Xin lỗi vì em không thể yêu anh
Trong em là một mớ hỗn độn, không muốn vì em mà anh phải tổn thương sau này. Em biết mình đã nợ tình cảm của anh, nhưng chẳng biết làm gì khác hơn vì không muốn bắt ép trái tim mình phải làm điều gì, phải đặt tình cảm vào ai.
Em không biết sau này có hối hận vì không đáp lại tình cảm của anh, có tiếc nuối khi anh yêu người khác không nhưng hiện tại thấy mệt mỏi vì chuyện tình cảm quá rồi. Sau 2 năm hoài niệm về mối tình đầu, em cố gắng mở lòng, cho chúng mình cơ hội, sao mọi thứ vội qua nhanh vậy. Cảm xúc chỉ thoáng qua những lúc ban đầu thôi sao? Trái tim em dễ nhớ, dễ thích mà cũng dễ chán như vậy?
Ngày đầu trò chuyện cùng anh, em rất vui, có thể thoải mái kể nhiều chuyện trong cuộc sống, em cười rất nhiều khi nghe anh trò chuyện, quan trọng hơn nữa em không nghĩ tới người cũ một giây phút nào. Không như những người trước đây, ở bên cạnh họ mà luôn nhớ về người yêu trước nên em đã chọn cách rời xa vì biết trái tim mình chưa thể quên được hình bóng đó.
Anh đem yêu thương, sự chân thành làm em phần nào rung động, anh luôn nghĩ cho em, tốt với em, vì em mà bỏ những tật xấu, thay đổi tốt hơn. Dù nghe em kể về quá khứ, anh cũng không bận tâm, nói chỉ quan tâm hiện tại và tương lai. Có lẽ trong cuộc sống em rất khó tìm được người con trai nào tốt như anh.
Mỗi lần đi chơi cùng anh, em nhận thấy niềm xao xuyến trong trái tim, đã nghĩ tới chuyện cùng anh xây hạnh phúc lâu dài, nghĩ về một gia đình có anh luôn yêu thương, chiều chuộng. Em đã như một đứa trẻ khi bên anh, nhưng giờ bao nhiêu cảm xúc, suy nghĩ đó đã tới nơi nào rồi. Không hiểu sao em thấy ngại ngùng khi nói chuyện với anh, cũng không mong chờ đến ngày hẹn.
Trong em là một mớ hỗn độn, muốn xa anh, dừng lại ở đây, không muốn vì em mà anh phải tổn thương sau này, mong anh đừng hy vọng, đặt niềm tin nơi em. Em biết mình đã nợ tình cảm của anh, nhưng chẳng biết làm gì khác hơn vì không muốn bắt ép trái tim mình phải làm điều gì, phải đặt tình cảm vào ai. Em vẫn tin tình yêu sẽ đến tự nhiên, người em yêu sẽ làm em vui khi nghĩ tới nhưng cũng làm em buồn, em khóc, nỗi nhớ người ấy sẽ ngập tràn trái tim. Tình yêu em đơn giản mà khó hiểu vậy đó anh à. Phải chăng con người ta không thể chọn lựa người để yêu mà để cho tình yêu dẫn lối.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Em đã nói mình không thể tiếp tục vì cách biệt tuổi tác, không hợp nhau, có lẽ đó chỉ là lý do rời xa thôi anh à. Khi đã yêu ai, em sẽ không bận tâm tuổi tác, không để những điều nhỏ nhặt làm tình yêu rạn nứt. Bởi con người không ai hoàn hảo, ngay cả em cũng vậy nên không mong đợi người em yêu phải thật hoàn hảo. Có phải ta đã quá vội vàng để hiểu và yêu nhau? Phải chăng vì quá cô đơn mà em nắm nhầm một bàn tay, dựa nhầm một bờ vai? Đôi lúc em nghĩ sao lại có thể vô tình đến vậy, thản nhiên nói những lời làm anh buồn lòng, nhưng em chỉ muốn anh quên em đi mà thôi.
