‘Xin phép’ chồng để thường xuyên lén lút ‘ngủ’ với… tình cũ
Cuộc sống gia đình chúng tôi sẽ không có gì phải nói nếu như cách đây hơn một năm, tôi không vào Sài Gòn ăn Tết cùng nhà ngoại trong đó. Hôm đấy, tôi vào siêu thị mua quần áo cho các em mình thì đã gặp lại anh, người tình cũ của tôi và chúng tôi đã rất vui mừng sau bao năm gặp lại nhau.
Chúng tôi yêu nhau từ năm còn học lớp 12, cả tôi và anh đều là mối tình đầu của nhau. Hai chúng tôi đã từng có rất nhiều kỷ niệm đẹp ngày còn bên nhau và cùng hứa hẹn rằng, khi nào hai đứa ra trường, có công việc ổn định sẽ tổ chức làm đám cưới. Thế nhưng, khi vừa học xong lớp 12 thì tôi vào Đà Nẵng để tiếp tục học Trung cấp, còn anh quyết định vào Sài Gòn để kiếm việc làm. Thời ấy, thông tin liên lạc còn rất hạn chế, điện thoại di động cũng chưa có nên hai đứa chỉ biết liên lạc với nhau bằng những cánh thư tay. Nhưng rồi, vì anh ít nói, không mấy khi bày tỏ tình cảm của mình nên tôi nghĩ: “Chắc có lẽ anh cũng chẳng yêu tôi đâu”, nên một thời gian sau, tôi đã dần quên anh và yêu chồng hiện tại của tôi bây giờ.
Khi biết tin tôi lấy chồng, anh đã gặp tôi và hỏi: “Tại sao lại đối xử với anh như vậy?”. Tôi chỉ biết trả lời: “Em nghĩ chúng mình không hợp nhau. Hơn nữa, tình cảm ngày xưa của chúng mình trẻ con, bồng bột nên chắc chắn sẽ không đâu vào đâu”. Nhưng thật ra tôi không nghĩ vậy! Chỉ tại lúc ấy, anh vẫn chỉ là một công nhân bình thường, còn chồng của tôi là một người đàn ông thành đạt, có công ăn việc làm ổn định nên tôi đã chọn chồng mình vì anh ấy có sự nghiệp và có thể lo lắng cho cuộc sống của tôi sau này. Sau bao năm không gặp lại người cũ, tôi ngỡ rằng mình đã thật sự quên được anh ấy và toàn tâm toàn ý với chồng con. Thế nhưng, từ hôm gặp lại người cũ ở siêu thị, trái tim tôi lại đập liên hồi khi nói chuyện với anh. Ngày xưa tôi cũng đã từng thổn thức rất nhiều vì anh… nhưng chưa bao giờ tôi cảm thấy nó mãnh liệt như lúc hai đứa gặp lại nhau. Khi về đến nhà, tôi cứ lo sợ anh đã quên hết những kỷ niệm xưa và chúng tôi sẽ không bao giờ có cơ hội gặp lại nhau nữa.
Hai chúng tôi đã từng có rất nhiều kỷ niệm đẹp ngày còn bên nhau. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Thế nhưng, chỉ một lúc sau đó, anh đã điện thoại nói chuyện với tôi rất nhiều. Anh nói rằng: “Suốt bao nhiêu năm nay anh vẫn không thể nào quên được em. Khi biết em lấy chồng, anh đã đau khổ biết chừng nào… Em có biết vì sao cho đến tận bây giờ, anh vẫn chưa lập gia đình không?…”. Và tôi được biết, anh cũng đã quen vài cô gái nhưng rồi những mối tình ấy cũng chẳng đâu vào đâu. Tôi động viên anh, “Đừng để tâm đến những chuyện của ngày xưa nữa. Hãy nghĩ đến tương lai và tìm kiếm hạnh phúc cho chính mình”.
