Xin lỗi… em không muốn đi ngoại tình
Giờ đây tôi như đứng giữa ngã ba đường, tôi không muốn mất chồng, mất con. Nhưng tôi cũng không muốn mất ảnh. Tôi thực sự không biết chọn thế nào.
Ông ăn trả bà ăn nem dường như trở thành quy luật tất yếu khi lí giải cho chuyện ngoại tình. Tôi tin chắc trong tâm mọi người không ai có ý nghĩ như thế nhưng ý nghĩ là một chuyện còn những biến cố, những sự đưa đẩy của cuộc sống làm sao tránh khỏi, nó là chất xúc tác khiến ta theo con đường tội lỗi.
Anh và tôi cũng thế. Chúng tôi đến với nhau một thời gian nói ngắn cũng không quá ngắn mà dài cũng chưa phải dài, 5 năm cho một chuyện tình đẹp, nhưng tới khi cả hai đều có công việc ổn định cũng là lúc chúng tôi thấy mình không còn là của nhau.
Anh- một người làm kỹ sư xây dựng với vẻ ngoài bảnh bao khá hào hoa, tôi- một cô giáo trẻ trung hiểu chuyện, cả hai chúng tôi hòa quyện vào nhau tình cờ tại bữa tiệc cưới của nhỏ bạn, đập vào mắt tôi là vẻ ngoài hào nhoáng của anh không biết đã làm siêu lòng biết bao cô gái.
Chúng tôi có với nhau 1 đứa con trai, lên 4, kháu khỉnh đáng yêu, lanh lợi. Tưởng chừng như cuộc sống không còn ai hạnh phúc hơn gia đình tôi ,vậy mà chuyện không ai tin được đã xảy ra. Dạo này chồng tôi hay đi theo công trình, ở ngoài nhiều hơn lúc trước, có những chuông điện thoại bí hiểm mà tôi không sao lí giải được. Lúc xưa anh không bao giờ khư khư giữ điện thoại của mình, vậy mà giờ đây anh cất nó một cách lén lút, khi tôi vừa đụng tới là anh chạy lại giằng lấy, nói tôi không tôn trọng quyền riêng tư.
Tôi kinh ngạc tự hỏi đã là vợ chồng rồi cũng cần có khoảng không riêng nữa hả? Tôi khó chịu quay về phòng với nhiều dấu chấm hỏi. Là một người chưa chịu thua ai bao giờ tôi tự mình tìm hiểu vì tôi biết anh đã không còn là anh, là người của 5 năm về trước.
Tôi bắt đầu tìm hiểu kĩ về công việc của anh, dò hỏi qua bạn bè anh về ngày phải đi, mối quan hệ bạn bè khác, cuối cùng ánh mắt tôi dừng lại trước một cô gái tên Nhi trên màn hình face mà bạn ảnh gửi cho tôi. Tôi clik vào nick nem đó, một dãy những sattus ngọt ngào mà cô ấy gửi cho người yêu, không hiểu sao lòng tôi rối bời có chút nghi ngờ, tôi không biết người con trai trong tấm hình chụp quay lưng kia là ai, có phải chồng tôi không, tôi không dám chắc, tôi chỉ biết một điều giờ đây trong lòng tôi một nỗi lo không tên ngày càng nhiều.
Tôi quyết định tìm gặp cô ấy, tôi gọi điện thoại cho cô ấy không liên lạc được, gọi cho chồng tôi cũng lại không, tôi toan bước đi nhưng lại khựng lại, tôi không đủ can đảm để đối diện, lỡ như người đó là chồng tôi thật thì tôi phải làm sao không lẽ lao vào đánh cô ấy, còn lỡ như tôi lầm thì tôi mang tội nghi oan cho chồng, tôi thở dài quay vào giường nằm.
Nhưng ở đời sóng muốn lặng mà gió chẳng đừng, cô ấy chủ động tìm tôi, cuộc gặp gỡ giữa hai người đàn bà đã nói lên tất cả, tôi hoang mang khi biết hai người qua lại với nhau 1 năm, cô ấy là đối tác của anh khi anh nhận dự án gần đây.