Trước đây khi tình yêu tan vỡ, người yêu đầu làm em đau khổ rất nhiều, em đã nghĩ sau này sẽ tìm người tốt, không làm mình đau buồn. Giờ đây khi tìm được người tốt là anh, em lại không có tình cảm. Yêu một người không có tình cảm thật khó, không thể đáp lại tình cảm của ai đó cảm thấy thật nặng nề, em không muốn phải nhíu mày mỗi khi nghĩ về chuyện này nữa. Anh nói sẽ đợi đến khi em có tình cảm nhưng như thế chỉ làm em thấy có lỗi với anh hơn. Dẫu sao cảm ơn anh vì đã yêu em. Giờ đây em chỉ mong anh tìm được hạnh phúc, tìm một ai đó khác đi, không phải là em.
Theo VNE
Không dám chia tay người tình vũ phu
Không chịu được cuộc sống tủi nhục, tôi xếp quần áo ra đi thì bị anh ta dọa dẫm...
Hiện tại, tôi thực sự không biết phải làm sao để thoát khỏi cuộc sống địa ngục của mình.
Tôi và bạn trai đã chung sống như vợ chồng suốt 5 năm nay. Mặc dù khi mới yêu nhau được 5 tháng, tôi có biết anh ấy nghiện nhưng vẫn cam chịu sống chung cùng anh ấy. Từ đó trở đi, cứ mỗi lần thiếu tiền, hết thuốc, anh lại đánh đập, dọa dẫm tôi. Tôi sống cuộc sống "già nhân ngãi non vợ chồng" với anh chẳng khác gì sống ở địa ngục.
Tôi thực sự rất khổ tâm, không chỉ bị anh hành hạ về thể xác mà còn bị anh ta đầy đọa về tinh thần, khiến tôi không thể tự giải thoát cho bản thân mình. Có lần không chịu đựng được đau đớn, tủi nhục, tôi đã xếp quần áo ra đi và nói lời chia tay. Nhưng anh ta nhất quyết không cho tôi đi và dọa dẫm: "Nếu cô ra khỏi đây, tôi sẽ giết cả cô và gia đình cô đấy! Đừng có mà làm càn".
Tôi không biết phải làm sao để giải thoát cho bản thân mình (Ảnh minh họa)
Vì sợ hãi, tôi đã phải sống với anh ta trong suốt 5 năm ròng rã ấy. Giờ đây, anh ta đã được chính quyền địa phương gửi đi cai nghiện. Cuộc sống không có anh ta bên cạnh, tôi rất thích thú vì được sống tự do, tâm hồn lúc nào cũng nhẹ nhõm... Tôi có thể làm được bất cứ việc gì theo sở thích của mình mà không lo sợ bị dằn vặt, đánh đập bởi những đòn roi của anh ta nữa.
Đang được tận hưởng cuộc sống vui vẻ... nhưng trong lòng tôi không khỏi lo lắng cho tương lai phía trước. Tôi sợ khi anh ta ra trại, tôi lại phải tiếp tục chung sống với anh ta, bắt đầu lại một cuộc sống địa ngục, tối tăm, đầy đau khổ. Cứ nghĩ đến cảnh đó, tôi thực sự không còn niềm tin để tiếp tục sống nữa!
Các bạn ạ! Bây giờ tôi phải làm sao để giải thoát cho bản thân mình? Làm sao để tôi có thể ra đi trong thanh thản mà anh ta không làm ảnh hưởng đến cuộc sống của người thân, gia đình tôi? Tôi thực sự rất muốn thoát khỏi cuộc sống tủi nhục này... nhưng vẫn chưa tìm được hướng đi đúng đắn nhất cho bản thân mình!
Rất mong mọi người hãy cho tôi lời khuyên để giúp tôi thoát khỏi hoàn cảnh này!
Tôi xin chân thành cảm ơn!
Theo VNE
Muốn cưới dù biết chồng tương lai có thể đồng tính Tôi nghĩ cưới cho ba mẹ an lòng, muốn trong mắt mọi người tôi may mắn vì gặp được gia đình tốt, chồng đẹp trai. Tôi là cô gái bình thường, không xấu, 23 tuổi đã trải qua nhiều mối tình nhưng chắc số lận đận nên mối tình nào cũng khổ. Gia đình tôi bình thường, là con út trong nhà nên...