“Xin mẹ hãy thương vợ con một chút, dù gì cô ấy cũng là con dâu mẹ mà”
“Mẹ hãy thương vợ con một chút, dù gì cô ấy cũng là con dâu mẹ mà. Mẹ thương con thì đừng làm khó cô ấy nhiều như thế”.
29 tuổi chị quyết định lên xe hoa với người đàn ông đã có một đời vợ và có một cô con gái 4 tuổi. Chị thương con bé như con mình nên anh cũng yên tâm lắm. Anh là dân công trình thường xuyên vắng nhà. Nhưng bù lại mỗi khi anh về bao giờ cũng có quà rồi đưa vợ và con đi chỗ này chỗ kia. Nói chung anh quan tâm chăm sóc vợ cũng như con riêng rất tận tình.
Tôi nhiên mọi chuyện chỉ suôn sẻ khoảng vài tháng đầu còn lại những tháng tiếp theo quả thật cuộc sống của chị hết sức nặng nề. Chị cảm thấy rất mệt mỏi trước những gì mẹ chồng dành cho mình.
Bố chồng chị đã mất rồi nên chỉ còn mẹ chồng. Khi mới về làm dâu, chị đã khá bất ngờ khi mẹ chồng ngỏ ý muốn “giữ hộ” tiền lương cho chị. Lúc đó chị cũng nghĩ mình bận đi làm về muộn, ở nhà toàn bà lo cơm nước nên chị trích 1/3 lương (4 triệu) gửi bà. Nhưng rồi chẳng biết bằng cách nào bà lại biết được chính xác tiền lương của con dâu và mọi chuyện không hay bắt đầu xảy ra.
Nhưng rồi chẳng biết bằng cách nào bà lại biết được chính xác tiền lương của con dâu và mọi chuyện không hay bắt đầu xảy ra. (Ảnh minh họa)
Mẹ chồng chị nói chị là đứa con dâu ghê gớm, không tin tưởng cả mẹ chồng rồi chị thế nọ thế kia. Bà bảo bà sẽ ở riêng để tránh làm phiền. Chẳng muốn mọi chuyện hiểu lầm đi quá xa, chị đành đưa hết lương cho bà giữ hộ. Nghĩ mà giữ rồi lúc cần sẽ hỏi bà lấy.
Thế nhưng lúc gửi thì bà niềm nở nhận, lúc hỏi tiền thì bà khó khăn vô cùng. Bà phải hỏi ngọn ngành cần tiền làm gì, mua cái gì, bà thấy hợp lý bà mới đưa và đưa lần nào cũng ít hơn số tiền mà chị hỏi. Đến lúc đó chị cũng mới ngã ngửa là từ trước tới giờ bà cũng cầm luôn lương của chồng mình.
Chưa dừng lại ở đó, mẹ chồng chị còn than vãn nào là con trai làm vất vả giờ rước người ta về để người ta hả hê mua sắm này nọ. Nhiều lần quá ức chế chị bảo với chồng là hai vợ chồng cũng phải có chút tiền để dành phòng chuyện nọ chuyện kia. Giờ đưa hết cho mẹ, có chuyện mình không chủ động được.
Video đang HOT
Chẳng biết chồng nói thế nào, chỉ biết sau đó mẹ chồng mắng chồng sa sả: “Cái loại đội vợ lên đầu, vợ nói gì cũng nghe. Mẹ mày mang nặng đẻ đau ra mày thì mày không tin tưởng”. Chị nghe mà cũng hoảng chẳng dám ý kiến thêm gì nữa.
Con gái chồng thì được bà rất cưng chiều. Cháu đòi ăn bim bim hay uống nước ngọt thì bà cứ cho ăn uống thoải mái. Trong khi hoa quả ở vườn rất nhiều, vừa ngon vừa lành thì con lại không ăn vì ăn những thứ kia no bụng rồi. Chị có góp ý với bà là ăn uống những thứ kia không tốt thì bà lại suy diễn là chị tiếc tiền không muốn mua cho con chồng ăn.
Đã vậy mẹ chồng lại còn gọi điện nói với chồng chị làm anh hiểu lầm tưởng chị ích kỉ thật. Tối đó nhận được điện thoại của chồng mà chị chỉ còn biết vùi vào chăn khóc nức nở. Chị mệt mỏi vô cùng.