Tôi lững thững trở về như người vô hồn, tiếng còi xe bên tai tôi không nghe rõ, tôi chỉ biết giờ đây trong tôi lòng đã chết.Tôi khựng lại trước cổng nhà, nhìn vào trong tôi thấy màn đêm ập xuống nhanh quá, tôi muốn tìm ánh sáng cho cuộc đời, tôi bước đi tiếp trên con đường hằng ngày đi nhưng hôm nay nó dài và hoang vu quá.
Video đang HOT
Điện thoại rung, anh gọi cho tôi, tôi cười khảy cho cuộc đời, tôi tiếp tục bước đi. Tôi biết mình quay về sẽ là lúc anh thú nhận với tôi tất cả, tôi không đủ nghị lực khi chính tôi chưa chuẩn bị tinh thần cho đơn li dị. Ngồi một mình nơi ghế đá công viên, tôi rùng mình nhìn sang cặp bên cạnh đang tâm sự vui vẻ, sao giống hình ảnh khi xưa của tôi như thế. Trời về khuya càng trở lạnh, chỉ còn mình tôi ở đó, bỗng từ xa nhóm thanh niên chạy tới chêu đùa tôi chặn đường tôi, tôi sợ hãi chống cự bỏ chạy nhưng bất lực, đúng lúc tôi tưởng chừng như mình không còn lối thoát thì anh ấy xuất hiện , một mình anh đánh với 3 người thanh niên, anh kéo tôi chạy đi. Khi dừng lại tôi thấy mệt nhưng chuyện đau khổ của tôi dường như không còn. Tôi không muốn về nhà, ảnh dẫn tôi đi nhậu.
Tôi như người vô hồn uống say lúc nào không hay và rồi chuyện không muốn cũng xảy ra, chúng tôi là vợ chồng bất đắc dĩ một đêm. Sáng hôm sau bàng hoàng tỉnh dậy tôi thấy mình mắc sai lầm, tôi nói chấm dứt với anh và cho đó là tình một đêm, anh im lặng nhìn tôi bước đi. Trở về nhà chồng tôi ngồi nơi đó, ngoài sức tưởng tượng của tôi, anh chạy lại níu tay tôi và xin tôi tha thứ. Tôi hất tay anh, trở về phòng.
Ngồi một mình trong căn phòng vợ chồng, tôi thở dài chán nản, tôi đã khóc như chưa từng được khóc, tôi đứng giữa sự đấu tranh giằng xé, một là danh dự lòng tự cao của bản thân, hai là gia đình có đủ ba mẹ cho con tôi.
Bước sang phòng con trai, ngắm nhìn con ngủ, nét mặt gây thơ vô tội tôi không nỡ khiến con buồn, tôi trở xuống dưới nhà nói chuyện với anh. Tôi bỏ qua mọi chuyện và làm lại từ đầu.
Có khi nào quyết định đó trong tôi là hoàn toàn sai lầm. Sau đêm định mệnh ấy tôi luôn bị ám ảnh, rồi cho tới một ngày kia ảnh tìm tới trường học, chờ tôi cả một buổi trời, tôi bất ngờ pha chút xuyến sao khi nhận ra anh, chúng tôi tìm nơi nói chuyện.
Ảnh nói ảnh yêu tôi, ảnh nhớ mùi hương từ cơ thể tôi, tôi xin ảnh buông tha cho mình nhưng nhìn vào mắt ảnh tôi thấy lòng mình muốn sai phạm, phải chăng giờ đây tôi mới hiểu cảm giác của người mới là thế nào. Tôi quay về mà tâm trí đặt nơi đâu. Tôi không muốn mình phạm sai lầm giống chồng , tôi không muốn trở thành bà vợ không chung thủy nhưng con tim tôi đã đẩy tôi sa lầy, mỗi khi buồn tôi lại tìm đến ảnh, dần dà tôi thương ảnh khi nào không hay, tôi thương ảnh vì ảnh chưa có vợ mà lại lỡ thương nhầm người như tôi. Giờ đây giữa chồng và ảnh tôi không biết giải quyết sao cho êm dịu, dĩ nhiên con tôi cần có cha nhưng tình cảm tôi dành cho ảnh là có thật. Tôi đã hứa với con tim mình nên dứt khoát trước khi chồng tôi phát hiện.
