‘Xin lỗi! Anh chỉ muốn lấy gái trinh’
Khi nghe em thổ lộ sự thật em đã không còn là con gái, anh đã bỏ đi không một lần ngoái lại. Anh muốn để em hiểu rằng, bất cứ người đàn ông nào cũng muốn vợ mình là một cô gái trinh trắng…
Bởi anh nghĩ, một người phụ nữ không dễ dãi trước hôn nhân sẽ là một người vợ biết giữ mình trước mọi cám dỗ sau này. Anh sợ câu “ngựa quen đường cũ”, một lần “lỡ dại”, chẳng nhẽ không có lần thứ hai hay sao? Anh không muốn gia đình mình sẽ rơi vào cảnh tan nát, con cái đau khổ nhìn bố mẹ ngoại tình, ly hôn. Vậy nên, một người vợ trong trắng, chưa từng mất “cái ngàn vàng” sẽ là người biết suy nghĩ, đắn đo trước những cái liếc mắt đưa tình của những người đàn ông lạ, biết kiềm chế cảm xúc dù đang đứng cạnh hố thẳm của sự cám dỗ.
Anh không thích những cô gái cứ hễ có cơ hội là khoe thân và quấn quýt quanh đàn ông để mồi chài. Anh ích kỷ ư? Không! Anh thấy mình chỉ hơi “cổ điển” một chút thôi. Thích “gái ngoan” đâu phải là một cái tội? Lại càng không phải là điều gì quá xa lạ với đa số đàn ông. Em thử đi hỏi tất cả đàn ông trên thế giới này xem, sẽ chẳng có thằng nào vỗ ngực tự hào nói rằng, mình thích vợ mình mặc “thiếu vải” và suốt ngày liếc mắt đưa tình với các gã trai lạ.
Xin lỗi em! Anh chỉ muốn lấy gái trinh. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Có thể em sẽ trách cứ anh rất nhiều, nhưng em biết đấy, nếu chúng ta lấy nhau, chúng ta sẽ khó có thể hạnh phúc. Anh là “trai tân” 100% và anh có quyền đòi hỏi với người bạn đời của mình. Anh không thể cứ sống cạnh em rồi ngày đêm đau khổ, dằn vặt mình với vô số câu hỏi kiểu như: “Tại sao vợ mình lại không còn trinh?”, “vợ mình đã từng dâng hiến cho ai”… Anh biết, với sự ích kỷ của mình, anh sẽ không thể nào chịu đựng nổi sự thật ấy.
Có thể em sẽ bảo anh cổ hủ, ích kỷ khi quá quan trọng cái “màng trinh” mỏng manh ấy. Nhưng làm sao anh có thể nằm bên em hằng đêm, “yêu” em hằng ngày mà không phải bận tâm một lần đến chuyện, em đã từng ở trong vòng tay của một người đàn ông khác, đã “yêu” hắn ta như đang “yêu” anh? Không thể nào! Vì dù sao anh cũng chỉ là một con người bình thường, anh không đủ quảng đại và rộng lượng, ít nhất là về chuyện trinh tiết.
Em đã đưa ra lý thuyết bình đẳng giới để “căn vặn” anh. Có thể em đúng, nhưng anh vẫn giữ nguyên quan điểm của mình. Anh sẽ chỉ lấy một người vợ chưa từng quan hệ tình dục trước hôn nhân. Em bảo phụ nữ rất dễ đánh lừa đàn ông chuyện này ư? Anh lại nghĩ rằng, chẳng qua đàn ông chỉ “nhắm mắt” làm ngơ mà thôi. Nếu là anh, anh sẽ quan sát và chú ý từng chi tiết và động thái của người bạn đời của mình, anh sẽ biết được vợ mình đang giả vờ hay không.
Anh là “trai tân” 100% và anh có quyền đòi hỏi với người bạn đời của mình.
(ảnh minh họa)
Anh ghét những cô gái cứ mạnh miệng tuyên bố: màng trinh chẳng hề có ý nghĩa gì, quan trọng là tính cách và tâm hồn. Anh phải khẳng định rằng, nó rất có ý nghĩa và giá trị, nếu không, người ta đã chẳng gọi nó là “cái ngàn vàng”. Chẳng có người đàn ông nào dễ dàng chấp nhận chuyện vợ mình đã từng sống như vợ chồng với một người đàn ông khác. Cũng chẳng có ai thật tâm bỏ qua mọi chuyện đâu em, sớm hay muộn rồi mâu thuẫn cũng sẽ bùng nổ. Anh không muốn trong những lần nóng giận, anh lại đem chuyện “mất trinh” của em ra để bàn cãi. Bởi anh chắc chắn, anh sẽ không thể quên và bỏ qua tất cả.