Một lần có đám cưới cô bạn thân. Tối ấy chị đã xin phép bà đi đàng hoàng trước khi đi, và chị cũng không dám về khuya. 8 rưỡi là đã có mặt ở nhà. Lúc về mẹ chồng vẫn đang ngồi xem ti vi. Vậy mà chị chưa kịp cất tiếng chào mẹ chồng đã gằn giọng: “Nhà này vô phúc nên mới có được đứa con dâu như thế. Đời thủa nhà ai ăn xong con dâu xúng xính váy áo đi chơi, còn để lại tất cả cho mẹ chồng hầu”.
- Con xin phép mẹ là con đi đám cưới bạn rồi mà.
- Cô đi với ai thì có trời mới biết, chỉ sợ rồi đây ai ăn ốc nhưng bắt con trai tôi đổ vỏ.
Cô đi với ai thì có trời mới biết, chỉ sợ rồi đây ai ăn ốc nhưng bắt con trai tôi đổ vỏ. (Ảnh minh họa)
Chị chết lặng, chẳng biết là chị có thể sống ở nhà chồng được bao lâu nữa. Chồng thì tháng chỉ vì được có vài hôm lại đi. Đêm ấy chị thổn thức với chồng, chị muốn một lần nói ra hết với anh để rồi hai người có quyết định cuối cùng. Liệu rằng cuộc hôn nhân này có phải là sự lựa chọn sai lầm của cả hai không.
Anh nghe chị nói mà không nói một lời nào. Cuối cùng anh chỉ bảo: “Thôi em ngủ đi, anh sẽ thu xếp về sớm để giải quyết mọi chuyện”. Mọi lần anh vẫn bênh mẹ, lần này chị nghĩ cũng vậy mà thôi. Có lẽ cuộc hôn nhân của chị đã đến hồi kết thúc.
Những ngày sau chị vẫn đối xử bình thường với mẹ chồng, còn bà thì vẫn để ý xét nét con dâu. Hôm ấy, con gái anh bướng bỉnh không nghe lời, hất luôn bát cơm đang ăn vào người chị. Giận quá chị vát mông con bé một cái, con bé khóc mẹ chồng chị chu chéo lên: “Cô có quyền gì mà đánh cháu tôi. Cô đừng có đòi làm bà tướng ở cái nhà này nhé. Bản thân cô có ra cái gì đâu”.
Lần này thì chị choáng nặng. Thấy bà quát tháo con bé cũng định lao vào đánh chị giống như mọi lần nó vẫn đánh lạ chị như thế thì bất ngờ anh xuất hiện rồi quát: “Ai cho con hư thế Nhi. Đứng úp mặt vào tường cho bố. Bố sẽ nói chuyện với con sau”. Rồi anh quay sang nói với mẹ mình: “Mẹ à, mẹ đừng có bênh cháu thế cháu sẽ sinh hư đấy. Vợ con đã coi bé Nhi như con thì mẹ hãy để cô ấy thay con dạy dỗ cháu những lúc con vắng nhà. Mẹ hãy thương vợ con một chút, dù gì cô ấy cũng là con dâu mẹ mà. Mẹ thương con thì đừng làm khó cô ấy nhiều như thế”.
Câu nói nhỏ nhẹ của anh khiến cả chị và mẹ chồng sững sờ. Nhìn dáng điệu khổ tâm của anh khi phải đứng giữa một bên là mẹ, một bên là vợ chị thương anh lắm. Mẹ chồng chị không nói gì, lẳng lặng đi vào buồng. Tối ấy chị không dám gọi bà ra ăn cơm mà bảo anh gọi. Mẹ chồng chị bước ra, ngồi giữa mâm cơm rồi ngân ngấn nước mắt:
- Mẹ xin lỗi, lẽ ra mẹ không nên khắt khe với cái Ngân quá. Chỉ là mẹ thương bé Nhi, sợ sau này mẹ không còn thì nó khổ.
- Bé Nhi sẽ mãi là con của chúng con mà mẹ. Sẽ không có chuyện con để con mình phải khổ đâu – chị nắm tay mẹ chồng nói.
Mẹ chồng chị mỉm cười bảo bé Nhi xin lỗi mẹ Hà. Hôm đó là hôm đầu tiên từ ngày về nhà chồng mà chị thấy vui đến vậy. Lúc đó thực sự chị mới cảm nhận được thế nào là một gia đình hạnh phúc.
Theo Một thế giới
Tôi chán sống với người chồng nghèo lại không thương vợ con
Anh đi làm lái xe, lương tháng 6 triệu chỉ đủ anh tiêu, mọi sinh hoat, con cái trên lưng tôi hết.
