Xin lỗi anh yêu, em chỉ là…điếm
Ra đi để em được sống mãi với tình yêu của anh và để anh luôn có một suy nghĩ rằng mình đã có một tình yêu với một người con gái như thế.
Em chỉ là con đĩ, không xứng với tình yêu của anh
Em đã từng gặp gỡ, gần gũi biết bao nhiêu người đàn ông khác nhau. Họ đến với em, vì những nỗi niềm, hoàn cảnh khác nhau, … em chấp nhận gặp gỡ họ, lên giường và làm tình với họ theo bản năng của một con đàn bà thèm tiền, chứ không hề có thăng hoa, cảm xúc.
Cho đến một ngày kia em gặp được anh, người đã làm thay đổi hoàn toàn suy nghĩ của em, một suy nghĩ mà chưa bao giờ em dám nghĩ tới. Bởi có lúc nào đó nó đã trở nên xa vời với những cô gái nhơ nhuốc, bẩn thỉu không được xã hội chấp nhận như em…
Em rũ bỏ tất cả những gì thuộc về quá khứ, những trò quậy phá, những hành động dại dột, điên rồ em đều xa lánh… tất cả chỉ là để em muốn trở thành một người vợ thực sự, nết na, thùy mỵ và hết lòng vì người đàn ông của riêng mình. Khát khao mái ấm gia đình, chứ không phải là một con đĩ làm tiền, ô uế nhơ nhớp, bẩn thỉu trong cái đáy tận cùng của xã hội ấy nữa.
Em đã trở thành một cô gái ngoan hiền từ đó, và cũng đã cảm nhận được thế nào là vị ngọt của một tình yêu thực sự, một tình yêu có đủ cả giận dỗi, hờn ghen, có cả nụ cười và nước mắt, một tình yêu mà ngay cả trong mơ em cũng chưa hề nghĩ tới.
Anh không đẹp trai, tài giỏi và giàu có. Anh chẳng hào hoa, lịch thiệp như bao người đàn ông em đã từng gặp, nhưng với em anh là người đàn ông tuyệt nhất trên đời. Em yêu anh cũng bắt đầu từ những điều giản dị trong con người anh.
Ba năm yêu nhau anh vẫn nghĩ em là một cô gái nhà nghèo xinh đẹp, yếu đuối nhưng lòng đầy nghị lực. Nhà nghèo, nhưng em vẫn tìm mọi cách để thi đậu vào học một trường đại học danh giá ở nơi phố phường náo nhiệt. Vậy mà em vẫn luôn giữ được mình trong sáng, thuần khiết như bao cô gái miền quê chân chất thật thà…
Video đang HOT
Em ra đi, để anh giữ mãi hình ảnh về em- một người con gái trong trắng
Đó cũng chính là những lời nói dối duy nhất em nói với anh khi chúng mình quen nhau…Tuy nhiên cũng đã có đôi lúc em muốn mình nói ra tất cả sự thật của mình, nhưng trái tim yếu đuối của em lại không đủ can đảm để nói ra điều tồi tệ đó… em vẫn lừa dối anh.
Bởi em sợ, nếu nói ra em sẽ mất anh vĩnh viễn, anh sẽ khinh bỉ, coi thường em thậm chí còn phỉ nhổ vào những điều xấu xa, tồi tệ ấy. Vậy nên điều bí mật về em vẫn được em giữ kín cho đến mãi tận bây giờ, và có lẽ là sẽ chẳng bao giờ em có thể tự nói ra, với anh thì lại càng không thể…
Nhưng anh có biết không đó cũng là điều mà em khổ tâm nhất, khổ tâm vì em luôn phải sống giả tạo, không thật với cả lòng mình mỗi khi bên anh. Và càng khổ tâm hơn khi gần đây anh nói với em rằng mong muốn tình yêu của chúng mình tiến xa hơn một bước nữa…
Cũng chính từ những lời chân thật ấy của anh đã làm cho em hạnh phúc rất nhiều, cho em luôn tin vào cuộc sống này bởi em có một tình yêu thực sự, và đó cũng là nguồn nghị lực để cho em sống tiếp quãng đời này…
Anh có biết không, em cũng phải suy nghĩ rất nhiều về điều đó, và cuối cùng em đã phải chọn cách “lặng lẽ” ra đi. Ra đi để em được sống mãi với tình yêu của anh và để anh luôn có một suy nghĩ rằng mình đã có một tình yêu với một người con gái như thế.
