi người, biến căn nhà nhỏ của mình thành lớp bình dân học vụ. Ông tham gia hoạt động cách mạng, bà vừa hỗ trợ chồng, vừa tham gia các hoạt động đoàn thể, vừa chạy chợ và nuôi dạy 5 người con nên người.
Năm 1955, bà được cử làm Tổ trưởng hộ khẩu xóm trong cải cách ruộng đất rồi xóm phó phụ trách an ninh rồi cán bộ an ninh của khu phố. Năm 1960, bà được phân công làm Phó trưởng ban bảo vệ khu phố III (thị xã Vinh), rồi Ủy viên ban cán sự kiêm Trưởng ban bảo vệ khu phố. "Hồi Mỹ tiến hành chiến tranh phá hoại lần thứ nhất, các cơ quan, đơn vị được lệnh sơ tán về vùng nông thôn để hạn chế thấp nhất thiệt hại. Chồng tôi theo xí nghiệp xay xát về sơ tán ở Đô Lương, Hưng Nguyên. 5 đứa con nhỏ được gửi về xã Hưng Đông (ven thị xã Vinh). Tôi được tổ chức phân công ở lại bảo vệ khu phố, bảo vệ và hướng dẫn các đoàn xe chở lương thực, vũ khí tiếp tế vào chiến trường miền Nam đi qua các trọng điểm của thị xã Vinh".
Những ngày chiến tranh ác liệt nhất, giữa làn đạn rốc két bủa vây, với khẩu súng K44 mang bên mình, bà Hạnh lăn xả trên các trận địa của thị xã Vinh, tham gia cứu thương, san lấp hố bom để đoàn xe kịp ra tiền tuyến và bảo vệ kho tàng, hàng hóa đang được tập kết để chuẩn bị vào Nam. Cuộc chiến tranh phá hoại lần thứ 2 của giặc Mỹ càng ác liệt hơn. Nhưng cũng chính trong sự ác liệt ấy, sự mưu trí, dũng cảm của người phụ nữ này lại được dịp phát huy cao độ.
"Hồi đó hàng hóa vận chuyển vào Nam được ưu tiên nhất và cũng là mục tiêu bị Mỹ dội bom nhiều nhất nhằm chặn đứng sự tiếp tế của ta vào chiến trường miền Nam. Hàng đoàn xe tải bị ùn ứ bên bờ bắc Sông Lam. Nếu để yên trên xe, nếu trúng bom, thiệt hại sẽ rất lớn. Tôi nảy ra sáng kiến, mỗi khi đường chưa thông, lực lượng dân quân, du kích tham gia dỡ hàng hóa, sơ tán đến nơi an toàn hoặc gửi trong các nhà dân. Riêng chỗ các đoàn xe trú ẩn, cứ cách 3 gốc cây bố trí một đống cát cùng một số xẻng để kịp thời chữa cháy khi xe bị trúng bom".
Bên những phần thưởng cao quý mà Đảng và Nhà nước đã dành cho những cống hiến của bà trong công cuộc bảo vệ Tổ quốc
Với sáng kiến của bà, những thiệt hại về lương thực, vũ khí giảm đi đáng kể. Với những thành tích xuất sắc trong công tác, bà Nguyễn Thị Hạnh được bầu là Chiến sỹ Quyết thắng của lực lượng Công an liên tục 8 năm liền từ 1968 - 1976. Ngày 3/9/1973, Chủ tịch nước Tôn Đức Thắng đã ký quyết định phong tặng bà danh hiệu Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân.
Hết chiến tranh, bà tiếp tục đảm trách nội chính khu phố (tương đương với Phó chủ tịch phường bây giờ), công tác ở Hội phụ nữ, Hội người cao tuổi... Tuổi cao, sức yếu, bà xin nghỉ "để dành cơ hội cho lớp trẻ". Tiếng là nghỉ nhưng chẳng mấy khi thấy bà ở nhà mà tích cực tham gia các phong trào ở khu dân phố. "Hễ người ta gọi có việc là mẹ lại tong tả đi ngay, có khi quên là mình đang bắc nồi cơm trên bếp. Trong nhà, dường như chẳng có cái nồi nào chưa từng bị cháy khét.
Có lần, cách đây chừng 3 năm, bà còn tham gia bắt bọn nghiện. Nói thật, đến trẻ, khỏe như chúng tôi còn sợ, nhỡ chúng nó lên cơn nghiện, liều lĩnh đâm cho một xi-lanh thì chết nhưng bà vẫn phục kích và phối hợp với công an phường bắt trọn cả ổ chích choác ngay trong khu dân cư", cô con dâu đầu hóm hỉnh đùa, bà chỉ cười. Nụ cười hiền từ của một người phụ nữ đã dành trọn cuộc đời cho Đảng, cho sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc.
Theo Dantri
45 năm sống trên đời chưa từng được tặng quà 8/3 "45 năm sống trên đời, có ai bảo với tôi là có ngày dành riêng cho phụ nữ đâu. À, hình như có ngày phụ nữ Việt Nam 20/10 thì phải" - bà Hợi vừa nói vừa mải miết tìm những vỏ lon lẫn trong đống rác. Những bó hoa giá vài trăm nghìn là điều không tưởng đối với những nữ cửu...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Người chăn cừu tử vong, nghi bị điện giật

