Xin lỗi chồng vì em vô sinh rồi!
Khi kể ra câu chuyện này cùng mọi người, tôi đang sống trong những ngày tháng day dứt và dằn vặt bản thân đến tột cùng.
Sau 4 năm yêu nhau, tôi đã kết hôn trong sự vui mừng, chúc phúc của người thân, bạn bè. (ảnh minh họa)
Sau 4 năm yêu nhau, tôi đã kết hôn trong sự vui mừng, chúc phúc của người thân, bạn bè bởi tôi là cô gái mồ côi trong khi anh là chàng kỹ sư có tài. Ai cũng bảo, chúng tôi thật đẹp đôi và mừng cho tôi có được người chồng giỏi giang, tử tế.
Một năm sau ngày cưới chúng tôi vẫn chưa có con, họ hàng hai bên hết nhắc khéo rồi lại giục giã. Có người cho rằng, chúng tôi đang kế hoạch để lo kinh tế hay xây nhà cửa thì lại bảo đẻ mau đi, con nào cũng được, lo kiếm tiền mãi rồi “tịt” hả? Lúc đó tôi thấy buồn cười quá, vợ chồng tôi đều còn trẻ, khỏe mạnh, sinh hoạt vợ chồng bình thường thì lúc nào đẻ chẳng được. Vợ chồng đang son, tận hưởng một chút sự thư thái trước khi “chịu khổ” thì đâu có sao.
Nhưng khi “son rỗi” sang đến năm thứ 2 thì tôi thấy chán, chỉ mong có đứa con cho vui cửa nhà, vợ chồng thêm gắn bó. Tôi bàn với chồng về kế hoạch sinh con, anh để tôi toàn quyền quyết định, chẳng phản đối mà cũng chẳng mừng vui. 3 tháng đầu tôi không thấy có gì chuyển biến, 2 tháng tiếp cũng chẳng xi nhê gì, tôi bắt đầu thấy lo, căng thẳng và thoáng chút sợ hãi. Chồng tôi thì bảo đó là chuyện bình thường, con cái muốn có ngay là có được đâu. Ừ thì nghe chồng nói như vậy tôi cũng biết như vậy.
Trong quãng thời gian đó, như bao cặp vợ chồng khác, chúng tôi cũng có chuyện lục đục, cãi cọ và giận hờn nhau. Một lần tâm trạng chán chường, tôi đi dạo phố rồi bước vào một quán cà phê nhỏ xinh thì vô tình gặp lại anh bạn cùng lớp đại học ngày xưa từng thích tôi như điếu đổ xuất hiện mời đi uống nước. Bao năm không gặp nhau, giờ trông anh phong độ, chững chạc biết bao. Chúng tôi ngồi hàng giờ trong quán cà phê, kể cho nhau nghe đủ thứ chuyện quá khứ, hiện tại, dự định tương lai.
Còn anh thì chăm chú lắng nghe mọi cảm xúc, suy nghĩ, những than thở mà gần đây tôi không được chồng chia sẻ. Anh bảo vợ chồng anh cũng đang lục đục nên cũng muốn tìm người chia sẻ. Uống nước xong, chúng tôi còn đi ăn cùng nhau tại một nhà hàng nổi tiếng. Hôm đó, không hiểu sao tôi lại uống rượu – thứ nước mà từ trước đến giờ tôi ghét cay, ghét đắng nhưng giờ thì nó giúp tôi thấy khuây khỏa, quên đi nhiều thứ ức chế trong cuộc sống của mình. Kẻ lần đầu gặp men rượu thì uống ít cũng thành say, tôi đã say rượu, “say” trong nỗi buồn đau của mình lúc nào không biết.
Sáng hôm sau tỉnh lại, tôi bàng hoàng nhận ra người đàn ông bên cạnh mình đâu phải chồng mình. Cơn đau đầu ập đến nhưng đủ làm tôi tỉnh tảo để nhận ra rằng mình đã phạm phải một sai lầm vô cùng nghiêm trọng. Tôi đã phản bội chồng. Tôi đã có ” tình một đêm” bên ngoài.