Một tình yêu đẹp như những mối tình trong câu chuyện cổ tích ngày xưa, một cô gái xinh đẹp… ngoan hiền ngây thơ trong trắng nhưng không thiếu vẻ thông minh, đài các. Đó sẽ là tất cả những hình ảnh đẹp nhất của em được anh mang theo suốt cả cuộc đời này.
Và đặc biệt hơn rằng em ra đi để không phải nói với anh một sự thật buồn “em chỉ là một con đĩ…”. Em không thể xứng đáng với tình yêu của anh dành cho em được… Nhưng có một điều chắc chắn rằng dù như thế nào thì em vẫn cứ mãi mãi yêu anh.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Một cô gái "đứng đường" như tôi có thể có một tình yêu thực sự?
Tôi sinh ra trong một gia đình đông con ở vùng núi Bắc trung bộ. Tuy nhà nghèo nhưng bố mẹ tôi vẫn cố gắng để cho chị em chúng tôi ăn học đầy đủ. Thương bố mẹ vất vả nên tôi chỉ theo học hết cấp THCS rồi nghỉ học ở nhà phụ giúp bố mẹ nuôi các em.
Khi tôi bước vào tuổi 17 là năm gia đình tôi gặp rất nhiều khó khăn. Mẹ tôi mắc căn bệnh hiểm nghèo (ung thư dạ dày), việc chạy chữa rất tốn kém. Mọi thứ trong nhà phải bán hết để lo thuốc thang cho mẹ. Bố tôi trở nên còm cõi vì lo lắng và vất vả. Thế mà vẫn chưa đủ lo chạy chữa cho mẹ. Nhìn thấy bố mẹ là tôi đau thắt ruột gan.
Trong cảnh cùng cực ấy, một người chị họ về chơi đã nói với bố mẹ để tôi đi phục vụ cho một quán nước ngoài Hà Nội. Chị ấy hứa sẽ đưa trước "lương" của tôi để bố lo thuốc thang cho mẹ. Một cô gái 17 tuổi như tôi đâu có thể lường hết được những cạm bẫy của người đời. Nghĩ rằng có thể giúp được bố mẹ trong lúc khốn cùng, tôi đã nhận lời với người chị ấy ra Hà Nội làm phục vụ quán nước.
Ảnh minh họa
Từ đó, cuộc
đời tôi đã bước sang một trang mới - tủi nhục và đau đớn. Người chị gái "tốt bụng" mà trước đó tôi từng ngưỡng mộ và biết ơn vì đã giúp gia đình tôi trong lúc khó khăn đưa tôi đến một cái "quán nước" không có bàn ghế gì cả chỉ có những căn phòng nhỏ nằm san sát vào nhau. Đặc biệt, có rất nhiều cô gái ăn mặc hở hang, nói năng thô tục đang ngồi nhìn tôi với con mắt rất kì lạ.
Tôi đã thấy ngạc nhiên và nghi ngờ nhưng cũng không dám hỏi chị. Rồi chị ấy dặn rằng người già, người trẻ đều phải gọi bằng anh hết. Lúc đó tôi mới bàng hoàng nhận ra công việc mình làm là gì. Tôi khóc lóc đòi về thì chị ta dọa sẽ đưa đi Trung Quốc bán rồi về đòi tiền bố mẹ tôi Trước những lời doạ dẫm của người chị vô nhân tính, tôi rất sợ hãi. Nhưng chẳng có cách nào có thể trở về được vì tôi hoàn toàn không biết đường về và còn bị hai người đàn ông lạ mặt luôn theo sát từng bước chân.
