Xin lỗi em! Anh là người chồng vô tâm.
Lúc em bị trầm cảm anh mới biết mình đã quá vô tâm khiến em vất vả, chịu uất ức vì hiểu lầm anh. Gửi bà xã yêu dấu! Cuộc sống vất vả với nhiều lo toan về kinh tế khiến chồng ngày càng trở nên khô khan, không có thời gian để đưa vợ đi chơi, không còn “thổi” vào tai vợ những lời yêu thương “có cánh”…
Những điều đó không có nghĩa tình yêu chồng dành cho vợ bị “vơi cạn”, chỉ đơn giản chồng chưa tìm được cách thể hiện thật phù hợp thôi vợ ạ!
Những ngày mới yêu nhau, cứ đến cuối tuần anh lại rủ em đi chơi. Sau giờ làm việc hai đứa thường la cà quán xá, “ lùng sục” các món ngon trên nhiều con phố. Không những thế, anh còn thường xuyên tạo ra những món quà bất ngờ dành cho em…
Nhưng từ ngày em sinh con, anh chỉ biết lao vào kiếm tiền và quên bẵng đi những thói quen đó. Bây giờ, cuối tuần nếu không đi công việc, không “cắm mặt” vào máy tính, anh lại đi nhậu nhẹt với bạn bè và bỏ mặc em ở nhà “lăn lộn” cùng hai đứa con. Chuẩn bị cho ngày kỷ niệm mười năm ngày cưới, ngồi nhìn lại, anh thấy mình thật có lỗi vì đã để em hiểu nhầm rằng anh đã không còn yêu em nữa.
Sự thật không phải thế đâu em ạ. Tình yêu anh dành cho em vẫn không hề thay đổi. Tuy không còn lãng mạn như xưa nhưng trong sâu thẳm trái tim mình, anh vẫn dành hết tình cảm cho vợ con. Anh không đưa em đi chơi vì anh phải cố gắng làm việc để hàng tháng có thêm tiền đóng học cho con. Anh không còn nói những lời “có cánh” nhưng vẫn luôn quan tâm em mỗi ngày.
Em ơi, dù chưa bao giờ nói nhưng anh luôn biết ơn những hi sinh và cố gắng để vun đắp hạnh phúc gia đình của em. Là chồng nhưng chưa bao giờ anh giúp em công việc gia đình như nấu ăn, giặt giũ… Một mình em cáng đáng tất cả công việc nhà, chăm sóc chồng con chu đáo mà vẫn hoàn thành công việc của cơ quan. Những hi sinh cho gia đình của em nhiều khi khiến anh phải hổ thẹn.
Video đang HOT
Sau khi thiên thần nhỏ của chúng ta ra đời, em không còn giữ được vóc dáng mảnh mai như ngày nào. Mặc cảm thừa cân khiến em tự ti và luôn dằn vặt mình. Em trở nên khó tính và dễ xúc động khiến anh khó xử. Cũng may nhờ sản phẩm giảm cân Ever slim của Mỹ do Bs.Hồng bạn thân của vợ chồng mình tặng mà anh đã giúp em lấy lại được sự tự tin vốn có ngày xưa.
Đến khi em bị trầm cảm anh mới biết mình đã quá vô tâm khiến em không những vất vả mà còn chịu uất ức vì hiểu nhầm anh. Em ít nói, lầm lũi làm việc khiến anh rất đau lòng. Bác sĩ Hồng nói em bị trầm cảm do stress cũng quẩn quanh vì cái nguyên nhân béo lên hàng ngày. May mắn, thuốc giảm cân Ever slim đã giúp em giảm 12Kg và đã sớm thoát khỏi tình trạng đó.
Và còn cả những nếp nhăn trên mặt em nữa, chúng đã gần như biến mất hoàn toàn sau khi em sử dụng Ever slim. Từ đó, anh lại được thấy vợ vui vẻ, tự tin mỗi lần gặp người thân, họ hàng hay ra ngoài cùng bạn bè.
Thời gian sau em khỏi bệnh và vui vẻ như xưa khiến hạnh phúc trong anh vỡ òa. Anh không còn đi công tác xa dài ngày mà cùng em chăm sóc gia đình, cuộc sống cả nhà mình lại đầy ắp tiếng cười.
