“Xin lỗi, giờ anh muốn về nhà ngủ cũng chả có chỗ nữa đâu, chồng ạ!”
Thấy cô nghiêm túc, anh ta dịu giọng: “Thôi nào, tối nay anh sẽ về nhà sớm, ok? Em về qua chợ mua thức ăn về nấu nướng đi, nhé?”. Thì ra đến giờ anh ta vẫn cho rằng, chỉ với việc về nhà ăn cơm tối và không đi chơi đêm đối với cô đã là một ân huệ lớn lao.
ảnh minh họa
Đêm đã khuya nhưng cô vẫn không ngủ được. Nằm nghe tiếng kim giây đồng hồ chậm rãi nhích từng vạch, cô cảm thấy chán chường và mệt mỏi không sao kể xiết. Nhìn con trai nhỏ mới 22 tháng tuổi đang ngủ say bên cạnh, lòng cô bộn bề trăm mối.
Cô có chồng đàng hoàng đấy chứ, nào phải làm mẹ đơn thân. Thế nhưng chồng cô giờ này ở đâu, cô cũng chịu chết không biết. Lúc 10 giờ cô gọi thì anh ta nói sắp về, lúc sau cô sốt ruột gọi lại thì chẳng ai nhấc mấy, và rồi cuối cùng biến là “không liên lạc được” luôn. Có lẽ anh ta tắt máy để đỡ bị cô làm phiền rồi. Cô cười buồn, thực ra gọi anh ta về cũng có để làm gì đâu. Về nhà thì anh ta chỉ cắm cúi vào máy vi tính hay ôm cứng lấy cái điện thoại, đến một câu chuyện vô thưởng vô phạt còn keo kiệt không muốn nói cùng vợ, cô và con làm gì cũng chẳng liên quan đến anh ta. Thế thì còn mong chờ gì hơn ở anh ta?
Cô không đếm được đã bao đêm mình thao thức không ngủ được thế này, còn chồng thì bù khú, vui chơi ở đâu cũng chẳng biết. Có nhiều đêm anh ta còn không về nhà, mà ngủ luôn ở nhà bạn, sáng ra đi làm luôn, chiều tan làm lại đi tụ tập bạn bè chiến hữu. Cứ thế, thành ra chuyện vài ngày vợ chồng cô mới nhìn thấy mặt nhau cũng chẳng phải là hiếm. Chuyện qua hệ chăn gối cũng lạnh lẽo, cô còn nghĩ hay anh ta có bồ nhí bên ngoài rồi, nhưng không có chứng cứ.
Nói thật, ban đầu cô cũng phản ứng dữ lắm. Nhưng anh ta có chân, anh ta đi, cô có thể trói anh ta lại được sao? Cô nói ít thì anh ta im lặng không thèm đáp lời, cô nói nhiều thêm chút thì anh ta nổi cáu, nạt nộ lại cô. Và anh ta vẫn đi theo ý anh ta thích. Nhà đối với anh ta là cái nơi anh ta chơi chán bên ngoài rồi mới về nghỉ chân trong chốc lát, để rồi sau đó lại tung tẩy ra ngoài chơi.
Những cuộc vui bên ngoài đối với anh ta có sức hấp dẫn gấp trăm ngàn lần bữa cơm vợ nấu, những phút vui đùa cùng con nhỏ và buổi tối yên bình nằm ôm vợ thủ thỉ tâm sự chuyện trên trời dưới bể. Nhà đối với anh ta, thậm chí còn chẳng được như cái nhà trọ. Cô cũng chẳng thể hình dung nổi, trong suy nghĩ và cảm nhận của anh ta, nhà là cái gì nữa.