Tôi phải ngồi với những người đàn ông xa lạ, nồng nặc mùi rượu bia và luôn có những hành động thú vật với tôi. Họ ép tôi uống rượu tôi cứ lịm dần, lịm dần trong tiếng nhạc đinh tai nhức óc. Khi tỉnh lại, tôi bàng hoàng, trên người mình không có lấy mảnh vải che thân bên cạnh là một người đàn ông trung tuổi. Tôi hiểu điều gì xảy ra với mình nhưng tất cả đã quá muộn.
Từ đó, chúng vừa doạ nạt, đánh đập, vừa dỗ ngon dỗ ngọt để ép tôi tiếp khách. Tôi đành ngậm ngùi lầm lũi tiếp tục công việc dơ dáy ấy với hi vọng sẽ kiếm đủ tiền giúp bố mẹ. Một năm sau mẹ tôi qua đời. Bố tôi cũng trở nên kiệt quệ vì mệt mỏi và đau khổ. Tôi phải thay bố mẹ nuôi các em ăn học. Thế là lại thêm một lí do để tôi tiếp tục công việc bẩn thỉu ấy.
Khi các em tôi đủ lớn, tôi quyết định từ bỏ việc làm dơ bẩn ấy và đi thật xa để làm lại cuộc đời. Tôi xin làm công nhân một công ty nhỏ ở Bình Dương. Mặc dù công việc vất vả nhưng tôi thấy lòng mình nhẹ nhõm và thanh thản đến kì lạ. Trong những ngày tháng làm việc tại đó, tôi có quen biết một người làm bảo vệ của công ty. Anh rất quan tâm đến tôi, luôn chia sẻ với tôi những buồn vui trong công việc cũng như trong cuộc sống. Rồi đến một ngày, anh ngỏ lời yêu tôi.
Lời tỏ tình đầu tiên trong đời tôi được nghe làm tôi sung sướng và hạnh phúc vô cùng. Tôi có thể có một gia đình nhỏ với những đứa con dễ thương. Nhưng liệu anh ấy có chấp nhận khi biết tôi là một người con gái đã có thời lầm lỡ? Tình yêu chân thành của anh ấy làm tôi không đủ dũng cảm để đón nhận. Tôi không muốn làm khổ anh ấy. Thế là tôi lại chạy trốn. Tôi bỏ việc ở Bình Dương về quê để tìm kiếm một chút bình yên. Nhưng anh tìm về nhà tôi để mong tôi đón nhận tình cảm yêu thương của anh giành cho tôi.
Trước sự chân thành đó của anh, tôi đã kể cho anh nghe toàn bộ câu chuyện cuộc đời mình. Anh hoàn toàn bị sụp đổ trước sự thật phũ phàng ấy. Có lẽ anh sẽ không thể chịu đựng được một người vợ đã từng đem thân xác của mình cho thiên hạ mua vui. Liền mấy ngày, anh như người mất hồn, cứ đi ra lại đi vào khiến tôi vô cùng thương xót và hận mình đã làm anh bị tổn thương.
Tôi nói với anh rằng tôi không muốn gặp anh nữa, mong anh hãy về Bình Dương. Cuộc đời này còn có nhiều người tốt hơn tôi rất nhiều. Anh ngồi im lặng rồi đột ngột nói với tôi: "em phải đi trên con đường đó hoàn toàn không phải do em lựa chọn. Biết được hoàn cảnh đó, anh chỉ càng yêu và thương em nhiều hơn thôi. Anh tin và mong mình là người đem lại hạnh phúc cho em". Tôi thực sự hạnh phúc khi nghe những lời đó của anh nhưng một nỗi sợ hãi vô hình cứ đeo bám tôi. Liệu đó có phải là những lời nói thật lòng hay chỉ là một sự thương hại đối với một người con gái đã lỡ bước lầm đường như tôi. Liệu tôi có thể có được hạnh phúc thực sự nếu lúc nào quá khứ ấy cũng đeo bám và hành hạ tâm can của hai chúng tôi. Và tôi có nên đón nhận tình cảm đó của anh?