Sau lần biết được sự thật “động trời” này, anh đã rất đau khổ. Anh không ngờ sau vẻ bề ngòai hiền lành, em lại dễ dãi như thế. Thực ra, anh cũng cảm phục vì em đã không giấu anh mọi chuyện. Tuy nhiên, anh không đủ can đảm để cùng em bước tiếp. Dù sao cũng cảm ơn em đã nói ra sớm, bởi nếu sau này phát hiện ra sự thật, anh không biết mình sẽ xử sự tàn nhẫn như thế nào.
Vậy nên, em đừng trách cứ vì anh đã bỏ rơi em để đến với một phụ nữ khác. Xin lỗi em, vì thực tâm, anh chỉ muốn lấy gái trinh mà thôi!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Một đêm "sống mái" với gái trinh!
Trong lúc gấp chăn, tôi chợt nhìn thấy những tia máu nhỏ trên tấm ga trải giường... Điều này lại làm tôi nhớ đến cái đêm đầu tiên mà Hoa trao cho tôi!
Tôi là một gã chịu chơi. 31 tuổi vẫn còn "son" vì chưa vợ nhưng mất "trinh" vì đã đi "cướp" và "ăn lại" của nhiều cô gái rồi. Tôi sống phong lưu như một kẻ nay đây mai đó, đánh đu và hưởng cuộc sống buông thả, tìm kiếm niềm vui bên những thân thể đàn bà.
Công việc của tôi khá bận rộn, lại có nhiều ức chế, tôi phải xả stress bằng những cuộc tình bán mua. Hôm ấy, tôi ra con đường X. Hơi tối, tôi đi tìm "hàng". Tôi đang định nay sẽ vồ lấy một em trông được được, ngon ngon một tí để thoả thích.
Nhìn lượt mấy em, những thân thể nuột nà từ đầu đến chân, không hiểu sao lúc ấy tôi lại chọn em, một cô gái bình thường, gầy gò và thiếu sức sống. Em không ăn mặc hở hang, gợi cảm để mời cháo khách. Em mờ nhạt trong hàng tá những cô gái kia.
Em ngồi lên xe máy của tôi. Tôi không đưa em đến một nhà nghỉ quen thuộc như những lần trước mà lại đưa em về nhà mình. Trên đoạn đường về nhà tôi cứ băn khoăn với ý nghĩ, tại sao lại là em? Liệu mình có nhầm hay không?
Cũng trên chiếc giường này, tôi và Hoa đã có với nhau những đêm hạnh phúc! (Ảnh minh họa)
Nhìn em chả có sức hấp dẫn gì cả. Tôi đang cần một người có thể làm tôi vui trong đêm nay, hạnh phúc và vượt qua tất cả những gì mà tôi đã phải chịu đựng vì sự phản bội của một người con gái tôi yêu.
Tôi đưa em lên phòng mình. Trước khi vào phòng, tôi đã kịp nhìn rõ mặt em, vẫn là ánh mắt tò mò và buồn bã. Tự nhiên khi ấy không hiểu sao tôi lại thấy thích thú với sự lựa chọn của mình. Tôi thấy em cũng hay hay, xem như là đổi "món" cho đêm nay. Và tôi vẫn nghĩ với bàn tay điêu luyện của mình, tôi vẫn sẽ có một đêm "sống mái" với "người đẹp", dù em chẳng hề đẹp như nhiều cô gái khác mà tôi đã từng thưởng thức.
Không giống như những anh chàng cao thượng khác, giải sầu bằng cách "thuê" gái để tâm sự. Tôi khá sòng phẳng, vẫn "bóc bánh trả tiền" như thường. Tôi ôm ghì lấy em, không hiểu sao khi ấy tôi lại nhớ đến Hoa, người yêu cũ. Cũng trên chiếc giường này, tôi và Hoa đã có với nhau những đêm hạnh phúc. Càng nghĩ đến, tôi càng điên hơn với cảm giác có một ngày Hoa bỏ rơi tôi theo một gã đàn ông khác.