Tuy tôi khuyên anh như vậy nhưng khi anh ngỏ lời muốn gặp, tôi cũng đã đồng ý. Và trong suốt thời gian ăn Tết ở Sài Gòn, hầu như ngày nào chúng tôi cũng lén lút gặp nhau. Tôi cảm thấy rất hạnh phúc khi một lần nữa lại được ở trong vòng tay anh, lại được anh yêu thương, vỗ về như ngày hai đứa còn yêu nhau. Rồi một hôm, tôi xin phép chồng “đi chơi cùng mấy cô bạn cũ”. Và đêm hôm đó, tôi gọi điện cho anh bằng cái giọng ngà ngà say: “Em say quá, không về nhà được. Em ngủ nhà bạn gái rồi sáng mai em về, anh nhé!”. Nhưng chồng tôi nào đâu biết được, tối hôm đó tôi đã nói dối chồng để đi khách sạn và qua đêm với người cũ. Chúng tôi đã có một đêm hạnh phúc bên nhau sau bao nhiêu năm xa cách… Lúc đó, tôi chỉ ao ước giá như thời gian dừng lại để tôi được ở bên anh nhiều hơn, để hai đứa được mãi quấn riết lấy nhau như thế…
Sáng sớm mai khi chia tay tôi, anh nói rằng: “Anh sẽ mãi chờ đợi em. Anh sẽ đợi đến ngày em bỏ chồng và chúng mình sẽ có một cuộc sống hạnh phúc bên nhau, không lo sợ bất cứ điều gì nữa”. Bây giờ, chúng tôi vẫn thường xuyên lén lút gặp nhau… Và đã có những lúc tôi suy nghĩ, “Phải tắt điện thoại để cắt liên lạc với anh ấy” nhưng chỉ được vài hôm, tôi lại nhớ anh ấy phát điên phát dại, rồi lại điện thoại gặp nhau và lao vào nhau như hai kẻ thiêu thân đang khao khát yêu đương mãnh liệt… Giờ đây, khi đối diện với gia đình, tôi cảm thấy vô cùng xấu hổ và tội lỗi. Tôi thấy có lỗi với chồng, với đứa con thơ dại của mình… Nhưng thật sự, từ khi được ở bên cạnh người cũ, tôi không còn cảm giác muốn gần gũi chồng mình nữa. Bây giờ trong mắt tôi, chỉ có sự kính trọng và tình thương dành cho người chồng, chứ không còn cảm giác yêu đương như ngày xưa nữa…
Theo Phunutoday
Không còn đường lui khi đã trót ngủ với bồ
Tôi coi thường những người phụ nữ ngoại tình, và không bao giờ nghĩ mình sẽ ngoại tình. Đó là những suy nghĩ của tôi trong quá khứ. Giờ đây, sự thật là tôi đã ngoại tình...
Tôi và chồng tôi cưới nhau sau 3 năm yêu nhau, lúc ấy chúng tôi chỉ vừa tốt nghiệp đại học và là những người còn rất trẻ. Tuy nhiên, lúc ấy chúng tôi chỉ nghĩ đơn giản rằng, chúng tôi yêu nhau và muốn được sống bên nhau quãng đời còn lại của đời mình, rồi chúng tôi đã kết hôn.
Thời gian đầu chung sống với nhau, giữa chúng tôi cũng nảy sinh những khúc mắc, nhưng chúng tôi đều giải quyết tốt và ngày càng yêu nhau hơn. Cuộc sống khó khăn, do thu nhập thấp, lại con cái, lại phải thuê nhà, nhưng bằng tình yêu và sự cố gắng của cả hai, chúng tôi đã dần khắc phục và cũng mua được một ngôi nhà nhỏ ở Thủ đô Hà Nội.