2 xe máy va vào nhau bốc cháy, 2 người tử vong

Xe trung chuyển va chạm xe máy làm 1 người chết

Điều tra vụ hai người đuối nước tử vong ở Củ Chi

Phát hiện thi thể 1 phụ nữ trong rẫy mía sau 3 tháng mất tích

Tìm thấy thi thể nam sinh mất tích khi tắm biển

Ba xe máy đâm nhau trên quốc lộ 21, một người tử vong

Quảng Nam: Thêm một học sinh huyện miền núi tử vong chưa rõ nguyên nhân

Những tỉnh chưa từng sáp nhập từ khi thành lập tới nay

Lái ô tô liên tục quá 4 giờ, tài xế có thể bị phạt tới 5 triệu đồng

Phát hiện thi thể 2 vợ chồng trong rẫy cà phê

Lúa khô cháy, người dân bất lực cắt cho bò ăn
Có thể bạn quan tâm

Cận cảnh căn bếp có giá 600 triệu đồng: Nhìn sơ qua là thấy toàn đồ bếp siêu xịn xò
Sáng tạo
00:58:39 11/03/2025
Bruno Fernandes ngồi cùng mâm với Mohamed Salah & Erling Haaland
Sao thể thao
00:56:14 11/03/2025
Bà mẹ nhờ ChatGPT hướng nghiệp cho con, ai ngờ tìm đúng ngành yêu thích, câu nói 28 chữ cuối cùng mới sốc
Netizen
00:55:41 11/03/2025
Drama không hồi kết: Trịnh Sảng bị tố làm "tiểu tam" nhận bao nuôi và mang thai với đại gia, con trai bà cả đích thân bóc phốt
Sao châu á
23:38:32 10/03/2025
Top 5 con giáp được hưởng tài lộc dồi dào trong tuần mới
Trắc nghiệm
23:24:12 10/03/2025
Mỹ nhân Hàn gây sốt MXH vì hóa Bạch Tuyết đẹp hơn bản gốc, từ làn da cho đến mái tóc đều như "xé truyện bước ra"
Hậu trường phim
23:23:53 10/03/2025
Quỷ Nhập Tràng: Hù dọa chất lượng nhưng kịch bản thì không!
Phim việt
23:17:32 10/03/2025
Đám cưới đang viral khắp MXH: Chú rể đẹp trai vô địch thiên hạ, cô dâu xinh yêu "hết nước chấm"
Phim châu á
23:09:00 10/03/2025
Cô giáo tiếng Anh không muốn làm dâu, đồng ý hẹn hò ông bố một con
Tv show
22:47:49 10/03/2025
Tom Cruise lo lắng khi 'đọ nhan sắc' cùng Brad Pitt
Sao âu mỹ
22:42:20 10/03/2025