Bạn thân mến! Đọc câu chuyện dài của bạn hẳn rất nhiều người đã thầm khâm phục và cảm mến nghị lực cũng như tinh thần luôn vươn lên trước hoàn khó khăn của bạn. Thật dễ hiểu khi bạn mang trong mình những mặc cảm và thấy mình không xứng đáng với tình yêu của người con trai đến với bạn. Nhưng những dằn vặt không thể giúp bạn thay đổi quá khứ, hơn nữa đúng như người bạn yêu đã nói, bạn chỉ là nạn nhân của tội ác lừa đảo và buôn bán người. Điều quan trọng là bạn đã thoát ra khỏi đó và làm lại một cuộc sống tốt đẹp hơn. Đó thực sự là điểm đáng quý ở bạn mà không dễ làm được đối với nhiều người có hoàn cảnh tương tự. Bạn cũng không cần phải tự kết tội bản thân khi đã chân thành chia sẻ với anh ấy một phần quá khứ của cuộc đời mình. Nếu không nói ra mà chấp nhận ngay tình yêu của anh ấy, có thể bạn sẽ luôn sống trong mâu thuẫn của bản thân về việc che giấu hay nói ra, và điều đó càng khiến bạn mệt mỏi. Câu chuyện trong quá khứ như một sự thử thách đối với tình yêu của anh ấy dành cho bạn. Bạn lo sợ anh ấy chỉ thương hại bạn, nhưng điều đó không cần thiết bởi lẽ một cô gái có nghị lực và mạnh mẽ như bạn không hề đáng thương mà chỉ đáng mến. Bạn có thể cho mình và anh ấy cơ hội và thời gian bên nhau để có thêm sự thử thách. Khi ở gần bạn, nếu anh ấy tỏ ra quan tâm, yêu thương và tôn trọng bạn, điều đó chứng tỏ tình yêu dành cho bạn là chân thành. Còn nếu anh ấy chỉ nói trong chốc lát vì sự thương hại, thì khi bên nhau anh ấy sẽ không thoải mái và điều đó cũng giúp bạn nhận ra tình cảm thật của anh ấy. Nhưng trên tất cả, để người khác yêu thương và tôn trọng mình, bản thân bạn cũng nên thấy những giá trị cao đẹp của chính bạn. Bạn có thể xây dựng một cuộc sống mới với một công việc chân chính và sự độc lập, vượt qua khỏi những buồn đau của ngày cũ, đó chính là những điều khiến bạn có thể tự hào về mình. Những việc làm có ý nghĩa ở hiện tại như chăm sóc bản thân, chăm sóc gia đình, những người em của bạn, cùng kế hoạch và dự định cho một tương lai tốt đẹp hơn sẽ là điều giúp bạn rũ bỏ quá khứ đeo bám bạn bấy lâu. Những ngày đã qua là những ngày rất khó khăn nhưng bạn đã từng thoát khỏi để làm lại được thì chúng tôi tin đó là cơ sở để bạn có thể bước qua quá khứ ấy để vững bước tiếp. Có lẽ nhiều người sẽ thầm cảm ơn câu chuyện của bạn vì đã tiếp thêm sức mạnh, niềm tin và hy vọng vào cuộc sống cho họ, những người có thể rơi vào hoàn cảnh tương tự. Bạn hãy tự tin và đón nhận những cơ hội đến với mình. Nếu còn gặp khó khăn gì, bạn có thể gọi tới số 1900599930 để được tư vấn và hỗ trợ qua điện thoại. Chúc bạn luôn vững vàng và gặp nhiều điều may trong cuộc sống!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Hãy mãi hạnh phúc nghe em! Anh muốn nói với em rằng, dù thế nào thì anh vẫn yêu em, một tình yêu chân thành, không giả dối và anh luôn mong em hạnh phúc. Em à, mình quen nhau cũng đã 8 tháng và yêu nhau tính đến nay cũng đã được 6 tháng rồi đấy em nhỉ? Thời gian trôi qua nhanh thật, chẳng mấy chốc mà...