Xin lỗi, anh rất tốt nhưng chồng em lại rất tuyệt vời
Giọt nước mắt tôi lăn dài, tôi hạnh phúc vì tin nhắn đã thức tỉnh tôi. Tôi nhìn Nam và nói: “Cảm ơn tình cảm của anh, anh rất tốt nhưng chồng em cũng vậy, anh ấy thực sự rất tuyệt. Em yêu anh ấy. Chúng ta có thể về được chứ, em muốn về nhà và gặp con em.”
Đàn ông họ luôn sẵn sàng ôm lấy bạn nhưng bến đỗ của họ chỉ có vợ mà thôi (Ảnh minh họa)
Tôi- một phụ nữ có gia đình và hai con. Tôi có đủ sự quyến rũ của một người phụ nữ bước qua tuổi 30- cái tuổi không còn vẻ đẹp trẻ trung mà thay vào đó là sự mặn mà, nồng thắm khiến bao người phải ghen tỵ . Chồng tôi là kỹ sư- một kỹ sư giỏi, anh yêu tôi và chiều chuộng tôi hết mực.
Chúng tôi kết hôn với nhau đã 7 năm, hai vợ chồng cùng phấn đấu mua nhà, mua xe. Công việc của tôi thu nhập cũng không cao, nhưng tôi vẫn rủng rỉnh tiền tiêu vì chồng tôi kiếm tiền giỏi.
Một năm gần đây, chồng đi công tác ở nước ngoài nên tôi và con ở nhà, vắng chồng nên tôi thấy buồn và cô đơn. Bên cạnh thôi không thiếu gì người theo đuổi, chồng tôi cũng biết điều đó, nhưng anh tin tưởng tôi. Vì vậy, tôi luôn yêu thương chồng và không muốn bất cứ điều gì xảy ra làm ảnh hưởng tới gia đình. . Xã hội luôn giăng đầy bẫy, nếu ta không tỉnh táo sẽ dễ bị cắn câu của họ. Tôi cũng vậy, tôi cần phải tỉnh táo để luôn giữ được hạnh phúc của mình.
Nhưng đúng là cuộc sống không nói trước được điều gì, chồng đi suốt, anh ít khi về nhà. Nói thật tôi đang ở tuổi sung sức và xinh đẹp. Tôi cũng muốn được yêu thương quan tâm và hò hẹn. Nhưng vì ở xa chồng nên giường như những điều đó là quá xa xỉ.
Ở công ty có rất nhiều người theo đuổi tôi, trong đó có Nam, anh ta hơn tôi 2 tuổi. Anh là trưởng phòng, rất năng động, nhiệt tình và tâm lý. Anh thích tôi, điều đó tôi cảm nhận được và anh cũng thú nhận điều đó.
Video đang HOT
Phụ nữ có chồng và hai con như tôi mà vẫn được người đàn ông chưa vợ với các tiêu chuẩn lý tưởng thích cũng thật vinh hạnh. Nhưng tôi luôn giữ khoảng cách và chừng mực nhất định, còn anh, anh săn đón và quan tâm tôi nồng nhiệt. Nói thật nếu nhiều lúc tôi cũng cảm động và thấy xiêu lòng, nhưng nghĩ tới gia đình tôi lại tự trấn an lòng mình để không xảy ra việc gì đáng tiếc.
Ngày kỷ niệm ngày cưới, xa chồng, tôi buồn và cô đơn khủng khiếp. Hôm đó cũng là ngày công ty liên hoan vì vừa trúng hợp đồng lớn, mọi người ăn uống nhiệt tình, ăn xong chúng tôi lên bar nhảy nhót. Tôi uống hơi nhiều vì hôm nay là ngày quan trọng nhưng tôi lại xa chồng, gần năm qua tôi thấy thiếu thốn tình cảm dù vợ chồng vẫn hay nói chuyện qua mạng với nhau.