Tôi 30 tuổi, cưới được một năm và có con gái gần một tuổi. Chồng hơn tôi hai tuổi, cái tuổi không còn trẻ trung gì nữa, vậy mà anh vẫn tay trắng, không có nổi miếng đất để làm nhà cho vợ con. Ngày cưới, chúng tôi đều xa quê nên tổ chức đám cưới chung tại nơi đang ở, mọi chi phí đám cưới tôi lo hết vì anh không có một đồng nào. Anh chỉ đi mượn 10 triệu cho bố mẹ anh vào dự đám cưới chúng tôi nhưng giấu không cho tôi biết.
Cưới xong anh mới nói đưa 10 triệu để trả nợ nhưng tôi vẫn vui vẻ đưa không nói gì. Tôi có bâu, đi làm mệt mỏi nhưng cũng gắng làm thêm kiếm tiền lo sinh con. Từ lúc cưới đến khi sinh con anh không hề đưa tôi đồng nào. Đã vậy tính anh rất nóng và hung dữ, khi mang bâu mệt mỏi tôi nhờ anh lau hộ nhà, anh không làm, tôi tức quá nói không biết đầu anh suy nghĩ gì nữa, thế mà anh lao vào đánh tôi không thương tiếc.
Tôi có các cậu sống gần đây, ai cũng giàu có nhưng họ không giúp gi đươc dù họ có khả năng tạo điều kiện giup thay đổi cuộc đời một người cháu như tôi, họ chỉ lo cho bên cháu vợ mà thôi, vì thế tôi không gần gũi với họ lắm. Tôi cũng tâm sự cho chồng nghe, rồi nói vợ chồng tự lực cánh sinh khỏi ai coi thường. Thấy mấy cậu không quý tôi nhưng chồng lại coi điều đó là việc vui. Mỗi khi cãi nhau anh lại nói sống như tôi nên các cậu cũng ghét, sau đó còn đi nói xấu tôi với họ để họ ghet tôi thêm.
Cuộc sống hai vợ chồng rất khó khăn khi hàng tháng phải lo tiền thuê nhà, con cái và chi tiêu mọi thứ. Tôi làm nhà nươc lương không cao nên thỉnh thoảng tranh thủ kiếm mối bên ngoài, thế mà cuộc sống vẫn vất vả, kể từ khi con ra đời, nội ngoại ở xa, hết sáu tháng nghỉ sinh tôi phải đi gửi con để đi làm, mặc dù rất xót con nhưng cũng không biết làm sao , ngày tôi chạy 4 lươt từ nhà đến cơ quan gần 80 km.
Anh đi làm lái xe, lương tháng 6 triệu chỉ đủ anh tiêu, mọi sinh hoat, con cái trên lưng tôi hết, tôi thấy chán cảnh sống có chồng như không vậy. Nhà con nhỏ nhưng nếu giận nhau là anh ôm đồ bỏ đi tới nơi làm ở cả tuần mới về, không cần biết ở nhà vợ con sống ra sao.
Khi tôi chở con đi chợ không mang điện thoại theo, anh gọi không được, về nhà không cần biết lý do anh xông vào đánh tôi và đập đồ đạc trong nhà. Tôi thấy xâu hổ với hàng xóm, vợ chồng trẻ thuê nhà ở, tôi là đảng viên lại bị chồng đánh rồi chửi um lên. Chồng tôi đi ra ai cũng đánh giá thật thà, ai nhờ việc gi cũng làm, vậy mà về nhà với vợ con thì tính tình cộc cằn, thô lỗ.
Giờ tôi góp ý với anh là ra ngoài đừng thật thà quá, dễ bị người ta lợi dụng, lại mang tiếng thật thà dễ sai bảo, vậy mà anh nổi nóng lên chửi tôi thậm tệ rồi bỏ đi. Tôi thấy chán cảnh sống với ông chồng đã nghèo lại còn không có chí hướng, không biết thương vợ con như anh.
Theo VNE
Lời dạy của cha với con trai: "Vợ mình, mình phải thương con ạ!" "Vợ mình, mình phải thương con ạ! Nếu trên đời này còn có người khác thương vợ con, thì chắc chắn rắc rối sắp đến gõ cửa gia đình con." Vợ con thời trẻ sống với bố mẹ đẻ, từ nhỏ chưa ăn một hột cơm nào của nhà ta, chưa uống một hớp nước nào của nhà ta, nhưng vì một chữ...