Ngày ảnh ra đi mỉm cười chúc tôi hạnh phúc là ngày tôi thấy mình chết hoàn toàn, tôi trở về nhà với cái xác không hồn, nhưng tôi sẽ cố gắng sống vì ảnh, vì tôi và cả con tôi.Tôi chỉ biết cầu mong nơi phương xa mọi điều tốt đẹp nhất sẽ dành cho ảnh- người con trai tôi thương.
Theo VNE
Quan hệ với bạn của chồng khi chồng say
Khoảng 1 giờ sáng, có người đi vào phòng tôi thật, tôi chỉ mới ngủ lơ mơ nên tỉnh ngủ ngay. Người đó tung chăn nằm xuống bên cạnh tôi. Và người đó không phải chồng tôi mà là bạn chồng.
Đã nửa tháng kể từ hôm chuyện ấy xảy ra, tôi vẫn không thể thanh thản, luôn chìm ngập trong cảm giác phập phồng lo sợ và hối hận. Nếu cứ tiếp tục thế này chắc tôi phải thú nhận với chồng, để chồng trừng phạt, phó mặc cho hậu quả ra sao thì ra.
Tôi đã có chồng và một con gái. Tình cảm vợ chồng tuy có những lúc sóng gió nhưng cho đến nay vẫn hoàn toàn hạnh phúc. Chồng tôi thường mang tôi đi đến các buổi họp mặt bạn bè của anh, cũng hay mang một vài người bạn và đồng nghiệp thân về nhà tụ tập. Trong số đó tôi có cảm tình đặc biệt với một anh bạn của chồng. Người đó thân với chồng từ cấp 3, công việc lẫn gia cảnh đều rất tốt nhưng vẫn chưa lập gia đình.
Tình cảm của tôi đối với anh ta chỉ dừng lại ở mức ngưỡng mộ, tôn trọng và thầm kín. Tôi xem anh ấy như bạn, mỗi lần đến nhà đều tiếp đón rất nồng nhiệt. Và khi anh nhờ vả vợ chồng tôi làm điều gì tôi đều giúp rất nhiệt tình.
Tôi chưa bao giờ có tư tưởng ngoại tình. Và có lẽ anh cũng thế. Anh rất quý tôi, nhưng chỉ như một người anh đối với em dâu. Chúng tôi có nói chuyện riêng trên facebook và thấy quá hợp. Có một lần anh ấy còn nói chồng tôi sướng khi lấy được một người như tôi.
Khoảng 1 giờ sáng, có người đi vào phòng tôi thật, tôi chỉ mới ngủ lơ mơ nên tỉnh ngủ ngay.Người đó tung chăn nằm xuống bên cạnh tôi (Ảnh minh họa)
Xin mọi người hãy tin tôi, tôi chưa bao giờ có ý lăng nhăng với người ấy mà phản bội chồng.
Mồng 4 Tết vừa rồi bạn bè chồng đến nhà tập trung nhậu nhẹt đến tận khuya. Chồng tôi và người đó say nhất. Hai người lăn quay ra phòng khách ngủ không biết trời đất. Khoảng 11 giờ, khách khứa đã ra về hết chỉ còn chồng và người đó ngủ vẫn chưa tỉnh.
Đáng lý ra tối hôm ấy tôi nên liên lạc với người nhà của người đó đến đưa về. Nhưng không hiểu sao lại không muốn làm thế. Thậm chí tôi còn ngắm trộm anh lúc ngủ. Chồng tôi không thua kém gì người đó nhưng trong lòng tôi vẫn có chút gì tham lam.
Một mình tôi không thể dìu chồng vào phòng nên đành phải để anh ngủ luôn tại phòng khách. Tôi lấy gối và chăn ra đắp cho cả hai người. Rồi tôi dỗ con gái ngủ. Con gái tôi 3 tuổi ngủ phòng riêng. Dọn dẹp xong xuôi tôi về phòng.
Lại thêm một điều khó hiểu về bản thân tôi. Tôi đã không khóa cửa phòng mà chỉ khép hờ, lại còn mặc chiếc váy ngủ sexy nhất, đẹp nhất. Tôi đã tự trấn an rằng mình không khóa cửa vì đợi chồng tỉnh rượu sẽ vào phòng. Nhưng trong sâu thẳm, tôi vẫn khao khát chờ đợi một điều gì khác.