Cô nhớ lại, chồng cô bắt đầu đi đêm về hôm từ cái hồi cô phát hiện anh ta ngoại tình với cô em đồng nghiệp chưa chồng ở cùng công ty lúc cô ở cữ. Cô bắt anh ta chọn lựa giữa vợ và bồ, anh ta đã chọn vợ con, cũng không lén lút qua lại với cô nàng đó nữa. Anh ta làm được, nhưng cuối cùng anh ta lại quay ra như thế này. Liệu có phải anh ta muốn dùng cách này để đáp trả lại việc cô đã “chia uyên rẽ thúy” anh ta và tình nhân khi mà anh ta dành rất nhiều tình cảm cho cô nàng đó? Cho nên khi cô dùng gia đình và bố mẹ 2 bên để ràng buộc anh ta, thì anh ta liền cho cô thấy, anh ta sẽ không thèm quan tâm đến cái gia đình này nữa bằng cái cách mà cô chẳng thể làm gì được anh ta! Đúng vậy, anh ta đâu có ngoại tình, chỉ là ham mê bài bạc, nhậu nhẹt với bạn và vô tâm với vợ con thôi mà. Nói ra thì thể nào mọi người cũng kêu lên: “Có như thế mà đã đòi li hôn thì trên thế giới này 99% ly hôn hết à?”.
Thời gian qua, mỗi khi nhìn con nhỏ trong lòng, cô lại cắn răng chịu đựng. Nhưng càng chịu đựng, cô lại càng cảm giác quá sức, mệt mỏi và chán chường tột độ. Một người chồng như thế, cô còn thiết tha điều gì, mong đợi và hi vọng gì nữa?
Nửa đêm gần sáng, cánh cửa căn chung cư mini được vợ chồng cô thuê vẫn im bặt không một tiếng động. Chồng cô chắc đêm nay lại không về rồi. Nhìn cánh cửa đóng im ỉm ấy một lúc lâu, cô ngồi dậy, cầm bút viết một mạch lá đơn ly hôn rồi kí tên vào đó. Sau đó, cô đi thu dọn qua hành lí của chồng, xếp vào một cái vali to. Làm xong mọi việc thì cũng tới sáng. Cô cho con dậy, 2 mẹ con chuẩn bị rồi người đi học, người đi làm.
Video đang HOT
Tới cơ quan, cô fax lá đơn ly hôn sang cho chồng. Anh ta nhận được lá đơn thì ngạc nhiên thấy rõ, nhắn tin hỏi lại cô: “Gì vậy? Sao bỗng dưng lại thế?”. Cô đáp: “Anh kí đi, rồi fax lại cho tôi, lát nữa tôi tranh thủ đi nộp luôn! Đồ đạc tôi dọn cho anh rồi, chiều tan làm về anh bớt chút thời gian ghé qua mà lấy”. “Đùa thế không vui chút nào cả! Thôi ngay đi!”, anh ta cáu. Cô bật cười: “Muốn biết đùa hay thật thì kí vào đơn là chẳng phải sẽ rõ ngay thôi sao”.
Lúc này có lẽ vì mới ý thức được sự nghiêm túc của cô, anh ta dịu giọng: “Thôi nào, tối nay anh sẽ về nhà sớm, ok? Em về qua chợ mua thức ăn về nấu nướng đi, nhé?”. Cô muốn bật cười thật to, đến giờ mà anh ta vẫn cho rằng, chỉ với việc về nhà ăn cơm tối và không đi chơi đêm đối với cô đã là một ân huệ lớn lao ư? Cô nói thẳng: “ Xin lỗi, giờ anh muốn về nhà ngủ cũng chẳng có chỗ nữa đâu, chồng ạ! Anh không kí đơn, tôi sẽ ly hôn đơn phương. Vậy nhé!”.
Gửi xong tin nhắn đi, cô thấy lòng nhẹ nhõm lạ kì. Đáng nhẽ cô nên giải thoát bản thân khỏi cảnh tự đày đọa mình này từ lâu rồi mới phải!
Theo Afamily
Mang bầu 8 tháng bị chồng đuổi đi để đón bồ về, tôi xin anh cho ở lại làm ô sin và chuyện bất ngờ đã xảy ra đúng hôm tôi sinh con
Rồi một tối nọ, đang ngủ thì bỗng dưng nghe tiếng hét khắp nhà. Tôi tỉnh dậy thấy cô bồ của chồng chỉ ra cửa sổ rồi khóc lóc, run rẩy rất đáng sợ.
Tôi là gái quê, khi lấy được Tùng ai cũng bảo tôi tốt số vì Tùng là trai thành phố, có nhà ở đó luôn rồi, cưới xong tôi chỉ việc về ở. Tôi cũng chỉ làm kế toán cho một công ty nhỏ, lương tháng chỉ đủ ăn, chẳng thừa ra đồng nào nên khi tôi kết hôn với Tùng, ai cũng mừng cho tôi vì nghĩ rằng như thế là cuộc đời tôi đã ổn.