Tôi nhìn em như ánh mắt của người trên dành cho kẻ dưới. Tôi khinh thường em ư? Có lẽ em là người con gái hư hỏng, không hư hỏng sao làm cái nghề ấy? Tôi &'mua' em bằng chính những đồng tiền của mình. Một sự đổi chác đôi bên cùng có lợi.
Tôi vần vò em. Tôi có quyền được làm như thế vì em lúc này đang thuộc về tôi, về thằng con trai đau khổ này. Tôi cũng đã say sưa và lắc lư cùng với tiếng nhạc mở nhỏ. Tôi chỉ còn chợt thấy em rên rỉ vài câu: "Á". Nhưng em vẫn ngoan ngoãn chiều chuộng tôi. Nếu như lúc này không phải là em mà là Hoa, tình đầu của tôi thì có lẽ tôi đã hạnh phúc lắm. Tôi đã mất quá nhiều công sức cho mối tình đó để rồi cuối cùng lại về con số 0.
Rồi cuối cùng cũng "xong". Tôi lấy ví đưa cho em 5 trăm nghàn và một ít tiền lẻ để em đi xe ôm. Tôi mệt lả và lăn quay ra ngủ!
Chính những giọt máu trên tấm ga trải giường đã khiến tôi không còn dám đánh đu với một cô gái nào nữa!
Sáng mai tỉnh dậy, nhìn đống chăn gối lộn nhộn thật khó coi. Tôi cũng đã có một đêm tuyệt vời với một cô gái gầy gò. Trong lúc gấp chăn, tôi chợt nhìn thấy những tia máu nhỏ trên tấm ga trải giường. Điều này lại làm tôi nhớ đến cái đêm đầu tiên mà Hoa trao cho tôi. Cũng là những tia máu nhỏ thế này, trên tấm ga trải giường. Đó là tình đầu, sự trinh trắng, những điều đẹp nhất mà chúng tôi dành cho nhau. Nhìn lại những tia máu trên giường, tôi chợt nhớ đến em, cô gái gầy gò của đêm qua. Không hiểu sao khi ấy trong lòng tôi dâng lên một chút nghẹn ngào, đau đớn...
Chưa bao giờ tôi lại có cảm giác ấy. Tôi thấy thương cho em... vì em là người con gái còn nguyên vẹn! Tôi cũng là kẻ đầu tiên lấy đi của em cái đẹp nhất của đời con gái? Và bây giờ tôi hiểu vì sao lúc ấy, em lại hét lên tiếng "á" đau đớn như vậy!
Tôi lấy xe phóng đến đúng cái chỗ ấy để tìm em! Tôi phải tìm em! Nhưng ban ngày thì em làm sao còn ở đó? Tôi đến cơ quan... và cuộc tình đêm qua làm tôi mất tập trung, ám ảnh tôi mãi. Tôi mong đến tối để tìm lại em.
Tối đến, tôi cũng tìm đúng cái quãng đường ấy nhưng không thấy bóng dáng nhỏ nhắn, gầy gò của em trong những thân thể hở hang, hấp dẫn kia. Đêm sau và những đêm sau nữa, tôi không tìm thấy em. Một tháng, hai tháng trôi qua như thế, tôi không hiểu sao mình lại có cảm giác tội lỗi.
Nhưng tôi tìm em để làm gì? Xin lỗi em ư? Tại sao tôi phải làm như thế? Em tự nguyện theo tôi mà? Tôi cũng đã trả công cho em xứng đáng. Nhưng tôi vẫn muốn xin lỗi.
Gần nửa năm trôi qua tôi sống như người mộng du, lạc lối và chính em đã làm cho tôi tỉnh ngộ! Chính những giọt máu trên tấm ga trải giường đã khiến tôi không còn dám đánh đu với một cô gái nào nữa! Nhưng tôi vẫn hy vọng có một ngày được gặp lại em, chỉ để nói một điều: "Tôi cần em!"
Trinh tiết mỹ nhân hay...? Vừa tới cửa, H đã quẳng vào tay tôi một tấm vải trắng có vài ba vệt máu và mắng vào mặt tôi: "Anh đã hủy hoại một người con gái trinh trắng như tôi". Tôi nghĩ lại đêm qua. Qủa thật, H vẫn còn trinh trắng. H là sinh viên khoa kế toán của trường tôi. Một cô gái rất xinh. Ăn...