Nhưng chuyện này cũng mau chóng qua đi vì thật ra, cả tôi và người bạn đều đang có gia đình yên ấm, không ai muốn làm xáo trộn cuộc sống hiện tại của nhau. Tôi được biết ít lâu sau anh bạn cũng đưa gia đình sang định cư ở nước ngoài, như vậy mọi việc đều êm thấm.
Bản thân tôi thì vẫn luôn thấy ân hận và xấu hổ về việc mình đã phản bội chồng, một điều mà không bao giờ tôi dám nghĩ tới.
Nói về chuyện con cái, thời gian sau này chúng tôi vẫn tích cực “gần gũi”, tẩm bổ các kiểu mà mãi vẫn chưa đậu thai. Đến nước này thì 2 vợ chồng tôi mới dẫn nhau đi khám. Bác sĩ kết luận tôi bị tắc vòi trứng, việc có thai tự nhiên là rất khó. Tôi đã choáng váng, bất ngờ trước sự thật ấy nhưng bác sĩ nói chúng tôi vẫn có cơ hội nếu có điều kiện thụ tinh trong ống nghiệm. Thú thật là vợ chồng tôi có điều kiện để chuẩn bị về mặt kinh tế nên thời gian đầu còn niềm tin là mình có cơ hội.
Video đang HOT
Tôi thực sự muốn giải thoát cho anh. (ảnh minh họa)
Nhưng rồi kết quả lần 1 hỏng, khi ấy chồng vẫn rất nhiệt tình động viên vợ, những lời nói của anh khiến tôi thấy xúc động vô cùng: “Em à, không sao mà, lần này mình chưa may mắn thôi, em phải vững vàng để lên kế hoạch cho lần sau chứ, anh tin chắc lần này nữa là mình sẽ thành công.” Ôi, những lời anh nói đã cho tôi niềm tin và sức mạnh lớn lao, tôi đã quyết tâm bằng mọi giá mình phải sinh được đứa con cho anh.
Dường như ông trời đã không thương xót vợ chồng tôi thì phải. Lần 2 hỏng, và 4 tháng trước kết quả lại hỏng. Tuy nhiên tôi vẫn không thôi dừng chặng đường “kiếm con” của mình, ở đâu có thuốc hay thầy tốt, nay người này mách, mai người kia mách tôi đều xin nghỉ làm đến tận nơi thành tâm cầu khấn xin Trời Phật ban phước. Mỗi thang thuốc tôi uống cũng có vạn lần niềm tin, sự kỳ vọng của tôi ở đấy. Thuốc đắng ngắt, khó uống cũng không sao, tất cả vì tương lai. Đường đi xa cũng không sao, tất cả vì tiếng cười con trẻ. Mỗi lần mệt mỏi, chán chường tôi vẫn nghĩ như vậy đấy.
Nhưng mọi thứ giờ đây dường như tối mịt lại với tôi, tôi đã làm nhiều cách như vậy rồi, cuối cùng thì sao nào, số không vẫn hoàn số không. Nhiều lần nhìn chồng vật vờ như cái bóng, đi ra đi vào trong phòng, hết hút điếu thuốc nọ đến điếu kia. Càng ngày anh càng tìm cách để xin đi công tác nhiều hơn, tôi nghĩ đó cũng là cách tốt cho anh trong thời điểm này.
Một vài lần tôi đã nói chuyện cùng chồng, tôi sẵn sang buông tay để anh đi lấy vợ khác. Giờ đây đã 3 năm sau ngày cưới rồi, cuộc sống đâu còn màu hồng như những mới cưới. Bố mẹ chồng tôi đều đang ở quê nhà, họ đều là những người nhân hậu, tuy ông bà không trách mắng tôi, vẫn động viên các con nhưng tôi biết bố mẹ rất buồn lòng vì ông bà gần đây cũng yếu nhiều rồi.