Chồng em thực sự rất tuyệt vời (Ảnh minh họa)
Trong hơi men chếnh choáng, Nam ngỏ ý đưa tôi về. Tôi đi theo Nam ra ô tô, Nam không đưa tôi về mà lái xe ra ngoại ô còn tôi ngủ thiếp đi. Nam dừng xe lại cạnh hồ nước rộng, gió mát, tôi tỉnh giấc và đòi về nhà.
Trong ô tô giờ chỉ còn tôi và người đó, tiếng nhạc du dương khiến tôi lâng lâng, mọi thứ thật lãng mạn. Nam ngỏ lời yêu và ghé sát đòi hôn tôi. Nụ hôn đó bị chặn lại bởi tiếng chuông tin nhắn. Tôi đưa tay gạt màn hình, đó là chồng tôi: “Vợ yêu à, hôm nay tròn 7 năm ngày cưới nhau rồi em nhỉ. Anh xin lỗi vì đã không thể ở bên em lúc này, có lẽ điều đó đã khiến em rất buồn và cô đơn. Anh thầm cảm ơn cuộc đời đã đưa em đến bên anh. Anh đã đặt vé máy bay cho em và con rồi, ngày kia em bay qua bên này cả gia đình mình đi du lịch em nhé, anh yêu em. Cảm ơn em đã luôn bên anh, hôn em.”
Giọt nước mắt tôi lăn dài, tôi hạnh phúc vì tin nhắn đã thức tỉnh tôi. Tôi nhìn Nam và nói: “Cảm ơn tình cảm của anh, anh rất tốt nhưng chồng em cũng vậy, anh ấy thực sự rất tuyệt. Em yêu anh ấy. Chúng ta có thể về được chứ, em muốn về nhà và gặp con em.”
Nam nhìn tôi rồi nói: “Em hạnh phúc, như vậy anh vui rồi, xin lỗi em về hành động lúc nãy”. Chiếc xe lăn bánh, tôi tỉnh rượu và thấy lòng nhẹ nhàng, ngày kia gia đình tôi sẽ bên nhau. Chồng tôi cũng sắp hết thời gian công tác và chuyển hẳn về Việt Nam làm, gia đình tôi lại đoàn tụ và hạnh phúc như xưa.
Xã hội này rất nhiều người muốn được nắm lấy bàn tay bạn, nhưng họ chỉ muốn hôn lên bàn tay đẹp đó chứ ít ai đủ bản lĩnh để nắm tay bạn suốt cuộc đời. Vì thế, hãy thật tỉnh táo và biết cái gì thuộc về mình để còn trân trọng.
Theo Eva
Tôi có nên bỏ chồng để lấy trai tân?
Tôi năm nay 21 tuổi, là một phụ nữ đã có chồng và một bé gái 3 tuổi. Trước đây, tôi và chồng yêu nhau say đắm hai năm thì làm đám cưới. Tưởng rằng cuộc sống hạnh phúc luôn mỉm cười với đôi vợ chồng trẻ... nhưng trớ trêu thay, cuộc sống vợ chồng đang yên ấm thì tai họa bỗng ập xuống gia đình tôi.
Một hôm, anh đi nhậu với mấy người bạn. Trong bữa nhậu, nhóm bạn anh và nhóm nhậu bên cạnh xích mích nhau, rồi có những lời qua tiếng lại. Và trong lúc không kiềm chế được bản thân, anh đã đánh nhau với nhóm nhậu bên cạnh khiến một người bị chết. Thời gian đó, tôi đang mang bầu 8 tháng... và tôi dường như ngã quỵ khi phải đối diện với sự thật đau đớn đó. Vậy là cuộc sống gia đình đang hạnh phúc bỗng chốc trở nên tan hoang, buồn đau, u uất...
Sau khi bị tạm giam ba tháng, anh bị đưa ra xét xử và tuyên án 17 năm tù - đấy là quãng thời gian rất dài và rất khó khăn với tôi và cô con gái nhỏ.