Nhưng cuộc đời không như tôi nghĩ. Tùng giàu nhưng kẹt xỉ vô cùng. Anh có một người mẹ già đau yếu nhưng vì tiếc tiền thuê ô sin nên cứ để bà nằm một mình trong nhà rồi nhờ hàng xóm mua thức ăn hoặc tối đi làm về mua cho mẹ bát cháo ăn cho qua ngày. Lý do Tùng cưới tôi cũng vì để tôi về chăm sóc cho mẹ anh ấy. Vậy mà tôi đã từng nghĩ rằng Tùng say mê vẻ ngoài hiền hậu, chân chất của tôi như lời anh ta nói.
Cưới nhau về được 1 năm nhưng số lần Tùng về nhà ăn cơm với tôi và mẹ anh chỉ đếm trên đầu ngón tay. Anh bảo bận kiếm tiền, nhưng số tiền anh đưa cho tôi hàng tháng chỉ đủ để mua thức ăn cho mẹ anh. Tôi ngày nào cũng phải chi li từng đồng vì sợ cuối tháng sẽ hết tiền. Mỗi lần tôi hỏi chồng tiền thì Tùng đều bảo không có, rồi liên tục gắt gỏng.
Đến lúc tôi mang bầu, dù bị nghén mệt bã người nhưng tôi vẫn phải còng lưng ra để chăm mẹ anh. Được mấy tháng thì mẹ anh mất, mọi thứ đều một tay tôi lo liệu. Tôi có bầu, bụng mang dạ chửa nhưng chưa lần nào được nghe chồng hỏi thăm một câu nào. Tùng cứ đi suốt, tôi hỏi anh đi đâu, làm gì thì anh lại chửi bới tôi với đầy đủ những từ ngữ tục tĩu, mạt hạng.
Tôi buồn lắm, cũng nghĩ đến chuyện bỏ chồng mấy lần nhưng rồi tôi chưa kịp làm thì Tùng đã làm một việc tày trời khác. Lúc đó tôi mang bầu đến tháng thứ 8, bụng đã to vật vã lắm rồi nhưng Tùng vẫn quyết định đuổi tôi ra khỏi nhà để đón bồ về. Lúc đó, sự căm phẫn của tôi dành cho Tùng đã lên đến tột độ. Tôi không thiết tha gì người chồng, người cha vô trách nhiệm như anh nữa. Tôi gần sinh nhưng trong người chỉ có 6 triệu và là tiền tôi dành dụm bấy lâu nay.
(Ảnh minh họa)
Nghe nói cô bồ của anh rất xinh đẹp và giỏi giang nên Tùng muốn đuổi tôi ra khỏi nhà, đưa cô ấy về rồi sau đó ly hôn với tôi để cưới vợ mới. Hôm đó Tùng về nhà, thấy tôi đang ngồi ở trên giường thì quát:
- Sao giờ này cô vẫn chưa đi? Hay đợi tôi ra tay hả?
- Em xin anh, em gần sinh rồi. Với lại giờ em đi thì cũng chẳng biết đi đâu, anh cho em ở lại nhà này đến khi con lớn nhé.
- Không, tôi không đông ý đâu, cô làm gì thì làm, đơn ly hôn tôi đã gửi rồi, tôi không muốn dính dáng gì đến mẹ con cô nữa.
- Em xin anh, anh cho em ở lại làm ô sin đi, em sẽ làm hết việc nhà.
- Thế đến khi cô đẻ thì sao?
- Em cũng sẽ ráng làm việc, anh biết em rồi mà, có khi nào em nghỉ ngơi đâu.
- Thôi được rồi, nhưng tôi sẽ đuổi cô đi khi nào tôi muốn đấy.
- Vâng, em đội ơn anh.
Nhìn nét mặt hỉ hả của ông chồng bội bạc, trong tôi trào lên một nỗi hận khôn xiết. Tôi thề rằng sẽ phải trả được nỗi hận này rồi mới bước khỏi nhà anh ta.