Đối với chồng, tôi rất thương anh, người đàn ông nào cũng có giới hạn chờ đợi của họ mà thôi. Thêm một điều nữa là bản thân tôi thì vẫn luôn day dứt, ám ảnh và sống trong cảm giác ê chề của người vợ đã từng ngoại tình. Tạm quên đi thì thôi chứ nhớ lại tôi không bao giờ tha thứ cho mình được. Hàng đêm, tôi vẫn khóc thầm một mình, lòng không thanh thản được một phút giây nào.
Các chị ơi, bây giờ tôi có nên cứ thế mà chia tay chồng hay nói thật ra việc mình đã từng phản bội anh ấy để anh dễ dàng chấp nhận chuyện chia tay. Cuộc sống cứ kéo dài mãi như thế này chắc sớm muộn tôi cũng phải rời bỏ căn nhà này mà thôi.
Theo VNE
Ngột ngạt với 3 ngày trăng mật tại gia ở nhà chồng
Ngay sáng hôm vợ chồng chuẩn bị nốt chút đồ bỏ vào vali để đi cho kịp chuyến tàu thì mẹ chồng vào phòng. Bà thẽ thọt nói: "Bày vẽ đi trăng mật trăng miếc làm gì cho tốn kém ra. Hai đứa có 30 triệu cho mẹ vay mẹ trả nốt tiền đám cưới".
Hôm nay đọc bài "Đau đớn với kỳ trăng mật đầy xót xa" của Anh Sơn mà tôi thương anh lắm. 3 tháng qua từ sau khi vợ mới cưới của anh mất, chắc hẳn anh đã phải sống rất khó khăn. Chuyện tình của 2 anh chị thật đẹp nhưng cũng thật buồn. Tôi mong anh có thể dũng cảm và mở rộng trái tim mình để yêu lại một lần nữa. Tôi tin, ở thế giới bên kia, chị ấy cũng sẽ mỉm cười khi thấy anh hạnh phúc.
Đọc tâm sự của anh, tôi lại bất giác nhớ lại chuyện trăng mật của mình. Tuần trăng mật của tôi tuy không có biến cố lớn đau lòng như anh nhưng nó cũng để lại trong lòng tôi rất nhiều khó chịu lớn nhỏ. Để rồi gần 2 năm qua lấy chồng, tôi thấy cuộc sống của tôi nếu không có chồng bên cạnh chắc chẳng khác nào địa ngục.
Tôi về làm dâu nhà anh trong sự chấp nhận miễn cưỡng của mẹ chồng. Lý do chỉ vì tôi hơn anh đến 2 tuổi và nhà tôi thì nghèo hơn nhà anh. Vì cả hai đứa đều là người Bắc, thuyên chuyển theo công ty vào Nam công tác rồi gặp nhau nên hai chúng tôi sau một thời gian dài yêu đương đã chuyển về sống thử với nhau.
Một lần, mẹ chồng tương lai của tôi đột ngột vào Sài Gòn và đến chỗ anh trọ. Thấy hai chúng tôi sống với nhau như vợ chồng, bà chửi tôi tới tấp. Bà nói tôi là loại con gái mặt dày, mặt trơ trán bóng. Bà còn nói tôi mất nết và có âm mưu bòn của nhà anh hoặc muốn trói buộc anh bằng đứa con.
Ngày thứ nhất của kỳ trăng mật tại gia, mới 4h sáng mẹ chồng đã gõ cửa ầm ầm phòng tôi để gọi bằng được con dâu mới dậy đi chợ mua đồ buổi sáng nấu ăn cho cả nhà (Ảnh minh họa)
Sau đó bà lôi ngay anh về Bắc và giở bài ngất lên ngất xuống để bắt anh từ bỏ tôi. Anh vì khi ấy đã 28 tuổi nên cũng đủ chín chắn để bảo vệ tình yêu của mình. Trước sự cấm cản của mẹ, anh nhất quyết đòi cưới tôi nếu không anh sẽ tự tử.
