Xin nhà trai tăng số lượng tráp ăn hỏi mà tôi bị đay nghiến, mẹ chồng tương lai đưa đề nghị khiến nhà gái tím mặt
Tôi muốn tăng từ 5 lên 7 tráp ăn hỏi, vậy mà mẹ chồng không đồng ý. Bà còn buông lời chê trách, mỉa mai tôi.
Ở quê chúng tôi đám hỏi thường sẽ là 5 tráp, nhà nào điều kiện khá hơn thì 7, hoặc 9. Còn với gia đình giàu có, lễ lạt linh đình có khi còn lên tới 11 tráp.
Tôi biết thân biết phận, không đòi hỏi con số khủng làm gì. Thế nhưng, hội bạn của tôi đa phần là 7, và tôi luôn nghĩ mình cũng phải thế cho khỏi thua kém. Dù gì thì đời người con gái chỉ 1 lần được xúng xính như nữ hoàng, ai chẳng muốn bản thân xinh đẹp nổi bật, phần lễ cũng phải ổn ổn chứ!
Vậy nên tôi đã dò hỏi Việt vụ tráp ăn hỏi anh cũng thờ ơ bảo không biết: “Đợi mấy hôm nữa dạm ngõ các cụ sẽ bàn, mình quan tâm làm gì?”
Tôi bảo biết để còn tìm mấy em gái xinh xắn đợ tráp, Việt nói một câu khiến tôi giận tím mặt: “Thôi, tìm xinh làm gì để em bị chìm nhất hội. Tìm đứa nào xấu xấu thôi, em mới nhỉnh lên được”.
“Ý anh là em xấu? Tôi xấu anh còn cưới làm gì?” - tôi bực mình cáu gắt, đã lo đủ thứ chuyện trước đám cưới lại còn bị chồng tương lai phũ như vậy.
Video đang HOT
Việt chỉ cười hềnh hệch rồi lảng không cả buồn giải thích. Nhưng tôi cũng tự xuống nước, dặn dò người yêu: “Em muốn 7 tráp, anh về bàn với bố mẹ trước nhé”.
(Ảnh minh họa)
Ấy thế mà có vẻ Việt chỉ nghe tai này bỏ tai kia chứ không đề xuất gì. Ngày dạm ngõ họ nhà trai thẳng thắn nói xin cho 5 tráp. Tôi ngồi nghe mà giãy nảy lên phản đối. Nhưng không ngờ mẹ chồng tương lai quắc mắt nhìn tôi như muốn ăn tươi nuốt sống.
Rồi giữa 2 họ, bà đanh giọng trách tôi là hỗn, không biết tôn trọng người lớn và đòi hỏi. Chỉ những lời đánh giá ấy của bà đã khiến tôi xấu hổ tới mức muốn tìm lỗ nẻ để chui xuống. Thế nhưng, sau khi khiến con dâu tương lai phát khóc, họ bên nhà gái phải can thiệp, bà mới đủng đỉnh bảo: “Chuyện 7 tráp cũng không phải không được. Thế nhưng nhà tôi vẫn chỉ chi tiền làm 5 tráp thôi, còn nếu con dâu muốn 7 cho bằng bạn bằng bè thì đưa tiền trước mẹ sẽ chuẩn bị cho con được đẹp mặt.”
Tôi thật sự không ngờ mẹ chồng lại đưa ra yêu cầu như thế. Việc tráp ăn hỏi để xin dâu rõ là nhà trai phải lo, giờ bà bảo tôi phải đưa tiền, dù cũng chẳng tốn bao nhiêu nhưng tôi thấy không được tôn trọng.
Bố mẹ tôi cũng giận lắm nhưng mà nể nên không nói gì. Tới lúc ra về, mẹ chồng còn nhìn tôi rồi nói thêm 1 câu khiến tôi thật sự sợ cuộc hôn nhân này: “Hay ho gì dăm ba thứ lễ tráp này kia mà đòi hỏi? Con dâu cứ đú đởn theo đám bạn mai này lấy chồng lại khổ thôi”.
Sau buổi dạm ngõ tôi chỉ biết ôm mặt khóc. Mẹ tôi thì bảo tôi số khổ rồi, vì mẹ chồng ghê gớm như thế mai này về cũng khó mà chung sống. Chỉ chuyện 5 hay 7 tráp thôi mà bà ấy đã oang oang lên giữa 2 họ, chỉ sợ sau này tôi có lỡ làm sai điều gì bà ấy cũng rêu rao khắp nơi mất.
Tôi vẫn biết mẹ Việt không mấy thích tôi, nhưng tới mức bà đưa ra yêu cầu và buông ra lời nói như hôm vừa rồi tôi thật sự tủi thân. Tôi nghĩ về quãng thời gian tới mà chỉ muốn hủy hôn nhưng không đủ dũng cảm… Tôi đòi hỏi như thế có phải là quá đáng lắm không?