Dù anh có ngồi tù lâu đến mấy cũng không thể nào xóa hết lỗi lầm với gia đình người bị hại. Tôi cũng cảm thấy rất hối hận vì không biết khuyên răn chồng, để anh nhậu nhẹt đến tận đêm khuya và xảy ra hoàn cảnh đau lòng đó. Vì thế nên tôi cũng thay mặt anh đến xin lỗi gia đình họ và chạy vạy lo tiền bồi thường cho người bị hại.
Dù không còn yêu chồng nữa nhưng tôi vẫn rất thương anh ấy (Ảnh minh họa)
Thời gian thấm thoắt trôi đi, con gái em giờ cũng đã được 3 tuổi. Thời gian này, tôi gửi con nhà ngoại để đi làm công nhân, thi thoảng tôi lại gửi tiền về cho bố mẹ nuôi con. Con gái tôi rất ngoan, lại được ông bà ngoại chăm sóc rất chu đáo nên tôi cũng yên tâm làm việc. Thi thoảng chồng tôi cũng gọi điện về động viên vợ, hỏi thăm gia đình và hứa sẽ cải tạo thật tốt để sớm được về với gia đình.
Tôi đã từng nghĩ rằng, mình sẽ chung thủy với chồng để đợi chồng về... nhưng từ khi đi làm, gặp một người đàn ông tốt bụng, tôi đã thấy quý và yêu anh từ lúc nào không hay biết. Tôi cũng đã thẳng thắn chia sẻ với anh về hoàn cảnh của mình nhưng anh nói rằng: "Những điều đó với anh không quan trọng. Giờ đây, em chỉ cần biết rằng anh yêu em và em cũng yêu anh là được". Tôi cũng cảm nhận được tình cảm, sự quan tâm chân thành của anh dành cho mình, cũng như những lời hứa hẹn về một tương lai hạnh phúc.
Bạn trẻ cuộc sống ạ! Thật sự tôi rất yêu anh ấy... nhưng tôi biết rằng, tình cảm này chỉ để thế thôi, chúng tôi sẽ không bao giờ có được một tương lai tốt đẹp. Anh là trai tân, lại có công ăn việc làm ổn định thì làm sao anh có đủ can đảm để lấy một người phụ nữ đã qua một đời chồng như tôi? Hơn nữa, nếu anh có muốn cưới tôi thì tôi cũng phải giải quyết chuyện gia đình của mình như thế nào? Dù không còn yêu chồng nữa... nhưng thực sự tôi vẫn rất thương anh ấy.
Các bạn ạ! Liệu tôi sống như vậy có quá bội bạc không? Hiện tại, tôi không còn tình cảm với chồng nữa... vì trái tim tôi đã thuộc về anh, người đàn ông đến sau nhưng luôn cho tôi cảm giác ấm áp, hạnh phúc. Anh ấy cũng hứa sẽ xin phép gia đình để được cưới tôi làm vợ... nhưng tôi vẫn rất lo lắng bố mẹ anh và bố mẹ tôi sẽ cấm đoán, không cho hai đứa tôi được đến với nhau.
Tôi rất mong mọi người giúp tôi! Hãy cho tôi biết mình nên làm gì giữa những sự lựa chọn khó khăn này?
Tôi xin chân thành cảm ơn!
Theo VNE
Chồng ham việc, bỏ mặc vợ con Chồng tôi đi làm liên miên, ngày nào cũng 10h-12h đêm mới về. Có khi tôi nói nhiều quá, chủ nhật anh ở nhà nhưng 9-10h sáng là lại vội vàng đi. Ở nhà, anh không ngủ, không ôm máy tính thì cũng như ngồi trên đống lửa, một lúc là đi. Tôi cũng đi làm, công việc khá nhiều áp lực, rồi...