Vì thương con trai, nên bà buộc phải đồng ý gọi 2 đứa về và tổ chức đám cưới. Ngày chuẩn bị cưới chồng, bà gọi điện hỏi mẹ đẻ tôi hỏi ý thách cưới những gì. Mẹ đẻ tôi bảo tùy gia đình nhưng xin 2 phong bì đen mỗi phong bì 2 triệu vì phong tục chỗ tôi đều có lễ đen.
Vậy mà đến lúc diễn ra đám hỏi, mẹ chồng thì vẫn chuẩn bị 5 quả lễ đầy đủ. Song lễ đen bà chỉ để vào một phong bì 500k. Sau này tôi có hỏi lại chồng thì chồng bảo mẹ nghe nhầm. Chỉ khổ thân mẹ tôi, bà bị mất mặt với họ hàng nên ấm ức khóc cả đêm.
Còn rất nhiều chuyện khó chịu khác mà tôi có kể ra đây cả ngày không hết. Nhưng tóm lại cuối cùng đám cưới của hai đứa vẫn được diễn ra tốt đẹp cho dù bên trong nó không như thế.
Sau ngày cưới 2 ngày, vợ chồng tôi rục rịch lên kế hoạch đi trăng mật ở Sapa. Tiền 10 triệu đi trăng mật cũng là tiền của mẹ đẻ tôi cho 2 vợ chồng. Mẹ chồng cũng biết thừa điều này.
Thế nhưng ngay sáng hôm vợ chồng chuẩn bị nốt chút đồ bỏ vào vali để đi cho kịp chuyến tàu thì mẹ chồng vào phòng. Bà thẽ thọt nói: "Bày vẽ đi trăng mật trăng miếc làm gì cho tốn kém ra. Hai đứa có 30 triệu cho mẹ vay mẹ trả nốt tiền đám cưới".
Là con dâu mới, nghe mẹ chồng nói thế tôi rất ái ngại. Thế là vợ chồng quyết định không đi trăng mật, nhặt nhạnh được 25 triệu dồn cho mẹ chồng. Cả 2 vợ chồng chỉ còn hơn 3 triệu để tiêu cho đến lúc đi làm.
Mãi sau tôi mới biết, sau khi tổ chức đám cưới cho vợ chồng tôi, bà còn lấy hết tiền mừng cưới của chồng tôi. Vì gia đình chồng khá có điều kiện, nên đám cưới rất nhiều khách, mẹ chồng tôi sau đó còn lãi gần 100 triệu.
Vì không có tiền đi trăng mật nên vợ chồng tôi nghỉ tuần trăng mật tại gia. Và 3 ngày trăng mật ấy, với tôi là những ngày ngột ngạt, mệt mỏi nhất.
Ngày thứ nhất, mới 4h sáng mẹ chồng đã gõ cửa ầm ầm phòng tôi để gọi bằng được con dâu mới dậy đi chợ mua đồ buổi sáng nấu ăn cho cả nhà. Chồng tôi bảo bà, để khoảng 6h sẽ dậy vì giờ sớm quá. Nhưng mẹ chồng tôi nhất nhất không nghe. Chồng tôi bảo chở 2 mẹ con ra chợ bà cũng không nghe.
Thế là 2 mẹ con đi chợ mua đồ từ sáng sớm. Về nhà mẹ chồng liệt kê ra nhà chồng có 6 người thì mỗi người tôi phải làm một món khác nhau đúng sở thích của người đó. Khi làm xong của ai thì phải gọi người đó dậy ăn ngay cho nóng. Cũng may, tài nấu ăn của tôi không tệ nên mẹ chồng không chê được. Song tôi cứ làm quần quật như vậy từ 4h sáng đến tận hơn 9h sáng phục vụ ăn sáng cho mọi người nên ức lắm.