Khoảng 1 giờ sáng, có người đi vào phòng tôi thật, tôi chỉ mới ngủ lơ mơ nên tỉnh ngủ ngay. Người đó tung chăn nằm xuống bên cạnh tôi. Và người đó không phải chồng tôi mà là bạn chồng.
Sau một thoáng bối rối, tôi ngồi dậy vặn to đèn ngủ để trông thấy rõ mặt anh. Người đó vẫn mệt và tỏa ra mùi rượu nồng nặc nhưng lại hấp dẫn không cưỡng nổi. Người đó đặt tay lên môi bảo tôi im lặng. Tôi trố mặt thảng thốt nhìn ra cửa sợ chồng vào bất ngờ. Nhưng tôi biết chồng tôi rất rõ, anh ngủ rất say. Và nếu có chút rượu, giấc ngủ anh càng sâu càng khó tỉnh giấc. Một thoáng tội lỗi, chúng tôi bắt đầu quan hệ.
Xin mọi người hãy tin tôi, tôi đã mặc cảm tội lỗi với chồng rất nhiều. Đó là điều tôi chưa từng dám nghĩ đến, tôi đâu dám ngoại tình. Vậy mà mọi chuyện cứ xảy ra nhẹ nhàng như lập trình sẵn.
Lúc quan hệ xong, chúng tôi vẫn không ai nói gì với nhau. Anh nằm ôm tôi trong vòng tay thêm một lát trước khi quay trở lại phòng khách nằm cạnh chồng tôi. Anh có thiếp đi một lúc, nhưng tôi không sao ngủ được, mắt mở thao láo vì sợ và giận mình.
Nhưng chưa dừng ở đó, khoảng 5 giờ sáng, người đó lại quay trở vào và chúng tôi đã quan hệ lần nữa. Thậm chí còn cuồng nhiệt và thoải mái hơn lần đầu. Tôi đã phải cắn gối vào miệng để ngăn mình không thét lên vì hưng phấn.
Xin mọi người hãy cứ chửi bới, vì ngay lúc viết ra những lời này tôi đã rất hối hận và phỉ nhổ bản thân mình. Nửa tháng nay có giây phút nào tôi được yên ổn, lương tâm luôn cắn rứt rất nhiều.
Sau 2 lần quan hệ đấy, người đó vẫn cư xử giống như chưa hề có chuyện gì. Còn tôi dù đã cố gắng nhưng không sao tự nhiên được. Có lẽ mặc cảm tội lỗi nên tôi không dám nhìn thẳng chồng hay người đó. Khi anh đến nhà chơi, tôi tìm mọi cách để ở trong bếp hoặc trong phòng không ra tiếp.
Đêm mồng 4 Tết đó, có lẽ tôi hơi hưng phấn nên không kiểm soát được cảm xúc. Bây giờ tự trách mình thì đã muộn. Người đó không phải là người tiểu nhân, anh không hề nhắc lại chuyện này, cũng không đem chuyện đó ra đe dọa tôi.
Nhưng tôi cảm giác, ánh mắt của anh dành cho tôi không còn thuần tình cảm bạn bè như trước. Anh nhìn tôi xoay xoáy như lột trần, ánh mắt cũng đa tình hơn. Tôi không biết liệu anh đang có ý nghĩ gì xấu hay là tôi thần hồn nát thần tính.
Tôi sợ lắm mọi người ơi, sợ chồng tôi biết, sợ người đó ngày nào đó sẽ mang chuyện này ra đe dọa. Tôi không làm sao sống thanh thản được. Tôi biết tội lỗi của mình, nhưng làm sao để tự thú với chồng đây? Liệu chồng có tha thứ cho tôi?
Quan hệ một lần có thể châm chước rằng người đó đang say. Nhưng tôi đã đồng ý quan hệ đến 2 lần, có người chồng nào chấp nhận được không?
Theo VNE
Anh không bỏ vợ dù em đã có thai Anh đã có vợ và nói rằng không hạnh phúc nhưng giờ anh bắt em phá thai vì chưa muốn ly hôn. Chị Thanh Bình thân mến! Em đang rất rối bời và lo lắng, mong chị hãy cho em một lời khuyên! Em và anh quen nhau đã được gần 3 năm. Bọn em cùng chỗ làm. Anh hơn em 6 tuổi...