Nghĩ lại chặng đường đã qua, anh thấy thật may mắn bởi vợ đã lấy lại được ngoại hình đẹp và tâm lý vui vẻ thoải mái nhờ chính món quà ý nghĩa mà bạn chúng ta, Bs.Hồng đã dành tặng. Em à! 10 năm chung sống đã khiến anh trưởng thành lên rất nhiều. Giờ đây, anh đã biết cân đối giữa công việc và gia đình để không làm em buồn nữa.
20/10 năm nay đánh dấu một chặng đường dài mà anh và em đã đi qua. Đến giờ này anh vẫn chưa quyết định sẽ tặng gì cho vợ nhưng thấy em hào hứng với các sản phẩm làm đẹp “hiệu quả mà giá hợp lý”, anh nghĩ chắc mình sẽ tiếp tục mua chúng dành tặng em. Bởi vì, anh biết em rất thích những sản phẩm đó nhưng để em tự mua thì em lại “thương tiền”. Anh thì khác, vì sắc đẹp và sức khỏe của vợ con, anh sẽ không tiếc bất cứ thứ gì.
Nhân ngày phụ nữ Việt Nam anh chúc bà xã luôn xinh đẹp rạng ngời và luôn là một người vợ tốt của anh.
Ông xã của em!
Theo 24h
Quên
Trái tim anh thổn thức từng đêm nhòa lệ vì nhớ em.Ngày trôi qua, anh đã quá mệt mỏi vì yêu thương em, dẫu biết rằng em thuộc về một hình bóng khác không phải anh...
Trái tim anh thổn thức từng đêm nhòa lệ vì nhớ em, nhớ rất nhiều để rồi một ngày nó mách bảo lý trí anh rằng đã đến lúc từ bỏ.
Anh đã đau đớn thật nhiều, khóc thật nhiều khi nghĩ rằng anh và em mãi mãi không thể bước chung một con đường. Để rồi...
Anh đã cố gắng để rời xa, để từ bỏ, để giữ lấy tất cả những nhớ nhung về em, chôn chặt nơi trái tim băng giá.
Đêm đêm, bóng hình em lại trở về nguyên vẹn nơi khóe mắt cay cay. Với trái tim cô đơn, lạnh lẽo anh tìm đến facebook nơi mà những trái tim ấm nóng của tình bạn có thể sưởi ấm con tim đang run rẩy kia...
Thời gian để quên em thật dài, dài bất tận (Ảnh minh họa)
Ngày ngày trôi đi... Khi hình bóng em dần rời xa trong từng suy nghĩ, trong những giấc mơ dài bất tận, anh bất chợt nhận ra em trong hàng trăm người bạn với một comment thật tự nhiên.
Lúc ấy trong anh lại bồi hồi và rộn ràng biết bao. Tất cả những nhớ nhung, yêu thương ngày nào lại ùa về như một cơn gió lạnh làm nhói đau trái tim anh... Anh vui thật nhiều, nhưng cũng sợ thật nhiều, sợ rằng sẽ phải quên em lần nữa, thời gian để quên em thật dài, dài bất tận... Anh trở thành một thằng ngốc khi ngày ngày vào facebook đến cả trăm lần chỉ để ngắm những tấm hình có em. Hình ảnh em lại lấp đầy trong những giấc mơ đêm, lấp đầy những suy nghĩ trong anh...
Em à! Có lẽ anh lại phải đi thôi, anh muốn trở thành một người có ích trong thế giới rộng lớn này, và bóng hình em khiến anh không thể làm được điều đó. Anh xin lỗi vì không thể làm một người bạn để sẻ chia những buồn vui trong cuộc sống với em. Anh xin lỗi vì tất cả...
Dẫu biết rằng nắng vẫn sưởi ấm nơi phương trời xa, dẫu biết rằng em thuộc về nơi ấy... Nhưng ở phương trời nơi trái tim anh, anh vẫn sẽ dành phần bầu trời tuyệt vời nhất cho bóng dáng em, để một phút giây nào đó trong cuộc đời này anh sẽ lại nhớ về em bằng tất cả tình yêu thương... Chúc em hạnh phúc!
Theo 24h
Vết lằn quá khứ Anh không thể nào quên được em, quên đi những giây phút anh bên cạnh em. Người ta hay thường nói với nhau, đừng nên sống trong quá khứ mà hãy đối diện với hiện tại, sống với hiện tại và lãng quên quá khứ. Đúng là không nên mãi chìm đắm trong quá khứ, nhưng phải thú nhận rằng, mọi kết quả...