Buổi chiều thì vừa nhò mặt từ phòng ra, mẹ chồng đã giao luôn nhiệm vụ dọn dẹp nhà cửa suốt 5 tầng. Tôi mệt phờ phạc hết cả người.
Sang ngày thứ 2, vợ chồng hơn 5h còn đang ôm nhau ngủ. Mẹ chồng đã sang phòng làu bàu bảo ngủ lắm thế, dậy nấu ăn cho cả nhà. Nấu ăn xong, chị chồng có việc phải đi làm gấp nên mẹ chồng nhét ngay bé 9 tháng tuổi nhà chị cho tôi trông cả ngày. Vì chưa có kinh nghiệm trông bé nên vợ chồng tôi quay ra với với bĩm, sữa và cho cháu ăn suốt cả ngày cho đến tối mịt.
Ngày thứ 3, một vài người chị họ sang nhà chồng tôi chắc có việc. Ngồi ngay ở phòng riêng đối diện phòng vợ chồng tôi mà mẹ chồng nói xấu con dâu oang oang. Bà chê tôi vừa già vừa xấu không đẹp bằng con trai bà. Rồi bà soi tóc tôi đã xoăn lại còn nhuộm màu, trông như gái đứng đường. Rồi dâu mới gì mà xem ra thái độ phục vụ không tận tụy và cung phụng nhà chồng như thời của bà...
Gần 2 năm sau kỳ trăng mật tại gia ấy, tôi vẫn còn ấm ức lắm. Mẹ chồng tôi thực sự là người tham tiền, ác miệng, chua ngoa và chẳng coi con dâu ra gì. Nhưng nghĩ lại, bà có công rất lớn là sinh cho tôi một người chồng tốt nên tôi đang nín nhịn (Ảnh minh họa)
Ngồi ở phòng, tôi và chồng đều nghe thấy hết phòng bên đang bàn tán gì. Tôi tủi thân đến phát khóc. Chồng tôi định sang phòng nói vài câu bênh vợ, nhưng sợ tình hình nặng nề hơn nên tôi cố ngăn anh lại.
Theo lịch từ trước, tôi dự định đi trăng mật 4 ngày mới về đi làm. Nhưng 3 ngày trăng mật tại gia này khiến tôi quá ngột ngạt nên quyết đi làm sớm hơn dự kiến.
Từ đó đến nay đã gần 2 năm sau kỳ trăng mật tại gia ấy, tôi vẫn còn ấm ức lắm. Mẹ chồng tôi thực sự là người tham tiền, ác miệng, chua ngoa và chẳng coi con dâu ra gì. Nhưng nghĩ lại, bà có công rất lớn là sinh cho tôi một người chồng tốt.
Vì thế, 2 năm qua dù vợ chồng ở riêng nơi khác song chúng tôi vẫn bị mẹ chồng làm phiền và can thiệp quá nhiều vào cuộc sống của 2 đứa. Dù có lúc bực tức, khó chịu với bà nhưng tôi cũng cố nhịn để tình hình không căng thẳng thêm. Tôi vẫn cố giữ chữ Hiếu và chữ Nhẫn vì chồng đây nhưng không biết cố chịu được đến bao giờ?
Theo VNE
Trốn chồng đi phẫu thuật thẩm mỹ và những lí do "khóc, cười" của chị em Một trong những lý do mà nhiều chị em... bất ngờ đi phẫu thuật thẩm mỹ là do gặp những cú sốc trong hôn nhân. Trong đó chủ yếu là vì chồng... có bồ. Giấu vì phải chi quá nhiều tiền Đó là nỗi lòng của chị P.T.M ở huyện An Lão (Hải Phòng). Chị M. có ngoại hình không được "nuột" trong...