Cuộc sống vợ chồng tôi càng vui hơn khi tôi mang bầu đứa con thứ 2, thế là cuộc sống gia đình đã có đủ nếp- tẻ. Cứ tưởng, tình yêu, hạnh phúc như vậy là đã đủ đầy, viên mãn, vợ chồng tôi những ngày còn lại của cuộc đời chỉ cần sống và yêu nhau, tận hưởng những giây phút bên nhau đến hết cuộc đời,... vậy mà sự đời thật trớ trêu, kể từ khi tôi vô tình quen và "say nắng" một người đàn ông khác.
Người đàn ông ấy và tôi vô tình quen nhau trên một chuyến công tác ngắn ngày tại TP. Hồ Chí Minh. Anh hơn tôi hơn 10 tuổi và là một người đàn ông thành đạt, lịch thiệp. Theo như anh ta kể, anh đã có vợ và một đứa con gái nhưng hai vợ chồng anh ta đã chia tay, con gái đang ở với anh ta.
Mới đầu, tôi cũng chỉ nghĩ đơn giản rằng chúng tôi là bạn bè, thi thoảng chuyện trò để hiểu về nhau hơn, nhưng rồi không hiểu sao những câu chuyện về anh cứ ám ảnh tôi, theo tôi vào giấc ngủ hằng đêm. Tôi bắt đầu nghĩ về anh nhiều hơn, và mong đợi những cuộc điện thoại gọi đến của anh.
Anh cũng vậy, anh thường hay điện thoại nhắn với tôi rằng anh rất nhớ tôi, và chỉ mong được thường xuyên gặp tôi để tâm sự nhiều hơn về cuộc sống. Tất nhiên là tôi đã từ chối vì tôi biết mình là gái đã có chồng. Nhưng rồi đến một ngày, không hiểu sao tôi lại không cưỡng nổi nỗi nhớ ấy và đã chủ động hẹn gặp anh vào buổi trưa. Chúng tôi gặp nhau ở một quán cà phê xa trung tâm, nơi không có nhiều người qua lại, và tiếp đến là một nhà nghỉ. Tôi đã phản bội chồng từ đó.
Chồng tôi là một người đàn ông hiền lành và vô cùng tin tưởng vợ. Nhưng sau một thời gian, chứng kiến những biểu hiện lạ của vợ, anh ấy bắt đầu nghi ngờ và phát hiện ra tôi đang có quan hệ tình ái với một người đàn ông khác. Niềm tin bị phản bội, chồng tôi lồng lộn lên như một con thú, anh quyết tâm bắt tôi ly dị cho bằng được vì không bao giờ chấp nhận sự phản bội. Lỗi do tôi, tôi đã ngoại tình phản bội lại anh ấy, nhưng đó chỉ là một phút yếu lòng của người đàn bà chứ chưa bao giờ tôi nghĩ mình sẽ ly dị với anh để đi cưới một người đàn ông khác.
Tôi vẫn rất yêu chồng mình, thương con mình, và muốn tiếp tục sống cùng chồng con ở ngôi nhà nhỏ được xây dựng bằng những đồng tiền từ mồ hôi công sức của 2 vợ chồng tôi làm nên. Tôi đã cầu xin chồng tha thứ, nhưng anh ấy không chấp nhận mà nhất quyết bắt tôi phải ký vào đơn ly hôn. Đến lúc này tôi mới nhận ra rằng, hạnh phúc mà mình đang có đã không còn, và tôi chính là người đã đạp đổ hạnh phúc ấy. Tôi muốn níu kéo nó, nhưng hình như đã quá muộn màng...!
Theo Phunutoday
Trót si mê người đáng tuổi...cha mình Anh hơn tôi 22 tuổi, đã có vợ con nhưng tôi vẫn yêu anh và không thể nào quên anh được. Tôi sớm có cuộc sống tự lập từ hồi mẹ tôi mất. Tôi cố gắng duy trì sức học để luôn là một học sinh giỏi đến hết lớp 12. Và vì hết tiền, gia đình mất nợ, tôi buộc phải xa...