Đến nhà người yêu ăn cỗ, tôi sơ ý khiến mọi người bỏ bát đũa đứng lên, thế nhưng câu nói của mẹ anh còn làm tôi xấu hổ và đau điếng hơn
Cố gắng đến nhà người yêu sớm để làm phụ giúp mẹ anh ấy, thế mà bao nhiêu công sức của tôi đã mất hết chỉ vì một việc làm vô ý.
Chúng tôi yêu nhau được nửa năm nay, nhà anh gần chỗ tôi ở trọ. Bố mẹ anh rất quý tôi, mỗi lần nhà anh có tiệc tùng gì là đều gọi tôi tới.
Trong một lần nhà anh có cỗ giỗ, do là ngày nghỉ nên tôi đến làm từ sớm, khách khứa rất đông nên bố mẹ anh ấy được dịp giới thiệu tôi với mọi người. Người yêu còn ghé tai bảo với tôi là trong dòng họ có 2 bà cô dù khó tính nhưng rất giàu có, trong bữa cơm nhớ tìm cách lấy lòng 2 bà để sau này họ xin việc cho tôi.
Khi tiệc bắt đầu, mẹ người yêu bảo tôi đến ngồi cùng mâm mấy bà cô cho đủ người. Tôi nhanh nhảu chào hỏi mọi người rồi bắt đầu gắp thức ăn cho cả mâm, ai cũng vui vẻ ăn uống. Nhưng khi tôi cầm bát lên thì ngay miếng đầu tiên, mũi tôi hơi khó chịu nên đã hắt hơi một tiếng. Bất ngờ quá nên tôi đã không kịp quay mặt đi hay lấy che tay. Thế nên có một số thứ trong miệng bắn ra tung tóe.
Tôi xấu hổ đỏ bừng mặt, đang muốn xin lỗi thì một bà cô mắng tôi vô duyên rồi bỏ bát đũa xuống và đứng lên. Những người khác thấy vậy cũng cau có mặt mày, lục đục đặt bát đũa xuống và đi sang mâm khác ngồi ké. Để lại mình tôi trơ trọi ngượng ngùng ngồi đó.
Sự việc có phải tôi cố ý đâu, đó là vô tình nên mới bị như vậy. (Ảnh minh họa)
Thấy cả mâm như vậy nên mẹ người yêu chạy sang chỗ tôi ngồi mà nói: "Trời ơi là trời! Nhìn thế kia ai mà dám ăn, sao con vô ý vô tứ vậy? Ở nhà bố mẹ không dạy là khi hắt hơi phải bịt miệng lại quay đầu ra khỏi mâm cơm sao?".
Nói xong mẹ người yêu mời tôi sang mâm khác ngồi. Vì để tránh sự việc thêm lúng túng nên dù đau điếng trong lòng, tôi vẫn nghe theo lời mẹ anh. Một lúc sau thì mọi người lại tiếp tục cười nói vui vẻ, coi như chưa có chuyện gì xảy ra nhưng tôi thì vẫn xấu hổ không dám bắt chuyện lại với ai.
May mắn cuối cùng bữa tiệc cũng kết thúc. Lúc đưa tôi về, người yêu chê trách tôi vô duyên vô ý và bảo giờ 2 bà cô có ấn tượng xấu về tôi, sau này mà muốn lấy lòng lại thì rất khó. Tôi tức giận quá nên nói trả treo rằng việc của tôi, tôi tự tìm, không nhờ đến người nhà anh. Thế là người yêu cũng giận, quay sang mắng tôi làm cả nhà anh mất mặt ngày hôm nay. Sau đó anh bỏ về.
Tôi nói có gì sai không hả mọi người? Sự việc có phải tôi cố ý đâu, đó là vô tình nên mới bị như vậy. Trước giờ tôi đối xử với nhà anh nào có khác gì dâu con trong nhà, lúc nào cũng chăm chăm lấy lòng mọi người. Thế mà chỉ vì việc nhỏ đó, cả nhà anh lại cho rằng tôi vô duyên, mà người yêu cũng chẳng thèm nói đỡ một câu, thế thì tôi luyến tiếc gì nữa. Tôi có nên chia tay luôn cho rồi không hả mọi người? Hay chờ một thời gian nữa thì làm lành lại? Sao mà tôi thấy ức chế thế không biết.
Biết tôi muốn bỏ vợ, mẹ liền gọi một cuộc điện thoại làm phép thử khiến tôi hối hận khôn nguôi Tôi không ngờ mẹ lại làm điều đó. Nhưng nhờ có phép thử ấy mà đến bây giờ, tôi vẫn chưa bỏ vợ. Tôi và vợ kết hôn được 8 năm rồi. Nói thật lòng, trải qua ngần ấy thời gian sống cùng nhau, tình cảm đã phai nhạt đi nhiều. Vợ tôi không còn như trước. Ngày xưa em xinh đẹp và...