Tùng đón bồ về nhà, thời gian đó dù bụng bầu vượt mặt nhưng tôi vẫn phải còng lưng ra để lau dọn, nấu ăn cho cả hai. Cô bồ của chồng tôi nghe đâu cũng đang mang thai nên cô ta mới giục chồng tôi ly hôn nhanh như thế. Khi còn sống, mẹ chồng tôi thương tôi lắm, bà bảo nếu bà còn sống ngày nào thì sẽ dùng tiếng nói của mình để bảo vệ tôi ngày đó. Tôi nhớ lại những lời bà nói mà ứa nước mắt, rồi tôi cũng nghĩ ra được kế để trả thù.
(Ảnh minh họa)
Cả tháng đó, ngoài việc làm ô sin, tôi đều lên phòng thờ thắp hương cho mẹ chồng. Cũng từ hôm đó, cô bồ của chồng tôi không thể nào ăn ngon ngủ yên. Cô ta kể rằng hôm nào nằm ngủ cũng thấy mẹ anh về đuổi ra khỏi nhà. Tôi cũng nói với chồng rằng hôm nào tôi cũng lên thắp hương nhưng thắp xong thì lại bị tắt, cứ mãi như thế mà chẳng hiểu vì sao. Nghe thế, Tùng cũng hoảng.
Rồi một tối nọ, đang ngủ thì bỗng dưng nghe tiếng hét khắp nhà. Tôi tỉnh dậy thấy cô bồ của chồng chỉ ra cửa sổ rồi khóc lóc, run rẩy rất đáng sợ. Tôi và chồng đều không hiểu vì sao thì nghe cô ta bảo rằng thấy mẹ chồng tôi về, đuổi cô ta ra khỏi nhà. Chồng tôi nghe vậy cũng hoảng lắm, còn tôi thì mỉm cười.
Đến hôm tôi sinh, cô bồ chồng tức tốc vào viện rồi lật chăn lên để kiểm tra con trai tôi. Thấy nó có cái bớt đỏ ở trước ngực, cô ta sợ tái mặt, ù té chạy. Nghe nói sau hôm đó không thấy cô ta về nhà nữa. Chồng tôi kể lại rằng cô ta để lại một bức thư, tự thú rằng đứa con trong bụng không phải của anh nên khi về nhà anh ở, toàn mơ thấy mẹ anh. Chính bà về báo mộng bảo rằng nếu như hôm tôi sinh con, đứa bé có vết bớt ở ngực thì mọi lời tiên đoán của bà sau này sẽ thành hiện thực. Và nếu cô ta không bỏ chồng tôi đi thì sẽ bị báo ứng.
(Ảnh minh họa)
Tùng cũng choáng khi nghe những lời tự thú của cô bồ. Anh quay ra nịnh nọt tôi vì nghĩ rằng mẹ mình về báo mộng thật. Nhưng tôi không cần những lời nói suông của anh ta, tôi sinh con xong bèn đưa con về quê và không cho anh ta gặp mặt để chờ Tùng thay đổi đã rồi tính tiếp. Anh ta cũng không biết rằng toàn bộ vở kịch ma ám đó là do tôi dựng lên, việc cô bồ anh mê sảng cũng là do tôi cho cô ta uống thuốc gây ảo giác rồi thường xuyên kể lể về mẹ chồng mình. Ngay cả cái bớt của con trai cũng là do tôi tạo ra bằng một cái băng dính.
Giờ đây, tôi và con trai vẫn sống ở quê. Những ngày tháng không sống ở thành phố hóa ra là những ngày tháng bình yên nhất của cuộc đời tôi. Tùng đã rất nhiều lần xuống năn nỉ, xin lỗi nhưng tôi vẫn chưa quyết có quay lại với anh ta hay không. Tôi sợ rằng bản tính khó đổi rồi mẹ con tôi lại phải chịu sự tổn thương thêm lần nữa.
Theo Ngoisao
Tuần trăng mật đầu tiên, tôi ân hận vì 2 năm yêu đương không "thử trước" Nếu sớm biết chuyện chăn gối thế này trong tuần trăng mật hai năm yêu đương tôi đã không bảo thủ mà "giữ khư khư" như thế. Ảnh minh họa Tốt nghiệp đại học xong không lâu thì tôi lấy chồng. Anh là mối tình đầu, cũng là người tôi yêu suốt 2 năm. Cả tôi và anh đều khá hợp nhau, tình...